Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 289: Chết Đi!

"Bụp! ", đúng lúc này Tô Minh quất roi thứ hai, vẫn quất lên người Hà Hồng Lăng.
Có câu "Cô kính tôi một thước, tôi nhường cô một trượng", trường hợp này lại ngược lại.


Cô ta định ép Trần Chỉ Tình đi theo, điều này vốn đã đáng chết rồi, chứ đừng nói đến việc dám dùng roi quất vào họ thì càng đáng chết hơn!
Chiếc roi khủng khϊế͙p͙ kia đã nhuốm màu máu, hóa thành đường vòng cung.
Tiếng roi quất
ghê tai đánh về phía Hà Hồng Lăng.


Thông thường mà nói, trong lúc quất roi mà có một người khác xông tới thì đáng lẽ ra người quất roi phải bỏ roi ra để né đòn tấn công của người kia
Nhưng Tô Minh không hề coi Phùng Nam Phong ra gì.
Chiếc roi quất về phía Hà Hồng Lăng thì vẫn với tốc độ nhanh như chớp mà không bị ảnh hưởng gì.


"Bụp!", tiếng roi quất lớn
hơn.
Phùng Nam Phong nhìn thấy vậy thì phẫn nộ đến mức khóe mắt cũng giật liên hồi.
Tốc độ vung kiếm dài trong tay càng nhanh hơn, toàn thân bổ nhào về phía Tô Minh.
"Chết đi!", hắn ta hét lớn,
sắc mặt dữ tợn nhưng kèm theo vẻ phấn khích.


Hắn ta ra tay vô cùng tàn độc, kiếm đã vung lên chém về phía cổ của Tô Minh.
Trong chớp mắt, Tô Minh vẫn với vẻ ung dung tự tại.