“Reng reng” Tiếng chuông điện thoại của Nigi vang lên. “Là Fuu. Vâng em nghe!” “Em ở đâu?” “Dạ sân thượng ạ!” Vừa nãy anh Ayman giúp em thoát khỏi đám người vây quanh...” “Ừ!” Fuu trả lời ngắn gọn cắt ngang lời nói của Nigi khiến cô ngẩn người ra.
Hiện tại, Fuu vô cùng thấy phiền phức. Càng phiền phức hơn nữa khi họ cố gắng kéo Gin lại để phỏng vấn cùng anh “Gin này, tôi nghe nói là hai người đang quen nhau cơ mà, sao giờ lại như thế?” “Xin lỗi, hai người có xích mích gì ạ?” “Cô bé Nigi lớp 10 ấy là tình địch ạ?” Trong khi Gin đang bối rối ấp úng trả lời “À...tôi với Fuu...thật ra là...” “Từ trước giờ, chúng tôi chỉ là bạn” Fuu lạnh lùng đáp giúp Gin. Anh nghĩ rằng với cái tính của Gin, cô sẽ lại nói lung tung rồi mọi chuyện lại đi về chiều hướng tiêu cực cho Nigi. Bị chặn lại, Gin không thể chối cãi lại mà phải đành cắn răng chấp nhận sự thật mà cô không hề muốn “Hì đúng thể đấy!” Mãi đến hết giờ chơi, giám thị lên can thiệp thì bọn nhiều chuyện mới bỏ đi. Fuu lập tức bỏ vào lớp, chẳng thèm để ý đến Gin vừa liếc mắt với mình khiến cô khó chịu vô cùng, hai hàm răng nghiến vào nhau tức tối.
Nghe tiếng chuông vang lên hết giờ ra chơi, Nigi và Ayman trên sân thượng cũng nhanh chóng chạy xuống và cũng không quên cảnh giác học sinh của trường.
Đến tận giờ ra về cũng không yên ổn thảnh thơi với bọn họ. Nigi vừa bước ra cửa lớp đã bị mấy người nắm lấy cánh tay mà lôi đi. “Này! Bỏ ra!” Bọn chúng đông quá, cô không sức nào cản lại được nên nhanh chóng bị lôi đi vào nhà vệ sinh lúc nào không hay. Shita ở lớp bên cạnh, thấy vậy liền lập tức lo lắng chạy theo.