Nguyệt Ly nhìn bìa cuốn sách, bìa vàng, đề những chữ tinh tế mà hữu lực theo lối viết Dương tự.Nghệ Thuật Câu Trai
Tác giả: Đông Phương Phi Tuyết
Hắn nhìn nhìn tên sách, mắt không biểu lộ dao động gì, rồi giở ra trang sau, những chữ đen viết trên giấy Nam Hà thượng hạng chỉ vương công quý tộc mới sử dụng.Nghệ Thuật Câu Trai
Đối tượng cụ thể: Diệp Thiên Hoa (tiểu bạch thỏ)
Người thực hiện: Đông Phương Nguyệt Ly (hoàng huynh vĩ đại của ta)
Quân sư ái tình, tự nhận Nguyệt lão thấy ta cũng phải cam bái hạ phong: Đông Phương Phi Tuyết
Lời tựa:
Hoàng huynh thân ái của thần đệ, đệ biết huynh không thích dài dòng nên sẽ cố viết ngắn gọn thôi.
Chắc huynh không biết, sở trường lớn nhất của đệ không phải đánh giặc hay vẽ tranh, mà là tán người, trai gái xấu đẹp, già trẻ nhi đồng, thần đệ thấy thuận mắt là đi dụ dỗ tán tỉnh, xưa nay chưa từng thất bại. Hoàng huynh, tán tỉnh là một môn học vấn cao siêu, ái tình là điều kì diệu khiến thế giới này thêm màu sắc, xưa nay thần đệ vẫn luôn mong có cơ hội được chia sẻ vốn hiểu biết của mình trong lĩnh vực này với hoàng huynh, và nay, có lẽ là ông trời có mắt, thần phật từ bi, hay nói trung thực từ đáy lòng là thần đệ cảm thấy lão tiên nhân giả trai trẻ đã nhúng tay vào việc này… dù với lí do gì thì thần đệ cũng vô cùng vui mừng khi biết huynh đã biết để ý ai đó, và thần đệ này nay đã có cơ hội thể hiện việc mình có năng lực đem lại hạnh phúc ái tình cho hoàng huynh.
Hoàng huynh, nếu huynh giống đệ, thích đi dạo giữa vạn bụi hoa, thì thần đệ này sẽ viết hẳn một trường thiên về kinh nghiệm thưởng hoa của đời mình cho hoàng huynh, nhưng huynh lại rất nghiêm chỉnh, thuộc dạng cả đời chỉ yêu một người, nên thần đệ sẽ chỉ tập trung viết về phương án đối phó với bông hoa huynh để ý thôi. Nếu có ngày huynh lại thích ai đó thì nhớ báo với đệ, đệ sẽ viết tiếp quyển khác tặng huynh.
Những gì viết trong đây là thần đệ căn cứ vào báo cáo của Lan Đặc, thư của hoàng huynh và những nguồn khác để suy đoán về bản thân đối tượng kia là loại thế nào. Vì còn chưa tiếp xúc trực tiếp với y, hơn nữa đây còn là đại sự cả đời của hoàng huynh, nên đệ sẽ rất cẩn thận, sẽ căn cứ vào tình hình thực tế, có thể sẽ phải sửa đổi nội dung, nhưng huynh hãy tin năng lực của đệ, đây cũng không phải lần đầu thần đệ tán người qua thư. Huynh biết không, có lần thần đệ ra ngoài vi hành, nhặt được bức thư thả trôi sông, trên đó có viết địa chỉ, và thần đệ hoàn toàn không kêu người thu thập thông tin về người kia, chỉ dựa vào việc trao đổi qua thư suốt một tháng mà đã khiến tác giả bức thư đó mê mệt đệ rồi. Hiện tại y đang là một nam sủng của đệ, bộ dạng y khá đáng yêu a, khi nào có thời gian sẽ giới thiệu cho hoàng huynh.
Nói trung thực thì tin huynh thích một người ngang với sét đánh ngang tai thần đệ, đệ lúc nhận tin còn ngạc nhiên đến mức làm vỡ cốc ngọc phỉ thúy Bắc Cương tiến cống, tự hỏi đó là ai thần thông thế nào mà khiến hoàng huynh vô cảm ưa thích, rồi lại lo lắng huynh ngây ngô bị người lợi dụng, lại lo lắng huynh quá thẳng tính chẳng biết tán tỉnh khiến mình bị ghét…. nhưng rồi qua các nguồn tin, có được bức tranh tương đối về bề ngoài lẫn nội tâm Diệp Thiên Hoa, thần đệ đã không còn những mối lo này. Đối tượng của huynh quá mức đơn thuần, đơn thuần đến mức đệ không giúp huynh tán nổi người này thì đệ sẽ bỏ ngôi vua đầu thân nam quán mặc người dày xéo.
