Quyển trục da dê này lại tới tay Hạc lão, Hạc lão cẩn thận xem lại một lần, thở dài nói:
- Giang Trần thiếu chủ, quả thực ngươi vừa ra tay thủ bút thật sự kinh người a.
Giang Trần lạnh nhạt cười nói:
- Hạc lão, lão nhân gia ngài cảm thấy thế nào?
- Lão phu lúc trước đã từng nói qua, phần tâm quyết này tuyệt đối vượt qua trình độ đương thời, nhất định là thứ từ thời đại thượng cổ để lại, thậm chí là của thái cổ.
- Nhãn lực thật tốt.
Giang Trần vỗ tay cười nói:
- Hạc lão không hổ là Hạc lão, chỉ bằng vào phần nhãn lực này cũng đủ là nhân tài kiệt xuất của cương vực nhân loại. Thực không dám dấu, quyển trục này là do một cao nhân truyền miệng khi ta còn bé.
Về thân thế của Giang Trần, kỳ thực không phải là bí mật gì tại cương vực nhân loại. Mà Giang Trần tại sao lại nghịch thiên như vậy, cơ hồ cũng có nhận định chung.
Đó là lý giải mà Giang Trần tự mình nói ra, khi còn bé từng được cao nhân chỉ điểm.
Về phần cao nhân này là ai, ai cũng không biết, ai cũng không điều tra ra được.
Đương nhiên ở điểm này không ai hoài nghi gì. Nếu như Giang Trần không được cao nhân chỉ điểm qua, đó mới là thứ đáng hoài nghi.
Một nhi tử của vương hầu thế tục, không có cao nhân chỉ điểm, vô duyên vô cớ làm sao có thể quật khởi tới trình độ như vậy?
Vô duyên vô cớ học được nhiều thủ đoạn như vậy?
Dù Giang Trần là người nối nghiệp Khổng Tước đại đế bí mật bồi dưỡng, dùng năng lực của Khổng Tước đại đế, cũng không thể nào nuôi dưỡng ra được thiên tài như vậy.
Về phần Lưu Ly vương thành, ít năm trước đây Giang Trần mới tới. Trước khi Giang Trần trở thành thiếu chủ Lưu Ly vương thành, hắn đã bỗng nhiên nổi tiếng rồi.
Tính toán như vậy, mọi người cảm thấy khi Giang Trần còn bé được cao nhân chỉ điểm là chuyện bình thường. Cũng là lý giải hợp lý nhất.
Hạc lão khẽ động, hai mắt sáng lên, hỏi:
- Cao nhân chỉ điểm Giang Trần thiếu chủ tuyệt đối là cao nhân tiền bối không tầm thường. Giang Trần thiếu chủ quả nhân phúc duyên thâm hậu. Chỉ là tâm quyết này có đầy đủ hay không?
Đây chỉ là phần mở đầu, nếu như là có một bộ thì... Trong lòng Hạc lão như có ngàn vạn con kiến bò, làm cho tâm tình yên tĩnh giống như mặt nước của lão nhân ra sinh ra chấn động, tâm tư ngứa ngáy khó nhịn.
Giang Trần phủ nhận, cười nói:
- Có toàn bộ.
Hạc lão đứng ngồi không yên, cũng không để ý tới mặt mũi, mà rung động nói:
- Nếu như có toàn bộ, Giang Trần thiếu chủ có thể mượn đọc một phen hay không?
Chỉ xem phần đầu đã biết rõ là đồ tốt, nhưng nhìn phần đầu không có bất kỳ tác dụng nào. Một đồ vật không đầy đủ, muốn tu luyện cũng là chuyện không thể nào.
Cho nên nhất định phải nhìn thấy toàn bộ tâm quyết mới có tác dụng.
Ánh mắt những người khác cũng tràn ngập vẻ chờ mong.
Giang Trần cười ha hả nói:
- Lần này mời mọi người tới, đại phúc lợi này chính là ở chỗ này. Tâm quyết này lúc trước tiền bối truyền cho ta gọi nó là Thái Thượng Tham Thiên đạo, chính là một tâm quyết chỉ dẫn tu luyện, cảm ngộ pháp tắc thiên địa, là tâm quyết truy cầu thiên đạo vô thượng. Nghe nói người sáng tạo ra tâm quyết này chính là cấp độ siêu việt Thiên Vị. Mà đây là cảm ngộ năm đó hắn đột phá Thiên Vị. Nói một cách dễ hiểu, đây là thứ vô cùng thích hợp cho cường giả Thiên Vị tu luyện, có ý nghĩa rộng lớn.
Thái Thượng Tham Thiên đạo này tự nhiên là thứ mà trí nhớ kiếp trước của Giang Trần mang lại.
Tâm quyết này trong trí nhớ của Giang Trần kiếp trước, thuộc về cấp độ không tầm thường. Hơn nữa, quan trọng nhất chính là nó vô cùng thích hợp để cho cường giả Thiên Vị tu luyện.
