“Anh hai, chúng ta đi bộ sao?” Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh. Cậu nhớ rõ là vùng ngoại thành phía nam có chút xa, ước chừng phải đi mất một tiếng mới đến nơi…… Nhưng cậu rất thích cảm giác cùng anh hai nắm tay nhau chậm rì rì tản bộ, loại cảm giác này thật tốt! Có một loại ấm áp thản nhiên làm cho cả thể xác và tinh thần đều cảm thấy phi thường thoải mái! Dường như là sẽ mãi nắm tay nhau đi trên con đường dài đằng đẵng!
Tầm mắt Quý Tiêu Dương vẫn luôn gắt gao dừng trên khuôn mặt Quý Thần Quang, khi nhìn thấy đáy mắt cậu lóe lên ánh sáng hưng phấn sáng ngời, khóe miệng liền nhịn không được cong lên. Thần Thần có chuyện gì đều viết hết ở trên mặt, thật sự là một đứa nhỏ đơn thuần mà! “Ân. Chúng ta đi bộ, Thần Thần cũng thích mà.”
“Đúng, em thích nhất là cùng anh hai tản bộ. Thực ấm áp, thực thoải mái! Em thực sự rất vui vẻ!” Ngửa đầu lên, Quý Thần Quang không chút do dự lớn tiếng nói lên tiếng lòng của mình, thanh âm nhẹ nhàng lộ ra sự vui sướng rõ ràng!
Tình yêu của Quý Thần Quang dành cho Quý Tiêu Dương cũng không hề che dấu. Mặc kệ là vào thời điểm nào, ở chỗ nào, cậu vẫn luôn dùng đôi mắt sáng ngời như ánh sao chuyên chú nhìn Quý Tiêu Dương! Giống như là im lặng muốn nói cho mọi người biết: Anh hai là người yêu của cậu, bọn họ là người yêu của nhau!
Bốn người khác ở bên cạnh nhìn Quý Thần Quang cười, nghe lời cậu nói, cảm thấy dường như trái tim mình vừa có một dòng suối nước nóng chảy qua, tràn ngập sự ấm áp! Nụ cười của Quý Thần Quang thực sự rất cuốn hút!
Khóe miệng Nam Cung Kỳ không tự giác cong lên cười khẽ, theo bản năng nhìn thoáng qua Nam Cung Cửu ở bên cạnh. Trong lòng ảm đạm nghĩ, nếu Tiểu Cửu cũng giống như Thần Thần toàn thâm toàn tâm ỷ lại mình như vậy thì có lẽ bọn họ thật sự có thể đi đến cuối cùng…… Nhưng Nam Cung Kỳ hiểu được, dù sao Tiểu Cửu cũng không phải Thần Quang! Hắn có chủ kiến và tư tưởng riêng của mình, hắn là một sự tồn tại độc lập! Sẽ không bao giờ đi ỷ lại người khác! Tiểu Cửu có một nội tâm cường thế! Anh không thể nắm bắt được Tiểu Cửu……
Nghĩ vậy, tâm tình của Nam Cung Kỳ đang bị Quý Thần Quang cuốn hút đột nhiên lại trở nên áp lực nặng nề! Khóe miệng giơ lên cười khẽ cũng nháy mắt biến mất. Kỳ thật anh thật sự rất muốn ở bên Tiểu Cửu, giống như là Quý Thần Quang và Quý Tiêu Dương vậy! Nhưng anh lại không thể bước một bước đầu tiên kia, anh, không có niềm tin……
Em rốt cuộc đang bận tâm cái gì?…… Khóe mắt Nam Cung Cửu liếc nhìn Nam Cung Kỳ thấy được Kỳ đang nhìn về phía mình! Hắn có thể cảm giác được Kỳ đối với hắn có cảm tình nhưng vì sao Kỳ lại áp chế tình yêu đó? Vì sao lại muốn cự tuyệt hắn? Kỳ, em rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Sao không thể nói cho tôi biết?……
Nam Cung Cửu lần đầu tiên cảm giác được mình thực vô dụng…… Hắn không dám hỏi Kỳ rốt cuộc đang lo lắng cái gì! Bởi vì hắn biết Kỳ sẽ không nói cho hắn. Hỏi rồi ngược lại sẽ làm Kỳ càng thêm bối rối lùi bước! Chỉ có để Kỳ tự mình nghĩ thông suốt, để Kỳ nguyện ý mở miệng thì Kỳ mới có thể nói ra suy nghĩ chân thật trong nội tâm em ấy……
Thật sự rất muốn ôm em ấy vào lòng, gắt gao, hung hăng ôm chặt giống như Tiêu Dương cùng Thần Quang! Hắn cùng rất muốn nhìn thấy trên khuôn mặt Kỳ xuất hiện nụ cười hạnh phúc! Nhưng ngay cả khi hắn có muôn vàn nóng vội thì hiện tại chỉ có thể đứng nhìn từ xa! Kỳ, tôi thật sự rất muốn cho em được hạnh phúc……
Quý Thần Quang mẫn cảm rất dễ dàng cảm giác được tâm tình của Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu bên cạnh đang đấu tranh dữ dội! Cái loại áp lực nặng nề này làm cho đáy mắt sáng ngời mang ý cười của Quý Thần Quang hơi xuất hiện sự lo lắng! Thật vất vả