Cũng tương đương với việc Giang Trần kia đã sớm ngờ tới Tào Tấn hắn có biện pháp đối phó với Mê Thần chướng.
Mà trong lúc Tào Tấn hắn bố trí thì Giang Trần cũng đang thăm dò hắn.
Sáu đạo phù Kim Cương lang tán loạn bốn phía, vô số Phệ Kim thử bị móng vuốt sắc bén chém nát, huyết nhục đầy trời tung bay.
Thế nhưng mà một khi Phệ Kim thử nhất tộc đã điên cuồng lên thì chính là không chết không ngớt.
Sáu đạo phù Kim Cương lang kia hiển nhiên đã triệt để chọc giận Phệ Kim thử nhất tộc, nhất là sau khi Giang Trần đồng ý, sáu đạo phù Kim Cương lang này, cơ hồ tất cả huyết nhục, toàn bộ đều cho Phệ Kim thử nhất tộc hưởng dụng.
Sáu đạo phù Kim Cương lang này không phải là phù văn biến thành huyễn thú, mà là linh thú sinh động chân chính. Chỉ bất quá bị phù văn phong ấn mà thôi, thuộc về linh thú khế ước của Tào Tấn.
Loại linh thú cấp bậc Địa Thánh Cảnh này đối với Phệ Kim thử nhất tộc mà nói, tuyệt đối là vật đại bổ. Cho nên sau khi được Giang Trần cho phép, Phệ Kim thử nhất tộc càng thêm điên cuồng.
Mặc kệ sáu đầu Kim Cương lang kia hung hãn thế nào thì vẫn có vô số đầu Phệ Kim thử hung hãn không sợ chết, liều chết quấn lấy chúng.
Phệ Kim thử nhất tộc thông qua mấy lần tiến hóa cũng tiến hóa ra không ít Phệ Kim thử cấp bậc Thánh Cảnh, cho dù gặp phải móng vuốt sắc bén của Kim Cương lang thì cũng chưa chắc một kích đã bị xé nát.
Cho nên chiến đầu càng ngày càng trở nên điên cuồng.
Sắc mặt Tào Tấn khó coi vô cùng, khi hắn nhìn thấy đám Phệ Kim thử phô thiên cái địa, phủ kín không gian chung quanh không ngừng xuất hiện là lúc hắn biết phiền toái lớn đã tới rồi.
Sáu đầu Kim Cương lang này rất là lợi hại, thế nhưng đối mặt với nhiều công kích của Phệ Kim thử như vậy, ý niệm đầu tiên của Tào Tấn chính là sáu đầu Kim Cương lang này đã xong đời rồi.
- Giang Trần, không thể tưởng tượng được con át chủ bài của ngươi lại không ít như vậy.
Sắc mặt Tào Tấn âm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần. Tới giờ khắc này Tào Tấn mới biết được hắn đã đánh giá rất cao Giang Trần, thế nhưng cuối cùng hóa ra hắn vẫn đánh giá thấp Giang Trần.
Thủ đoạn của Giang Trần này quả thực chính là tầng tầng lớp lớp.
Sáu đầu Kim Cương lang này đã là một trong những con át chủ bài mà Tào Tấn dùng đối phó với Giang Trần. Tào Tấn quyết tâm muốn tiêu diệt Giang Trần, cho nên đã vận dụng một lá bài tẩy trong những con át chủ bài của hắn.
Thế nhưng hắn lại không nghĩ rằng hắn vận dụng một con bài tẩy không ngờ lại không giúp ích được gì cho hắn mà ngược lại còn phế đi con át chủ bài này.
Chuyện này khiến cho Tào Tấn không khỏi sợ hãi.
- Một trong thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông, họ Tào kia. Con át chủ bài của ngươi cũng không ít a. Còn có át chủ bài nào ngươi cứ việc thi triển ra, ta sẽ cho ngươi cơ hội.
Giang Trần lạnh nhạt cười, mặc dù chống lại Tào Tấn thế nhưng giờ phút này Giang Trần cũng không có một chút vẻ gì là sợ hãi, mà ngược lại chiến ý trong lòng ngày càng dâng cao.
Tào Tấn quả thực còn có một lá bài tẩy, thế nhưng hiện tại hắn lại không dám sử dụng một cách đơn giản như vậy.
Con bài tẩy thứ nhất mất đi hiệu lực khiến cho Tào Tấn ít nhiều cũng chịu một chút ảnh hưởng.
Miệng cười dữ tợn một tiếng, thân thể Tào Tấn nhanh như điện xẹt, đột nhiên bắn về phía không trung, miệng thét dài một tiếng nói:
- Đối phó với loại tiểu tặc giống như ngươi, không cần vận dụng át chủ bài. Ta dùng vũ kỹ thông thường cũng có thể giết ngươi.
