Trận kỳ đã sớm được dựng, muốn thay đổi, thay thế trận kỳ, thay trận kỳ lợi hại hơn không thể nghi ngờ sẽ khiến cho trận cơ càng thêm kiên cố. Giang Trần thông qua truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái mà nhận được một ít áo nghĩa trận pháp, tiến thêm một bước hoàn thiện Cửu Môn Phần Thiên trận, ước chừng dùng mất trên trăm vạn linh thạch.
Mỗi một chi tiết của trận pháp đều được hắn tu bổ tỉ mỉ, vô cùng hoàn mỹ.
Làm xong những chuyện này mất ba bốn ngày, cuối cùng Giang Trần cũng tăng cấp được uy lực của Cửu Môn Phần Thiên trận.
Sau khi trận pháp này hoàn thiện, cấp độ thoáng cái không chỉ đề cao gấp mười lần.
- Cấp bậc trận pháp này coi như là ba người Tào Tấn kia dùng Tam Vị nhất thể Liệt Trận thuật cũng đừng mơ tưởng tìm thấy được sơ hở.
Giang Trần đã biết rõ Liệt Trận thuật, khi bày trận không ngờ lại cố ý bố trí, tu bổ những điểm yếu của trận pháp. TUyệt đối sẽ không cho người khác có bất kỳ cơ hội lợi dụng những điểm yếu này mà xông vào Cửu Môn Phần Thiên trận.
Hơn nữa nói cho cùng, ba gia hỏa kia có thể dùng Liệt Trận thuật tiến vào Huyễn Ba sơn cũng không phải là Liệt Trận thuật của bọn chúng kinh người. Xét cho cùng là vì trận pháp truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay, uy lực của trận pháp bên ngoài Đan Tiêu cổ phái đã giảm đi, linh mạch phía dưới trận pháp bị bế tắc, bản thân trận pháp xuất hiện rất nhiều khe hở.
Nếu không đừng nói là ba gia hỏa này, coi như là cường giả Hoàng cảnh dùng Tam Vị nhất thể cũng đừng mong dùng Liệt Trận thuật phá được trận pháp thượng cổ bên ngoài.
Đương nhiên, Huyễn Ba sơn cuối cùng chỉ là ngoại vi của Đan Tiêu cổ phái, Đan Tiêu cổ phái hiển nhiên cũng không bố trí quá mức phức tạp trận pháp bên ngoài.
Dù sao Đan Tiêu cổ phái muốn lưu lại một đường hy vọng cho người truyền thừa. Nếu như ngay cả trận pháp bên ngoài cũng kiên cố như vậy, như vậy thì người truyền thừa làm sao có thể đi vào được cơ chứ.
Nói cho cùng, Huyễn Ba sơn với tư cách là ngoại vi của Đan Tiêu cổ phái, trận pháp cũng không phải là hạch tâm của Đan Tiêu cổ phái.
Trận pháp hạch tâm chính thức là cấm địa truyền thừa phía sau tế đàn, đó mới là hạch tâm của trận pháp Đan Tiêu cổ phái.
Trận pháp ở cạnh đó mới chính thức được coi là thực lực chân chính của Đan Tiêu cổ phái.
Nếu Giang Trần không nắm được tín vật, đừng nói là đi vào, ngay cả môn đạo cũng không nhì ra được. Dùng tầm mắt của Giang Trần kiếp này, ngay cả môn đạo cũng không nhìn ra được, bởi vậy có thể thấy được trận pháp hạch tâm trong Đan Tiêu cổ phái đã tiêu tốn bao nhiêu tâm tư của các bậc tiền bối.
Tổ sư nhai cũng bố trí khảo nghiệm, tháp truyền thừa cũng vậy. Mỗi một khâu, một bước có thể nói đều đan xen vô cùng chặt chẽ, vô cùng hoàn mỹ.
So với những trận pháp bên trong mà nói, trận pháp bao phủ bên ngoài Huyễn Ba sơn chỉ có thể nói là một đứa trẻ, không có bao nhiêu sức lực.
Giang Trần đi vòng quanh trận pháp vài vòng, đối với trận pháp mình vừa tu bổ cũng cảm thấy có chút thỏa mãn.
- Thời gian ba năm ở Đan Tiêu cổ phái cũng không uổng phí, ở phương diện trận pháp nhất đạo rõ ràng ta đã tiến bộ rất nhiều, đồng thời khi vận dụng cũng linh hoạt hơn. Trận pháp này ngay cả Hoàng giả sơ giai bình thường đoán chừng cũng không phá được.
Giang Trần một lần nữa luyện hóa ngọc giản trận pháp.
Lần này hắn chỉ luyện ra ba miếng ngọc giản trận pháp, một miếng hắn giữ lại, một miếng cho Câu Ngọc, một miếng hắn định giao cho Hoàng Nhi.
