̀ng hiến kế. (2)
Hắn thua, có nghĩa là cả Đan Hỏa thành bị Lưu Ly vương thành áp chế.
Cho nên lần này Đan Hỏa thành đối mặt với sự khiêu khích của Chân thiếu chủ, không ngờ lại lựa chọn bỏ qua.
Tu La đại đế thẹn đỏ mặt, mấy vấn đề mà Đan Cực đại đế hỏi, hắn đều cảm thấy mình không có đầu mối. Kết quả, hắn phát hiện ra, mình coi Chân thiếu chủ là đối thủ cạnh tranh, muốn soán vị đoạt quyền, thế nhưng không ngờ lại hiểu ít về Chân thiếu chủ này như vậy.
Có phải có lui tới với Vạn Uyên đảo hay không? Hắn cũng hoàn toàn không biết.
Thấy Tu La đại đế không phản bác được, Đan Cực đại đế cũng tức giận mà không có chỗ phát tiết. Hắn phát hiện ra, hợp tác với loại người như Tu La đại đế quả thực là hoàn toàn không có ý nghĩa.
Tên này quả thực là bùn không vịn nổi tường.
Tu La đại đế nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Đan Cực đại đế, trong lòng cũng có chút chột dạ. Hắn biết rõ, địa vị của mình trong lòng Đan Cực đại đế, chỉ sợ đã rớt xuống ngàn trượng.
Thật sự, nếu không biểu hiện địa vị của hắn một chút, chỉ sợ trong lòng Đan Cực đại đế càng không có chút địa vị nào.
- Đan Cực bệ hạ, hiện tại truy cứu việc Chân tiểu tử kia có lui tới với Vạn Uyên đảo hay không, dường như ý nghĩa cũng không lớn. Vì kế hoạch hôm nay, chúng ta không thể không dùng biện pháp thông thường để đối phó.
Tu La đại đế lớn gan nói.
- Ngươi có gì muốn nói?
Đan Cực đại đế lạnh nhạt hỏi.
- Thuộc hạ cho rằng, Lưu Ly vương thành làm ra nhiều như vậy, đơn giản cũng chỉ vì Chân thiếu chủ kia. Nếu như Chân thiếu chủ kia vẫn lạc, tất cả chỉ là mây bay.
Tu La đại đế hung ác nói.
- Có ý gì?
Tu La đại đế hung ác nói.
- Có ý gì?
Đan Cực đại đế lạnh lùng hỏi.
- Không phải hắn muốn tổ chức Long Hổ Phong Vân hội hay sao? Vừa vặn phái ra một ít cường giả lẻn vào trong Lưu Ly vương thành, tìm được cơ hội, đánh chết Chân thiếu chủ này. Lưu Ly vương thành ta rất quen thuộc, chỉ cần nắm chặt cơ hội, muốn giết chết kẻ này cũng không phải là không có khả năng.
Không thể không nói, đề nghị này khiến cho tim Đan Cực đại đế đập thình thịch.
Nếu như nói lúc trước hắn không có cân nhắc đánh chết Chân thiếu chủ qua là bởi vì hắn muốn thu được Tùng Hạc đan. Thế nhưng mà từ tình hình hiện tại, Chân thiếu chủ rõ ràng đã uy hiếp được địa vị của Đan Hỏa thành.
Chiếu theo tốc độ phát triển của kẻ này, sớm muộn gì cũng làm cho Đan Hỏa thành mất đi địa vị thống trị hiện tại.
Loại chuyện như vậy là chuyện mà Đan Cực đại đế không nguyện ý xảy ra nhất.
Thấy Đan Cực đại đế vẫn còn trầm ngâm, Tu La đại đế xung phong nhận việc:
- Đan Cực bệ hạ, chỉ cần người cho ta ba cường giả Đế cảnh, lại phối hợp với Thương Hải huynh đệ và ta. Ta nắm chắc bảy tám phần nắm chắc, có thể chém giết Chân thiếu chủ kia.
- Ngươi xác định chứ?
Đan Cực đại đế dùng giọng thâm trầm hỏi.
Cường giả Đế cảnh, Đan Hỏa thành tự nhiên có không ít. Đương nhiên người Đan Hỏa thành, Đan Cực đại đế chưa hẳn đã nguyện ý phân công đi ra ngoài.
Đan Cực đại đế thông qua con đường khác, cũng có thể thuê được cường giả Đế cảnh tới chém giết.
Thế giới này tuy rằng cường giả Đế cảnh ít, nhưng đối với loại người như Đan Cực đại đế mà nói, ít nhất muốn tìm ba cường giả Đế cảnh hắn cũng có thể tìm ra một đám.
Dù sao cấp độ của bản thân Đan Cực đại đế còn ở đó, người cùng hắn lui tới có mấy người mà không phải là cường giả Đế cảnh chứ?
