Chứng kiến Cơ tam công tử nghênh ngang rời đi, bỏ qua sự hiện hữu của bọn hắn, những Tu La võ sĩ này cũng có chút ít khó chịu.
- Hừ, cuồng cái gì chứ? Một đại phiệt sắp sụp đổ, có cái gì đáng cuồng?
- Cơ lão tam này, thật coi mình là Lưu Ly Vương Thành đệ nhất phiệt đây này!
- Đệ nhất phiệt thì sao? Ở trước mặt Đại Đế, kia chính là phù vân. Ngươi xem hắn có thể cuồng bao lâu, chờ Bàn Long phiệt chủ kia tản công, Bàn Long đại phiệt sẽ lập tức sụp đổ.
- Nói cũng đúng. Bất quá, các ngươi nói Chân Đan Vương kia có thể xen lẫn trong đội ngũ của Cơ lão tam, vụng trộm chạy đi hay không?
- À? Vừa rồi mọi người không có nhìn kỹ sao?
- Nhìn kỹ thì làm được cái gì? Võ giả muốn che dấu khuôn mặt, cái kia còn không đơn giản?
- Vậy làm sao bây giờ? Cản hắn lại, cẩn thận kiểm tra?
- Ngàn vạn không thể. Nếu như chúng ta không có kiểm tra ra người bị tình nghi, phiền toái sẽ lớn hơn. Vạn nhất Bàn Long đại phiệt ở trước khi chết cắn ngược lại một cái, náo đến trước mặt Khổng Tước Đại Đế, cũng là một đại phiền toái a. Nói không tốt, ngược lại sẽ liên lụy bệ hạ của chúng ta.
- Đúng! Cùng một thế lực sắp xong đời, không cần phải dùng sức mạnh. Vạn nhất bọn hắn chó cùng rứt giậu, chúng ta sẽ thua thiệt.
Những Tu La võ sĩ này thương nghị một hồi, vẫn là quyết định không mạo hiểm.
...
Trong Bàn Long phiệt chủ phủ, Giang Trần lại lần nữa gặp được Bàn Long phiệt chủ.
Giờ phút này tinh khí thần của Bàn Long phiệt chủ, thông qua Ngũ Hành Độ Dương thuật trị liệu, rõ ràng cải thiện rất nhiều. Cùng trạng thái đỉnh phong của hắn, cũng nhìn không ra bao nhiêu khác nhau.
- Tiểu hữu, không thể tưởng được, thế cục biến hóa quá nhanh, ngay cả lão phu cũng chuẩn bị không kịp.
Bàn Long phiệt chủ thở dài.
Giang Trần gật đầu không nói.
- Phiệt chủ, có thể cứu người không?
Cơ tam công tử hiếu kỳ hỏi.
Bàn Long phiệt chủ nhẹ nhàng lắc đầu:
- Cứu người tạm thời sợ là không được. Bất quá, chuyện này còn có chuyển cơ. Bởi vì, căn cứ điều tra của ta, chuyện này, không phải Tu La Đại Đế tự mình ra lệnh.
- A?
Cơ tam công tử thích thú.
- Chẳng lẽ không quan hệ tới Tu La Đại Đế?
- Cũng không thể nói không quan hệ, chỉ có thể nói, chuyện này không phải Tu La Đại Đế tự mình hỏi đến. Nhưng mà, bất luận sự kiện gì, nếu như không được hắn gật đầu, người phía dưới sẽ không dám làm ẩu. Nhất định là Tu La Đại Đế mở miệng qua, chỉ có điều, người chấp hành, lại là Nguyệt Hoàng dưới trướng Tu La Đại Đế.
- Nguyệt Hoàng?
Cơ tam công tử khiếp sợ.
- Đó là nghĩa huynh kết bái của Vương Đình phiệt chủ a?
- Đúng là người này. Người này luôn rất sinh động, là một trong Tam Hoàng dòng chính của Tu La Đại Đế. Thủ đoạn tàn nhẫn, làm người bá đạo. Rất nhiều sự tình ở Lưu Ly Vương Thành, đều có bóng dáng của Nguyệt Hoàng này.
Bàn Long phiệt chủ nói đến người này, hiển nhiên cũng không hài lòng lắm.
- Nói như vậy, chuyện này, là ván bài sau khi Thái Uyên các khai trương a?
Cơ tam công tử kinh ngạc nói.
- Có thể nói như vậy.
Ngữ khí của Bàn Long phiệt chủ ngưng trọng.
Giang Trần lại đột nhiên hỏi:
- Bọn hắn bắt người phong phố, có lý do gì không?
Bàn Long phiệt chủ gật đầu:
- Đây mới là trọng điểm. Căn cứ tin tức bản phiệt thăm dò được, bọn hắn thật sự có lý do. Tựa hồ là trong đan dược nào đó của Thái Uyên các các ngươi, tra ra độc tố trí mạng. Còn nói có một đệ tử thế lực lớn, bởi vì phục dụng đan dược của các ngươi, mà trúng độc bỏ mình.
