- Yến Kim Nam, ngươi câm miệng cho ta.
Yến Thanh Tang còn chưa lên tiếng thì Hoàng Nhi đã lên tiếng.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Hoàng Nhi hiện lên vẻ lạnh lùng vô cùng.
- Ngươi có tin hiện tại ta sẽ giết ngươi, trong gia tộc cũng sẽ không có ai nói gì ta hay không?
Hoàng Nhi lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Yến Kim Nam, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập hàn ý.
Yến Kim Nam giữa ban ngày thế nhưng lại cảm thấy lạnh lẽo khôn cùng. Tuy rằng hắn là thiên tài gia tộc, thế nhưng mà vị Hoàng Nhi đại tiểu thư này càng là thiên tài trong gia tộc.
Trong gia tộc, thiên tài đứng thứ nhất là Yến Chân Hòe cũng không dám nói thiên phú vượt qua vị Hoàng Nhi đại tiểu thư này. Chỉ là vị đại tiểu thư này một mực không hiện thân lộ diện mà thôi.
Giang Trần nhìn qua Hoàng Nhi, trong lòng kinh ngạc cực kỳ.
Bởi vì hắn ngạc nhiên phát hiện ra, Hoàng Nhi thúc dục khí thế, cỗ khí thế này không ngờ đã là chuẩn Thiên Vị.
Quả thực Giang Trần rất là giật mình, nhớ rõ lúc trước Hoàng Nhi ở cương vực nhân loại ngay cả Đế cảnh cũng không có tiến vào a. Trong vòng mấy năm ngắn ngủi, Hoàng Nhi đã tới Chuẩn Thiên Vị?
Giang Trần lúc kết giao với Hoàng Nhi, tu vi Hoàng Nhi quả thực trên Hoàng Nhi. Ban đầu khi ở Đan Kiền Cung, Hoàng Nhi khẽ ra tay cũng khiến cho đệ tử Cửu Dương Thiên Tông không ai bì nổi bị dọa cho chạy trốn.
Thiên phú võ đạo của Hoàng Nhi quả thực rất cao. Chỉ là lúc trước lại bị Bách Thế đồng tâm chú quản chế.
Hiện tại Bách Thế đồng tâm chú được giải trừ, cảnh giới võ đạo của Hoàng Nhi tự nhiên giống như giếng phun, bắt đầu phun trào.
Trong vài năm ngắn ngủi, vượt qua Đế cảnh, tiến vào cấp độ chuẩn Thiên Vị. Loại cấp độ này cách Thiên Vi chính thức cũng chỉ còn có nửa bước xa.
Sắc mặt Yến Kim Nam vô cùng khó coi, khóe miệng co rút, dường như muốn phát tác, nhưng cuối cùng không có dám phát tác ra.
Giờ phút này hắn không dám nghi ngờ một chút nào. Nếu như vị đại tiểu thư này muốn giết hắn, nếu như thành công, gia tộc tuyệt đối sẽ không trừng phạt nàng.
Vị đại tiểu thư này hiện tại chính là điểm trí mạng của yến gia.
Bầu không khí ở hiện trường thoáng cái trở nên cương cứng. Thanh Tang chỉ cười lạnh nhìn qua bộ dáng kinh ngạc của Yến KIm Nam, cũng âm thầm cảm thấy sảng khoái.
Yến Thanh Tang tính ra cũng cùng một tổ phụ với Hoàng Nhi. Xem như có quan hệ huyết mạch tương đối gần. Là quan hệ đường huynh muội.
Yến Thanh Tang đối với vị đường muội này vô cùng đồng tình. Chỉ là chuyện này đã được tộc trưởng quyết định, còn có tổ phụ đại nhân hắn tự mình định ra.
Cho nên chuyện này tuy rằng Yến Thanh Tang đồng tình với đường muội, thế nhưng cũng vô lực thay đổi điều gì.
Nhưng mà như Yến Kim Nam, chủ động khiêu khích Hoàng Nhi, Yến Thanh Tang cũng biết Yến Kim Nam làm vậy là tự rước lấy nhục.
Thiên tài gia tộc tụ tập, Yến Kim Nam hắn dám đứng lên? Cam đảm khiêu chiến với Hoàng Nhi sao?
Nếu như Hoàng Nhi không phải bị vận mệnh trói buộc, đây tuyệt đối là thiên tài kiệt xuất nhất gia tộc. Cho dù là Yến Chân Hòe cũng chưa chắc đã có thể áp đảo quang mang của nàng.
Chỉ là Yến Kim Nam, thì coi là thứ gì chứ?
Giang Trần cũng âm thầm dựng ngón tay cái với Hoàng Nhi, không thể không nói Hoàng Nhi đã cho Giang Trần nhìn thấy một mặt khác của nàng.
Trước kia Giang Trần cùng với Hoàng Nhi ở một chỗ. Hoàng Nhi đối với mọi người đều khách khí, cực kỳ nhỏ nhẹ, chứ đừng nói là đối xử lạnh nhạt, mở miệng uy hiếp như thế này.
Giờ phút này nhìn thấy loại khí thế này của Hoàng Nhi. Giang Trần cũng âm thầm thưởng thức.
