“Tôi gọi điện cho Mạc Dương hỏi xem anh ấy có điều tra thêm được gì không!” Quý Tiêu Dương một bên nói, một bên lấy di động ra ấn số của Mạc Dương.
“Tiêu Dương?” Thanh âm Mạc Dương rất là trầm thấp, còn mang theo nồng đậm buồn ngủ.
Quý Tiêu Dương hơi sửng sốt một chút. “Còn đang ngủ?”
“Ân. Ngày hôm qua làm việc đến rạng sáng tầm ba giờ mới ngủ! Có chuyện gì thì nói đi!” Mạc Dương ngáp một cái, thanh âm nghe ra được tinh thần hơi thấp.
“Anh tra chuyện của Thất Giác thế nào rồi? Vừa rồi Tiểu Cửu có gửi tư liệu về Kỷ Nguyên cho tôi! Thất Giác cũng không phải do Kỷ Nguyên lập nên!” Quý Tiêu Dương trầm mặc một giây, suy tư một chút rồi đem hết chuyện vừa biết nói cho Mạc Dương.
“Có thể gửi tư liệu qua đây cho tôi xem không?” Mạc Dương chần chờ một chút, hỏi một câu.
“Có thể!” Quý Tiêu Dương không chút do dự liền đáp ứng, nghiêng đầu nói với Nam