Nói vài lời phía trên thôi, còn dưới đây là một số so sánh tương quan của thần đệ về huynh và tên nhóc đó, huynh đọc thử xem. Trước khi vạch kế hoạch và phân tích chiến thuật, thần đệ luôn so sánh hai bên trước.
Đông Phương Nguyệt Ly vs Diệp Thiên Hoa
Chú thích với bản thân: đây là vì hạnh phúc của hoàng huynh nên mình phải cố ghi thật chính xác, không được để tình cảm khống chế lí trí, ghi sai sự thật.
Tuổi: 23 vs 18 (chênh lệch 5 tuổi, không vấn đề gì)
Chiều cao: hoàng huynh cao 1m85, tiểu thỏ cao khoảng 1m67 (hoàng huynh cao hơn, còn tiểu thỏ thì đúng là dạng người nhỏ con)
Ngoại hình: hoàng huynh tuyệt mĩ không ngôn từ nào tả hết, là tuyệt đại mĩ nam người người công nhận; còn tiểu thỏ trông bình thường, cũng đáng yêu đấy, nhưng rõ ràng không thể sánh ngang với hoàng huynh, càng chẳng có vẻ xứng đôi với mĩ nhân như huynh, nhưng huynh ấy lỡ thích rồi, biết làm sao được.
Sở thích: hoàng huynh chẳng có sở thích gì, nếu nhận xét thì có lẽ sở thích của huynh ấy là thỏ con. Còn tiểu thỏ thích hoa và động vật đáng yêu – sao ngây thơ vậy chứ?
Sở ghét: huynh ấy ghét bị đụng chạm, ghét phải động não, còn ghét thấy tiểu thỏ thân mật với người khác. Còn tiểu thỏ ghét ăn cay, ghét bị ép buộc, ghét hành hạ động vật, ghét…. tóm lại là vẫn theo chiều hướng ngây thơ.
Nỗi sợ: hoàng huynh hẳn không biết, nhưng mình tin huynh ấy sợ mất tiểu thỏ, sợ không có tiểu thỏ bên cạnh nữa, nên huynh ấy mới giam lỏng tiểu thỏ như vậy. Đó là độc chiếm, cũng là sợ mất đi. Với tiểu thỏ, nah, tên nhóc đó sợ đủ thứ, sợ ma, sợ đau, sợ cô đơn, sợ người chết, sợ bị cưỡng đoạt…
Điểm mạnh:
+ hoàng huynh nhà mình tuy ngốc nhưng thật sự là thiên tài tuyệt thế, thiên chi kiêu tử. Huynh ấy là thiên hạ đệ nhất cao thủ, cầm kĩ đứng đầu Yến quốc, kì nghệ cao tuyệt không đối thủ, tóm lại là vô cùng xuất sắc, hơn nữa huynh ấy còn là hoàng huynh của mình, gia thế hoàng tộc, tiền và quyền khỏi cần nói. Ngoại hình không có chỗ nào để chê, bản tính rất trung thực thẳng thắn, còn có phần hơi ngây ngô đáng yêu… nếu bớt lạnh lùng thì tuyệt đối sẽ là mẫu người tình lí tưởng ^^ số người theo đuổi huynh ấy hiện tại xếp hàng từ kinh thành đến Bạch Vân sơn trang vẫn còn chưa hết, huynh ấy rất đào hoa và có sức quyến rũ, tuy huynh ấy không bao giờ nhận ra điều đó.
