- Vâng... Lúc ấy là Khổng thống lĩnh kia dẫn đội, trọn vẹn xuất động hơn 100 Khổng Tước vệ, mỗi cái đều là tinh anh trong tinh anh, đến có chuẩn bị.
- Bọn hắn dựa vào cái gì bắt người? Chẳng lẽ vô duyên vô cớ mang người đi?
Nguyệt Hoàng hiển nhiên là không tiếp thụ được sự thật này.
- Bọn hắn nói phụ tử Vương gia trộm cắp đan phương Vạn Thọ Đan của Khổng Tước Thánh Sơn! Hơn nữa, nhìn chứng cứ bọn hắn cung cấp, tựa hồ rất có sức thuyết phục.
Lúc này, Thống Lĩnh kia vì cho mình thoát tội, ngược lại phân biệt thay Khổng Tước vệ.
Chứng cớ vô cùng xác thực, ít nhất có thể chứng minh hắn làm Tu La Vệ Thống lĩnh không phải vô năng!
- Đan phương Vạn Thọ Đan? Tại sao có thể là của Khổng Tước Thánh Sơn?
Nguyệt Hoàng càng nghe càng hồ đồ, bọn hắn nói như thế nào, các ngươi liền tin như thế đó?
- Đại nhân, bọn hắn lấy ra một viên Vạn Thọ Đan, tư chất so với Vạn Thọ Đan của Vương Đình đại phiệt cao hơn rất nhiều. Cái chứng cớ này, hiện trường cơ hồ không người có thể bác bỏ. Hơn nữa, Vương Đình phiệt chủ cũng vô lực biện giải. Cuối cùng thậm chí chuyển ra cái gì Bất Diệt Thiên Đô. Kết quả ngược lại bị Khổng Tước vệ nói thành cấu kết thế lực ngoại bộ, tiết lộ cơ mật của Khổng Tước Thánh Sơn. Bởi như vậy, tội danh càng thêm nhất đẳng.
Sắc mặt Nguyệt Hoàng càng thêm âm trầm, chửi nhỏ một câu:
- Thành sự không có, bại sự có thừa.
Cũng không biết hắn mắng là Thống Lĩnh này, hay là mắng Vương Đình phiệt chủ.
Bất quá lúc này, hiển nhiên là sự tình cấp tốc. Nguyệt Hoàng biết rõ, loại tội danh này, là không phải bình thường.
Nếu như bọn hắn bịa đặt tội danh cho phụ tử Vi gia, cũng có thể để cho bọn hắn bắt người.
Như vậy những tội danh này của Vương Đình đại phiệt, đầy đủ để cho Vương Đình đại phiệt chết trên mười lần. Nhất là tội cuối cùng, cấu kết thế lực ngoại bộ, tiết lộ đan phương cơ mật.
Cái tội danh này, một khi bị định mà nói, Vương Đình đại phiệt bị tịch thu tài sản, tru di cửu tộc đó là tuyệt đối. Thậm chí, còn sẽ liên lụy thế lực khác.
Cho nên, Nguyệt Hoàng ngồi không yên. Chuyện này, hắn cũng biết, đã vượt ra khỏi phạm vi hắn khống chế, phải xin chỉ thị của Đại Đế bệ hạ.
Tu La Đại Đế đạt được tin tức của Nguyệt Hoàng, cũng hơi có chút giật mình.
- Còn có chuyện như vậy? Tình huống kỹ càng như thế nào?
Mặc dù Tu La Đại Đế có chút giật mình, nhưng không có bối rối.
Đại Đế cường giả, chỉ nhìn khí độ, là bất luận thuộc hạ gì đều so sánh không bằng.
Nguyệt Hoàng nói:
- Mấy đại phiệt phiệt chủ đều ở hiện trường, thuộc hạ để cho bọn hắn tiến đến nói rõ chi tiết?
Mấy phiệt chủ đều nơm nớp lo sợ đi đến.
Bọn hắn xưa nay gặp qua Tu La Đại Đế, cũng không trở thành như vậy. Chỉ là hôm nay, bọn hắn cảm thấy đặc biệt chột dạ. Dù sao, Khổng Tước vệ là ở trước mặt bọn hắn mang Vương gia phụ tử đi.
Chỉ có điều, Tu La Đại Đế hiển nhiên không có ý tứ truy cứu trách nhiệm của bọn hắn.
Nhàn nhạt gật đầu:
- Đều không cần câu thúc. Ở dưới tình huống như vậy, các ngươi không có tùy tiện gây với Khổng Tước vệ, đây là lựa chọn sáng suốt. Bằng không thì, tổn thất chỉ biết càng lớn, chỉ cho đối phương càng nhiều cái cớ nữa.
Tu La Đại Đế không hổ là một phương bá chủ, những lời này, lập tức bỏ đi lo lắng của thuộc hạ.
- Đều nói đi, càng kỹ càng tốt.
Mọi người lập tức ngươi một lời, ta một câu, đem chuyện thuật lại một lần.
Bởi vì là thuộc hạ thuật lại, Tu La Đại Đế cũng nhíu mày hỏi:
- Dùng các ngươi ở hiện trường đến xem, Khổng Tước vệ rốt cuộc là xác thực, hay là vu oan hãm hại?
