Những người khác xem náo nhiệt, tự nhiên không sợ chuyện lớn. Cả đám dùng ánh mắt giựt dây nhìn Bộ Đan Vương. Trong ánh mắt hiện lên vẻ nghi vấn, khiến cho Bộ Đan Vương không thể lùi được.
- Thệ ước thiên địa thì thệ ước thiên địa. Lão phu chẳng lẽ còn sợ ngươi.
Bộ Đan Vương đối với đề mục của mình hiển nhiên vô cùng tự tin.
Giang Trần cười hắc hắc, nói với Dịch Đan Vương của Khổng Tước thánh sơn:
- Dịch Đan Vương, việc này mọi người cùng chứng kiến chứ?
Mấy trọng tài khác đều nhao nhao gật đầu, tỏ vẻ nguyện ý làm chứng chuyện này.
Lời vừa nói ra, tới nước này hai người đều không có đường lui.
Giang Trần lập thiên địa thệ ước trước, Bộ Đan Vương cũng lập thiên địa thệ ước.
Tin tức đặt cuộc này rất nhanh lan tới tai bảy đại đế. Khổng Tước đại đế nghe thấy Giang Trần và Bộ Đan Vương đặt cược hoang đường như vậy, cũng âm thầm lắc đầu tự nhủ:
- Tiểu gia hỏa này lại đang lừa người.
Tu La đại đế nhíu mày không thôi:
- Bộ Đan Vương tuổi một bó to, cũng không bình tĩnh được như vậy sao? Nếu như ván này thua chẳng phải là quầy bố trí của bổn đế sao?
Tu La đại đế đối với Bộ Đan Vương không phải là không có tin tưởng. Thế nhưng mà Chân Đan Vương ngang trời xuất thế, đã làm cho bầu không khí trong Lưu Ly vương thành náo nhiệt không thôi. Là tồn tại giống như thần thoại vậy.
Nói thật, Bộ Đan Vương chống lại Dịch Đan Vương, Tu La đại đế sẽ cảm thấy phần thắng của Bộ Đan Vương thắng lớn hơn. Thế nhưng mà chống lại Chân Đan Vương thần bí này, Tu La đại đế cảm thấy phần tin tưởng của mình không đủ.
Đây không phải là một loại thành kiến, mà là một loại trực giác của cường giả.
Cho nên Tu La đại đế đối với ván bài này rất không vui. Hắn rất muốn ngăn lại, nhưng mà hắn lại biết, nếu như hiện tại hắn ngăn chặn mà nói, nhất định sẽ khiến cho mọi người chê cười càng lớn hơn.
Tám đạo đề mục, đã phát tới trong tay hai trăm thiên tài đan đạo dự thi.
Thời gina khảo hạch rất dài, khoảng chừng hai thời thần để đáp đề.
Không thể không nói, tám trọng tài này đều là Đan Vương cao cấp nhất của Lưu Ly vương thành, cũng là tồn tại có trình độ cao nhất. Tám đạo đề mục đều có tính đại chúng, làm cho tất cả những người dự thi đều cảm thấy nhận được lợi ích không nhỏ.
Nhưng mà một đạo đề mục trong đó rõ ràng vô cùng thâm sâu, cảnh giới rất cao, thậm chí có thể nói là hạc giữa bầy gà.
Nếu như nói bảy đạo đề mục khác còn lại chỉ là tiêu chuẩn của Đan Vương đỉnh cấp. Như vậy đạo đề mục này tuyệt đối đã vượt qua tiêu chuẩn của Đan Vương đỉnh cấp cao cấp nhất. Tiến vào một cảnh giới khác.
Đạo đề mục này khiến cho rất nhiều người dự thi đều có loại cảm giác như quán đỉnh, càng tìm hiểu sâu càng cảm thấy bọn họ si mê, say sưa.
Cơ hồ tất cả những người dự thi cơ hồ đều có lựa chọn. Đều bỏ qua bảy đạo đề mục kia, mà bắt đầu toàn lực nghiên cứu đạo đề mục này.
Bởi vì bảy đạo đề mục phía trước tuy rằng thu hoạch lớn, thế nhưng chỉ là thu hoạch ở trong một loại lĩnh vực mà thôi. Nhưng mà đạo đề mục này, lại giống như một đạo linh cảm, đem lĩnh vực đan đạo của bọn họ trực tiếp mở rộng, mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới. Để cho nhận thức, lịch duyệt, trình độ, cảnh giới của bọn họ đều được đề thăng toàn bộ.
Đạo đề mục này thật giống như bảo khố, làm cho mọi người không ngừng xâm nhập đào móc, lại không ngừng có thu hoạch mới mẻ hơn.
Bởi như vậy một màn kỳ quái lập tức xảy ra.
