Mặc dù là Tổng thủ đại nhân, cũng không có khả năng có trận chiến này. Giá trị một chiếc Phi Thuyền, tuyệt đối vượt qua mọi người tưởng tượng.
Tổng thủ đại nhân bình thường ra ra vào vào, cũng không thấy hắn cưỡi Phi Thuyền bực này.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đứng lên, ánh mắt nhìn qua Phi Thuyền tràn đầy kính sợ.
Tổng thủ đại nhân mang theo người của Tổng thủ bộ, một ngựa đi đầu.
Đằng sau, hoàng thất Thiết vệ bảo hộ lấy khách quý của Đa Văn Thần Quốc, thì theo ở đằng sau.
Tất cả thế lực lớn bước lên phía trước:
- Bái kiến tổng thủ đại nhân, bái kiến các vị đại nhân.
Tổng thủ đại nhân gật gật đầu, cũng không có loại ngạo khí như xưa nay, thản nhiên nói:
- Chư vị, để các ngươi đợi lâu. Bất quá, lần này đến đây quan sát các ngươi thí luyện, không đơn thuần là quý tộc hoàng thất, còn có khách quý khác. Những khách quý kia, đều là khách quý mà hoàng thất cực kỳ coi trọng, các ngươi nhất định phải hảo hảo phát huy, không nên ném đi mặt mũi của Hồi Xuân đảo vực, biết không?
- Vâng!
Mỗi một cái đều cung kính. Tổng thủ đại nhân đã là tồn tại bọn hắn phải ngưỡng mộ. Huống chi còn có đại biểu hoàng thất, càng có khách quý mà ngay cả hoàng thất cũng phải ngưỡng mộ.
Trong lúc nhất thời, nhóm cự đầu của những thế lực kia, trong lòng cả đám cũng có chút nhiệt huyết sôi trào. Lần này quy mô lớn như thế, xem ra nhất định là có đại sự phát sinh a.
Nói không chừng, cái này thật đúng là một cơ hội lập công?
Tổng thủ đại nhân gật gật đầu:
- Tốt rồi, bảo thiên tài các ngươi tuyển ra chuẩn bị một chút. Chỉ chờ cấm địa vừa mở, thí luyện liền tuyên cáo bắt đầu.
- Tốt.
Những cự đầu kia ôm quyền, quay trở về trận doanh bổn phương. Tội Nghiệt Chi Thành Tạ Vô Thương, trở lại nơi trú quân của Tội Nghiệt Chi Thành.
- Chư vị, vừa mới lấy được tin tức, đại biểu của hoàng thất đã tới, ngoại trừ đại biểu của hoàng thất ra, càng có quý khách khác cao cấp hơn, cũng sẽ quan sát lần thí luyện này. Cái này là cơ hội của các ngươi. Bổn thành chủ không biết nguyên do là gì, nhưng bổn thành chủ dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, đây là một cơ hội thăng chức rất nhanh. Nếu như trong các ngươi thực sự có người phát huy ra tiềm lực siêu nhiên, vạn nhất bị nhóm khách quý vừa ý, các ngươi ngẫm lại, đây là vận mệnh chuyển cơ lớn bao nhiêu?
Tạ Vô Thương nói chuyện, làm cho những thiên tài kia, mỗi một cái đều hưng phấn không thôi.
Ngược lại là Giang Trần, một mực quan sát động tĩnh quanh thân. Những Phi Thuyền kia rơi xuống đất, hắn cũng chứng kiến. Người trên Phi Thuyền, Giang Trần từ xa nhìn lại, cũng có thể cảm nhận được những người kia bất phàm.
Nhất là những khách quý kia, ngay cả hoàng thất của Hồi Xuân đảo vực, cũng liếm láp mã thí tâng bốc, bởi vậy có thể thấy được, địa vị của nhóm khách quý này, tuyệt đối không nhỏ.
Nói không chừng, có khả năng đến từ thập đại Thần Quốc.
Đương nhiên, đây hết thảy chỉ là Giang Trần suy đoán. Mặc dù Giang Trần hiếu kỳ đối với thân phận của những người kia, nhưng sẽ không miệt mài theo đuổi. Hắn càng hiếu kỳ là, ý đồ đến của những người này.
Theo lý thuyết, nếu như là khách quý của thập đại Thần Quốc, có lẽ sẽ không đến loại lưu vong chi địa như Đông Diên đảo, loại địa phương này, không có phong cảnh kinh người gì, cũng không có đồ vật gì đáng giá xem xét.
- Những khách quý kia, chẳng lẽ thật sự rảnh rỗi không có việc gì làm sao?
Trong lòng Giang Trần có rất nhiều nghi vấn, nhìn những khách quý kia, trong đám người già có trẻ có.
Nhất là những người trẻ tuổi kia, Giang Trần liếc nhìn, liền cảm thấy, những người này rõ ràng so với Giang Trần hắn còn trẻ tuổi hơn một chút.
