- Là Lăng Bích Nhi, là đệ tử của Đan Kiền Cung.
Lăng Bích Nhi nghe thấy đạo thanh âm này, trong lòng đột nhiên cả kinh.
Tại sao lại là hắn ta?
Lăng Bích Nhi cơ hồ đã cho là tai mình nghe nhầm, người vừa mới lên tiếng không ngờ lại là Uông Kiếm Vũ, cung chủ Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung.
Phản ứng bản năng của võ giả khiến cho Lăng Bích Nhi biết đã xảy ra chuyện.
Thân thể nhoáng lên, lập tức bỏ chạy.
Chỉ là tốc độ của Uông Kiếm Vũ lại cực nhanh, sau ba hô hấp đã đuổi theo, quát:
- Tiểu tiện nhân, chạy đi đâu?
Tốc độ của Lăng Bích Nhi chưa kịp đẩy cao đã bị Uông Kiếm Vũ ngăn lại.
Uông Kiếm Vũ nhe răng cười nói:
- Trốn sao? Tại sao lại không trốn nữa?
Đôi mi thanh tú của Lăng Bích Nhi nhíu lại nói:
- Uông cung chủ, đây là Vạn Tượng cực cảnh, không ngờ ngươi lại vụng trộm tới đây? Ngươi đã phá vỡ quy tắc, ngươi không sợ Thánh Kiếm cung ngươi khiến cho người ta công phẫn sao?
Uông Kiếm Vũ tùy ý cười lớn, trải qua từng biến cố, cảm xúc và tâm tính của Uông Kiếm Vũ trở nên vặn vẹo, thiếu đi khí độ của một tông sư, nhiều thêm mấy phần điên cuồng.
- Công phẫn? Vạn Tượng Cương Vực? Ha ha ha...
Uông Kiếm Vũ cười ha hả nói:
- Công phẫn là cái gì? Hiện tại bản thân bọn chúng còn khó bảo toàn, còn công phẫn cái rắm.
Sắc mặt Lăng Bích Nhi trầm xuống nói:
- Uông cung chủ, ngươi nói câu này là có ý gì?
Uông Kiếm Vũ cười quái dị:
- Có ý gì sao? Rất đơn giản, Vạn Tượng Cương Vực sắp xong đời rồi. Tiểu tiện nhân nhà ngươi, ta nghe nói ngươi có quan hệ không tệ với Giang Trần, bắt được ngươi còn không phải sẽ khiến cho Giang Trần lộ diện sao?
Lúc này đám người Uông Hàn cũng chậm rãi đi tới, cả đám đều nở nụ cười như có như không. Mà sau lưng Uông Hàn chính là một lão giả có khuôn mặt tiều tụy, nhìn qua vô cùng thần bí.
Lão giả này chỉ đứng đó thế nhưng khiến cho Lăng Bích Nhi có cảm giác muốn sụp đổ.
- Lăng Bích Nhi, không thể tưởng tượng được ngươi lại có ngày rơi vào trong tay Uông mỗ.
Uông Hàn bỗng nhiên cười lớn, muốn cười lớn.
Lại nói, Uông Hàn không phải là không thèm tới mức chảy nước miếng với Lăng Bích Nhi. Chỉ là hai tông đã đối đầu khiến cho hắn không có cách nào công khai cầu thân với Lăng Bích Nhi.
Nhưng mà trong giấc ngủ đã có vô số lần hắn nằm mơ xuân mộng tới Lăng Bích Nhi.
Hôm nay nhìn thấy Lăng Bích Nhi, vô số cảm xúc biến thái trong lòng Uông Hàn bộc phát.
- Uông Hàn, ngươi cũng xứng tiến vào Vạn Tượng cực cảnh sao?
Đối với nhân phẩn của Uông Hàn, Lăng Bích Nhi cực kỳ khinh thường, cho nên nàng dùng ánh mắt khinh thường nhìn Uông Hàn.
Uông Hàn một lần rồi lại một lần bị Đan Kiền Cung làm nhục, hôm nay lại bị Lăng Bích Nhi khinh bỉ như vậy, trong lòng lập tức tuôn ra một cỗ lửa giận.
Trước khi Đan Kiền Cung ngươi làm nhục ta.
Hiện tại Uông Hàn ta bái cường giả Hoàng cảnh làm sư phụ, tiểu nữu ngươi vẫn còn dám coi rẻ ta?
Hắn dữ tợn cười một tiếng:
- Lăng Bích Nhi, thu hồi chút tính tình kia của ngươi đi. Ở đây không có ai giúp ngươi đâu.
Nói xong Uông Hàn cung kính thi lễ với Cầm Ma tông chủ:
- Sư tôn, nữ nhân này chính là đệ tử Đan Kiền Cung, hơn nữa lại cấu kết làm bậy với Giang Trần. Chỉ cần bắt được nàng ta sẽ không sợ Giang Trần không hiện thân. Hơn nữa đệ tử với Đan Kiền Cung này có ân oán lớn lao, cầu sư tôn giao nàng ta cho đệ tử xử lý.
