Không có nhà họ Phong giúp Tiêu Nhược Dư thì cô ta không chỉ mất vị trí hội trưởng, thậm chí còn mất mạng nữa.
Quả nhiên lúc này sắc mặt dì Cầm lập tức biến đổi.
"Cậu hạ hỏa đi! Cô chủ bớt nói đi! Phong Minh! Cậu cũng thế!", dì Cầm lên tiếng nói.
Bà ta không muốn cô chủ trở mặt với nhà họ Phong vào lúc này.
Hiện giờ cô chủ rất cần sự ủng hộ của họ.
"Tô Minh! Anh đi trước đi!", Tiêu Nhược Dư hít một hơi thật
sâu, nhìn Tô Minh nói: "Cảm ơn anh nhiều”.
Tạm thời cô ta không muốn Tô Minh bị dính líu vào chuyện này.
Kể cả cô ta muốn đánh cược với Tô Minh thì cũng muốn sau này nói chuyện riêng với anh, không thể nói trước mặt Phong Minh được.
Hơn nữa, cô ta cũng không muốn Tô Minh và Phong Minh đối đầu nhau.
Thực lực của Phong Minh vô cùng mạnh, mạnh ngoài sức tưởng tượng, xuất thân cũng khủng...!Hiện giờ mà đối đầu với hắn ta thì chỉ có
Tô Minh là chịu thiệt.
"Ok!", Tô Minh gật đầu đáp
Vốn chỉ là một cuộc trao đổi với Tiêu Nhược Dư mà thôi.
Cô đưa nhân sâm cho tôi thì tôi trị vết thương cho cô, chỉ thế mà thôi.
Hiện giờ giao dịch đã kết thúc, vậy thì không còn việc của mình nữa.
Còn về tại sao Phong Minh đến đây và chuyện giữa hắn và Tiêu Nhược Dư thì Tô Minh không muốn xen vào, có liên quan gì đến mình đâu? Mối quan hệ giữa anh và Tiêu Nhược Dư vẫn chưa đến mức đó.