Độc Tôn Tam Giới

Chương 2381: Ma chủ thiên ma ?

Hiển nhiên đầu thần điểu Chu Tước này đang đánh giá Giang Trần.

- Tiểu tử nhân loại nhà ngươi, quả thực có chút bất đồng với những kẻ ngu xuẩn kia.

Đầu thần điểu Chu Tước kia rất là kiêu ngạo, dường như cũng không muốn giải thích gì thêm.

Giang Trần thấy vậy, trong lòng càng thêm nghi hoặc.

- Tiền bối, ở đây hẳn là có ẩn tình gì khác đúng không?

Giang Trần rung động hỏi.

Đầu Chu Tước kia lãnh đạm nói:

- Hừ, bản linh đã hết lòng tận sức. Tu sĩ nhân loại các ngươi đã tự mình muốn chết, bản linh cũng sẽ không ngăn cản. Một đám ngu xuẩn, bẫy rập rõ ràng như vậy, lại tranh nhau nhảy vào bên trong. Đã nhiều năm như vậy, nhân loại các ngươi quả nhiên vẫn ngu xuẩn trước sau như một.

Bẫy rập?

Giang Trần kinh hãi, nói thật, hắn vẫn cảm thấy tiến vào Thánh Nhất tông này có chút quá mức dễ dàng.

Một đường tới đây, nhìn như trải qua một ít khảo nghiệm, thế nhưng trên thực tế đều là hữu kinh vô hiểm.

Trừ đạo cấm chế cùng nham thạch nóng bỏng cuồn cuộn bên ngoài lúc đầu ra, cơ hồ không có nguy cơ gì đáng nói. Cho dù là đạo cấm chế kia dường như cũng là do thần điểu Chu Tước bố trí. Mà đạo cấm chế kia nhiều lần bị nhiễu loạn, làm cho cấm chế kia trong giây lát xuất hiện lỗ thủng.

Nếu không vì thần điểu Chu Tước lúc trước bạo phát trước cửa thần điện, thì tu sĩ nhân loại tiến tới nơi này cơ hồ không có bất kỳ tổn thương nào đáng nói.

Đây cũng là nguyên nhân mà trên đường đi Giang Trần tràn ngập nghi kỵ.

- Tiền bối, có thể nói cụ thể một chút được không?

Giang Trần hít sâu một hơi, lần nữa hỏi.


- Không có gì đáng nói. Bản linh năm đó thiếu nợ nhân loại các ngươi một nhân tình. Thay nhân loại các ngươi giữ cửa, trấn áp ma chủ Thiên Ma. Những năm này ta tự thấy cũng đã làm tròn trách nhiệm với nhân loại các ngươi. Hiện tại tu sĩ nhân loại các ngươi lại không biết sống chế, tự mình đưa tới cửa. Để cho ma chủ Thiên Ma có cơ hội xoay người. Nhân tộc các ngươi chỉ sợ sắp có đại họa lâm đầu.

Cái gì?

Giang Trần nghe lời này, tim đập thình thịch.

Trước đó thần điểu Chu Tước này nói tu sĩ nhân loại tự mình muốn chết, hắn còn tưởng rằng nó chỉ nói những người có mặt ở đây. Thế nhưng mà nghe khẩu khí của thần điểu Chu Tước, người ta đang nói tới cả toàn thể nhân tộc a.

Ma chủ Thiên Ma?

Tuy rằng Giang Trần không có trải qua thượng cổ Ma chiến của Thần Uyên đại lục, thế nhưng chỉ cần nghe bốn chữ này, lại nghe ngữ khí của thần điểu Chu Tước này, Giang Trần đã biết rõ ma chủ Thiên ma này nhất định là tồn tại vô cùng đáng sợ.

Chẳng lẽ tất cả chuyện xảy ra ở nơi này đều là do Ma chủ Thên ma này làm trò quỷ?

- Ma chủ Thiên ma? Tiền bối, người nói Ma chủ Thiên ma, chẳng lẽ là Ma chủ Thiên Ma nhất tộc?

Giang Trần nghẹn giọng hỏi.

- Chậc chậc, tiểu tử nhân tộc ngươi ngược lại có chút kiến thức. Ma tộc có thập mạch, Thiên Ma chí tông. Thiên ma nhất tộc chính là hoàng giả của Ma tộc. Là ma trung chi ma. Ma chủ Thiên Ma một khi thức tỉnh, không trấn áp được mà nói, tận thế của nhân tộc các ngươi sẽ tới. Khu vực biên giới bị phá vỡ, nhân tộc các ngươi sẽ vạn kiếp bất phục.

Thiên Ma nhất tộc.

Kiếp trước Giang Trần lý giải rất sâu về Ma tộc, tự nhiên hắn biết rõ Thiên Ma nhất tộc có ý vị thế nào đối với Ma tộc. Thiên Ma nhất tộc quả thực như lời thần điểu Chu Tước nói, chính là huyết mạch hoàng giả của Ma tộc, là quý tộc trong Ma tộc.

Ma tộc ở Chư Thiên thế giới tự xưng là huyết thống cao quý, mà Thiên Ma nhất tộc, càng tự nhận là huyết thống có một không hai tam giới.