Rất nhiều thậm chí là thiếu niên mười mấy tuổi, lớn một chút, cũng chỉ là hơn hai mươi.
- Chẳng lẽ là quý tộc của thế lực lớn, mang theo thiên tài trẻ tuổi du lịch bốn phía? Thuận tiện đi ngang qua Hồi Xuân đảo vực?
Trong nội tâm Giang Trần cũng chỉ có thể giải thích như vậy rồi.
Bất quá, Giang Trần xa xa cũng có thể cảm giác được, những cái gọi là khách quý kia, mỗi một cái đều rất kiêu căng, nhìn vẻ ngoài đối với người Hồi Xuân đảo vực, cũng không phải đặc biệt để mắt.
Loại cảm giác về sự ưu việt kia, hữu ý vô ý, vẫn là chảy xuôi ra. Dù Giang Trần ở xa như vậy, cũng có thể cảm thụ được.
Đương nhiên, những sự tình này, Giang Trần không quan tâm.
Hắn càng quan tâm là, mình có thể thông qua lần thí luyện này, tìm được cơ hội ly khai hay không?
Trong lúc nhất thời, Giang Trần có chút kỳ vọng rồi.
Bất quá, đầu óc của Giang Trần, lại không có vì vậy mà nóng lên, như cũ không ngừng khuyên bảo mình, nhất định phải tỉnh táo.
Lúc này, Tổng thủ đại nhân cũng mang theo phụ tá đi tới.
- Tốt rồi, thiên tài khắp nơi tham gia thí luyện, đều chuẩn bị một chút. Cửa vào cấm địa, sẽ lập tức mở ra. Khu vực các ngươi hoạt động, là 1600 dặm từ ngoài đi vào. Qua 1600 dặm, là Cấm khu. Không được đi vào. Một khi tiến vào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Nhớ kỹ, 1600 dặm, thâm nhập sâu hơn, là Cấm khu tử vong. Chung quanh nơi kia có cấm chế cùng nhắc nhở rõ ràng, không được xông lầm.
Tổng thủ đại nhân liên tục cường điệu.
Tất cả mọi người yên lặng nhớ kỹ, 1600 dặm, nghe tựa hồ không nhiều lắm. Nhưng mà Đại Sơn mênh mông, phương viên 1600 dặm, tuyệt đối là một khu vực phi thường rộng lớn. Nhất là trong loại cấm địa hung hiểm này, trong phạm vi một dặm, cũng không biết có bao nhiêu hung hiểm. Mà 1600 dặm, dù mười vạn người đi vào, cũng như đá chìm đáy biển, kích không ra bao nhiêu sóng gió, chớ nói chi chỉ là một hai ngàn người.
- Tốt rồi, đại biểu các nơi, mời lên giao danh sách thí luyện của các ngươi.
Tổng thủ đại nhân lại lên tiếng, đại biểu thế lực khắp nơi, nhao nhao tiến lên đưa ra danh sách.
Lần này, Tội Nghiệt Chi Thành có khoảng hai trăm người tham gia. Mà đám cung phụng Giang Trần, không thể nghi ngờ là tinh anh trong hai trăm người này.
Cực Ác Cốc tham gia, đồng dạng có hơn hai trăm người.
Nhân số của Lục Tuyệt phường, đại khái cũng không sai biệt lắm.
Tam đại thế lực này, liền chiếm cứ gần bảy trăm người. Còn vô số thế lực Nhị lưu khác, nhân số tuyển ra cũng có sáu bảy trăm.
Toàn bộ cộng lại, tổng cộng có khoảng 1400 người.
Phần danh sách này, coi như là nặng trịch. Mà tinh anh trong đó, cũng có 60 tên. Cái kia đều là người nổi bật mà tất cả thế lực lớn chọn lựa ra.
Danh tự của Giang Trần, rõ ràng nằm trong danh sách tinh anh. Chẳng qua là gọi “Giang Hoàng”.
Tổng thủ đại nhân cầm danh sách trong tay, nhìn chỉ chốc lát, Tổng thủ đại nhân gật gật đầu, vung tay lên:
- Tốt rồi, chuẩn bị một chút, lập tức mở ra trận pháp cấm địa!
Một đám Trận Pháp Đại Sư của tổng thủ bộ, nhao nhao xuất động, bắt đầu hóa giải cấm chế bên ngoài Hắc Yểm sơn mạch, nghênh đón thí luyện.
- Hắc Yểm sơn mạch này, phong ấn 300 năm, bên trong không biết thai nghén bao nhiêu hung thú ác linh, cũng không biết có bao nhiêu hung hiểm. Nội dung thí luyện của các ngươi, thứ nhất là sinh tồn, thứ hai là thu hoạch. Thí luyện ngày, kéo dài nửa tháng. Không có kiên trì đến nửa tháng, liền tính toán thí luyện thất bại.