- Cái gì?
Sắc mặt của Cơ tam công tử đại biến.
- Đệ tử nhà nào?
Nhưng Giang Trần lại dứt khoát lắc đầu:
- Đây là vu oan hãm hại. Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do?
Bàn Long phiệt chủ hỏi:
- Tiểu hữu, ngươi có thể xác định, đan dược của Thái Uyên các ngươi không có vấn đề sao?
Giang Trần nói:
- Đan dược của Thái Uyên các, đều là ta tự mình điều phối đan phương, người luyện chế phía dưới, cũng là tâm phúc của ta, tuyệt đối sẽ không có vấn đề. Điểm này, ta có thể đảm bảo.
Bàn Long đại phiệt gật đầu:
- Nói như thế, đây là Vương Đình đại phiệt làm ra âm mưu. Cố ý vu oan hãm hại!
- Có lẽ Mộ Dung đại phiệt cũng có phần.
Cơ tam công tử tức giận nói.
Giang Trần không nói tiếng nào, nhưng biểu lộ lại càng thêm âm trầm. Đan dược của Thái Uyên các, tuyệt đối không có khả năng xảy ra vấn đề. Đây tuyệt đối là hãm hại.
Nói trắng ra, là cố ý trả đũa. Ỷ vào chiêu bài của Tu La Đại Đế, chèn ép Thái Uyên các.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, tâm tình của Giang Trần ngược lại dễ dàng hơn rất nhiều.
Có đối thủ minh xác, có đối tượng minh xác, biết rõ ý đồ của đối phương, hết thảy sẽ sáng suốt.
Chèn ép?
Từ khi Giang Trần xuất đạo đến nay, cũng không phải là lần đầu tiên bị chèn ép. Một lần lại một lần, cuối cùng người chèn ép hắn, đều không cười đến cuối cùng.
Lúc này, chẳng qua là thay đổi một đối thủ hung tàn hơn mà thôi.
Chỉ là, Giang Trần làm sao sẽ sợ hãi?
- Phiệt chủ, ngươi gặp Khổng Tước Đại Đế bệ hạ chưa?
Cơ tam công tử lại hỏi.
- Ai, cho nên nói lần này bọn hắn ra tay là tỉ mỉ an bài. Khổng Tước bệ hạ bế quan, phải nửa tháng sau mới xuất quan. Chờ nửa tháng sau, thế cục đã bị động.
Cơ tam công tử phiền muộn:
- Chiếu nói như vậy, chúng ta chỉ có thể bị động bị đánh? Tùy ý bọn hắn làm xằng làm bậy sao? Bọn hắn làm loạn như vậy, về sau Lưu Ly Vương Thành còn có trật tự sao?
Bàn Long phiệt chủ hắc hắc cười lạnh:
- Còn có càng đặc sắc đây này! Ngày mai, Vương Đình đại phiệt Thái Uyên lâu một lần nữa khai trương, tuyển địa điểm càng thêm phồn hoa, chủ đẩy Vạn Thọ Đan!
- Cái gì?
Sắc mặt của Cơ tam công tử càng thêm khó coi.
- Đây là giẫm thi thể của Thái Uyên các khai trương sao? Vương Đình đại phiệt này, khinh người quá đáng.
Giang Trần nghe xong lời này, đầu cũng nổ vang!
Vương Đình đại phiệt này, lại vẫn có mặt khai trương Thái Uyên lâu, còn dám sử dụng hai chữ "Thái Uyên" này!
Bất quá nghĩ lại, vì cái gì Vương Đình đại phiệt không dám? Hiện tại Thái Uyên các bị niêm phong rồi, mọi người đang xem Thái Uyên các chê cười.
Dưới loại thực tế này, Vương Đình đại phiệt Thái Uyên lâu long trọng khai trương lại, không thể nghi ngờ là hướng thế nhân tuyên bố. Cười đến cuối cùng, là Vương Đình đại phiệt bọn hắn, là Thái Uyên lâu.
Về phần Thái Uyên các, cuối cùng chỉ là một chuyện cười!
Đây mới là mục đích chính thức của Vương Đình đại phiệt, một cục đá hạ ba con chim.
Đã khai trương Thái Uyên lâu, giẫm thi thể Thái Uyên các, lại thuận tiện đánh mặt Bàn Long đại phiệt!
Không thể không nói, chiêu thức ấy của Vương Đình đại phiệt phi thường hung ác!
Cơ tam công tử tức không chỗ đánh:
- Phiệt chủ, Khổng Tước Đại Đế bệ hạ bế quan. Dưới trướng ngài cũng có Tứ đại Hoàng giả, chẳng lẽ bọn họ đều ăn chay sao? Chỉ nhìn người phía dưới của Tu La Đại Đế làm ẩu?