Vốn loại khảo hạch lý luận này sẽ có người nộp bài thi từ sớm. Thế nhưng lúc này hai trăm người dự thi cơ hồ sau khi thời gian hao hết vẫn trầm mê trong đó. Thậm chí còn không ý thức được thời gian đã tới. Sau khi bị nhắc nhở mới đấm ngực dậm chân, cảm thấy mình bị quấy rầy.
Khi bản thân đang cảm ngộ tới thời điểm hưng phấn, mạch suy nghĩ bỗng nhiên bị cắt đứt, tự nhiên khiến cho bọn họ có cảm giác tiếc nuối cực kỳ.
Mỗi một đề mục của trọng tài đều có đánh số riêng. Số của Giang Trần là tám, bởi vì hắn là trọng tài thứ tám mới thêm vào sau.
Mỗi thí sinh đều có tám quyển trục, phân biệt đều có đánh số.
Quyển trục đánh số giống nhau toàn bộ thu vào một chỗ, giao vào trong tay trọng tài ra đề mục đó.
Sau đ ó trọng tài sẽ giải bài.
Điểm của tất cả những bài thi cộng lại, là số điểm mà người dự thi đạt được.
Mỗi một trọng tài đều có hai trăm phần bài thi, muốn phê duyệt cũng cần một chút thời gian. Nhưng mà ưu khuyết của mỗi một đề mục, độ khó dễ lại khác nhau.
Giang Trần thu những quyển trục đáp đề này, không nhìn được danh tự của người dự thi. Bởi vì danh tự của những người dự thi đều dùng thủ đoạn đặc thù phong ấn. Tuyệt đối sẽ không để cho trọng tài biết rõ danh tự, để tránh ăn gian.
Đương nhiên trọng tài đan đạo gần đây là tồn tại thần thánh, chuyện ăn gian lại rất ít xuất hiện.
Giang Trần mở một bài thi ra, cũng nhìn ra, đại bộ phận người dự thi đều tốn không ít tâm tư suy nghĩ trên đề mục này, cũng coi như là thâm nhập khá sâu.
Nhưng mà tuy rằng thâm nhập vào, nhưng mà bài dự thi khiến cho hai mắt Giang Trần tỏa sáng cơ hồ không có.
Ngẫu nhiên có một bài thi khiến cho hai mắt Giang Trần sáng hơn một chút, thế nhưng cũng không có cách nào khiến cho Giang Trần cảm thấy kinh diễm.
Hai trăm bài dự thi đều được phê duyệt, bài thi có thể khiến cho Giang Trần thỏa mãn cũng chỉ có ba bốn bài mà thôi. Trong đó có hai bài tương đối nổi bật, Giang Trần cho điểm cao nhất.
Mặt khác, đều chiếu theo cấp độ tương ứng của mình mà ra điểm tương ứng.
Sau khi Giang Trần hoàn thành phê duyệt, những trọng tài khác cũng không hẹn mà gặp đều cũng hoàn thành phê duyệt.
Cơ hồ tất cả bài dự thi lại theo như danh tự của người dự thi, một lần nữa thống kê lạ, bắt đầu công tác thống kê thành tích.
Mà lúc này Dịch Đan Vương lại nói:
- Chư vị, hiện tại còn có một ít khâu nhỏ, cần các ngươi phối hợp một chút.
Cơ hồ tất cả những người dự thi đều khẽ giật mình, nhìn qua Dịch Đan Vương, không biết Dịch Đan Vương đang muốn nói tới cái gì.
Nhìn qua từng ánh mắt hồ nghi nhìn mình, Dịch Đan Vương cũng cười nói:
- Trong trọng tài chúng ta có một ít tranh chấp nho nhỏ. Lần này lại muốn các ngươi làm trọng tài. Chấm điểm cho những đề mục. Tổng cộng các ngươi có tám đạo đề mục. Mời các ngươi chọn ra một đạo đề mục khiến cho các ngươi cảm thấy thu hoạch lớn nhất, cảm thấy đạo đề tài đó có trình độ lớn nhất. Mời các ngươi viết ra con số đề mục đó, khi đó chúng ta lại thống kê tiếp.
Đám người dự thi phía dưới xôn xao, cả đám đều cảm thấy vô cùng thú vị, nhao nhao cười rộ lên, hiển nhiên đối với việc này vô cùng tích cực.
Trọng tài quyết định vận mệnh bọn họ, chuyện này khiến cho bọn họ cảm thấy áp lực rất lớn.
Hiện tại bọn họ cũng có cơ hội quyết định tranh chấp của trọng tài, mọi người đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội xoay người làm trọng tài này, cả đám đều bắt đầu viết.
Kỳ thực vấn đề này trong lòng bọn họ đã sớm có đáp án. Chỉ là nhưng mà bọn họ không ngờ tới lại có khâu điều tra như vậy.