Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 337: Sự tốt đẹp làm say lòng người(2)

Được hộ vệ bảo vệ chặt chẽ, Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du bế hai đứa con bảo bối an toàn đi đến bệnh viện.

Lúc bác sĩ chính cho hai đứa nhỏ Hạ Tử Du vì đau lòng mà lấy tay che mắt
lại không dám nhìn, nhường lại cho Đàm Dịch Khiêm giữ chặt hai đứa trẻ
bụ bẫm để bác sĩ chích ngừa....

Hai đứa bé sau khi bị chích xong
liền ‘oa oa’ khóc thét lên, bởi vì đã có kinh nghiệm của lần đầu tiên,
Hạ Tử Du biết chỉ cần cô lập túc cho con bú thì hai đứa nhỏ sẽ nín khóc
ngay, nhưng khi cô chuẩn bị bế lại hai đứa nhỏ đi đến phòng cho trẻ bú
thì Đàm Dịch Khiêm đã ngăn lại hành động của cô.

Đúng rồi, đã quên mất....

Kể từ lúc hai đứa nhỏ chào đời chưa được mấy ngày, Đàm Dịch Khiêm cũng đã
có dự định mời người chuyên phụ trách cho em bé bú hộ rồi, bản thân là
mẹ của hai đứa nhỏ Hạ Tử Du được nhiên là không đồng ý, vì thế trước sự
kiên trì của vợ yêu Đàm Dịch Khiêm chỉ đành phải từ bỏ cái ý niệm này.
Nhưng mà, lòng dạ đố kỵ với con trai của Đàm Dịch Khiêm đã ăn sâu bén rể rồi, nếu như không phải lúc cần thiết cho con bú, anh hầu như là không
vui khi thấy Hạ Tử Du cho con bú, chẳng hạn như lúc này....

"Chút đau nho nhỏ này cũng không thể chịu được, sau này lớn lên còn có thể làm nên chuyện lớn gì."

Nghe Đàm Dịch Khiêm nói như vậy, Hạ Tử Du tức giận liếc xéo Đàm Dịch Khiêm
nói, "Té ra Đàm đại tổng giám đốc anh khi còn bé thời điểm bú sữa mẹ
cũng phải phức tạp như vậy, ba mẹ chồng còn phải suy tính chuyện tương
lai cho anh?"

Đàm Dịch Khiêm cứng họng, "Cái này...."

Ngay sau đó Hạ Tử Du bế ViVi vào trong lòng xoay người đi, dùng tư thế của Nữ Vương ra lệnh, "Anh bế KK theo em đi vào."

Đàm Dịch Khiêm hiện tại chỉ lo chuyên tâm mà dỗ KK bé nhỏ ở trước ngực,
"Con trai ngoan à, đừng khóc....Vừa rồi ba đâu có nói là con bú sữa

không ngoan.....Mau đừng khóc...."

Thế giới này đúng là kì diệu
đến khó có thể tin, Đàm Dịch Khiêm chỉ dỗ dành mấy lời như vậy, KK vốn
đang khóc thất thanh không ngờ từ từ yên tĩnh lại rồi dừng hẳn tiếng
khóc....

Đàm Dịch Khiêm vô cùng khoái trá chay đuổi theo Hạ Tử Du la lối, "Bà xã, KK hết khóc rồi, vậy nó khỏi cần bú nữa...."

--- ----

Thời gian lại trôi qua thêm nửa tháng.

Mấy ngày qua, Hạ Tử Du đều theo bà Đàm học làm quen cách làm sao đế chăm sóc cho con.....

Khi sinh Liễu Nhiên bởi vì điều kiện khó khăn, cho nên về mặt chăm sóc con
cái có rất nhiều chuyện Hạ Tử Du thấy mình còn nhiều điểm thiếu sót, may mắn là bà Đàm cũng có kinh nghiệm phong phú ở phương diện này, luôn rất kiên nhẫn chỉ dạy cho cô.

Có điều mỗi lần Hạ Tử Du áp dụng cách
thức chăm sóc trẻ con mà mình học được cho hai đứa con trai hiện tại thì cô luôn cảm thấy mình đã để Liễu Nhiên bị thiệt thòi rất nhiều, bởi vì
Liễu Nhiên vừa sanh ra đã được đưa vào viện mồ côi, con bé thậm chí cũng chưa từng được bú qua sữa mẹ....

