Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Chương 98: Đại hội võ lâm 6

“Nhớ ra cái gì?” Dịch Thiên trầm giọng hỏi.

“Hôm nay Hách Liên Thành cười với ta như vậy, ta cứ cảm thấy rất là quen thuộc, bây giờ ngẫm lại, kiểu cười đó rất giống với nam nhân đeo mặt nạ.” Trong đầu Miểu Miểu hiện lên kiểu cười của hai người đó, quả thật là có vài phần giống nhau.

Dịch Thiên cùng Hiên Viên Triết nghe vậy thì trầm tư không nói, như vậy xem ra, Hách Liên Thành có thể chính là Minh chủ Sát Huyết Minh. Nếu như hôm nay hắn có thể quang minh chính đại thổ lộ với Miểu Miểu, chờ cho Đại Hội Võ Lâm chính thức bắt đầu, khó bảo tòan không có hành động gì, như vậy thì phiền tóai lớn rồi.

Miểu Miểu cũng biết việc có vẻ phức tạp, nhìn về phía Dịch Thiên nói: “Ta sẽ cẩn thận.” Dịch Thiên gật đầu, nắm chặt tay nàng. Hiên Viên Triết lập tức cáo từ, lấy lý do là hắn không thể ở lâu, sẽ bại lộ hành tung của bản thân, có cơ hội sẽ quay lại. Miểu Miểu chưa kịp nhắc nhở hắn nhớ lần sau chọn thời điểm thích hợp, hắn đã lập tức phá cửa sổ biến mất tăm tích.

Cuối cùng Đại Hội Võ Lâm cũng chính thức bắt đầu, người có thế lực lớn chính là có đặc quyền a. Còn không phải sao, bởi vì có liên quan đến Dịch Thiên mà tất cả mọi người được ngồi ở vị trí gần lôi đài. Ngồi bên cạnh chính là Nguyệt Tuyền cùng Quân Cưu, hai bên chỉ gật đầu coi như là đã chào hỏi. Miểu Miểu nhỏ giọng hỏi: “Thế lực của bọn họ cũng rất lớn?” Không phải chỉ nói là kẻ có tiền sao.

“Người có tiền luôn có những mối quan hệ như vậy, có tiền có thể sai quỷ bảo ma a, lôi đài, binh khí cùng với một ít phần thưởng của đại hội lần này đều là bạc do bọn hắn bỏ ra.” Xu Xu nhỏ giọng trả lời vấn đề của Miểu Miểu.

Ồ, thì ra là thế, nhà tài trợ a, quyền cùng tiền quả nhiên là thông dụng trong mọi thế giới. Nhớ tới mấy rương vàng của mình ở dưới gầm giường trong Bồng Lai Các, nhiệt huyết trong lòng Miểu Miểu lại dâng trào. Đẩy Vụ Huyền ra, ngồi xuống bên cạnh Nguyệt Tuyền.

“Này, Nguyệt Tuyền đại ca, nghe nói nhà của ngươi rất có tiền?” Miểu Miểu cười hì hì nhìn Nguyệt Tuyền nói.

“Phu nhân chê cười rồi, so với Vụ Thiên Các thì nhà của ta chẳng là gì.” Nguyệt Tuyền cười nói, nữ tử vừa gặp mà đã hỏi chuyện tiền nong hình như không nhiều lắm, không biết nàng ta có ý đồ gì.


“Tiền này đều là do ngươi kinh doanh hả?” Mắt Miểu Miểu sáng rực nhìn hắn.

“A, kinh doanh thì hình như Quân Cưu nhiều hơn, hắn đối với việc kiếm tiền rất là thông thạo.” Ánh mắt nhìn hắn kiểu này thật khiến hắn nhột nhạt, đừng nói là muốn tìm hiểu bí kiếp kiếm tiền nha, đây dù sao cũng là bí mật buôn bán a.

Quân Cưu, thế là Miểu Miểu đẩy Nguyệt Tuyền sang một bên đến ngồi bên cạnh Quân Cưu cười nói: “Quân Cưu, ngươi thích kinh doanh như vậy, có thể giúp ta đem vài rương vàng đầu tư để buôn bán thu thêm vài rương khác về không?”

“Tại sao phu nhân không đầu tư vào việc buôn bán của Vụ Thiên Các?” Quân Cưu hỏi ngược lại, như vậy mới hợp lý hơn.