- Ta cảm thấy giống như vu oan hãm hại!
- Ta cũng cảm thấy là vu oan hãm hại.
Những người này mỗi một cái đều nghĩ một đằng nói một nẻo.
- Nói thật.
Sắc mặt của Tu La Đại Đế trầm xuống.
Những người kia dò xét, đều khẩn trương không thôi. Nếu như muốn nói thật, bọn hắn cảm thấy phụ tử Vương Đình đại phiệt có hiềm nghi rất lớn.
Dù sao, những chứng cớ kia, bất luận điểm nào, đều cực kỳ bất lợi đối với bọn họ. Hơn nữa, bình thường hỏi phụ tử bọn hắn lai lịch Vạn Thọ Đan này, bọn hắn cũng nói không tỉ mỉ, ấp a ấp úng.
Bất quá, ở trước mặt Tu La Đại Đế, bọn hắn làm sao dám nói thật?
- Bệ hạ, tình huống ngay lúc đó, hoàn toàn chính xác rất bất lợi đối với Vương phiệt. Đến cuối cùng, Vương phiệt cũng tìm không thấy bằng chứng, chỉ bảo chúng ta nói cho bệ hạ, hắn bị oan uổng.
- Đúng vậy, bệ hạ, mặc kệ Vương phiệt có phải oan uổng hay không. Chúng ta không thể thấy chết mà không cứu?
Tu La Đại Đế biểu lộ đạm mạc:
- Ở các ngươi xem ra, phụ tử Vương phiệt thật là trộm cắp đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn?
Mấy đại phiệt phiệt chủ đều không phản bác được.
- Vớ vẩn!
Tu La Đại Đế hừ lạnh một tiếng.
- Vương phiệt này, ta vẫn là hiểu rõ. Hắn há là người không cẩn thận như vậy? Nếu quả thật trộm đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn. Đầu tiên, hắn nhất định sẽ bẩm báo Bổn đế. Thứ hai, hắn cũng sẽ không công khai lấy Vạn Thọ Đan ra bán. Đây không phải nói cho Khổng Tước Thánh Sơn, ta trộm đan phương của các ngươi sao? Cho nên, chuyện này, tuyệt đối là vu oan hãm hại!
Nguyệt Hoàng nghe xong lời này, bỗng nhiên đứng lên:
- Bệ hạ, nếu là vu oan hãm hại, xin cho thuộc hạ điểm một nhóm người, đi Khổng Tước Thánh Sơn đòi người trở về.
- Ngồi xuống!
Ngữ khí của Tu La Đại Đế không nặng, nhưng ngôn ngữ tầm đó, lại có một cỗ uy nghiêm.
Nguyệt Hoàng kia bướng bỉnh như thế, cũng không tự chủ được ngồi xuống, vậy mà không có không vui hoặc là không phục chút nào.
- Bây giờ ngươi đi, chẳng những không cứu được người, gây chuyện không tốt, mình cũng rơi vào trong đó.
Ngữ khí của Tu La Đại Đế như trước không nhanh không chậm.
- Vậy làm sao bây giờ?
Vương Đình phiệt chủ là nghĩa đệ của Nguyệt Hoàng, hắn là người lo lắng nhất.
- Việc này, còn phải từ ngọn nguồn nói lên. Tuy Vương Đình đại phiệt không có trộm cắp đan phương Vạn Thọ Đan, nhưng ngọn nguồn, là vì Vương Đình đại phiệt ức hiếp Vi gia.
Tu La Đại Đế không hỏi qua tục vụ, nhưng lại thấy rõ, một câu chỉ trúng mấu chốt.
Tất cả mọi người trầm mặc, trong nội tâm lại không thể không thừa nhận, trên thực tế chính là như vậy. Nói trắng ra là, Khổng Tước vệ làm, là cố ý chơi Vương Đình đại phiệt.
Nguyệt Hoàng nhíu mày:
- Bệ hạ, vậy thuộc hạ có nên bào chế một lần, đi làm Bàn Long đại phiệt thoáng một phát hay không? Có qua có lại, ai sợ ai?
- Ngươi cảm thấy, ngươi có thể tìm được cơ hội ra tay tốt như vậy sao?
Tu La Đại Đế nhàn nhạt hỏi.
Lần này Khổng Tước vệ ra tay, người ta tính toán vừa đúng, hơn nữa có chứng cứ sung túc. Bắt phụ tử Vương Đình đại phiệt đi, để cho người không lời nào để nói.
Nếu như bên bọn hắn, lại đi làm Bàn Long đại phiệt. Ngươi tìm không thấy chứng cứ, cái kia chính là xằng bậy, thế tất trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Nguyệt Hoàng nghĩ nghĩ, chán nản thở dài:
- Vậy làm sao bây giờ?
- Hiện tại phụ tử Vi gia như thế nào?
Tu La Đại Đế đột nhiên hỏi.
- Khảo đánh một chút, bất quá cũng không có quá phận.
Nguyệt Hoàng trả lời.
- Không phải nói cho ngươi biết, đừng tra tấn sao?
Tu La Đại Đế nhíu mày.