Vì thế mỗi khi thương yêu hai
đứa con trai thì Hạ Tử Du lại càng yêu quý Liễu Nhiên nhiều hơn, luôn
duy trì tình yêu thương đồng đều nhau dành cho ba ba đứa con thân thương của mình.

Giờ phút này, Hạ Tử Du ôm một đống lớn đồ chơi bằng lông nhung đi vào phòng trẻ....

Liễu Nhiên đang ôm một con gấu Teddy cũng tung tăng nhảy nhót đi theo Hạ Tử Du vào trong.

Hạ Tử Du đem tất cả những món đồ chơi lông nhung đặt vào phòng trẻ mà lúc
trước bà Đàm đã chuẩn bị sẵn cho bọn trẻ, dự định sẽ để căn phòng này
trang trí thật nhiều những chú thú nho nhỏ.

Liễu Nhiên có vẻ như
rất yêu thích chú gấu Teddy này, cô bé ôm nó thật chặt, nhìn thấy Hạ Tử
Du đặt những con gấu Teddy ở khắp nơi trong phòng trẻ, lúc này cô bé mới luyến tiếc mà cầm chú gấu Teddy bỏ vào trong giỏ xách đồ chơi ở cạnh xe em bé.

Sau khi bỏ chú gấu Teddy xuống, Liễu Nhiên liền cúi thấp
đầu đứng sang một bên, lí nhí nói trong miệng, "Mẹ à, con đi về phòng
đây ạ...."

Thực ra Hạ Tử Du thì đã trông thấy động tác bĩu môi
tủi thân nhưng lại không dám nói lời nào đó của Liễu Nhiên từ nãy giờ

rồi, cô vẫn giả vờ như không hề nhìn thấy dáng vẻ đó của Liễu Nhiên, vô
cùng thoải mái nói, "Được rồi, bé cưng à, mau về phòng làm bài tập
đi....."

Sau khi Liễu Nhiên nghe xong đầu càng cúi thấp hơn, cô bé đang mặc một bộ váy hoa từ từ xoay người toan bước đi.

Thế nhưng vào lúc Liễu Nhiên bước ra được đến ngưỡng cửa bỗng Hạ Tử Du đột nhiên lên tiếng gọi, "Ngôn Ngôn...."

Liễu Nhiên theo phản xạ xoay người lại, đôi mắt trong veo sáng rực nhìn tới mẹ mình.

Giờ khắc này xuất hiện trong tầm mắt Liễu Nhiên chính là một bộ Barbie đại
siêu cấp, bên trong hộp còn có rất nhiều quần áo mới....

Liễu Nhiên lập tức trợn to hai mắt gọi, "Mẹ...."

Hạ Tử Du lắc lắc hộp đồ chơi Barbie rồi ngồi xổm người xuống, "Cái này là ba và mẹ mua cho con đấy...."

Liễu Nhiên đột nhiên vui vẻ hẳn lên vọt vào lòng Hạ Tử Du nói, "Cám ơn mẹ!"

Hạ Tử Du đưa bộ đồ chơi Barbie sang cho con gái, "Ngôn Ngôn có thích hay không?"

Liễu Nhiên nhận lấy hộp Barbie gật đầu lia lịa, "Ngôn Ngôn rất thích ạ!"

Hạ Tử Du không nhịn được hôn lên má con gái, ngay sau đó đứng dậy lấy qua
chú gấu Teddy mới vừa rồi Liễu Nhiên để vào trong xe em bé đưa lại cho
Liễu Nhiên, nhẹ giọng nói, "Cái này cũng là ba mẹ mua cho con, em trai
con còn nhỏ không thể chơi hết nhiều như vậy, tất cả đều là mua cho Ngôn Ngôn chơi đó...."

Liễu Nhiên nhận lấy chú gấu Teddy đáng yêu,
nhưng đôi mắt trong suốt giống hệt như Hạ Tử Du lúc này lại long lanh
nước mắt, "Mẹ...."

Hạ Tử Du mỉm cười nói, "Sao mẹ có thể quên Ngôn Ngôn bé nhỏ của chúng ta được chứ?"

