Dứt lời, có một người đứng lên. Người này tuổi tác có chút lớn, mái tóc trắng lộn xộn, phối hợp với dáng người vạm vỡ kia khiến cho người ta nhìn qua vô cùng uy mãnh.
- Tông chủ, lão phu thỉnh cầu tông chủ mở rộng Hình đường, xin chém Thượng Quan Viêm Khanh.
Lão giả này vừa mới mở miệng ngữ khí đã kinh người.
Cơ hồ tất cả cao tầng đều hoảng sợ biến sắc, nhao nhao nhìn qua lão giả này, trong lúc nhất thời không rõ ràng cho lắm. Tông chủ nửa năm mới triệu tập một lần hội nghị, muốn nghe ý kiến của mọi người một chút, tại sao vừa mới mở miệng đã đòi giết người? Hơn nữa còn là giết người nhà?
Thượng Quan Viêm Khanh là tuần sát sử thập nhị cấp lúc trước tham dự Long Hổ Phong Vân hội của Lưu Ly vương thành, địa vị trong tông môn, gần với tông chủ, cùng với bốn đại Thái thượng trưởng lão cũng là tồn tại tương xứng.
Lão giả này vừa mới mở miệng đã muốn giết Thượng Quan Viêm Khanh, đây chính là đại sự khiến cho cả tông môn khiếp sợ.
- Thần Lôi Thái Thượng trưởng lão, tại sao lại nóng tính như vậy?
Hạo Thiên đại đế cười ha hả nói:
- Có chuyện gì cứ từ từ nói, bổn tông chủ sẽ xử lý theo lẽ công bằng.
Thân là tông chủ một tông, cũng không thể nói chém ai là chém người đó. Nhất là loại trụ cột của tông môn như Thượng Quan Viêm Khanh, tuần sát sử thập nhị cấp, muốn giết loại nhân vật này tuyệt đối sẽ tạo thành chấn động trong tông môn.
Chỉ là lão giả vừa mới lên tiếng chính là Thái thượng trưởng lão của Cửu Dương Thiên Tông, địa vị không kém hơn Thượng Quan Viêm Khanh.
Thần Lôi Thái thượng trưởng lão vẻ mặt đầy giận dữ, hừ lạnh, nói:
- Thượng Quan Viêm Khanh này khúm núm, nâng chí khí người khác, diệt uy phong nhà mình không nói, còn ném thể diện của Cửu Dương Thiên Tông chúng ta, nịnh nọt cừu nhân của Cửu Dương Thiên Tông. Người ăn cây táo rào cây sung như vậy, không giết không thể bình ổn phẫn nộ trong lòng chúng nhân.
Lời này vừa nói ra khiến cho tất cả mọi người xấu hổ tới cực điểm. Nhao nhao nhìn về phía Thượng Quan Viêm Khanh kia.
Thượng Quan Viêm Khanh lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thần Lôi thái thượng trưởng lão, khí thế không thua một chút nào, cũng đứng dậy nói:
- Tông chủ, Thần Lôi thái thượng trưởng lão một đống lớn tuổi, nói chuyện làm việc lại càn rỡ thô lỗ như vậy. Thuộc hạ khổ cực vì Thiên Tông làm việc, cũng không cầu ban thưởng. Nhưng nếu vì tông môn làm việc mà lại bị người ta hô đánh hô giết, quả thực thuộc hạ cũng khó có thể yên tâm. Cho dù địa vị của Thần Lôi thái thượng trưởng lão cao tới đâu, thuộc hạ cũng vạn lần không phục.
Lúc này một Thái thượng trưởng lão gọi là Vu Cống cũng đứng lên chắp tay nói với Hạo Thiên đại đế:
- Tông chủ, thuộc hạ Vu Cống cũng tán thành với lời nói của Thần Lôi Thái thượng trưởng lão. Thượng Quan Viêm Khanh này thân là tuần sát sử cấp bậc cao nhất của tông môn, lại làm mất thể diện lớn tới như vậy, nịnh nọt Lưu Ly vương thành. Hoàn toàn không nhìn thù cũ của bản tông và thiếu chủ Lưu Ly vương thành, có thể nhẫn chứ không thể nhịn nhục được.
Một Thần Lôi thái thượng trưởng lão có lẽ sức nặng còn không đủ.
Hai Thái thượng trưởng lão đồng thời lên tiếng, ánh mắt mọi người nhìn qua Thượng Quan Viêm Khanh không khỏi có chút lo lắng.
Đồng thời bị hai đại Thái thượng trưởng lão nhằm vào, tình cảnh tuyệt đối nguy hiểm, coi như là tuần sát sử thập nhị cấp cũng vô cùng nguy hiểm.
