Giang Trần nghe vậy, cũng có chút kinh ngạc. Tỉnh Trung Đại Đế này không hổ là một trong sáu cự đầu tán tu, góc độ cùng độ cao nhìn vấn đề, hoàn toàn chính xác bất đồng người khác.
Những Đại Đế tán tu ở đây,
xưa nay bọn hắn đặc lập độc hành, đăm chiêu suy nghĩ, cũng đơn giản là
như thế nào tăng lên thực lực của mình.
Góc độ suy nghĩ như Tỉnh
Trung Đại Đế, đại bộ phận Đại Đế tán tu là làm không được. Mặc dù ngẫu
nhiên cũng hiện lên, nhưng mà bọn hắn căn bản sẽ không suy nghĩ sâu xa
xuống dưới.
Ở bọn hắn xem ra, vận mệnh của cả Nhân loại cương vực, hẳn là sự tình của những đại tông môn kia cân nhắc.
Trời sập xuống, cũng có người dáng cao gánh lấy.
Tỉnh Trung Đại Đế nói, lại làm cho tâm tình của những Đế cảnh kia hơi có chút chấn động.
- Tỉnh Trung lão ca, giống như ngươi nói, Nhân loại cương vực chúng ta chẳng phải là có đại phiền toái?
Một Đại Đế tán tu cau mày nói.
- Tỉnh Trung lão ca, ngươi đức cao vọng trọng, chúng ta những đại quê mùa này, nghĩ không tới những chuyện này, suy nghĩ nhiều liền đau đầu.
Ngươi cảm thấy, loại tình huống này, chúng ta phải làm sao bây giờ?
- Đúng vậy, Tỉnh Trung lão ca, ngươi chỉ điểm sai lầm đi.
Những Đại Đế tán tu này, đối với nhân phẩm cùng uy tín của Tỉnh Trung Đại Đế, còn là phi thường tin phục, nhao nhao mở miệng nói.
Tỉnh Trung Đại Đế liếc nhìn Giang Trần, thở dài:
- Những ngày này, lão phu đang suy nghĩ một vấn đề. Có lẽ, loại cục diện
hiện tại này của Nhân loại cương vực, hy vọng duy nhất, là ở trên người
Giang Trần Thiếu chủ.
Tất cả mọi người nhìn về phía Giang Trần.
Ngay cả Giang Trần, cũng hơi có chút ngoài ý muốn. Hắn không nghĩ tới, Tỉnh Trung Đại Đế sẽ ủng hộ hắn như vậy.
Tỉnh Trung Đại Đế hướng Giang Trần ý bảo thoáng một phát, nói ra:
- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi cũng đừng nóng vội phản bác lão phu. Hãy nghe lão phu đem lời nói hết.
- Mọi người cũng suy nghĩ một chút, xem cái nhìn của lão phu, có phải
chính xác hay không. Những tán tu Đế cảnh chúng ta, đều là nhân tài kiệt xuất trong tán tu, có suy nghĩ của mình, có tư duy của mình. Lão phu
chỉ là đưa ra một cái nhìn, cho mọi người tham khảo một chút, lại không
phải muốn khống chế tư duy của mọi người.
- Tỉnh Trung lão ca, ngươi có thể chỉ điểm chúng ta, cái kia là vinh hạnh của chúng ta. Ai cũng sẽ không trách ngươi.
- Đúng vậy, ý nghĩ của ta khẳng định không có khai khiếu như Tỉnh Trung lão ca.
Tỉnh Trung Đại Đế thấy mọi người đều rất chờ đợi, gật gật đầu, mở miệng nói:
- Lão phu xem thế cục hiện tại của Nhân loại cương vực, liền kiên định
cho rằng, hiện tại chuyện xấu duy nhất của Nhân loại cương vực, cũng có
thể nói hy vọng duy nhất, là Giang Trần Thiếu chủ. Cái này cũng không
phải lão phu nói bốc nói phét.
- Nếu như Giang Trần Thiếu chủ
cùng Lưu Ly Vương Thành, bị Đan Cực Đại Đế trấn áp. Tiền đồ của Nhân
loại cương vực, sẽ một mảnh ảm đạm. Đan Cực Đại Đế cũng tốt, kiêu hùng
khác cũng tốt, bọn hắn không có năng lực này, cũng không có đức hạnh
này, ở thời khắc mấu chốt dẫn đầu Nhân tộc đi ra vận mệnh suy thoái.
- Nếu như Ma kiếp bộc phát, hoặc là biên giới chi cảnh phá vỡ, hàng rào
giữa các tộc không còn, dị tộc xâm lấn, Đan Cực Đại Đế tuyệt đối không
phải người chọn lựa dẫn đầu Nhân tộc tốt nhất. Có lẽ, hắn ngược lại sẽ
là người mai táng hi vọng của Nhân tộc.
Ngữ khí của Tỉnh Trung Đại Đế nghiêm túc.
