Đại bộ phận là người khinh bỉ Uông Hàn nhát gan sợ chết, không ngờ lại cam tâm làm phản đồ. Mà một số nhỏ người thì tức giận vì danh ngạch bị Uông Hàn cướp đi, nhất thời hối hận không thôi.
- Ngươi tên là gì?
lãnh tông chủ kia lạnh nhạt nhìn qua Uông Hàn.
- Bẩm đại nhân, tiểu nhân gọi là Uông Hàn, là đệ tử Thánh Kiếm cung. Từ trước tới nay tiểu nhân luôn sùng bái Xích Đỉnh trung vực cường đại. Lần này rốt cuộc cũng có cơ hội gặp mặt, tiểu nhân Uông Hàn cầu đại nhân thu nhận, cho dù làm trâu làm ngựa so với ở địa phương không có tiền đồ như Vạn Tượng Cương Vực còn tốt hơn gấp trăm lần.
Ngữ khí của Uông Hàn bình tĩnh, tuy rằng khẩn trương thế nhưng vẫn kiên trì nói.
Trong lúc nhất thời bốn cường giả Hoàng cảnh kia đều sửng sốt.
Hiển nhiên Uông Hàn chủ động quy hàng khiến cho bọn họ bất ngờ, không kịp trở tay.
Trong suy nghĩ của bọn họ, Vạn Tượng Cương Vực cùng với Xích Đỉnh trung vực bọn họ không chết không thôi, loại tình huống này làm sao có thể phát sinh được?
Ba cường giả Hoàng cảnh khác đều nở nụ cười nghiền ngẫm.
- Lãnh tông chủ, tiểu tử này chủ động quy hàng, căn cốt dường như cũng không tệ lắm. Nhặt về đi, cũng coi như là một khối ngọc thô chưa mài.
- Hắc hắc, lãnh tông chủ, tiểu tử này so với đám người kia còn giỏi biến báo hơn, cũng coi như là gia hỏa có ngộ tính cực cao, coi như là khối tài liệu tốt a.
Dường như Lãnh tông chủ kia cũng có chút động tâm, nhìn kỹ Uông Hàn, lạnh nhạt cười:
- Nói đi, là người tông môn nào chạy trốn trước?
Uông Hàn nhìn về phía trước, dù sao tới bước này, sống hay chết hắn đã sớm không còn để ý nữa, hắn quyết định mạo hiểm đi một bước.
- Tông chủ đại nhân, vãn bối đã phản bội Vạn Tượng Cương Vực, chỉ cần được ở dưới trướng đại nhân mà thôi. Nếu như được thu nhận, tiểu nhân còn có chuyện bí mật muốn bẩm báo. Những chuyện này tin rằng những người lạc quan phóng khoáng như các vị nhất định sẽ cảm thấy hứng thú vô cùng. Không chỉ đơn thuần là linh dược Thiên cấp...
Uông Hàn vừa nói tới đây thân ảnh của tông chủ Bão Cầm tông đột nhiên nhoáng lên, thân thể gầy còng đột nhiên rơi xuống trước mặt Uông Hàn.
Một tay nắm Uông Hàn tới tay, nhấc thân thể hắn đi tới một góc.
Tông chủ Bão Cầm tông bỗng nhiên ra tay khiến cho ba cường giả Hoàng cảnh khác đều giật mình, Nhất là Lãng tông chủ kia càng thêm không vui.
Uông Hàn này rõ ràng đang cầu hắn thu nhận, Cầm Ma tông chủ lại chen ngang khiến cho Lãnh tông chủ này triệt để giận dữ.
- Cầm Ma đạo huynh, ngươi có ý gì vậy?
Lão nhân kia cười khặc khặc nói:
- Lãnh lão đệ, ngươi đã không có hứng thú thu hắn, coi như lão phu giang rộng cánh tay làm thay ngươi vậy. Được rồi, việc này cứ quyết định như vậy đi.
Lão nhân này là Hoàng cảnh tam tọng, thực lực so với ba tông chủ tam tông khác còn cao hơn một cấp. Tông chủ Kỳ Thiên tông và Kim Phù tông liếc nhìn nhau, tuy rằng đã động tâm, thế nhưng cuối cùng cũng không có xuất đầu.
Trên khuôn mặt âm trầm của Lãnh tông chủ kia hiện lên sự không cam lòng và phẫn nộ, thế nhưng sau khi cân nhắc thực lực bản thân, hắn vẫn nén giận nói:
- Cầm Ma đạo huynh, chúng ta đều hiệu lực vì bệ hạ. Ngươi làm như vậy không khỏi có chút bá đạo a.
Lão nhân kia lạnh nhạt cười nói:
- Nói như vậy Lãnh tông chủ ngươi muốn dạy ta nên làm thế nào đúng không?
Thanh âm khàn khàn của lão đầu này vang vọng, sắc mặt trầm xuống, khí thế lớn như núi tràn ra, khiến cho Lãnh tông chủ chịu áp lực cực lớn.
Trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn cũng chỉ có thể oán hận nói:
- Tốt, tốt. Việc này ta sẽ bẩm báo rõ ràng cho bệ hạ.
Lão giả ôm đàn liên tục cười quái dị:
- Tùy ngươi vậy. Lão phu hiệu lực vì bệ hạ, không thẹn với lương tâm.
Nói xong hắn ném Uông Hàn xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Uông Hàn, ngữ khí lạnh nhạt nói:
- Tiểu tử, lão phu có thể cho ngươi một cái mạng. Thậm chí có thể cân nhắc thu ngươi làm đồ đệ. Nhưng mà ngươi nghĩ kỹ, ngươi xác định tình báo của ngươi hữu dụng với ta sao?
Uông Hàn chỉ lên trời thề:
- Nếu như tình báo là giả, vãn bối tình nguyện để một chưởng của tiền bối đánh chết.
Lão đầu gọi là Cầm Ma lạnh nhạt gật đầu nói:
- Trước tiên nói tới tông môn rời khỏi đây đầu tiên gọi là gì đi.
- Đó là Đan Kiền Cung.
- Đan Kiền Cung?
Lão đầu Cầm Ma đột nhiên nhớ tới trước khi xuất phát Xích Đỉnh hoàng đế còn cố ý dặn dò một việc, cho nên hắn hỏi:
- Đó là Đan Kiền Cung luyện chế ra Vạn Thọ đan sao?
Uông Hàn vội vàng gật đầu nói:
- Đúng đúng, chính là bọn họ, đại nhân biết rõ Đan Kiền Cung sao?
Uông Hàn nhìn thấy Cầm Ma này dường như có thực lực mạnh nhất cho nên muốn tranh công, hắn nói tiếp:
- Đại nhân, Đan Kiền Cung này không chỉ có Vạn Thọ đan, cũng có không ít linh dược Thiên cấp. Vừa rồi trong nhóm người đào tẩu kia, trên tay nhất định có linh dược Thiên cấp.
Lời này quả thực có lực hấp dẫn mê người, lão đầu Cầm Ma này biến sắc, đừng nói là linh dược Thiên cấp, coi như là linh dược Địa cấp, cũng không phải hắn muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu.
Với tư cách là cường giả Hoàng cảnh, bọn họ tu luyện phải có linh dược Địa cấp làm phụ, mới có cơ hội không ngừng đột phá.
Thế nhưng mà linh dược Địa cấp cũng là vật quý hiếm, cho dù là tông chủ một tông. Số linh dược Địa cấp mà Cầm Ma có thể khống chế cũng là có hạn.
Cho nên nghe nói Đan Kiền Cung đạt được hơn một trăm gốc linh dược Địa cấp, trong lòng hắn đã sớm ngứa ngáy khó chịu, giờ phút này nghe thấy người chạy trốn trước đó là người Đan Kiền Cung khiến cho hắn bực bội không thôi.
Tuy rằng hắn biết rõ người Đan Kiền Cung cho dù có trốn về tông môn cũng nhất định là dê vào miệng cọp.
Thế nhưng nếu là như vậy, thứ tốt kia đều rơi vào tay hai tông môn tới Đan Kiền Cung. Cũng chính là Lôi Âm môn và Cự Côn tông.
Đến lúc đó có quan hệ cái rắm với Cầm Ma hắn.
Trong lúc nhất thời trong lòng lão nhân này cực kỳ do dự. Một mặt là trách nhiệm trấn áp Vạn Tượng đại điển. Một mặt là sự hấp dẫn của linh dược Thiên cấp, linh dược Địa cấp.
Nói không dễ nghe một chút. Nếu như một mình hành động, đuổi theo đám người Đan Kiền Cung, nếu như thu thập được ba bốn gốc linh dược Thiên cấp, cho dù vụng trộm thu một cây, bệ hạ cũng không có khả năng phát hiện ra được.
Chỉ cần hắn dâng ra linh dược Thiên cấp khác, bệ hạ còn có thể tán thưởng năng lực làm việc của hắn.
Mà linh dược Địa cấp đạt được đều là của hắn. Chuyện này đối với Cầm Ma tông chủ mà nối, vô cùng có sức hấp dẫn.
Lão đầu này nhìn chằm chằm vào Uông Hàn nói:
- Tiểu tử, bên Đan Kiền Cung tu vi mạnh nhất là ai? Bọn họ có bổn sự đặc thù gì mà có thể phá vòng vây thành công?
Uông Hàn nghĩ lại, nói:
- Vũ lực của Đan Kiền Cung bình thường, thế nhưng đoạn thời gian trước ta nghe nói Đan Kiền Cung đánh lui một đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông, dường như có cao thủ thần bí âm thầm trợ giúp bọn họ.
- Cao thủ thần bí? Có cấp bậc gì?
Cầm Ma lão đầu nhíu mày hỏi.