Độc Tôn Tam Giới

Chương 2514: Cổ Na bộ lạc (1)

Bình thường Từ Thanh Tuyền ở Nguyệt Thần Giáo hưởng thụ lấy đãi ngộ cao nhất, cũng là Tà Nguyệt Thượng Vực công nhận đệ nhất Thánh Nữ, là nhân vật cấp bậc Nữ Thần.

Thế nhưng mà lúc này, Từ Thanh Tuyền ở Lưu Ly Vương Thành hưởng phúc, mà các nàng, lại phải ở Tây Bắc tuyệt địa chịu khổ, hôm nay còn bị Khổ Man tộc vây quanh, nhìn gương mặt xấu xí hèn mọn bỉ ổi của Khổ Man tộc, Hi Viên Thánh Nữ có một loại cảm giác muốn nôn ọe.

Bởi như vậy, nàng đối với Từ Thanh Tuyền càng tràn đầy oán niệm.

Sắc mặt của Nhị giáo chủ lạnh lẽo:

- Như thế nào? Ngươi đây là muốn châm ngòi ly gián?

Ở trước mắt sống chết, Hi Viên Thánh Nữ đối với Nhị giáo chủ không có e sợ như vậy, cười lạnh nói:

- Nhị giáo chủ, vãn bối cũng không có ý tứ châm ngòi ly gián. Chỉ là linh cảm bộc phát thuần túy. Nếu như tâm Thanh Tuyền sư muội thật sự có Nguyệt Thần Giáo. Nàng biết rất rõ ràng Tây Bắc tuyệt địa Giới Bi Chi Cảnh tràn đầy nguy cơ, vì cái gì không đến gấp rút tiếp viện? Nàng không đến thì cũng thôi, ca ca của nàng không phải rất lợi hại sao? Không phải Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ sao? Vì cái gì không nhờ ca ca của nàng xuất mã?

Hi Viên Thánh Nữ phàn nàn, mới nghe, cũng có phần đạo lý. Làm cho rất nhiều trẻ tuổi của Nguyệt Thần Giáo khơi dậy lòng căm phẫn, cảm thấy Từ Thanh Tuyền vong ân phụ nghĩa.

Nhị giáo chủ giận tím mặt:

- Ngươi ghen ghét Thanh Tuyền, một mực không dám biểu lộ. Lúc này, ý định không thèm che dấu sao? Ngươi sao biết Thanh Tuyền không cầu Giang Trần? Ngươi sao biết Nhân loại cương vực bây giờ là thế cục gì? Ngươi biết Lưu Ly Vương Thành cùng Phong Vân Giáo chiến một trận, ai thắng ai thua sao?

Nhị giáo chủ vốn không phải người có tri thức hiểu lễ nghĩa gì, nhưng mà giờ phút này, nàng ngược lại có thể hiểu được.

Bởi vì, nàng lý giải đồ đệ của mình, biết rõ Từ Thanh Tuyền, xác định Từ Thanh Tuyền tuyệt đối không phải người vong ân phụ nghĩa. Cho nên, nàng quyết không cho phép Hi Viên Thánh Nữ vũ nhục thân truyền đệ tử của nàng.

Hi Viên Thánh Nữ còn muốn nói chút gì đó, nhưng Đại giáo chủ lại quát:

- Ngươi câm miệng cho bổn tọa! Đến lúc này, ngươi còn có tâm tư cân nhắc những việc kia? Thanh Tuyền là người nào, Nguyệt Thần Giáo từ trên xuống dưới ai không rõ ràng? Không có Thanh Tuyền hòa giải, ngươi cảm thấy Lưu Ly Vương Thành sẽ khách khí tới Nguyệt Thần Giáo cầu hôn?

Đây cũng là lời nói thật, nếu như không có Từ Thanh Tuyền hòa giải. Dùng thực lực cùng lực lượng của Giang Trần, hoàn toàn có thể mang theo số lớn nhân mã, trực tiếp giết đến Nguyệt Thần Giáo, cường hành đòi người.

Dù trực tiếp diệt Nguyệt Thần Giáo nàng lại có gì khó?


Ngay cả Đan Hỏa Thành cũng vô lực đối kháng Lưu Ly Vương Thành, huống chi chỉ là Nguyệt Thần Giáo?

Hứa San Thánh Nữ ở sau lưng Đại giáo chủ cũng nói:

- Thanh Tuyền không phải là người như thế, Giang Trần Thiếu chủ cũng không phải người thấy chết mà không cứu! Bọn hắn chưa tới, nhất định có nổi khổ tâm riêng!

Đang khi các nàng nói chuyện, bỗng nhiên từng vòng sóng người của Khổ Man tộc kia, tự động tránh ra một thông đạo.

Từ ngoài thông đạo, vài đạo thân ảnh không ngừng đi vào.

Một người trong đó, thân hình cao lớn, cách ăn mặc cùng với võ giả Khổ Man tộc khác hoàn toàn bất đồng, trang sức trên người rất nhiều, cũng càng đẹp đẽ quý giá.

Hai bên giáp vai, trước ngực có giáp,… đều thập phần cao quý, xem xét là quý tộc của Khổ Man tộc.

