Đại Thánh đường cũng tổn thương thảm thiết, nhưng cao tầng Đại Thánh đường thậm chí không có thi thể ở hiện trường.
Người Đan Kiền Cung bởi vì dẫn dầu đột phá cho nên chiến trường này không có thi thể của người Đan Kiền Cung.
- Con mẹ nó, không thể tưởng tượng được đám con sâu cái kiến Vạn Tượng Cương Vực này lại chống cự mạnh mẽ như vậy. Khiến cho chúng ta hao binh tổn tướng.
- Đúng vậy, còn có người Đại Thánh đường kia, không ngờ có thể vận dụng lực lượng đồ đằng, ngay cả Hình tông chủ và Giao tông chủ cũng không ngăn được bọn họ. Quả thực vô cùng kỳ lạ.
- Thực sự là tà môn, người Trúc Tiết tông đuổi theo Đan Kiền Cung vẫn còn chưa về. Không biết hiện tại tình hình thế nào rồi. Cầu mong đừng có ăn thiệt thòi a.
Nghe thấy tiếng nghị luận bên trên, Giang Trần đại khái đã hiểu rõ tình hình chiến đấu.
Cao tầng Đại Thánh đường vận dụng lực lượng đồ đằng, cường thế phá vòng vây, không ngờ lại thành công đào thoát.
Người Đan Kiền Cung dẫn đầu phá vòng vây, đến bây giờ đuổi theo còn chưa có kết quả. Giang Trần cảm thấy, xem ra người Đan Kiền Cung có một đường hy vọng.
Giang Trần biết rõ tình huống đại khái, trong lòng đã nắm chắc được vài phần.
bên kia, Giao tông chủ của Kim Phù tông còn có Hình tông chủ của Kỳ Thiên tông đang thẩm vấn đám thiên tài từ trong Vạn Tượng cực cảnh đi ra.
Bên trong đám thiên tài này kể cả Hạng Tần, Nhạc Bạch Trạch và Thẩm Thanh Hồng đều ở bên trong, khoảng chừng hai ba mươi người. Đều là thiên tài của tất cả các tông.
Chỉ là hiện tại bọn họ cũng trở thành tù binh của Xích Đỉnh trung vực.
Không phải là Xích Đỉnh trung vực không phúc hậu giết bọn họ mà người hai tông này muốn từ trong miệng đám tù binh này, cạy miệng thu được tin tức trong Vạn Tượng Cương Vực.
Chỉ là bọn họ hỏi tới hỏi lui, thế nhưng lại không thu hoạch được gì. Hiển nhiên đám người này có thể bình an từ trong Vạn Tượng cực cảnh đi ra, chắc hẳn đã không gặp phải đám người Cầm Ma tông chủ.
Bằng không thì bọn họ cũng không có cơ hội đi ra.
- Muốn giết thì cứ giết, hỏi tới hỏi lui, lão tử không biết.
Thanh âm bướng bỉnh của Hạng Tần truyền tới:
- Đám cẩm cường đạo các ngươi, tuy rằng thiên đạo thưa nhưng mà một ngày nào đó Xích Đỉnh trung vực các ngươi sẽ phải vì chuyện này mà trả một cái giá thật đắt.
Phanh.
Một cái roi hung hăng quất vào người Hạng Tần, đồng thời thanh âm hung dữ khác vang lên:
- Đám con sâu cái kiến như người Vạn Tượng Cương Vực các ngươi cũng xứng nói tới thiên đạo hay sao? Cho dù có một ngày như vậy, Vạn Tượng Cương Vực các ngươi cũng không còn mà nhìn thấy.
Tiếp tục lại có tiếng roi vang vọng, không ngừng quất vào trên người Hạng Tần.
Hạng Tần tuy rằng đau đớn, thế nhưng lại bướng bỉnh cực kỳ, chẳng những không kêu đau mà còn cười lên ha hả.
Hình tông chủ kia bỗng nhiên khoát tay ngăn người đang quất roi lại, ánh mắt lạnh nhạt đảo qua đám tù binh này, nói:
- Một cơ hội cuối cùng, trong các ngươi ai đã từng nhìn thấy Giang Trần trong Vạn Tượng cực cảnh?
Vốn Hình tông chủ và Giao tông chủ này cũng không biết Giang Trần ở trong Vạn Tượng cực cảnh. Mãi tới sau đó, bọn họ càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cảm thấy biểu hiện của Cầm Ma tông chủ quá khác thường.
Về sau bắt được một tù binh dùng hình tra trấn, trong lúc vô tình mới biết được, trong danh sách người Đan Kiền Cung tiến vào Vạn Tượng cực cảnh có tên Giang Trần. Sau đó từ trong miệng tù binh nơi này mới biết được Giang Trần đã từ trong Huyễn Ba sơn đi ra.
Chuyện này khiến cho hai đại tông chủ này không nhịn được mà chửi ầm lên, cảm thấy Cầm Ma tông chủ quá hẹn hạ. Đi vào ăn mảnh.
