Độc Tôn Tam Giới

Chương 1036: Ai là con mồi? 2

Cho nên trong lúc nhất thời, Giang Trần lâm vào trong trầm tư. Nên làm thế nào mà không chút sơ hở âm ba gia hỏa này đây.

Nếu như là Giang Trần hai năm trước, gặp phải ba người này căn bản hắn sẽ không dám nghĩ nhiều mà trực tiếp chạy trốn, đó mới là thượng sách.

Hơn nữa có thể thoát được hay không lại là một vấn đề lớn.

Nhưng mà trải qua hai năm khổ tu, thực lực tăng lên khiến cho sự tự tin của hắn cũng tăng lên. Hơn nữa hiện tại Huyễn Ba sơn này là địa bàn của hắn, chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy hắn vẫn còn có chút hy vọng.

- Ba gia hỏa này muốn tiến vào truy sát ta. Vậy thì cứ để cho bọn chúng tiến vào thì tốt hơn.

Giang Trần nhìn ra được, nếu như một trong ba gia hỏa này sử dụng Liệt Trận thuật thì khó có thể phá vỡ ra một khe hở mà tiến vào.

Nhưng mà nếu như Tam Vị nhất thể mà nói, ba người liên tục công kích hiển nhiên cũng phải mất rất nhiều ngày. Xem bộ dáng như này, hiển nhiên sắp bị ba người này phá ra một cái khe hở nhỏ.

- Người đều vì tiền mà mất mạng, chim vì thức ăn mà vong. Xem ra cho dù là đệ tử Cửu Dương Thiên Tông, nghe thấy chuyện dược viên thượng cổ cũng không tránh khỏi tham niệm.

Giang Trần nhìn qua bộ dáng điên cuồng của ba người này, trong lòng cười lạnh không thôi.

Nhưng mà đồng thời trong lòng hắn cũng xuất hiện cảm xúc bi ai. Xem ra chuyện dược viên thượng cổ xuất hiện là có hại nhiều hơn lợi.

Tam Tinh tông để lộ bí mật, chuyện này chẳng khác nào đứa tới tai họa vô cùng cho Vạn Tượng Cương Vực.

Từ nay về sau, Vạn Tượng Cương Vực chỉ sợ vĩnh viễn không có ngày nào yên tĩnh.

Tuy rằng Huyễn Ba sơn nằm trong sự điều khiển của hắn, không có tín vật, bất kể là ai cũng không thể tiến vào trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái. Nhiều nhất chỉ đi tới được tế đàn kia mà thôi.

Nhưng mà Giang Trần lại không hy vọng người ngoài không ngừng xông vào trong Huyễn Ba sơn.

Huyễn Ba sơn mặc dù chỉ là cấm địa bên ngoài của Đan Tiêu cổ phái, thế nhưng cuối cùng cũng là địa bàn của Đan Tiêu cổ phái. Mà bây giờ đã trở thành địa bàn của Giang Trần.

Không mời mà tới, vậy thì đáng chết.

Giang Trần suy nghĩ một hồi, đã có chủ ý đại khái.


Dù sao hiện tại còn cách Vạn Tượng đại điện một đoạn thời gian ngắn, hắn cũng không vội đi ra ngoài. Mà ba gia hỏa này dùng Liệt Trận thuật tiến vào dược viên thượng cổ. Mục đích là đuổi giết hắn, cướp đoạt linh dược Thiên cấp.

Nghĩ tới đây, khóe miệng Giang Trần nở nụ cười lạnh, nói:

- Truy sát ta sao? Coi Giang Trần ta trở thành con mồi sao? Tiến vào dược viên thượng cổ, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc ai là con mồi.

Trong khi Giang Trần nói chuyện đã bắt đầu bố trí.

Tuy rằng đây là địa bàn của hắn, thế nhưng Giang Trần cũng không dám xem thường. Ba gia hỏa này bất luận một ai cũng không phải là thiện nam tín nữ.

Loại đối thủ cấp bậc như vậy, trước kia Giang Trần chỉ mới gặp Đinh Đồng và Trần trưởng lão của Thánh Kiếm cung. Hơn nữa lúc ấy Giang Trần vẫn phải triệu hoán ra Long Tiểu Huyền mới có thể đánh bại được bọn chúng.

Ba người này người yếu nhất cũng không chênh lệch với Đinh Đồng là bao. Mà thanh niên có hai hàng lông mày màu lam kia, Đinh Đồng so với người này còn kém xa.

Đối thủ như vậy Giang Trần không có bất kỳ lý do nào để khinh địch.

Cũng may ba gia hỏa này muốn phá vỡ ra một khe hở, chỉ sợ cũng phải mất một hai ngày nữa. Có thời gian một hai ngày này đủ để cho Giang Trần bố trí rất nhiều thứ.

