Lúc này đây, có thể ngoài ý muốn không?
Thương Hải Đại Đế một chút cũng nhìn không tốt.
Trước kia mỗi một lần ra tay, Thương Hải Đại Đế đều là người kiên định ủng hộ Tu La Đại Đế. Thế nhưng mà lần này, hắn thật sự dao động.
Hắn cảm thấy, mình theo Tu La Đại Đế đi lên một con đường không lối về. Con đường này một khi chạy tới, là kết cục thịt nát xương tan.
- Không được, không được...
Trong nội tâm Thương Hải Đại Đế có một thanh âm, không ngừng kêu vang.
- Thương Hải, ngươi ở nơi này nhìn chằm chằm, ta đi xem tình huống bên bọn hắn như thế nào. Nhớ kỹ, vị trí này, nhất định không thể buông lỏng.
Tu La Đại Đế lại không nghĩ rằng, minh hữu trung thành nhất của mình, giờ phút này đã sinh ra dao động.
- Ân, ngươi đi đi.
Thương Hải Đại Đế gật đầu, nhưng biểu hiện ra lại không có gì khác thường.
Tu La Đại Đế đi rồi, nội tâm của Thương Hải Đại Đế lâm vào trong lo lắng, một lát sau, Thương Hải Đại Đế cắn răng một cái, trong nội tâm đã có chủ ý.
Lập tức, lòng bàn tay khẽ động, lấy ra một tấm truyền thức phù, thả vào một đạo thần thức, trực tiếp bắn đạo phù này vào trong hư không.
Đạo truyền thức phù này, lập tức bắn tới cửa Thiếu chủ phủ, rơi vào trước mặt Canh gia huynh đệ.
Canh gia huynh đệ chứng kiến truyền thức phù, liền không dám lãnh đạm, lập tức đi vào, giao cho Giang Trần.
Giang Trần lại không nghĩ rằng sẽ thu được truyền thức phù, sau khi mở ra xem, khóe miệng lại lộ ra dáng tươi cười nghiền ngẫm.
- Thương Hải Đại Đế?
Trong đầu Giang Trần cũng hơi có chút kinh ngạc.
- Thằng này không phải bằng hữu của Tu La Đại Đế sao? Lại hướng ta cầu hoà? Hẳn là, hắn ý định lâm trận đào ngũ?
Nhắc tới Thương Hải Đại Đế, Giang Trần một mực đều nhìn hắn không tốt. Thằng này ở trong mắt Giang Trần, cái kia chính là kẻ phụ hoạ của Tu La Đại Đế.
Nếu như thằng này cũng muốn lâm trận đào ngũ, cái kia chỉ có thể nói, hiện tại Tu La Đại Đế hỗn vô cùng kém, đã hỗn đến tình trạng nhìn không tới tiền đồ rồi.
Giang Trần trầm ngâm một lúc, cũng đang tự hỏi cái này có phải là Tu La Đại Đế cùng Thương Hải Đại Đế đùa mưu kế hay không. Bất quá cẩn thận tưởng tượng, bọn hắn ở Khổng Tước Thánh Sơn chơi mưu kế, hiển nhiên là không có bất kỳ ý nghĩa.
Tưởng tượng như vậy, có lẽ Thương Hải Đại Đế này thật sự có ý định vứt bỏ Tu La Đại Đế, lâm trận đào ngũ?
- Tiếp nhận, hay là không tiếp nhận đây?
Giờ phút này, Giang Trần lại đối với Thương Hải Đại Đế lấy lòng, lại không quá coi trọng rồi.
Cân nhắc chỉ chốc lát, Giang Trần cũng không có làm tuyệt. Thương Hải Đại Đế này với tư cách tâm phúc của Tu La Đại Đế, nếu như hắn lâm trận đào ngũ, vẫn có không ít tác dụng.
Đầu tiên, là chấn nhiếp dư nghiệt của Tu La Đại Đế nhất mạch, để cho bọn hắn biết rõ, Tu La Đại Đế căn bản không cách nào được việc, ngay cả Thương Hải Đại Đế trung thành với hắn nhất cũng từ bỏ hắn.
Thứ hai, Khổng Tước Đại Đế mất tích, nhất định có quan hệ tới Tu La Đại Đế. Dùng quan hệ giữa Thương Hải Đại Đế cùng Khổng Tước Đại Đế, thằng này nhất định biết một ít nội tình. Nhưng mà Giang Trần phỏng đoán, có lẽ Thương Hải Đại Đế không có trực tiếp tham dự. Bởi vì lúc ấy, thời điểm Khổng Tước Đại Đế ly khai Lưu Ly Vương Thành, sau đó Tu La Đại Đế cũng đi theo ra, nhưng mà Thương Hải Đại Đế vẫn ở lại Lưu Ly Vương Thành. Mà Thương Hải Đại Đế có dũng khí đào ngũ, khẳng định cũng là vì không có liên hệ trực tiếp chuyện Khổng Tước Đại Đế mất tích, bằng không thì nếu như hắn có quan hệ trực tiếp với Khổng Tước Đại Đế mất tích, là sẽ không có chỗ trống đầu hàng rồi.