Liễu Nhiên ôm chằm lấy Hạ Tử Du khóc nức nở nói, "Ngôn Ngôn tưởng là mẹ và ba có em trai rồi sẽ không cần Ngôn Ngôn nữa...."

Hạ Tử Du dỗ dành nói, "Bé ngốc à, ba mẹ đã nói là sẽ yêu Ngôn Ngôn nhất
mà, con xem ông nội bà nội lẫn bà ngoại cũng đều rất thương Ngôn Ngôn
đấy, đúng không?"

Liễu Nhiên ngây thơ lau đi nước mắt nín khóc mỉm cười, "Dạ."

Hạ Tử Du bế Liễu Nhiên lên, dùng giọng buồn bã nói, "Cũng lâu rồi Ngôn Ngôn không có hôn mẹ đó...."


Hạ Tử Du vừa dứt lời Liễu Nhiên đã ngay lập tức hôn lên mặt Hạ Tử Du một
cái thật kêu, tình cảm của hai mẹ bỗng trở nên vô cùng ấm áp.

....

Sau khi được dỗ dành xong Liễu Nhiên lập tức đi làm bài tập, nhân lúc hai
cậu con trai cưng cũng đã ngủ say Hạ Tử Du liền đi tới lầu một.

Bà Hạ đang ngồi trên ghế sofa xem ti vi, khi nhìn thấy Hạ Tử Du bà vội vã gọi Hạ Tử Du tới ngồi bên cạnh mình.

"Hai đứa nhỏ đều ngủ rồi hả?"

"Dạ, bú xong đều ngủ cả rồi ạ, cũng được một lúc rồi."

"Ngôn Ngôn đâu?"

"Con bé đang làm bài tập, nó rất ngoan ạ."

Bà Hạ hài lòng gật gật đầu, sau đó bà nở nụ cười thản nhiên nói, "Tử Du à, thời gian mẹ ở lại nhà họ Đàm cũng gần được nửa năm rồi, tuy người nhà
họ Đàm họ không để ý cũng không nói gì nhưng nói gì đi nữa thì mẹ cũng
không thể ở lại đây thêm được nữa.... Mẹ dự định dọn đến căn biệt thự mà trước kia con và Dịch Khiêm đã từng ở, nghe nói hoàn cảnh nơi đó rất
tốt, nếu như tụi con có thời gian cũng thường xuyên lui tới dễ dàng, mẹ
cảm thấy nơi đó rất thích hợp với mẹ."

Hạ Tử Du lập tức nắm lấy bàn tay bà Hạ, "Mẹ à, mẹ đừng đi mà!"

Bà Hạ vỗ nhè nhẹ lên mu bàn tay Hạ Tử Du, "Ngoan nào, mẹ cũng không phải
là bỏ con đi chỉ là dọn ra ngoài thôi, con muốn đến thăn mẹ bất cứ khi
nào cũng có thể tới....."

Hạ Tử Du không đành lòng nói, "Nhưng mà con muốn ngày nào cũng được nhìn thấy mẹ...."

"Đứa nhỏ ngốc, nếu như mẹ còn ở lại đây thêm một năm hai năm nữa thì con lại càng không nỡ xa mẹ, chẳng lẽ con muốn mẹ ở lại nhà họ Đàm cả đời hay
sao. Coi như nhà người ta cũng không có dị nghị gì, nhưng những người
làm trong gia đình họ sẽ nghĩ như thế nào? Còn nữa, nhóm người dì Lưu
cũng đi theo mẹ tới Los Angeles rồi, mẹ đâu có thể bỏ mặc mọi người ở
lại chỗ đó!!" Trên mặt bà Hạ vẫn là nụ cười hiền lành đôn hậu, lời nói
ra cũng là sự thực không có điều gì thiếu sót.

"Nhưng mà mẹ...."

"Đừng lo lắng, mẹ hiện tại rất tốt, được nhìn thấy hai đứa cháu trai chào đời mẹ lại càng biết quý trọng bản thân mình hơn, huống chi mẹ còn muốn
nhìn hai đứa cháu cưng của mẹ trưởng thành nữa...."


