Độc Sủng Băng Phi

Chương 86: Ngoại truyện Tuyên Dương Vương gia: Nghe nói về Lãnh phi

[Tác giả] Tôi nhận được tin nhắn, nói rằng câu chuyện diễn biến nhanh quá mà một số tình tiết còn thiếu sót. Nhân đây tôi xin gửi lời xin lỗi tới bạn đọc.

Bởi vì không tiện trong mạch truyện mà giải thích với bạn đọc, nên tôi viết mấy phần ngoại này. Hi vọng bạn đọc sẽ càng hiểu rõ về câu chuyện hơn.

------------------------------------------------------------------------------------------------------


Lãnh Phi nương nương, ta được biết do Hoàng huynh lấy, trong lòng cũng không hề cảm thấy ngạc nhiên. Nàng là con gái của Đại tướng quân. Hơn nữa cả kinh thành này đều biết đại tướng quân yêu chiều các con mình hơn bất cứ ai. Hoàng huynh lấy nàng cũng vì muốn khống chế Lãnh Phong. Kinh thành cũng biết hai người con gái của Đại tướng quân đều đẹp như tiên giáng trần. Cho nên không cần biết thế nào, Hoàng huynh phải sủng ái nàng mới đúng. Thế mà trong cung truyền nhau tin tức, Hoàng huynh sách phong cho nàng là Lãnh Phi. Khi nghe thấy danh hiệu này mọi người đều biết Hoàng huynh sẽ không yêu thương gì nàng, vậy mà các tin tức sau này càng làm ta cảm thấy kinh ngạc....

Lãnh Tâm Nguyệt, mặc dù là con gái trưởng của Lãnh Phong nhưng bọn ta lại không hề biết tới, hơn nữa Lãnh Phong đối với nàng lại càng không có chút tình phụ tử. Nàng lớn lên lại không xinh đẹp gì, không cần biết trên phương diện nào, đều có thể nhìn ra kết cục của cuộc đời nàng.

Thế nhưng, từ khi ta nghe thấy nàng ở chỗ Hoàng tổ mẫu, ta cảm thấy nghi ngờ. Không biết Hoàng tổ mẫu vì sao lại đối tốt với nàng như vậy. Theo trí nhớ của ta, ngoại trừ Yên nhi, Hoàng tổ mẫu chưa từng khen qua bất cứ nữ tử nào. Ta đã ăn bánh sữa nàng làm, thật là ngọt và hợp khẩu vị. Trong tất cả những đồ ta đã ăn qua, thật không ngờ, trong một gia đình khuê các như vậy lại còn biết nấu ăn ngon đến thế. Trong tâm mặc nhiên có một cảm giác thật kỳ diều....

Nữ tử này làm ta cảm thấy không giống như bình thường, nếu như là người khác, e rằng đã lợi dụng Hoàng tổ mẫu và Thái hậu mà giành được sự sủng ái của Hoàng huynh đi. Nhưng nàng lại hoàn toàn muốn trốn tránh, ngay cả được sủng cũng không muốn tranh giành, hơn nữa Hoàng tổ mẫu nhiều khi nói đến nàng ấy nhiều khi còn hiện lên nét thương cảm...

Rồi sau này có sự việc đến tai ta làm ta càng thấy kinh ngạc hơn. Yên nhi - công chúa ngang ngạnh hễ ai nhìn thấy là đau đầu lại thập phần thích nàng, còn đơn độc gọi nàng tẩu tẩu. Trong cung này để được Yên nhi thừa nhận khác nào lên trời. Ngay cả đến Phượng Dương cũng chưa từng được Yên nhi đãi ngộ như thế.... thế mà Lãnh phi này lại đi cự tuyệt Hoàng huynh.


Trong bữa tiệc đón Yên nhi hồi cung, ta bởi vì còn đang ở bên ngoài, không tới dự. Nhưng từ miệng Yên nhi mà nghe được màn ảo thuật ly kỳ. Lãnh phi nương nương chỉ dùng một chiếc lá đơn đơn giản giản mà có thể thổi được một giai điệu đẹp như thế. Hơn nữa sau đó nàng bị hạ xuân dược. Sự việc này trong cung không biết phát sinh bao nhiêu lần. Tối hôm đó, nếu như là một người khác bị hạ xuân dược, thì kết cục sẽ không có gì khác cả. Đó chính là đánh vào Lãnh Cung hoặc là ban ơn để được chết.

Thế mà nàng ấy. không chỉ biết rõ kế đó, lại càng đẹp hơn khi biểu diễn một màn kim thiền thoát xác làm cho mọi người phải lác mắt nhìn. Nếu như là phi tử khác, đã nhanh chóng tranh thủ cơ hội mà đánh gục đối thủ. Nàng ấy lại không thế, lại còn khẩn cầu Hoàng thượng không truy cứu.

Rút cuộc là người như thế nào mà gan dạ và thông minh như vậy. Lại còn rộng rãi và bao dung nữa.


Nàng có thể đối tốt với tất cả mọi người, có thể tiếp nhận ý tốt của mọi người, nhưng tuyệt không tiếp nhận ý tốt của Hoàng huynh........

Ta thật hiếu kỳ, thật hiếu kỳ muốn biết đây là nữ tử như thế nào, càng hiếu kỳ muốn biết hơn, nàng có một trái tim như thế nào...

Lần dạ tiệc đó, nếu như bình thường như mọi lần, ta nhất định sẽ thoái thác, thế nhưng lần đó ta lại không. Bởi vì ta muốn nhìn thấy nữ tử đã làm trong lòng ta tràn ngập sự tò mò đó. Mặc dù không được nhìn thấy nàng, nhưng trái tim ta, sớm đã không biết từ bao giờ thuận theo nàng, dõi theo nàng từng chút từng chút.