Tu La đại đế dùng giọng chém đinh chặt sắt nói:
- Ta chắc chắn. Ta và Thương Hải, hơn nữa thêm ba cường giả Đế cảnh, nhất định có thể mã đáo thành công.
Những lời này khiến cho Thương Hải đại đế hãi hùng khiếp vía. hắn rất muốn khuyên nhủ Tu La đại đế không nên vọng động, không nên đem những lời này nói quá vẹn toàn.
Thế nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt điên cuồng của Tu La đại đế, Thương Hải đại đế biết rõ, nếu như hiện tại hắn đưa ra ý kiến phản đối. Chẳng khác nào là đắc tội với Tu La đại đế tới chết.
Trong lúc nhất thời trong đầu Thương Hải đại đế có một cỗ cảm giác bi ai không hiểu, trong lòng thậm chí còn có chút hối hận. Vì sao mình bị ma quỷ ám ảnh, luôn muốn đi theo Tu La đại đế lăn lộn?
Ở Lưu Ly vương thành làm một đại đế an nhàn không phải rất tốt sao? Đi theo Tu La đại đế chí lớn nhưng tài mọn này, kết quả cuối cùng không giống như chó nhà có tang hay sao? Sống không có gì tốt cũng bỏ đi, hiện tại Tu La đại đế này còn đưa ra đề nghị mạo hiểm như vậy, lại còn kéo Thương Hải đại đế hắn vào, chuyện này khiến cho hắn có chút không thoải mái.
Tuy rằng hắn thừa nhận Tu La đại đế nói có đạo lý, thế nhưng mà vừa nghĩ tới Chân thiếu chủ kia, trong lòng hắn lại có một bóng đen bịt kín tâm trí.
Hiển nhiên Giang Trần ở trong lòng Thương Hải đại đế đã lưu lại một ấn tượng giống như ác mộng. Làm cho hắn cảm thấy Giang Trần quả thực là yêu nghiệt, căn bản không thể chiến thắng.
Bây giờ cho dù ngươi có kế hoạch tốt tới vậy, rõ ràng tới vậy, kết quả cũng chưa chắc có thể làm được. Nói không chừng tới Lưu Ly vương thành lại bị người ta nhẹ nhõm phá vỡ.
Một khi tới một bước kia, bọn họ triệt để trở thành người liều mạng. Thương Hải đại đế vô luận thế nào cũng không muốn trở thành chuột chạy qua đường, bị mỗi người trong bát vực phỉ nhổ.
Long Hổ Phong Vân Hội bị chú ý cũng càng ngày càng gần. Tán tu đến từ Ngũ Hồ Tứ Hải, cũng điên cuồng tràn vào Lưu Ly Vương Thành.
Nếu không phải trước đó Lưu Ly Vương Thành làm các loại công tác chuẩn bị, con số điên cuồng như thế, tuyệt đối sẽ bóp nát toàn bộ Lưu Ly Vương Thành.
Thân vệ dưới trướng các Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, hầu như động viên toàn bộ, duy trì trật tự.
Thịnh hội như vậy, ở trong lịch sử Lưu Ly Vương Thành cũng rất ít xuất hiện. Đặc biệt là rất nhiều rất nhiều tán tu tràn vào, càng là trước nay chưa từng có.
Đương nhiên, bên Lưu Ly Vương Thành cũng sớm thả ra lời nói, chỉ có tán tu Hoàng cảnh trở lên, mới có thể được Lưu Ly Vương Thành tiếp đón chính thức.
Tán tu Hoàng cảnh trở xuống, chỉ có thể tự mình sắp xếp ăn ngủ.
Bởi vậy, các đại khách sạn ở Lưu Ly Vương Thành, tần suất vào ở cũng không ngừng tăng lên, phi thường náo nhiệt, chuyện làm ăn chật ních.
Mấy ngày ngắn ngủi, liền tràn vào mấy trăm ngàn tán tu. Điều này làm cho Lưu Ly Vương Thành lập tức tăng thêm rất nhiều náo nhiệt.
Mấy trăm ngàn này, còn chẳng qua là giai đoạn bước đầu. Dự tính đến lúc Long Hổ Phong Vân hội bắt đầu, nhân số tràn vào, e sợ sẽ tăng đến 1,2 triệu.
Thiên hạ tán tu như cá diếc sang sông, 1,2 triệu tán tu, kỳ thực ở trong đội ngũ vô số tán tu, cũng chỉ là một phần nhỏ mà thôi.
Đương nhiên, cũng không phải hết thảy tán tu đều sẽ tới, cũng không phải hết thảy tán tu đều có tư cách đến.
Đầu tiên, tán tu tu vi thấp, khẳng định sẽ không đến. Đến cũng vô dụng, đây căn bản không phải thịnh hội mà bọn họ có thể tham dự vào.