+ tiểu thỏ con ngây thơ, dễ bị lừa cũng có thể coi là điểm mạnh a? Mình còn chưa biết tài năng của y thế nào, nhưng chắc chắn chẳng bao giờ sánh ngang với hoàng huynh, nếu xét từ con mắt thế gian thì tên nhóc ấy chắc chắn không thể xứng đôi với đại hoàng tử Khuynh Thành điện hạ. Nhưng kệ người đời phán xét đi, huynh ấy thích là đủ rồi, dù nói trung thực, mình cảm thấy hoàng huynh đứng bên tiểu thỏ hoàn toàn là minh chứng rõ ràng cho câu châm ngôn ‘Bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu’…. Nhưng nếu xét kĩ thì cứt trâu cũng cung cấp dinh dưỡng cho hoa nở, hoàng huynh cần tên nhóc ấy, y thật may mắn vì dụ dỗ được hoàng huynh của mình. Có lẽ đây cũng là thế mạnh lớn nhất của y, y nắm trong tay trái tim của huynh ấy, tức là cũng gián tiếp nắm được mình trong tay, nắm được cả Yến quốc trong tay… nhưng có vẻ tên nhóc ấy chẳng nhận ra y đang có sức ảnh hưởng lớn thế nào.
Điểm yếu:
+ hoàng huynh không có cảm giác, nên trong nhiều việc, huynh ấy không bằng người bình thường. Đặc biệt là trong vấn đề tình cảm hay việc biểu lộ cảm xúc nội tâm, huynh ấy còn chẳng hiểu bản thân cảm thấy gì, chỉ phán định mọi việc theo hai tiêu chuẩn cơ bản nhất là ‘khó chịu’, ‘dễ chịu’. Nếu khó chịu thì huynh ấy sẽ đập nát nguồn cơn khiến mình khó chịu, còn dễ chịu thì huynh ấy sẽ xoay theo hướng đó để tiếp tục cảm thấy dễ chịu… Huynh ấy quá mức đơn thuần, còn đơn giản hơn một đứa trẻ nữa. Có lẽ mình sẽ phải dạy hoàng huynh một bài về việc như thế nào gọi là ‘đang ghen’, thế nào gọi là ‘lo lắng’, thế nào gọi là ‘muốn độc chiếm’, thế nào là ‘yêu’… Tuy đang rất thích, mình chắc là hoàng huynh yêu tiểu thỏ, nhưng huynh ấy cũng chẳng biết mình đang yêu đâu. Chắc chắn huynh ấy chỉ đơn giản cảm thấy ôm tiểu thỏ rất dễ chịu, có tiểu thỏ rất dễ chịu, xa tiểu thỏ rất khó chịu, nên cứ thế giữ lấy người ta….
Hoàng huynh khuyết điểm không phải ít, nhưng có mình ở đây, mình tuyệt đối sẽ giúp huynh ấy thành công cưa được tiểu thỏ.
+ tiểu thỏ có quá nhiều khuyết điểm—-
Đọc đến đó, Nguyệt Ly mất kiên nhẫn, lật nhanh qua phần phân tích ‘sơ lược’ dài hai mấy trang của Phi Tuyết, tử đồng nhìn vào nội dung chính.
Thần đệ đoán huynh sẽ không đọc hết phần so sánh, huynh vốn không có hứng thú đọc những thứ văn chương dài dòng, chỉ thích đi thẳng vào vấn đề, ví dụ như bây giờ huynh chỉ muốn biết cách để tiểu thỏ thích huynh, không muốn đọc phân tích đi sâu vào tâm lí, nhưng thần đệ khuyên huynh nên đọc hết, tham khảo đó cũng rất có ích đấy.
Để huynh không mất hứng đọc tiếp, thần đệ sẽ không viết nhiều nữa, chỉ viết thẳng vào việc chính.
Hoàng huynh, huynh muốn có thân thể hay tâm hồn Diệp Thiên Hoa?
Có thân thể, tức là tên đó sẽ luôn bên huynh, không bao giờ có thể rời khỏi huynh, ưu điểm lớn nhất là cách để có thân thể vô cùng dễ dàng nhanh chóng, không cần tốn công nghĩ nhiều, không cần lập kế hoạch phức tạp. Khuyết điểm là mặt tên nhóc hẳn sẽ luôn buồn bã, có khi sẽ lấy nước mắt rửa mặt, nhưng nếu huynh muốn, cứ giao cho thần đệ điều giáo, khuyết điểm nhỏ đó sẽ không hiện ra đâu.