- Ba gia hỏa này không ngờ lại biết sử dụng Liệt Trận thuật, như vậy trong đó nhất định sẽ có một đại sư trận pháp. Khó trách dám tiến vào Huyễn Ba sơn.

Giang Trần phân tích.

Nhưng mà cho dù là trận pháp đại sư, vẫn không có khả năng vượt qua trận pháp của Đan Tiêu cổ phái.

- Ba người này dùng thủ đoạn Tam Vị nhất thể cũng tốn rất nhiều thời gian mới có thể phá vỡ ra một đạo khe hở trong giây lát. Cho nên đợi sau khi bọn chúng đi vào, ta phải tiêu diệt một người trong đó. Khi đó thủ đoạn Tam Vị nhất thể của bọn chúng sẽ không thi triển được. Chỉ cần không thi triển được Tam Vị nhất thể, trước khi trận pháp không mở ra, bọn chúng sẽ không ra được. Một khi không ra được thì chỉ có thể trở thành cá trong chậu, chim trong lồng, mặc ta giết mà thôi.

Giang Trần mỉm cười, thân ảnh nhoáng lên, biến mất tại chỗ.

Hai ngày sau, trước thác nước, khuôn mặt Ngô mập mạp Ngô Hằng tràn ngập mồ hôi, đồng thời lại vô cùng hưng phấn:

- Nhanh, nhanh. Mọi người nhanh chóng dồn lực đánh một kích.


Oanh.

Huyễn Ba trận này tuy rằng lợi hại, thế nhưng cuối cùng vẫn là thứ truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay. Lực phòng ngự chung quy vẫn yếu bớt đi, chưa bằng một phần ba lúc đỉnh phong.

Cho nên dưới sự nỗ lực không ngừng của ba người này, trận pháp này rốt cuộc cũng bị phá vỡ ra một cái lỗ hổng.

Ba người thấy thế, mang theo tâm tình cuồng hỉ nhanh chóng xông vào bên trong. Giống như là nhìn thấy cửa lên thiên đường vậy, người sau tiếp nối người trước.

Sưu Sưu...

Ba đạo thân ảnh nhanh chóng phóng vào, trận pháp ngoài thác nước ầm ầm phong bế. Hiển nhiên ba người bọn họ cưỡng ép phá vỡ trận pháp chỉ được trong chớp mắt mà thôi.

Nhưng mà tâm tình của ba người bọn họ đều vô cùng kích động. Tốn thời gian dài như vậy, nhiều tinh lực như vậy rốt cuộc cũng tiến vào được bên trong.

- Ồ, nơi này linh lực đầy đủ. Khác xa bên ngoài, xem ra đây chính là dược viên thượng cổ mà Tào sư huynh đã nói.

Đan Vương nhị cấp Thì Trinh điều tra bốn phía một phen, chậc chậc tán thưởng. Thuận tay đem một gốc linh dược Chân Thánh Cảnh bỏ vào trong túi.

- Không thể tưởng tượng được, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy linh dược Chân Thánh Cảnh. Xem ra dược viên thượng cổ này quả nhiên danh bất hư truyền a.

Thì Trinh thở dài.

Tào Tấn hiển nhiên không phải tới đây ngắt linh dược Chân Thánh Cảnh, hắn vẫy tay một cái để cho hai người kia dựa sát vào mình, hắn nói:

- Nhị vị, muốn thu linh dược ở đây chúng ta có đủ thời gian. Việc cấp bách chính là tìm được Giang Trần. Ta có việc phải nói cho ngươi biết, có lẽ chúng ta không có khả năng tìm được Giang Trần rồi.

- Cái gì?

Sắc mặt Ngô mập mạp và Thì Trinh đều biến đổi, nói:

- Tào sư huynh, sư huynh có ý gì? Đến bước này huynh còn nói chúng ta không có khả năng tìm được Giang Trần sao?

- Đừng nóng vội, lúc trước trong tình báo của Tam Tinh tong nói, một trưởng lão của Thánh Kiếm cung cũng không có đi ra ngoài. Rất có thể là đang đuổi giết Giang Trần này. Cho nên bất kể là Giang Trần hay là trưởng lão Thánh Kiếm cung kia chúng ta cũng không thể buông tha. Nếu như Giang Trần bị hắn giết, rất có thể thứ tốt đều rơi vào trong tay người này.

Hai người kia nghe vậy thở phào nói:

- Vẫn còn là tốt rồi, chỉ là trưởng lão tông môn tứ phẩm, không đáng để lo.

Tào Tấn gật đầu nói:

- Tuy nói là như thế, thế nhưng ba người chúng ta không được chia ra quá xa. Tránh đêm dài lắm mộng, dù sao đây là di chỉ thượng cổ, vạn nhất có điều cổ quái, chúng ta ở cùng một chỗ mới có thể chiếu cố lẫn nhau.