Chỉ là khi Giang Trần đưa ngọc giản trận pháp cho Hoàng Nhi, Hoàng Nhi lại nói:
- Giang công tử, nghe nói Vạn Tượng đại điển vô cùng long trọng, Hoàng Nhi muốn đi với người để mở rộng tầm mắt, không biết có được không?
Giang Trần khẽ giật mình, ngẫm lại Hoàng Nhi đã ngây ngốc ở trong động phủ mấy năm, đoán chừng nàng cũng buồn bực, chuyện này đối với bệnh tình của nàng chưa chắc đã có lợi.
Ngẫm nghĩ một lát, Giang Trần gật đầu nói:
- Hoàng Nhi cô nương nếu như cảm thấy bức bối, đi ra ngoài giải sầu cũng tốt. Chỉ sợ Vạn Tượng đại điển lần này... Nguy cơ tứ phía a...
Hoàng Nhi cười nói:
- Không cần phải sợ, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì là Hoàng Nhi tự mình chuốc lấy, Hoàng Nhi đảm bảo Thuấn lão sẽ không tới tìm công tử gây phiền toái, hì hì.
Giang Trần cũng không phải sợ Thuấn lão tới tìm hắn gây phiền toái mà là trong lòng hắn có chút lo lắng. Không biết nhiều năm trôi qua như vậy Thuấn lão đã tìm thấy An Hồn mộc hay chưa?
Tình huống trước mắt của Hoàng Nhi tuy rằng rất ổn định, thế nhưng mười năm, hai mươi trăm trôi qua, Đồng Tâm chú kia chung quy vẫn là một tai họa ngầm.
Nếu không có An Hồn mộc triệt để diệt Đồng Tâm chú này, tình huống của Hoàng Nhi không chú lạc quan nào.
Hoàng Nhi là người hiểu lòng người, vô cùng lanh lợi, nàng nhìn thấy ánh mắt Giang Trần nhìn mình có chút dị sắc là lập tức đoán ra được Giang Trần đang lo lắng cho bệnh tình của mình.
- Giang công tử, sống chết có số. Hoàng Nhi được công tử mát tay trị liệu, ba năm này là ba năm nhẹ nhõm nhất trong đời của Hoàng Nhi từ trước tới nay. Được như vậy Hoàng Nhi đã cảm thấy đủ rồi.
Hoàng Nhi lại vô cùng thoải mái, không ngờ lại an ủi ngược lại Giang Trần.
Bình sinh Giang Trần rất ít khi bội phục ai, thế nhưng đối với khí chất lạc quan, rộng lượng của Hoàng Nhi hắn lại vô cùng bội phục.
Hắn biết rất nhiều nữ tử, Câu Ngọc thì gan lớn, mạnh mẽ, Đan Phi thanh tú, tao nhã, Lăng Bích Nhi lạnh lùng như băng, Lăng Huệ Nhi đơn thuần, đáng yêu, thậm chí còn có Ôn Tử Kỳ nhã nhặn.
Nhưng mà muốn nói hào phóng tự nhiên, khí độ trác tuyệt thì không có ai có thể so sánh được với Hoàng Nhi cô nương này.
Hoàng Nhi cô nương này giống như từ khi sinh ra trên người đã có phong phạm của một tiểu thư đài các, cử chỉ và lời nói, hành động đều vô cùng hào phóng.
Càng khó có được là nàng tâm địa thiện lương, không tranh quyền thế.
Mặc dù Giang Trần đối với thân phận của Hoàng Nhi không quá rõ ràng, thế nhưng hắn suy đoán, xuất thân của Hoàng Nhi cô nương này nhất định không thấp, thậm chí còn có thể vô cùng cao.
Hoàng Nhi đã muốn đi tới Vạn Tượng đại điển, Giang Trần cũng chỉ có thể đưa ngọc giản trận pháp này cho Tiết Đồng, cũng cẩn thận dặn dò hắn một phen.
Cũng may Tiết Đồng là người cực kỳ ổn trọng, mặc kệ Giang Trần nói gì hắn đều nhớ ở trong lòng, cũng nghiêm túc đi chấp hành.
Nếu nói việc chấp hành mệnh lệnh thì Tiết Đồng ở trong tất cả đám thân vệ của Giang Trần tuyệt đối là người số một.
Tính toán thời gian, cách lúc xuất phát tới Vạn Tượng đại điển chỉ còn có mấy ngày, Giang Trần mượn cơ hội này bế quan luyện chế một ít đan dược.
Hiện tại hắn có hai ba ngàn Thánh Anh thảo, mỗi một gốc Thánh Anh thảo đều có thể luyện chế ra được một lò Thánh Anh đan.
Một lò Thánh Anh đan, nhiều thì bảy tám khỏa, ít thì bốn năm khỏa, tỉ lệ cực cao.
Giang Trần thừa dịp mấy ngày này luyện chế trăm khỏa Thánh Anh đan, hiện tại hắn đã tấn chức Thánh Cảnh. Nhu cầu cùng với chất lượng về đan dược ngày càng cao.