“Buôn đi bán lại như thế cũng đều là tiền của người một nhà, ta muốn kinh doanh trên tiền của người khác.” Miểu Miểu vẻ mặt mong chờ nhìn Quân Cưu.

Quân Cưu có chút á khẩu, tiền nhà mình thì không muốn kinh doanh, lại muốn chạy đến kinh doanh ở chỗ ta, ngươi thật đủ mưu mẹo đi. Vừa định trả lời thì liền thấy Dịch Thiên hầm hầm đi tới, túm Miểu Miểu đem về chỗ ngồi ban đầu.

Nguyệt Tuyền cùng Quân Cưu liếc nhau, cười thầm, thật đúng là núi cao có núi cao hơn.

Chủ sự của Đại Hội Võ Lâm lại bắt đầu lên đài phát ngôn rồi, đầu tiên là một nùi nói nhảm, sau đó mới đến trọng điểm cuối cùng, tuyên đọc quy tắc của đại hội lần này.

Đại hội chia làm ba giai đọan, chia thành nhóm nhỏ thi đấu, đấu theo kiểu lọai dần. Trước khi chia thành nhóm nhỏ thi đấu, người báo danh tham gia đại hội sẽ rút thăm để chia thành tám nhóm. Trong từng nhóm, lại rút thăm chọn ra từng cặp đấu, người thắng sẽ tiến vào vòng trong đấu tiếp.

Trong vòng đấu lọai, cứ mỗi người thắng trong trận đó thì lại rút thăm, quyết định số của mình, số một đấu với số một, số hai đấu với số hai, cứ thế tính tiếp. Gặp phải nhóm nào lẻ người, chỉ còn lại một người cuối cùng, có thể tùy ý lựa chọn một người đã thắng trước đó để đấu, thắng thì rút thăm lại rồi dựa theo quy tắc như trên đấu tiếp, cho đến khi trở thành người thắng cuối cùng trong nhóm nhỏ thì thôi.

Cuối cùng chính là vòng quyết đấu, tám người thắng cuối cùng của tám nhóm sẽ trở thành tuyển thủ tiến vào vòng quyết đấu. Tám vị này phải cùng với bảy vị còn lại tỷ thí một trận. Mỗi lần thắng thì được hai điểm, hòa thì được một điểm, thua thì không được điểm nào. Lấy hai vị có tổng điểm cao nhất đấu với nhau, người thắng cuối cùng sẽ làm võ lâm Minh chủ.

Trong cả quá trình tỷ thí, binh khí tự chọn, không sử dụng ám khí, có ý định ám hại người trước khi thi đấu sẽ bị xử thua, sợ chết thì có thể bỏ cuộc. Sau khi kết thúc mỗi giai đọan đều có thưởng cho người có biểu hiện tốt nhất, biểu quyết lấy phiếu, phần thưởng không nói trước.

Quy luật có chút phức tạp, có điều cũng coi như có chút công bằng, mọi người cũng không nói thêm cái gì, đều đứng dậy rút thăm.

“Ta ở nhóm năm, Dịch Thiên, Dịch Thiên, chàng ở nhóm nào vậy?” Miểu Miểu vừa rút được số nhóm liền vội vàng chạy đến luôn miệng hỏi Dịch Thiên. “Nhóm một.” Dịch Thiên bình thản nói. Đáng tiếc là không chung nhóm với Miểu Miểu, nếu không cũng có thể giải quyết được đám binh cua tôm tép.

Tiểu Vũ không tham gia thi đấu lớn như vậy, nhìn thấy Miểu Miểu bốc phải nhóm năm, lắc lắc đầu. “Gì nữa, tiểu quỷ, ý đệ là gì?” Miểu Miểu nhướng mày hỏi.

“Không phải nói chứ vận khí của tỷ không thể nói là xui xẻo bình thường. Tỷ nhìn thử số năm coi, đọc lên giống như khóc hu hu* tỷ cũng đừng có mới vòng đầu đã thua nha, đến lúc đó ta khinh bỉ tỷ không kịp đâu.” Tiểu Vũ làm ra vẻ rất là lo lắng.

*trong phát âm tiếng Hán, số năm (wǔ) phát âm giống tiếng khóc hu hu(wū)

Miểu Miểu đang định đưa tay cho hắn một phát đo đất, nói gì chứ, miệng mắm muối toàn nói lời xui xẻo.

