- Chuyện này cũng có khả năng. Nhưng mà Hạ Hầu tông kia nghe nói thiên phú siêu quần, thực lực siêu quần. Ở cả Vĩnh Hằng thần quốc cũng là tồn tại số một số hai. Nghe nói Hạ Hầu gia tộc còn tuyên bố, Hạ Hầu Tông trong thiên tài chiến của thập đại thần quốc nhất định sẽ đoạt quán quân.
- Quán quân sao? Chậc chậc, khẩu khí thật lớn nha. Đoạt qunas quân? Trước tiên có vượt qua Diệp Châu ca chúng ta được hay không cũng khó mà nói được a.
Diệp Châu kia cười nhạt nói:
- Được rồi, nói chuyện phiếm nên tới điểm là dừng. Nói xấu sau lưng người khác không tốt. Hạ Hầu Tông kia ngu huynh đã từng gặp một lần, thiên phú quả thực siêu quần. Nhưng mà người có tư cách tham dự thiên tài chiến ai mà không phải là thiên tài cơ chứ? Đoạt quán quân có lẽ cũng chỉ là tin đồn bậy bạ mà thôi.
- Lần này Hạ Hầu tông có tới không?
- Những năm qua dường như hắn luôn bế quan tu luyện. Có lẽ không xuất quna a. Hắn vừa xuất quan, đoán chừng Hoàng Nhi tiểu tỷ sẽ gặp nạn.
- Vậy hẳn là không có tới đây.
- Hắn tới hay không có liên quan rắm gì tới chúng ta. Lão tử không thèm quan tâm a. Cũng không biết Hoàng Nhi tiểu tỷ kia có tới không.
- Không rõ lắm. Lần tới nhìn thấy người Vĩnh Hằng thần quốc thì hỏi thăm một chút.
- Còn nghe ngóng cái gì? Thịnh hội cổ ngọc sắp bắt đầu. Nếu như người ta tới, nhất định có thể nhìn thấy trên thịnh hội.
- Ha ha, nói cũng đúng. Ngẫm lại thập lục kim sa nếu như cùng xuất hiện, vậy thì quả thực là cảnh tượng tuyệt sắc nhất nhân gian a.
- Đúng như vậy, thập lục kim sa tề tụ, nếu như có thể tận mắt nhìn thấy, giảm thọ mười năm ta cũng nguyện ý a.
Giang Trần nghe mấy gia hỏa này nói đông nói tây cũng âm thầm buồn cười, những cái gọi là thiên tài của thập đại thần quốc, kỳ thực bên trong cũng không khác người thường là bao.
Chỉ là cấp độ bất đồng, vòng tròn luẩn quẩn bất đồng mà thôi.
Nhưng mà chuyện bọn họ quan tâm, đồ vật mà bọn họ để ý, vẫn giống như võ giả bình thường.
Đơn giản chính là võ đạo, đơn giản là mỹ nhân, đơn giản là các tin đồn trên giang hồ.
Trong lúc Giang Trần đang nghe tới nhập thần, đột nhiên ở dưới cầu thang lại xuất hiện một nhóm người.
Mà nhóm người Đa Văn thần quốc nhìn thấy những người kia ngoài cửa sổ, đám người này thất thanh nói:
- Đây không phải là người Vĩnh Hằng thần quốc sao?
Nhóm người mới tới này cũng có hơn mười người.
Chỉ là mười mấy người này dường như cũng phân thành mấy gia tộc.
Giang Trần nghe thấy người của Đa Văn thần quốc kinh hô, trong lòng cũng chấn động, nhìn về phía đám người đang đi lên trên bậc thang.
Khẽ quét mắt qua, lại không nhìn thấy bóng dáng Hoàng Nhi.
Nhưng mà Giang Trần lại lập tức cười rộ lên, quan tâm quá sẽ loạn, hắn nghĩ quá nhiều rồi. Hoàng Nhi một thân nữ nhi, làm sao có thể tới nơi như thanh lâu này chứ?
Nhưng mà Giang Trần vẫn dùng ánh mắt nhìn những người kia. Hắn rất muốn nhìn một chút, Hoàng Nhi không có tới. Những người khác trong Yến gia có tới hay không?
- Yến Kim Nam, Hạ Hầu huynh ta đã giúp ngươi mới tới. Ngươi nói ngươi muốn đại biểu yến gia, biểu đạt áy náy với Hạ Hầu huynh, kế tiếp phải nhìn thành ý của ngươi vậy.
Trong đó có một gã thanh niên sắc mặt hơi trắng nhìn qua thanh niên áo vàng, ngữ khí lạnh nhạt.
Tên thanh niên áo vàng kia là Yến Kim Nam. Chính là đệ tử Yến gia của Vĩnh Hằng thần quốc. Nhìn vẻ mặt tên này khiêm tốn, có vẻ muốn nịnh nọt.
Bên người hắn còn có mấy người có cách ăn mặc không sai biệt lắm với hắn là bao. Hiển nhiên cũng là đệ tử Yến gia. Mà những người còn lại đoán chừng đều là đệ tử các thế lực lớn khác trong Vĩnh Hằng thần quốc.