Thứ ba, lần vây quét này, muốn một mẻ hốt gọn, là rất không dễ dàng. Dù sao đối phương đều là cường giả Đại Đế. Thế nhưng mà nếu có Thương Hải Đại Đế làm nội ứng, vậy thì không nhất định rồi.
Ngoài ra, nếu như Giang Trần tiếp nhận Thương Hải Đại Đế đầu hàng, cũng hướng toàn bộ Lưu Ly Vương Thành biểu thị, Chân thiếu chủ hắn phi thường rộng lượng. Cho dù Thương Hải Đại Đế từng đắc tội hắn, cũng có thể tiếp nhận hắn quy hàng. Cái này đối với thu nạp nhân tâm của Lưu Ly Vương Thành, là rất có ích lợi.
Mấu chốt nhất là, những Đại Đế tâm phúc của Giang Trần, Bàn Long Đại Đế cũng tốt, Tịch Diệt Đại Đế cũng tốt, Mạch Vô Song cũng tốt, đều là người chính trực.
Nói cách khác, thủ hạ của Giang Trần, thiếu khuyết một loại theo đuôi như Thương Hải Đại Đế, việc thô tục nào cũng nguyện ý ra tay.
Tiếp nhận Thương Hải Đại Đế đầu hàng, coi như là lợi dụng phế vật, bồi dưỡng hắn thành một con chó giữ nhà, để hắn chuyên môn đi làm những việc đắc tội người, cũng tốt a.
Loại sự tình này, cuối cùng là phải có người đi làm. Tịch Diệt Đại Đế không thích hợp, Bàn Long Đại Đế không thích hợp, Mạch Vô Song đồng dạng không thích hợp.
Nhưng mà tiếp nhận Thương Hải Đại Đế đầu hàng, hắn lại phù hợp đi làm những sự tình không thể lộ ra ngoài ánh sáng kia.
Nghĩ tới đây, Giang Trần quyết định cho Thương Hải Đại Đế này một cơ hội. Đương nhiên, Giang Trần phải làm tốt chuẩn bị hai tay, để ngừa Thương Hải Đại Đế giả hàng.
- Chư vị, xin lỗi không tiếp một lát.
Giang Trần chắp tay, phiêu nhiên ly khai đại sảnh, đi ra bên ngoài, Giang Trần triệu hoán Phệ Kim Thử Vương.
- Lão Kim, Thương Hải Đại Đế kia hướng Bổn thiếu chủ phát ra truyền thức phù đầu hàng, ngươi đi cùng hắn câu thông thoáng một phát, thăm dò thật giả. Nếu là thật, lập tức trở về gặp ta. Ta sẽ có kế hoạch.
Giang Trần phân phó.
Phệ Kim Thử Vương cười hắc hắc:
- Được, xem ra quả nhiên là tên hỗn đản Tu La, lần này hắn là chui đầu vào lưới a.
Phệ Kim Thử Vương từ chỗ Giang Trần đạt được vị trí cụ thể của Thương Hải Đại Đế, cách cũng không tính xa, chỉ một lát, liền tới lòng đất dưới chân Thương Hải Đại Đế.
Phệ Kim Thử Vương cũng phi thường cẩn thận, cảm thụ một lát, phát giác chỉ có Thương Hải Đại Đế, lúc này mới dám từ mặt đất chui lên.
Thương Hải Đại Đế cuối cùng là cường giả Đế cảnh, khi Phệ Kim Thử Vương tiếp cận đến khu vực thần trí của hắn cảm ứng, cho dù là dưới mặt đất, Thương Hải Đại Đế cũng lập tức cảnh giác lên.
Phệ Kim Thử Vương cũng cảm ứng được Thương Hải Đại Đế cảnh giác, dứt khoát từ dưới nền đất chui ra.
- Ngươi là Thương Hải Đại Đế?
Sau khi Phệ Kim Thử Vương đột phá Hoàng cảnh, cũng đã có năng lực hóa hình, đối với ngôn ngữ Nhân loại, tự nhiên cũng học xong.
Thương Hải Đại Đế thấy một con Đại Kim Thử chui ra, cũng nao nao:
- Ngươi là ai?
- Thiếu chủ nhà ta nghe nói ngươi ý định bỏ gian tà theo chính nghĩa, phái ta đến thăm dò một chút. Nếu ngươi thật tâm đầu hàng, Thiếu chủ nhà ta nói, có thể cho ngươi một cơ hội.
- A?
Tuy Thương Hải Đại Đế truyền âm phù đến Thiếu chủ phủ, nhưng không có ôm bao nhiêu hi vọng.
- Thiếu chủ nhà ta chỉ có một vấn đề, sự tình Khổng Tước Đại Đế mất tích, ngươi có trực tiếp tham dự hay không?
Phệ Kim Thử Vương nghiêm khắc hỏi.
- Không có, ta biết việc này, nhưng ta tuyệt đối không có trực tiếp tham dự.
Thương Hải Đại Đế vội vàng cam đoan.