Thượng Quan Viêm Khanh cười ha hả nói:
- Nhị vị Thái thượng trưởng lão, các ngươi có sát khí thật lớn nha. Động một chút là hô đánh hô giết đồng môn, đây chính là bổn sự của ngươi sao? Các ngươi nói ta muốn nịnh nọt Lưu Ly vương thành? Đúng vậy, Thượng Quan mỗ ta lần này đi Lưu Ly vương thành quả thực có một lần gặp gỡ với Chân thiếu chủ kia. Nhưng lại nói chuyện rất tốt. Ta chỉ muốn nói, các ngươi sống ở trong tông môn, khi đối mặt với thời cuộc bên ngoài các ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần? Ngồi ở trong sơn môn nói suông, ai cũng làm được. Thượng Quan Viêm Khanh ta biết rõ các ngươi một là vì môn hạ đệ tử Tào Tấn bị người ta giết chết, một lại là cháu ruột Vu Hành Vân bị người ta chém chết lô đỉnh luyện công. Nói cho cùng các ngươi đơn giản là xuất phát từ tư tâm, mà không phải là đạo nghĩa tông môn. Ta nói như vậy nhị vị không có ý kiến gì chứ?
Thượng Quan Viêm Khanh có thể làm tới chức vị tuần sát sử thập nhị cấp cũng không phải là đèn cạn dầu. Sao há có thể tùy ý để cho hai Thái thượng trưởng lão chèn ép hắn như vậy.
- Hừ, ngươi quên đám đồng môn trong Anh Khấp cốc sao?
Thần Lôi Thái thượng trưởng lão hừ lạnh một tiếng.
- Trận Anh Khấp cốc kia Cửu Dương Thiên Tông chúng ta chết một đám cường giả, ngay cả Hác trưởng lão cũng bị vẫn lạc. Chuyện này các ngươi đã quên rồi hay sao?
Vu Cống Thái thượng trưởng lão lạnh lùng chất vấn.
Ánh mắt Thượng Quan Viêm Khanh không chút sợ hãi:
- Như vậy theo cách nhìn của chư vị, Cửu Dương Thiên Tông chúng ta nên đối phó thế nào? Đao thật thương thật giao chiến với Lưu Ly vương thành hay sao?
Thần Lôi Thái thượng trưởng lão lãnh đạm nói:
- Cửu Dương Thiên Tông chúng ta chưa từng bao giờ nếm thiệt thòi lớn tới như vậy. Nếu như nhục nhã bực này cũng có thể vứt bỏ, Cửu Dương Thiên Tông ta còn gì là tông môn nhất phẩm nữa? Còn tư cách nào đi ra ngoài nữa?
- Đúng vậy, Thượng Quan Viêm Khanh, ngươi thông đồng với địch, tội không thể tha, đừng có nói xằng nói bậy.
Vu Cống Thái thượng trưởng lão thì trực tiếp chụp mũ thông đồng với địch lên đầu Thượng Quan Viêm Khanh.
Thượng Quan Viêm Khanh cười ha hả, nói:
- Nhị vị, chụp mũ ai mà không biết cơ chứ? Giết Thượng Quan Viêm Khanh ta, chỉ cần tông chủ mở miệng, Thượng Quan Viêm Khanh ta nhíu mày cũng không thèm nhíu, trực tiếp giơ cổ chịu chết, tùy ý để cho các người chém giết thế nào cũng được. Nhưng mà các ngươi cho rằng giết Thượng Quan Viêm Khanh ta thì có thể khiến cho tiền đồ của Cửu Dương Thiên Tông rạng rỡ, như vậy đã sai mười phần rồi.
- Chư vị, thân phận chân thật của Chân thiếu chủ Lưu Ly vương thành này, tin rằng mọi người cũng đã biết. Kẻ này ban đầu ở liên minh thập lục quốc đã phát nát bố cục trong liên minh thập lục quốc của chúng ta. Chẳng qua khi đó là tiểu tiết, tất cả mọi người đều không có chú ý tới việc nhỏ như vậy a. Về sau Bất Diệt Thiên Đô âm mưu xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, Cửu Dương Thiên Tông chậm nửa nhịp, bị quản chế khắp nơi. Tất cả mọi người cảm thấy lần đó Cửu Dương Thiên Tông chúng ta lỗ lớn. Trên thực tế ta lại thấy, lần kia may mắn là Bất Diệt Thiên Đô phát động xâm lấn trước, chúng ta may mắn chậm nửa bước. Nếu không...
- Nếu không thì thế nào?
Thần Lôi thái thượng trưởng lão lạnh lùng bật cười.
Thượng Quan Viêm Khanh thản nhiên nói:
- Thần Lôi Thái thượng trưởng lão, ngươi không nên dùng giọng nói thẩm tra và phán quyết Thượng Quan Viêm Khanh ta. Nói chuyện này, kết cục của Bất Diệt Thiên Đô tương lai, chúng ta đều có thể thấy được.
Hạo Thiên Đại đế khoát tay nói:
- Không cần tiếp tục cãi lộn như vậy, Thượng Quan, ngươi nói kỹ một chút.