Trong khi Tào Tấn nói chuyện tay khẽ điểm một chỉ, giống như một đạo tinh mang sáng chói trong bầu trời bắn về phía trước, không ngừng phát ra tiếng xuy xuy bắn về phía Giang Trần.
Đây chính là một trong những tuyệt học của Cửu Dương Thiên Tông - Thiên Hà chỉ.
Sáng chói như thiên hà, chỉ lực như lưu tinh.
Một chỉ bắn về phía trước, Giang Trần có chút kinh ngạc, thế nhưng không ngờ lại nở nụ cười có chút cổ quái. Hắn tuyệt đối không ngờ lại có chuyện trùng hợp như vậy.
Thiên Hà chỉ mà Tào Tấn đang sử dụng không ngờ lại có ý cảnh không sai biệt lắm với Bạo Tinh chỉ mà hắn đang tu luyện. Chỉ là Thiên Hà chỉ mà Tào Tấn đang sử dụng không có huyền ảo và biến hóa phức tạp giống như Bạo Tinh chỉ.
Chuyện này cũng chứng minh, công pháp Thiên Hà chỉ của Tào Tấn này rất có thể chính là bản sơ cấp của Bạo Tinh chỉ.
Thân ảnh Giang Trần khẽ động, nhanh chóng tránh khỏi một chỉ này.
Đã biết rõ sự huyền ảo của công pháp đối phương thì tương đương với việc hắn có thể đoán trước kẻ địch sẽ làm gì.
Thiên Hà chỉ của Tào Tấn vô cùng đặc sắc, hoa mỹ, bá đạo phi thường. Thế nhưng mà sau khi đánh ra Tào Tấn mới phát hiện ra, Thiên Hà chỉ mà hắn vẫn lấy làm tự hào không ngờ lại giống như một thứ vô dụng. Đừng nói là khắc chế địch nhân để chiến thắng, cho dù là bóng của đối phương cũng không đâm trúng một cái.
Điều này... Điều này sao có thể?
Dù Tào Tấn tự tin vô cùng thế nhưng lúc này cũng cảm thấy vô cùng tà môn. Từ khi gặp được Giang Trần này về sau, tất cả đều trở nên cổ quái như vậy.
Thiên Hà chỉ mà hắn vẫn lấy làm tự hào, một trong những tuyệt học đỉnh cấp trong Cửu Dương Thiên Tông, bình thường Tào Tấn dùng khi giao đấu giết địch, quả thực không có một chút bất lợi nào.
Ban đầu lúc ở Đan Kiền cung hắn cũng chỉ dùng một ngón tay đã đánh bay vài trưởng lão đỉnh cấp trong Đan Kiền cung.
Không ngờ tới lần này dùng ở trước mặt một đệ tử nho nhỏ của Đan Kiền cung, Thiên Hà chỉ này lại giống như không có hiệu quả, mất đi tác dụng.
Đây quả thực là giống như gặp quỷ.
Tiểu tử Giang Trần này giống như đã tu luyện qua Thiên Hà chỉ, mỗi một lần đều có thể đoán trước biến hóa. Mặc kệ hắn biến chiêu thế nào, đem uy năng Thiên Hà chỉ phát huy tới mức tận cùng cũng không thể làm nên chuyện gì. Dường như Giang Trần có thể bước đi trước hắn một bước vậy.
Thế nên trong lúc chém giết sinh tử, nếu như từ bên ngoài nhìn vào có lẽ người ta sẽ tưởng tượng là đồng môn đang luận bàn vũ kỹ.
- Chậc chậc, họ Tào kia, dầu gì Cửu Dương Thiên Tông cũng là tông môn nhất phẩm. Ngươi lại đi học vũ kỹ nhập lưu như vậy, ngay cả gãi ngứa cho người khác cũng không đủ a.
Giang Trần đã nhìn ra trong lòng Tào Tấn đã chịu một ít ảnh hưởng.
Liên tục hai lần gặp phải chuyện kỳ lạ, cho dù đạo tâm của Tào Tấn vững chắc cũng không có khả năng không có một vết rách nào.
Tào Tấn giận tím mặt, tay vung lên, trong tay xuất hiện một thanh cổ kiếm sắc bén giống như mặt nước mùa thu.
- Giang Trần, ngươi có thể khiến cho Tào mỗ xuất ra binh khí, ngươi chết cũng coi như nhắm mắt.
Hiển nhiên Tào Tấn đã triệt để nổi giận, trường kiếm giống như nước mùa thu bắn về phía trước, giống như một tấm lụa mỏng phóng về phía trước, hư không bị chém ra một vết rách, không ngừng giao thoa, cuồn cuộn phóng về phía Giang Trần.
Kiếm này nhuifn như đơn giản, thế nhưng bên trong một kiếm đơn giản này lại ẩn chứa kiếm ý rất mạnh.