“Tiểu Vũ, ý của ngươi là hai người chúng ta kém cỏi hả.” Xu Xu hai tay chống nạnh tức tối nhìn Tiểu Vũ, số đang cầm trên tay cũng là năm. Chỉ cần Tiểu Vũ mà còn trù ẻo thêm cái gì nữa, nàng liền cùng Miểu Miểu liên hợp lại đánh cho hắn một trận.

Thật sự là đồng chí a, Miểu Miểu thật hưng phấn, còn có người trong nhà ở chung một nhóm, thật sự không tệ. “Tiểu Vũ, rất đáng tiếc, nếu đánh ngươi còn có thêm phần của ta.” Vụ Kiếm cầm số năm cũng đang đi tới.

Ba người ngẫu nhiên cùng bốc phải số năm, có điều nhất định có hai người phải xuống đài. Miểu Miểu cười mờ ám nhìn về phía hai người, Vụ Kiếm cùng Xu Xu câm nín, hai người bọn họ sẽ vì nàng mà quét sạch đường.

“Vụ Kiếm, bảo vệ phu nhân cho tốt.” Dịch Thiên liếc Vụ Kiếm trầm giọng. Vòng thứ nhất số người quá đông, cho nên các nhóm sẽ tách ra để đồng thời tiến hành, tình huống sẽ có chút hỗn loạn, an nguy của Miểu Miểu là điều hắn lo lắng nhất.

“Vâng, chủ thượng.” Vụ Kiếm đáp. “Chủ thượng, ta cũng sẽ bảo vệ phu nhân.” Xu Xu cũng đứng dậy, nàng ấy chính là chủ nhân của Vụ Huyền, cũng là chủ nhân của chính mình, Dịch Thiên nghe vậy khẽ gật đầu.

Sau đó đám người Vụ Huyền rút thăm cũng đã về, Vụ Huyền ở trong nhóm ba, Lâm Phong ở nhóm tám. Vụ Thiến trước yêu cầu mãnh liệt của Lâm Phong sẽ không tham gia, mà Cô Thiên Ngạo càng không có khả năng tham gia.

Mọi người đi về khu vực nhóm của mình, trước khi đi, Dịch Thiên lại tiếp tục dặn dò Miểu Miểu một phen kỹ lưỡng, khiến cho Miểu Miểu cũng cảm thấy Dịch Thiên sắp biến thành bà già chồng rồi, thật là dông dài, mặc dù biết đấy là do Dịch Thiên quan tâm đến nàng, có điều hiện giờ nàng lại đang hưng phấn. Chỉ hận không thể nhào lên thi đấu liền, cái lỗ tai nào mà tiếp thu lời Dịch Thiên dặn dò nhiều như vậy.

Mà Xu Xu cũng thao thao bất tuyệt với Vụ Huyền một trận, thế nhưng Vụ Huyền không tỏ vẻ gì. Chỉ có lúc hai người đi lướt qua nhau, Vụ Huyền thấp giọng nói: “Cẩn thận.” Chỉ hai chữ này thôi đã khiến cho Xu Xu muốn bay lên trời, lôi Miểu Miểu nhảy tung tăng khiến cho Miểu Miểu cũng ngơ ngác không hiểu, tại sao cái người chắc chắn sẽ phải thua này lại cao hứng như vậy.

Nhóm thi đấu vòng lọai có vẻ nhiều, Miểu Miểu dù sao cũng không thèm để ý, lập tức rút thăm để chờ thượng trận. Vụ Kiếm là người lên đài đầu tiên, quyết đấu với hắn là một vị cô nương. Bị nụ cười khuynh thành của Vụ Kiếm khiến cho không phân biệt được đông tây, mơ mơ màng màng thua thảm. Vụ Kiếm đắc ý bắn một ánh mắt quyến rũ về phía Miểu Miểu, Tiểu Vũ, cùng Xu Xu, nhìn đi, ta thắng cực dễ dàng a. Ba người mặt đen thui nhìn hắn, ngươi dùng mỹ nhân kế kiểu đó, khinh bỉ.