Tướng mạo của người này, cũng không giống Khổ Man tộc khác thô lỗ xấu xí như vậy, tóc mượt tinh tế, treo một đôi khuyên tai, trên mặt vẽ lấy hoa văn cũng không ngoằn ngèo, cho thấy người này thân phận bất đồng.

Nhìn về phía trên, niên kỷ của người này còn không tính lớn.

Bên người người này, có bốn võ giả, trong đó hai cái niên kỷ trông có vẻ già, hai người khác, thì là trung niên.

Bốn người này, cũng bất đồng võ giả Khổ Man tộc khác, cách ăn mặc trên người, cấp bậc rõ ràng cao hơn rất nhiều, chỉ là bốn người này, bảo vệ xung quanh tên tuổi trẻ quý tộc kia, giơ tay nhấc chân tầm đó, lộ ra thập phần tôn trọng.

Con mắt người trẻ tuổi kia, tựa như chim ưng, lăng lệ ác liệt mà bá đạo, lộ ra tính xâm lược rất mạnh. Dù là Nguyệt Thần Giáo tam đại giáo chủ, bị ánh mắt sắc bén của người trẻ tuổi kia quét qua, trong lòng cũng rung động lắc lư, phảng phất bị người trẻ tuổi kia xem hết toàn thân, không có bất kỳ bí mật đáng nói.

- Ngõa Mễ, Ngõa Mễ!

Đám người Khổ Man tộc, không ngừng phát ra tiếng gọi.

Nhìn về phía trên, hiển nhiên là bọn hắn gửi lời chào đối với người trẻ tuổi này.


Chỉ là nội dung bọn hắn hô, người Nguyệt Thần Giáo lại nghe không hiểu. Bất quá từ biểu lộ của võ giả Khổ Man tộc có thể thấy được, đây tuyệt đối là danh xưng tôn trọng.

Người tuổi trẻ kia mỉm cười, đối với hết thảy hưởng thụ cùng đãi ngộ, đã sớm tập mãi thành thói quen rồi.

Có chút giơ hai tay lên, trên không trung cổ động hai cái. Đám võ giả Khổ Man tộc kia, càng điên cuồng rống lên, cả đám hoa chân múa tay vui sướng, phát ra đáp lại nhiệt liệt.

Có huýt gió, huýt sáo, có lớn tiếng quái gọi, có dậm chân, có vỗ tay, càng có làm ra các loại động tác không hiểu thấu.

- Khổ Man tộc, quả nhiên thô bỉ không chịu nổi.

Chứng kiến Khổ Man tộc diễn xuất, tất cả mọi người Nguyệt Thần Giáo, trong nội tâm đều hiện lên ý nghĩ như vậy.

Ngẫm lại bị một đám người như vậy vây quanh, vạn nhất rơi vào trong tay đối phương, bị vũ nhục, cái kia quả thực là sống không bằng chết a.

Rất nhiều nữ đệ tử tuổi trẻ, trong nội tâm chủ ý càng thêm kiên định, nếu như thất thủ, tình nguyện tự sát.

Bất quá, lúc chứng kiến thanh niên quý tộc của Khổ Man tộc, có vài nữ đệ tử, chủ ý kiên định kia, lại xuất hiện chút dao dộng.

- Nếu như chỉ là thanh niên quý tộc này...

Nghĩ đến đây, những nữ đệ tử kia cũng cảm thấy đỏ mặt. Sống chết trước mắt, rõ ràng có thể sinh ra những ý niệm loạn thất bát tao này trong đầu, các nàng cũng có chút xấu hổ rồi.

Trẻ tuổi quý tộc bước đi thong thả, chậm rãi đến gần.

Ngũ quan của hắn, cũng dần dần rõ ràng hơn rất nhiều.

Ngoại trừ mũi to tính tiêu chí ra, tướng mạo của quý tộc tuổi trẻ này, hoàn toàn chính xác tinh xảo hơn Khổ Man tộc khác rất nhiều.

Nhất là cặp mắt lăng lệ ác liệt kia, ẩn ẩn có chứa khí thế phóng khoáng, tràn đầy bá khí của sinh linh giống đực.

Nếu như không cân nhắc lập trường địch ta, loại ánh mắt tràn ngập khí phách kia, đối với rất nhiều tiểu nữ hài chưa rành thế sự, là rất có lực sát thương.

- Không thể tưởng được, sau Thượng Cổ, Khổ Man tộc ta rốt cục lại một lần nữa bước chân vào địa bàn Nhân tộc. Thực làm bản vương cảm thấy ngoài ý muốn a.

Người trẻ tuổi kia, bỗng nhiên mở miệng. Thanh âm hùng hồn, cắn từng chữ, vậy mà nói ngôn ngữ Nhân tộc. Chỉ có điều, ngôn ngữ Nhân tộc này, rõ ràng mang theo khẩu âm dị tộc kỳ quái. Nghe đi lên có chút đông cứng, nhưng hết lần này tới lần khác có một loại ý tứ đặc biệt.

Mấu chốt nhất là, tiếng nói tràn ngập từ tính của người trẻ tuổi kia, rõ ràng làm cho rất nhiều nữ đệ tử tuổi trẻ của Nguyệt Thần Giáo hạ thấp ý đề phòng.

---------