Đương nhiên trong đó có thành phần do Thiên Ma nhất tộc tự cao tự đại, nhưng mà Thiên Ma nhất tộc cường đại, cũng là sự thực nổi tiếng Chư Thiên.

Giang Trần tuyệt đối không thể ngờ tới, Phượng Minh hạ vực này lại phong ấn một ma chủ Thiên Ma. Cái gọi là Ma chủ, không nhất định là chủ vạn ma.


Ma chủ như bình thường chỉ để gọi một thống lĩnh có địa vị cực cao trong huyết mạch Ma tộc.

Ví dụ như Thiên Ma nhất tộc, có mười vạn đệ tử Thiên Ma xâm lấn, có khả năng có một Ma chủ, có khả năng là có mấy Ma chủ, thậm chí còn có thể vượt quá mười Ma chủ.

Nhưng mà bất luận một Ma chủ nào thực lực đều vô cùng đáng sợ. Ở thời kỳ thượng cổ, địa vị của Ma Đế nhiều lắm cũng được đặt ở tầng thứ ba.

Mà Ma chủ, bình thường chỉ là số ít trong tầng thứ hai.

Mà tầng cao cấp nhất chính là lão tổ thế lực Ma tộc, thực lực càng thêm thâm bất khả trắc.

Ma chủ Thiên Ma, ít nhất tu vi cũng phải là Thiên Vị.

Nhìn thực lực đầu thần điểu Chu Tước này, nếu như ở trạng thái đỉnh phong tuyệt đối là tồn tại vô cùng đáng sợ. Thế nhưng mà đầu thần điểu Chu Tước này đối với Ma chủ Thiên ma hiện tại cũng vô cùng kiêng kỵ.

Như vậy, Ma chủ Thiên Ma bị phong ấn nơi này nhất định là tồn tại vô cùng đáng sợ.

Trong lòng Giang Trần chuyển động, đủ loại cảm xúc ngập tràn.

Hắn nhìn về phía trận pháp kia, vô số lưu quang đan vào nhau, từ bên ngoài nhìn vào bên trong, một mảnh hư vô, cái gì cũng không nhìn thấy.

Mấy trăm tu sĩ tinh anh trong nhân loại, cứ như vậy trở thành bữa ăn ngon cho ma chủ Thiên ma hay sao?

Tuy rằng Giang Trần đối với Vân Lan đại đế kia, đối với Long Phách Tương kia hoàn toàn không có hảo cảm gì.

Lại nói, những người này đều là đối thủ một mất một còn với hắn. Những người này không may, có lẽ hắn nên cảm thấy cao hứng mới đúng. Thế nhưng mà giờ phút này hắn lại không thể cao hứng nổi một chút nào.

Tiền bối, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ nơi này không phải là thánh địa Thánh Nhất tông thượng cổ gì sao? Vì sao Ma chủ Thiên ma này có thể muốn làm gì thì làm ở chỗ này?

Đầu thần điểu Chu Tước kia dường như có chút mệt mỏi, không muốn nói nhảm quá nhiều với Giang Trần, chỉ cười lạnh nói:

- Hiện tại nói gì cũng muộn rồi. Ngươi nói đúng, đây thực sự là thánh địa Thánh Nhất tông thượng cổ. Lúc trước Thánh Nhất tông thượng cổ ở chỗ này đại chiến với Ma chủ Thiên ma, đem Ma chủ Thiên ma phong ấn ở bên trong trận pháp kia. Bản linh năm đó thiếu nợ Thánh Nhất tông một đại ân tình, tăng thêm bản thân lại ở trong chu kỳ thai nghén tính mạng, cho nên cần ngủ đông, ở ẩn. Vì vậy mới thay bọn họ trấn thủ phong ấn Ma chủ Thiên Ma. Nực cười, đã nhiều năm như vậy, tu sĩ nhân loại các ngươi không ngừng có người đi tới tìm cái chết. Liên tục không ngừng đưa tới máu tươi cho hắn. Làm cho Ma chủ Thiên Ma hiện tại lại có hy vọng tro tàn lại cháy.

Đầu óc Giang Trần trống rỗng, hắn rốt cuộc đã nghe rõ ý tứ của đầu thần điểu Chu Tước này.

Nơi này là thánh địa Thánh Nhất tông thực sự. Thời kỳ thượng cổ, Thánh Nhất tông đại chiến với ma chủ Thiên Ma, phong ấn ma chủ Thiên ma.

Mà đầu thần điểu Chu Tước này mắc nợ nhân tình của Thánh Nhất tông thượng cổ, cho nên mới trấn thủ ở nơi này.

Kết quả bí cảnh bị người ta phát hiện, không ngừng có tu sĩ nhân loại tiến vào, đưa tới máu tươi cho ma chủ Thiên Ma. Những đám thức ăn đưa tới miệng, làm cho Ma chủ Thiên Ma trong phong ấn không ngừng khôi phục thực lực. Ma thức không ngừng thức tỉnh, bắt đầu chậm rãi tìm được phương án phá vỡ phong ấn.