Biết bà Hạ
cũng không thể ở lại nhà họ Đàm mãi được nhưng Hạ Tử Du vẫn không kiềm
được mà ửng hồng vành mắt, trong giọng nói đã có phần nức nở nghẹn ngào, "Vậy cũng được, mẹ à, sau này lúc có một mình mẹ hãy giữ gìn sức khỏe
cho thật tốt nha, con và Dịch Khiêm sẽ thường xuyên đưa ba đứa nhỏ đến
thăm mẹ."

Bà Hạ cười khẽ, "Phải thế chứ, mẹ còn trông cậy vào tương lai được tụi con phụng dưỡng mẹ mà...."

Bà Hạ nói chuyện cố làm ra vẻ thoải mái chỉ vì không muốn làm cho Hạ Tử Du thấy không đành lòng.

"Dạ...."

Bà Hạ lại nghiêm mặt nói, "Nhưng trước khi mẹ dọn đi vãn còn có một chuyện khiến mẹ không yên lòng...."

Hạ Tử Du nghi ngờ ngước mắt hỏi, "Dạ?"

"Lúc trước con có với mẹ là đợi sau khi con sinh con xong sẽ đề cập với Dịch Khiêm về chuyện đăng ký kết hôn, con xem hai đứa nhỏ hiện cũng đã hơn
một tháng rồi, mẹ muốn tụi con mau sớm kết hôn một chút, cũng coi
như hoàn thành tâm nguyện của mẹ trước khi mẹ dọn ra ngoài ở, ít nhất
là mẹ phải nhìn thấy con và Dịch Khiêm đi đăng ký kết hôn."

Bà Hạ nói ra những lời này cũng cảm thấy thật bình thường bởi vì lúc trước cũng từng nhắc qua với Hạ Tử Du mấy lần rồi.

Không muốn làm cho bà Hạ lo lắng, Hạ Tử Du gật nhẹ đầu, "Dạ, trong hai ngày tới con sẽ nói với Dịch Khiêm."

Bà Hạ căn dặn, "Con cũng đừng nghĩ tới dùng chuyện bảo mẹ ở lại nhà họ Đàm thêm mấy ngày mà kéo dài chuyện này nữa, nếu như con không chịu nói
chuyện này với Dịch Khiêm thì mẹ sẽ tự mình đi tìm ông bà thân gia và
Dịch Khiêm để nói rõ ràng về chuyện này...."

"Con biết rồi mà mẹ, con tranh thủ nói sớm với anh ấy."

"Ừ."

....

Hai mẹ con mới vừa kết thúc cái đề tài này, thì cũng ngay lúc này TV đang
thông báo một số tin tức, Hạ Tử Du vốn cũng không có để ý nghe mấy mục
tin tức này, nhưng khi cô nghe được tên nhân vật trong TV thông báo thì
cô lập tức ngước mắt nhìn tới TV ——

‘.... Trong cuộc sống, đương
nhiên có người vui thì cũng có người buồn, trong khi chủ tịch tập đoàn
‘Đàm thị’ là ông Đàm Dịch Khiêm cùng vị hôn thê là bà Hạ Tử Du ăn mừng
hai cậu con trai sinh đôi thì Đan Nhất Thuần đang ở trong tù thụ án bởi

vì trước đó đã phao tin bêu xấu bạn gái của tổng giám đốc Đàm, căn cứ
theo thông tin nhận được thì sáng nay lại bị đưa vào bệnh viện một lần
nữa.... Đan Nhất Thuần từ khi vào tù cho tới nay đủ loại nguyên nhân
không ai biết được đã không dưới mười lần vì bị thương nặng được khẩn
cấp đưa vào bệnh viện. Phía cảnh sát lại càng không hề tiết lộ chút tin
tức nào, nhưng theo lời một vị cảnh viên trong tù tiết lộ, Đan Nhất
Thuần đã bị vào tù rồi mà còn không an phận, đây mới là nguyên nhân bị
bạn trong tù cùng nhau công kích. Sáng nay còn nhận được tin, trong ngày hôm nay đã có một người bạn trong tù bị chết không rõ nguyên do, trước
mắt được xác định là Đan Nhất Thuần có liên quan tới cái chết của tên
phạm nhân này. Vì vậy, Đan Nhất Thuần vừa được xuất viện vào sáng nay
sau đó có thể sẽ đối mặt với một cuộc tra hỏi nghiêm khắc.....’