Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 242: Mau Tỉnh Lại Đi

Tô Minh chỉ dùng một quyền, thậm chí chỉ là tùy ý tung ra mà mình đã phải dùng đến chiêu thức tuyệt kỹ và cả linh khí hộ mệnh mới có thể ngăn được, mới có thể thoát chết.
Nếu như Tô Minh lại tung ra
một quyền nữa thì chắc mình sẽ chết thật.
Thực lực của đối phương!


Đúng là khủng khϊế͙p͙!
Càng bất ngờ hơn là đối phương chỉ có hơn 20 tuổi.
Dương trưởng lão nhìn chằm chằm vào Tô Minh!
"Xem ra thực lực hiện giờ của mình quả là đáng sợ", Tô Minh thầm nghĩ.


Trên thực tế là anh vẫn chưa dốc hết sức, còn chưa dùng đến kiếm ý mạnh hơn, ngay cả "Thiên Viên Kiếm" mà anh từng được lĩnh ngộ giở
đây cũng chưa dùng tới mà anh đã mạnh như này rồi?
Nếu như anh thật sự đánh bằng toàn bộ thực lực thì chắc có thể là vô địch chăng?


ở viện võ đạo vô cùng yên tĩnh, thậm chí còn không nghe thấy tiếng thở của mọi người!
Tâm một hai phút sau!
"Tô Minh! Anh! Anh là người hay là ma?", Diệp Mộ Cẩn cuối cùng cũng lên tiếng, cô ta nói mà như sắp khóc.


Không chỉ anh ta quỳ xuống mà những học viên có mặt ở viện võ đạo nhà họ Diệp cũng hận nỗi không thể quỳ liên tiếp mấy ngày.
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể! ", Công Tôn Thần dường như bị sét đánh trúng, run rẩy, sợ hãi cực độ.


Ngay cả Dương trưởng lão cũng không phải là đối thủ của hắn ư? Đúng là ác mộng.
"Mau tỉnh lại đi!", Công Tôn Thần nhéo mạnh vào cánh tay
Ngay cả Dương trưởng lão cũng không phải là đối thủ của hắn ư? Đúng là ác mộng.


"Mau tỉnh lại đi!", Công Tôn Thần nhéo mạnh vào cánh tay mình, hắn cảm nhận thấy tay mình đau buốt mà ác mộng trước mặt vẫn không biến mất.