Nếu như không phải Vạn Tượng cực cảnh sắp đóng cửa, bọn họ hận không lập tức xông vào kiếm một chén canh.
Bọn họ ở bên ngoài giết cực khổ như vậy, cơ hồ cả đoàn tiêu diệt Tiêu Dao tông và Bắc Minh tông, hai tông môn tứ phẩm. Thế nhưng số thu hoạch đạt được lại rải rác không có mấy.
Bắc Minh tông lẽ ra có linh dược Thiên cấp, thế nhưng trên người các cự đầu của Bắc Minh tông bọn họ lại không lục soát được linh dược Thiên cấp.
Thậm chí ngay cả linh dược Địa cấp thì số lượng cũng ít tới thương cảm.
Hai người bừng tỉnh, biết rõ ý định của Cầm Ma tông chủ.
Chỉ là những thiên tài đi từ trong Vạn Tượng cực cảnh này căn bản chưa từng nhìn thấy qua Giang Trần. Vô luận tra tấn thế nào cũng không moi ra được bất luận tin tức nào đáng giá.
- Một cơ hội cuối cùng, xem ra các ngươi không ai biết quý trọng nó a.
Ngữ khí của Hình tông chủ Kỳ Thiên tông phát lạnh, sát ý đột nhiên tuôn ra.
Giang Trần và Lăng Bích Nhi dưới mặt đất liếc nhìn nhua, trong lòng xuất hiện cảm giác vô lực. Dùng thực lực của bọn họ hiển nhiên không đủ để xuất thủ cứu giúp.
Trong lòng Giang Trần thắt lại, định rời khỏi nơi này. Hắn rất rõ ràng, nếu như tùy tiện ra tay cứu người, chẳng những không cứu được mà ngược lại bản thân mình rất có thể sẽ rơi vào trong tay giặc.
Ngay lúc này, trong hư không truyền đến một đạo truyền âm:
- Giang công tử, ta dẫn dắt hai cường giả Hoàng cảnh kia rời đi, công tử ra tay cứu người.
Trong lòng Giang Trần cả kinh, lập tức vui vẻ nói:
- Là Hoàng Nhi tiểu tỷ.
Nghe được thanh âm của Hoàng Nhi, trong lòng Giang Trần an tâm hơn không ít, hắn lập tức truyền âm cho Lăng Bích Nhi:
- Sư tỷ, nghe ta hiệu lệnh, chúng ta đi ra ngoài cứu người.
Trong lòng Lăng Bích Nhi khẽ run lên, cứu người? Ở trước mặt hai cường giả Hoàng cảnh và thuộc hạ cứu người?
Trong nháy mắt khi Lăng Bích Nhi do dự, hai cường giả đồng thời lao lên, miệng quát:
- Ai?
Thanh âm vừa mới vang vọng, hai đạo khí thế cường đại đã nhanh chóng đuổi về phía Đông bắc.
Giang Trần khẽ quát một tiếng:
- Sư tỷ, đi.
Giang Trần thúc dục trậ bàn, U Cổ Thất Sát trận được khởi động, trong lúc nhất thời đem trọn khu vực chung quanh bao phủ lại.
Trận pháp vừa mới được khởi động, trong khu vực này hắn là chưởng khống giả.
- Giang Trần sư đệ.
- Giang Trần huynh đệ?
Từng đạo thanh âm kinh hỉ không ngừng truyền tới, Giang Trần cũng không nói nhảm, nhanh chóng nói:
- Các vị, tình huống khẩn cấp, cấm chế trên người các ngươi ta cũng không giải được. Cho nên ta chỉ có thể mang theo các người đi. Các ngươi không nên dùng thần thức phản kháng, nếu không hậu hoạn vô cùng.
Giang Trần cũng không để cho bọn họ trả lời, quang mang lóe lên, một đạo quang mang hút bọn họ vào trong động phủ cung điện.
Đồng thời hắn nói với Lăng Bích Nhi:
- Sư tỷ, khỏi động Độn Không phù đi.
Lăng Bích Nhi từ nơi truyền thừa của Thiều Âm tiền bối thu được Độn Không phù, cực kỳ cường đại, vượt quá cấp độ của Vạn Tượng Cương Vực.
Nghe Giang Trần hạ lệnh, Lăng Bích Nhi không nói hai lời, trực tiếp bóp nát một cái Độn Không phù. Cùng lúc đó Giang Trần đã sớm thu trận bàn lại, U Cổ Thất Sát trận lập tức biến mất.
Độn quang lóe lên, Giang Trần và Lăng Bích Nhi lập tức biến mất tại chỗ.
Cả quá trình mau lẹ, hoàn toàn xảy ra trong nháy mắt. Một ít cường giả phụ trách trông coi đám tù binh này đều là cường giả Thánh Cảnh, thế nhưng đối mặt với tình huống đột nhiên xảy ra, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.