Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 187: Ôm

Shita ôm Gin vào lòng, thật dịu dàng, thật thương xót. Cậu tự hỏi, rốt cuộc chuyện gì nữa lại xảy ra khiến chị đau đớn thế này, tên kia đã làm gì chị cơ chứ. Cậu tức giận, cậu xót xa, ray rứt trong lòng. Bàn tay cậu chạm trên tấm lưng nhỏ nhắn mềm mại của chị. Cậu ôm lấy nó, thật sâu. Nhìn Gin người run lẩy bẩy, rồi khẽ hôn lên vai cô, rồi lên trán, lên mũi. Shita nhẹ nhàng lau đi những hàng nước mắt chảy như thác ấy, nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh và yếu đuối ấy, chậm rãi hôn lấy cô. 

Shita nâng cơ thể mỏng manh ấy lên rồi đặt Gin nằm xuống giường. Họ trao nhau những cái hôn thắm thiết. Shita tung cái mền đang che chắn cơ thể Gin ra để nhìn thấy cô rõ hơn, từng đường nét khiêu gợi đến khó kiểm soát bản thân. Những gì còn lại trên thân thể Gin đều bị Shita cởi ra hết. Cậu lướt trên đường cong ấy, những chỗ nhạy cảm ấy. 

Tới rồi, phần chính của chuyện “người lớn”. Shita đẩy vào bên trong Gin, chỉ một tí nhẹ nhàng khúc đầu, về sau, cực kì mãnh liệt. Cái cảm giác tê liệt và mê man cả người ấy, lâu rồi, Gin không được thử lại. Đó giờ, chỉ có Shita là làm chuyện này với cô, chỉ có Shita là người mà cô đồng ý trong vô thức. “N...này...” Gin kêu lên nhỏ nhẹ. “Hử?” Shita tạm ngừng để trả lời. “Tại sao cậu lại ở đây?” Gin hỏi, tay vẫn nắm chặt lấy chiếc gối. Thật khó để mà nói ra sự thật, Shita lảng tránh “Tại sao tôi lại không được ở đây?”. Gin đỏ mặt, đôi mắt nhìn sang chỗ khác