Hắn rất hiểu đạo tiến thối, biết rõ mọi thứ nên xin chỉ thị Cầm Ma tông chủ một chút.
Quả nhiên lão nhân này nhín thấy Uông Hàn thổi phồng như vậy, trong lòng đối với tên đệ tử tiện nghi là Uông Hàn này càng thêm thưởng thức.
Hắn gật gật đầu nói:
- Tốc chiến tốc thắng, không nên lãng phí thời gian
Lão đầu này cũng biết, Vạn Tượng cực cảnh chỉ có mở ra chín ngày, hiện tại đã là ngày thứ sáu, thời gian không đợi người a.
Mục tiêu lớn nhất lần này chính là đuổi bắt Giang Trần, những thứ khác đều là mây bay, hắn cũng không muốn làm phức tạp mọi chuyện.
Cho nên theo phong cách của lão đầu này, một đường gặp phải thiên tài trong Vạn Tượng cực cảnh hắn chỉ nói một chữ - giết.
Trên đường đi bọn họ gặp phải bảy tám thiên tài trong Vạn Tượng Cương Vực, đều bị hắn hạ lệnh tàn sát, kể cả Niếp Trùng của Đan Kiền Cung cũng bất hạnh ở trong đội ngũ này.
Đương nhiên lão đầu này rất xảo trá, loại chuyện như vậy căn bản hắn sẽ không xuất thủ, đều mệnh lệnh Uông Kiếm Vũ đi làm.
Mỗi khi Uông Kiếm Vũ giết một người hắn sẽ cách Vạn Tượng Cương Vực càng xa, nhất định phải đi theo ôm đùi Bão Cầm tông hắn.
Uông Kiếm Vũ hiển nhiên cũng bị kích thích sát tính, biết rõ Cầm Ma tông chủ đang thăm dò hắn, thế nhưng hắn vẫn không có một chút do dự nào, gặp một giết một.
Hiển nhiên gần đây Uông Kiếm Vũ phiền muộn vô cùng, vô cùng nghẹn khuất, cho nên khiến cho hắn đối với toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực đều tràn ngập cừu hận.
Một loạt các cảm giác cực đoan tràn ngập cũng cần được giết chóc để hóa giải.
Bởi vì như vậy cho nên trên đường đi gặp phải thiên tài nào trong Vạn Tượng Cương Vực, cơ hồ tất cả đều chết thảm dưới kiếm của Uông Kiếm Vũ.
Lăng Bích Nhi nhìn qua Uông Kiếm Vũ điên cuồng, nhìn qua Uông Hàn đang nịnh nọt, lại nhìn khí chất của lão đầu thâm bất khả trắc kia, trong lòng nàng rối loạn.
Nàng cũng đã gặp rất nhiều trận chiến lớn, thế nhưng không thể nghi ngờ lúc này là trận chiến đột ngột nhất, cũng hung hiểm nhất. Trong lúc nhất thời trong lòng Lăng Bích Nhi xoắn xúy.
Vừa rồi nàng mới kế thừa truyền thừa của Thiều Âm tiền bối, trên người thật ra cũng có một ít phù để chạy trốn. Thậm chí những phù này còn có thể phá vỡ sự trói buộc của cường giả Hoàng cảnh.
Thế nhưng mà đây là ở bên trong Vạn Tượng cực cảnh, nàng không dám bảo đảm loại phù cường đại này có thể tạo ra được bao nhiêu hiệu quả. Hơn nữa trong lòng nàng còn có chút lo lắng, lo lắng cho Giang Trần.
Từ trong lời nói giận dữ của Uông Hàn, mục tiêu chủ yếu chuyến này của hắn chính là Giang Trần sư đệ.
Nghĩ tới đây trong lòng Lăng Bích Nhi lại lâm vào do dự.
Nàng tự hỏi, có phù bảo vệ tính mạng của Thiều Âm tiền bối, bản thân nàng chí ít có sáu bảy thành chạy đi. Nhưng mà hiện tại nếu nàng chạy đi, Giang Trần sư đệ phải làm sao bây giờ?
Lăng Bích Nhi liếc nhìn lão đầu thần bí kia, đại khái cũng có thể đoán ra được, lão nhân này hẳn là một cường giả Hoàng cảnh, so với bất luận một cường giả nào trong Vạn Tượng Cương Vực còn lợi hại hơn rất nhiều.
Coi như nàng vừa đi, nếu như Giang Trần sư đệ gặp phải đám người này thì nên làm cái gì bây giờ?
Mặc dù Lăng Bích Nhi biết Giang Trần lợi hại, cũng biết Giang Trần không tầm thường, thế nhưng lần này gặp phải cường giả Hoàng cảnh, so với bất kỳ đối thủ nào trước đó đều mạnh hơn rất nhiều.
Nàng âm thầm cắn hàm răng ngà, trong lòng Lăng Bích Nhi đã có chủ ý.