- Lão phu nói lời này, tuyệt đối không phải cố ý chửi bới ai, cũng không
phải cố ý nâng ai. Lão phu nhìn không tốt Đan Cực Đại Đế, là vì dã tâm
của hắn quá lớn, mà lòng dạ quá nhỏ. Trên người hắn cũng không có ý chí
thiên hạ như Khổng Tước Đại Đế. Người như vậy, nhất định là không cách
nào thành lĩnh tụ của Nhân tộc. Thượng Cổ Ma tộc đại chiến, tuy tư liệu
truyền thế không nhiều lắm, nhưng mà chúng ta đều biết, Thượng Cổ Nhân
tộc có thể ở trong Ma kiếp sống sót, thành công phong Ma, cái kia đích
thật là dưới sự dẫn dắt của một ít lĩnh tụ Nhân tộc đức cao vọng trọng,
hoàn thành hành động vĩ đại mà cơ hồ không có khả năng hoàn thành.
Tỉnh Trung Đại Đế nói đến thời đại Thượng Cổ, trong giọng nói cũng tràn ngập thành kính, tiếp tục nói:
- Nếu như đương kim thế giới, Ma kiếp bộc phát, khảo nghiệm đối với Nhân
tộc, sẽ viễn siêu thời đại Thượng Cổ. Bởi vì thời đại Thượng Cổ, Nhân
tộc là một chủng tộc cường đại, là một chủng tộc trăm hoa đua nở, truyền thừa cường đại. Mà Nhân loại bây giờ, tinh anh đã không ở Nhân loại
cương vực. Thượng Cổ lưu lại truyền thừa, cũng là mười không còn một.
Hiện tại nội tình cùng thực lực của Nhân tộc chúng ta, đều không bằng
một phần mười thời đại Thượng Cổ.
- Cái này còn không phải đáng
sợ nhất, đáng sợ nhất là, Nhân tộc hiện tại, đã mất đi tín ngưỡng thành
kính từ thời đại Thượng Cổ. Không có lĩnh tụ cường đại, không có tín
ngưỡng cộng đồng, có quá nhiều lục đục với nhau, ngươi lừa ta gạt. Thử
hỏi một câu, tình huống hiện tại của Nhân loại cương vực, một khi Ma
kiếp hoặc là chủng tộc khác xâm lấn, các ngươi còn có thể lạc quan
sao?
Tỉnh Trung Đại Đế cao đàm khoát luận, để cho mọi người lâm vào trong trầm tư.
Nhân loại cương vực hiện tại, đúng như Tỉnh Trung Đại Đế nói. Tất cả tông
môn, các loại thế lực tầm đó lục đục với nhau, chỉ vì chút lợi ích, liền công phạt lẫn nhau, đấu đá lẫn nhau. Thậm chí loại kiêu hùng như Đan
Cực Đại Đế, càng là ở bốn phía châm ngòi thổi gió, đảo loạn thế cục, e
sợ cho thiên hạ bất loạn.
Loại người giống như Đan Cực Đại Đế, thì như thế nào có thể trở thành lĩnh tụ Nhân tộc?
Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Tỉnh Trung Đại Đế nhìn không tốt, thậm chí là xem thường Đan Cực Đại Đế.
Vốn, dùng địa vị của Đan Cực Đại Đế, vốn phải là nhân vật lãnh tụ của Nhân tộc, vốn nên được võ giả Nhân tộc kính ngưỡng.
- Tỉnh Trung lão ca, ngươi nói đều rất có đạo lý. Nhưng mà cách cục của
Nhân loại cương vực bây giờ, lại không phải những tán tu chúng ta có thể thay đổi được a.
- Phải. Loại người như Đan Cực Đại Đế, quyền
cao chức trọng, tác phong lại bá đạo. Những tán tu chúng ta, chẳng lẽ
còn có thể đi cải biến hắn hay sao?
- Ai, nếu như trời thật muốn
sụp đổ, cái kia cũng chỉ có thể là những người cao đi gánh. Tán tu chúng ta, vẫn là qua một ngày, lại tính toán một ngày a.
Tỉnh Trung Đại Đế nghe vậy, lại cười lạnh:
- Cái này là ý nghĩ của các ngươi? Một thân tu vi thật vất vả tu luyện tới Đế cảnh, ý nghĩ của các ngươi, đã cam chịu như thế?
- Tỉnh Trung lão ca, không phải chúng ta cam chịu, mà là những tán tu chúng ta, căn bản vô lực cải biến cách cục a.
- Đúng vậa, tựa như Tỉnh Trung lão ca ngươi nói, loại sự tình này, có lẽ
loại nhân vật như Giang Trần Thiếu chủ, mới là nhân vật chính a.
Tỉnh Trung Đại Đế than nhẹ một tiếng:
- Lão phu nói nhiều như vậy, không ngờ vẫn là đàn gảy tai trâu. Ý tứ của
lão phu rất rõ ràng rồi, đời ta tán tu, mặc dù không cách nào cải biến
cách cục, nhưng có thể trợ giúp người có thể cải biến cách cục.