Tiếp theo là Xu Xu, một nam tử gầy trơ xương, thọat nhìn có vẻ thâm trầm gian manh, cười với Xu Xu một cái mà tự cho là rất tuấn tú rồi đi đến, Miểu Miểu không nhịn được mà rùng mình một cái, thật là một nam nhân đáng sợ. Nhưng mà Xu Xu lúc này lại lộ ra bản tính của cọp cái. Đánh cho nam nhân kia chạy tán lọan xung quanh, cho đến lúc hắn ôm đầu cầu xin tha thứ mới dừng tay.

Sau đó hoa hoa lệ lệ xoay người một cái đi về phía đám người Miểu Miểu, Miểu Miểu cùng Tiểu Vũ giơ ngón tay cái lên, lợi hại. Xu Xu vênh mặt, đương nhiên. Trong phút chốc, Miểu Miểu cùng Tiểu Vũ không biết nói sao, thật sự là một cô nương không biết khiêm nhường tí nào. Có điều, Miểu Miểu cũng thông cảm.

Tiếp sau là Miểu Miểu thượng trận rồi, đối diện với nàng cũng là một nữ tử. Nhìn thấy Miểu Miểu xuất hiện, liền giành nói trước: “Ta biết ngươi là ai, có điều ta cũng không sợ ngươi.” Rất có khí thế, Miểu Miểu liền nghiêm túc.

“Có điều, để cho công bằng, ta không dùng binh khí, ngươi cũng không được dùng Ngân Tiêu.” Nữ tử nói tiếp. Ha, Miểu Miểu câm nín, còn tưởng là một nhân vật lợi hại, thì ra cũng là vì khiến cho nàng không dùng Ngân Tiêu. Không dùng thì không dùng, ai sợ ai.

Nhìn thấy Miểu Miểu gật đầu đồng ý, lá gan của nữ tử đó cũng lớn hơn, trong nháy mắt liền tấn công. Dùng chân trái đá về phía Miểu Miểu một cái, sau đó móc lấy một quyền. Miểu Miểu đưa tay bắt được quyền của nàng ta, cảm thấy cho tới lúc này nàng ta vẫn chưa dùng một chút nội lực nào. Chẳng lẽ muốn cùng nàng đấu quyền? Đừng nha, trong lòng Miểu Miểu hô lớn. Lão đầu truyền cho mình cũng chỉ là công phu từ nội lực, ba cái quyền cước này không ai dạy nàng a.

Nhìn Miểu Miểu trốn đông trốn tây, không đánh trả, đám người Vụ Kiếm vừa sốt ruột vừa kinh ngạc, phu nhân bị sao vậy, cứ tiếp tục như vậy sẽ thua mất. Mắt thấy nữ tử kia sắp đá cho Miểu Miểu một cước, Tiểu Vũ đột nhiên hiểu ra hét lớn: “Ả ta đánh kệ ả ta. Tỷ đánh của tỷ đi, để ý người khác nhiều như vậy để làm gì.” Nhìn nàng quơ chân quơ tay muốn đánh trả, phỏng chừng là muốn cùng nữ nhân đó chơi quyền cước, nàng bị ngu hả, người khác dùng cái gì tại sao nàng phải dùng theo chứ.

Trong chớp mắt, Miểu Miểu bừng tỉnh, đúng vậy, nàng ta dùng quyền cước, tại sao mình lại cũng phải bắt chước, đã không dùng binh khí rồi, còn muốn chơi quyền cước, thực sự là dắt mũi mình mà đi, may là có Tiểu Vũ. Lập tức dùng hai tay ngăn một cước của nữ tử đó, dùng nội lực huy một chưởng đánh nữ tử đó bay xuống đài, chiến thắng dễ dàng. Sau đó cười hì hì chạy về phía đám người Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ khinh bỉ nhìn nàng: “Ta cảm thấy thật sự nghi ngờ tỷ bị mất trí nặng rồi đó.” Vụ Kiếm cùng Xu Xu cũng gật đầu đồng ý, cứ tưởng phu nhân bị sao, nghe Tiểu Vũ la lớn liền hiểu rõ, hai người bọn họ thật sự hoàn tòan hết biết nói sao.

______________________________

L: Có bạn hỏi nên Lily giải thích một chút về cái tên của Xu Xu. Xu nghĩa là cô gái đẹp, trong truyện Tuyệt thế mị phu nhân của Thượng Quang Sở Sở thì 2 cô em của nữ chính được mệnh danh là Giang Nam Song Xu nghĩa là hai cô gái đẹp của Giang Nam