Nhưng mà tất cả mọi người đều vô cùng tôn trọng một gã thanh niên đi giữa. Tên thanh niên này có khuôn mặt rất là trẻ tuổi, nhưng trên đầu lại có tóc bạc. Thái dương của hắn nhìn qua vô cùng khác biệt.
Chỉ là hắn đứng ở đó, những người khác không dám ngồi xuống, vẻ mặt tràn ngập cung kính.
- Tất cả mọi người ngồi xuống rồi nói chuyện a.
Tên thanh niên kia lên tiếng, đây chính là thiên tài khác trong Hạ Hầu gia tộc của Vĩnh Hằng thần quốc, gọi là Hạ Hầu Hi.
Hạ Hầu Hi mới mở miệng, những người khác lúc này mới nhao nhao ngồi xuống.
Mấy người trẻ tuổi của Yến gia thì vẻ mặt nịnh nọt đứng ở đó, cười nói:
- Hạ Hầu đại ca, lần này mấy huynh đệ gia tộc bọn họ cả gan mời Hạ Hầu đại ca tới đây ngồi một chút là muốn biểu hiện một phần áy náy với Hạ Hầu đại ca.... Hôm nay tới nơi này, mong mọi người thoải mái tiêu phí, tiêu dùng bao nhiêu đều do Yến gia chúng ta tính tiền. Chỉ cần mọi người vui vẻ là được rồi.
Yến Kim Nam kia cũng bắt đầu khuấy động bầu không khí.
Có thể nhìn ra được hắn rất muốn nịnh nọt Hạ Hầu Hi này. Xuất phát từ quan hệ giữa Yến gia và Hạ Hầu gia, Yến Kim Nam cũng cực kỳ lo lắng. Yến gia lần này sẽ bị những gia tộc khác liên thủ xa lánh, thậm chí đá Yến gia ra khỏi hàng ngũ thế lực nhất lưu.
Đây là thứ Yến gia không muốn nhìn thấy.
CHo nên Yến Kim Nam mới có thể mượn loại cơ hội tụ tập tư nhân này phát ra tin tức hữu hảo, nịnh nọt Hạ Hầu Minh, cũng nịnh nọt những đệ tử thiên tài khác trong Vĩnh Hằng thần quốc.
Mục tiêu của hắn tự nhiên là muốn giữ mình trong vòng tròn này, không tới mức bị đá ra ngoài.
- Yến Kim Nam đúng không?
Hạ Hầu Hi cười nhạt một tiếng:
- Đại thiên tài Yến gia các ngươi, Yến Chân Hòe lần này sao không tới?
- Ha ha, Chân Hòe ca lần này bế quan, gia tộc không thông báo hắn tới.
- Vậy sao? Thật là đáng tiếc.
Hạ Hầu Hi kia không mặn không nhạt nói, lại làm cho Yến Kim Nam kia không biết trả lời thế nào.
Giang Trần ở bên ngoài nghe được âm thầm giật mình.
Yến Kim Nam, Hạ Hầu Hi.
Nghe nhóm người này đối thoại, đây chẳng là người Yến gia, muốn nịnh bợ người Hạ Hầu gia? Trùng hợp như vậy, lại còn để cho hắn gặp được?
Chuyện này khiến cho Giang Trần thoáng cái bắt đầu hào hứng.
Quan hệ giữ Yến gia và Hạ Hầu gia hiện tại là vấn đề hắn quan tâm nhất. Chuyện này liên quan tới an nguy của Hoàng Nhi, quan hệ tới tình cảnh của Hoàng Nhi.
- Hạ Hầu đạ ica, Chân Hòe ca cũng luôn nhắc tới ngươi. Nói ngươi là thiên tài kiệt xuất của Hạ Hầu gia tộc, xưa nay Chân Hòa ca thường xuyên nhắc nhở chúng ta, gặp được Hạ Hầu đại ca nhất định phải thân cận nhiều hơn, ân cần thỉnh giáo, ân cần thăm hỏi. Cho nên mấy huynh đệ chúng ta mới có thể cả gan làm chủ, mong Hạ Hầu đại ca nể mặt a.
Hạ Hầu Hi lạnh nhạt cười:
- Được rồi, đã đến rồi thì không cần phải khách khí. Hạ Hầu Hi ta tới đây, không có nghĩa là Hạ Hầu gia tộc chúng ta tỏ thái độ.
- Đúng đúng, chúng ta cũng không dám đại biểu cho gia tộc. Chỉ là thuần túy muốn biểu đạt sự kính trọng với Hạ Hầu đại ca mà thôi.
Ngữ khí của Yến Kim Nam này muốn có bao nhiêu khiêm tốn thì có bấy nhiêu khiêm tốn.
Ngay cả Giang Trần cũng âm thầm lắc đầu. Yến gia hạ thấp mình như vậy, xem ra tình cảnh của Yến gia cũng cực kỳ không ổn a.