Chỉ là trong lòng Giang Trần cũng cẩn thận không có tiến hành trao đổi ánh mắt với Hoàng Nhi. Bởi vì Giang Trần cảm ứng được, quanh thân Hoàng Nhi có hai đạo ánh mắt giám thị, thủy chung không có rời xa.
Lúc này tộc lão bên ngoài cũng từ bên kia đi tới.
Hà lão kia vẻ mặt uy nghiêm:
- Nháo nhào gì vậy? Các ngươi cứ suốt ngày như vậy không biết xấu hổ sao? Trong gia tộc nội chiến như vậy rất quang vinh sao?
Hà lão ngữ khí uy nghiêm, làm cho những người trẻ tuổi này đều ủ rũ cụp đầu, không có ai dám can đảm chống đối gì.
Hoàng Nhi thản nhiên nói:
- Hà lão, Hoàng Nhi không thẹn với lương tâm. Ta vừa xuất hiện Yến Kim Nam này liền mở miệng châm chọc. Đúng vậy, Yến Thanh Hoàng ta bị vận mệnh trói buộc, nguyền rủa, trở thành người chịu tội thay cho gia tộc. Nhưng đó cũng không phải là lý do mà người gia tộc cười nhạo ta. Các ngươi đừng quên, ta là người chịu tội thay cho mỗi một người trong các ngươi. Ta bị vận mệnh nguyền rủa cũng có một phần công lao của các ngươi.
Hà lão có chút xấu hổ, mặt đen lên quát Yến Kim Nam:
- Kim Nam, còn không mau xin lỗi Hoàng Nhi? Ngươi nói gì vậy? Hoàng Nhi vì gia tộc chịu ủy khuất lớn như vậy, các ngươi cũng đừng quá làm càn.
Yến Kim Nam thấy Hà lão có chút không vui, cũng bất đắc dĩ, có chút không tình nguyện chắp tay nói với Hoàng Nhi:
- Thực sự xin lỗi.
Hoàng Nhi hừ nhẹ một tiếng, thản nhiên nói:
- Ta tới tham gia gia yến, không biết gia tộc có cho phép hay không?
- Ha ha, Hoàng Nhi, nha đầu ngươi nói g ì vậy? Ngươi là một thành viên của gia tộc, ngươi chịu tới tham gia gia yến, tự nhiên chúng ta phải hoan nghênh a.
Hà lão cười nói.
Hoàng Nhi gật đầu, cũng không có nói gì mà tìm một vị trí, ngồi xuống.
Yến Thanh Tang than nhẹ một tiếng, cũng không nói gì mà ngồi xuống bên cạnh Hoàng Nhi. Tuy rằng hắn không giúp Hoàng Nhi, nhưng cũng không giống như những người khác trong gia tộc, sợ Hoàng Nhi như rắn rết, có bộ dáng chỉ hận không tránh kịp.
Tự nhiên Giang Trần cũng theo Yến Thanh Tang, ngồi xuống bên cạnh hắn.
Khóe miệng Hà lão giật giật, có chút thâm ý nhìn qua Yến Thanh Tang và Giang Trần, một ít lời tới yết hầu cũng không có được hắn nói ra.
- Thanh Tang đường ca, vị này là ai vậy?
Hoàng Nhi bỗng nhiên nhìn qua Yến Thanh Tang, hỏi.
Yến Thanh Tang không ngờ Hoàng Nhi sẽ chủ động mở miệng, hắn vội vàng cười nói:
- Đây là một bằng hữu giang hồ mà ta kết giao, hắn ở phương diện cổ ngọc tạo nghệ sâu đậm. Ta mời hắn tới tham dự gia yến cũng là muốn hắn truyền thụ một ít tri thức cổ ngọc cho mọi người. Mấy ngày nay ta thu hoạch rất lớn.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Hà lão kia nhìn qua Giang Trần nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi gọi là Thiệu Uyên đúng không? Tri thức cổ ngọc của ngươi là gia truyền sao?
- Vâng.
Giang Trần khẽ khom người nói:
- Tổ tiên có chút học thức, tăng thêm huyết mạch truyền thừa, hai thứ kết hợp lại mới hơi có chút sở thành a.
- Ha ha, như vậy thịnh hội cổ ngọc này không phải là nơi ngươi đại triển thân thủ hay sao?
Trong thanh âm của Hà lão mang theo ý thăm dò nồng đậm.
- Thiệu mỗ quả thực vô cùng chờ mong lần thịnh hội này.
Giang Trần trả lời, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Yến Thanh Tang lại nói:
- Hà lão, ngươi cũng đừng quanh co lòng vòng nữa. Ta biết rõ ngươi hoài nghi vị bằng hữu của ta. Không sao, đại hội cổ ngọc sắp bắt đầu. Nếu như các ngươi ai cảm thấy con mắt nhìn người của Yến Thang Tang ta không được, vậy có thể đánh cuộc với ta. Nếu như ai có thu hoạch nhiều hơn ta trên đại hội cổ ngọc. Ta nguyện ý bồi thường một ngàn vạn Thiên linh thạch.