Trong Chư Thiên đại thế giới, Thái Thượng Tham Thiên đạo này cũng là một trong những tâm quyết cường giả Thiên Vị thường xuyên đọc nhất.
Nếu nói tới cấp độ, nó ở trong Chư Thiên đại thế giới nhất định không tính là cao nhất. Nhưng mà tính độ truyền bá rộng lớn trong Thiên Vị, đây là thứ tương đối thông tục, dễ hiểu.
Cho nên trong Chư Thiên đại thế giới, cũng coi như là một quyển sách giáo khoa.
Không thể nghi ngờ, trên Thần Uyên đại lục này, không thể nào có được Thái Thượng Tham Thiên đạo này. Cho nên Giang Trần mới có thể lấy nó ra được.
Hắn nói chuyện càng khiến cho tâm tư mọi người gấp gáp khó nhịn.
Cấp độ so với cường giả Thiên Vị còn cao hơn? Đó là tồn tại vĩ đại tới bực nào a? Cường giả THiên Vị là sơ nhập thiên đạo, được pháp tắc thiên địa tán thành, là cường giả nhận được Thiên Vị phù chiếu.
Bọn họ cũng biết cường giả Thiên Vị chỉ là cấp độ tính mạng đầu tiên cảm ngộ thiên đạo, trên đó nhất định còn có tồn tại cao hơn.
Chỉ là dùng kiến thức của bọn họ, cũng không có cách nào tưởng tượng ra được cấp độ tính mạng cao hơn, rốt cuộc là tồn tại đáng sợ tới cỡ nào.
Hiện tại nghe Giang Trần nói như vậy, mọi người làm sao không thể động tâm được cơ chứ?
Thái Thượng Tham Thiên đạo này nếu như thực sự thần kỳ như vậy, chẳng lẽ không phải là có thể chỉ dẫn bọn họ đi xa hơn trên đường Thiên Vị hay sao?
Thế giới võ đạo vĩnh viễn không có chừng mực.
Cho dù là cường giả Thiên Vị, thứ bọn họ truy cầu vĩnh viễn không thay đổi, vĩnh viễn chỉ có thể hướng lên trên, lên nữa.
Chỉ là bất luận một võ giả nào tiềm lực đều có hạn. Tiềm lực đạt tới trình độ nhất định, muốn đột phá có lẽ độ khó sẽ vô cùng lớn.
Thậm chí có ít người tới cấp độ nhất định, qua một hai ngàn năm, cũng không có cách nào đột phá nửa bước.
Đây là nút cổ chai, mỗi người đều có nút cổ chai của mình. Có một số nút cổ chai, thậm chí trở thành cực hạn mà bình sinh bản thân không thể đột phá.
Hạc lão xem như trấn định rồi, nghe vậy mới hít sâu một hơi, hỏi:
- Giang Trần Thiếu chủ, như thế nói đến,《 Thái Thượng Tham Thiên Đạo 》này, chẳng lẽ không phải...
Giang Trần không cần nghĩ ngợi gật đầu:
- Đúng vậy, vị tiền bối kia nói, nếu như tìm hiểu toàn bộ quyển sách này, ít nhất có thể tu luyện tới Thiên Vị đỉnh phong. Nếu như có cơ duyên, thậm chí có thể phá vỡ vị diện, đi vị diện càng cao hơn. Thành tựu cảnh giới càng cao.
Nhân vật như Hạc lão, nghe vậy cũng chấn động toàn thân, trong mắt tràn đầy tinh mang, trầm giọng hỏi:
- Vị tiền bối kia, có từng nói qua, trên Thiên Vị, là cấp độ bực nào không?
- Trên Thiên Vị, chính là Thần đạo. Cái gọi là Thần đạo, là linh hồn cùng thân thể tu luyện đến Thông Thần chi cảnh. Tiến vào Thần đạo, ngoại trừ ba tai sáu khó ra, thì cơ hồ không có hạn chế Dương thọ. Có thể nói là cùng Thiên Địa đồng thọ, cùng Nhật Nguyệt đồng huy.
Trên thực tế, những vật này, đối với Giang Trần mà nói, đều là thường thức kiếp trước của hắn.
Kiếp trước hắn là Thiên Đế chi tử của Chư Thiên đại vị diện, địa vị cao, có thể nói là dưới một người, trên vạn người. Chứng kiến hết thảy, không có chỗ nào mà không phải là gấp trăm lần nghìn lần vạn lần Thần Uyên Đại Lục.
Cho nên, Giang Trần tùy tùy tiện tiện cầm một ít kiến thức kiếp trước, cũng đủ hù dọa đám cường giả Nhân loại cương vực này.
Quả nhiên, cả đám nghe được Giang Trần nói, hô hấp đều dồn dập, biểu lộ không tự nhiên được rồi.