Có tâm hồn, ưu điểm là tên đó sẽ luôn vui vẻ với huynh, còn khuyến mãi luôn thân thể cho huynh, khuyết điểm lớn nhất là rất phiền phức (với huynh, còn nếu là đệ thì ngang với lấy đồ trong túi), lại còn tốn thời gian, mang tính lâu dài liên tục; khuyết điểm nữa là điều đó sẽ không bảo đảm được sự độc chiếm tuyệt đối, vì để giữ được tâm hồn một người, huynh phải tôn trọng và cho người ấy sự tự do… giải thích thì phức tạp lắm, huynh chỉ cần hiểu sơ là được rồi.
Nếu chọn thân thể, vui lòng mở trang 235; Chọn tâm hồn, vui lòng lật trang kế.
Vốn luôn chọn những điều đơn giản dễ hiểu, Nguyệt Ly lập tức lật trang 235
Hoàng huynh, thần đệ biết huynh không phải sắc lang, chỉ là huynh thấy chọn thân thể sẽ dễ dàng trực tiếp hơn nên mới chọn nó. Huynh thật… quá đơn thuần dễ đoán.
Muốn có thân thể một người, dễ thôi, xuân dược và trói người trên giường đã quá xưa rồi, thần đệ đề nghị dùng Tương tư cổ, huynh biết Tương tư cổ không? Dùng máu uy cổ, rồi hạ cổ đó vào y, cơ thể y sẽ trở nên dâm đãng và khát cầu chủ nhân hoan ái, nếu rời xa huynh y sẽ điên loạn vì thèm khát. Tương tư cổ biến con người thành dâm thú, thú vị a? Nếu bị hạ cổ, đảm bảo y sẽ không rời được huynh đâu ^^ Thần đệ từng thử rồi, khuyết điểm lớn nhất là bị người quấn thân như thế rất dễ chán, phiền phức còn mất đi tính chinh phục a (*_*) Ngoài ra còn một số cách khác, ví dụ như lợi dụng uy hiếp…
Thật ra cách sở hữu thể xác của một người không phong phú và thú vị như việc đoạt tâm. Các cách đều như một, tổng hợp kết quả luôn là đè người xuống, dùng côn th*t thao tiểu huyệt là xong. Bản thân thần đệ không thích mấy kiểu dùng bạo lực hay thủ đoạn chiếm đoạt thể xác đơn thuần, thần đệ là một nghệ gia trong lĩnh vực hoan ái, muốn ái ân trong sự lưỡng tình tương duyệt, nếu đè người xuống trước khi người đó yêu đệ thì cũng vì đệ chọn phương hướng cưỡng trước yêu sau, có một số người phù hợp với kiểu đó đấy a. Bản thân tiểu thỏ có vẻ cũng sẽ thích ứng với việc cưỡng trước yêu sau đó, huynh cứ thao y đi, khi thao thì dịu dàng một chút, khi không thao thì ôn nhu một chút, quan tâm một chút… lâu ngày y sẽ ngã lòng thôi. Cách này tuy cũ nhưng rất hiệu quả, kiểu người ngây thơ trong sáng như y sẽ dễ động lòng với việc được chăm sóc, dễ cảm thấy gắn bó với người kề cận mình thân mật a.
Để việc đoạt thân được thuận lợi, huynh cần biết cách làm tình. Không phải chỉ đâm côn th*t vào tiểu huyệt là xong đâu, cần biết cách hôn môi, cách xoa nắn những điểm mẫn cảm, cách từ từ mơn trớn khiến y thả lỏng… khi ân ái cần rào đầu khá nhiều, nếu trực tiếp luôn dễ chảy máu và rất đau, thần đệ cảm thấy tiểu thỏ của huynh không phải loại thích bị đau, trong trường hợp y bị thượng.
Nguyệt Ly bực mình, sốt ruột lật lật sang trang khác,
Nếu đoạt thân, huynh hãy thao y, nắm quyền chủ động. Nhưng nếu muốn đoạt tâm, thần đệ khuyến khích huynh vẫn nắm quyền chủ động nhưng hãy là bên bị thao. Vì, hoàng huynh của đệ, thần đệ biết huynh không để ý tới những thứ như ai trên ai dưới, huynh càng không sợ đau nếu bị người thao, không biết mấy thứ gọi là xấu hổ e ngại, càng không để ý mặt mũi rằng ta hầu hạ dưới thân người cùng giới tính như tiểu thỏ sẽ để ý, nên, hoàng huynh, huynh ở dưới đi—-
Nguyệt Ly phiền chán trong lòng, sao Phi Tuyết viết toàn những điều không đâu vậy? Hắn chỉ đơn giản muốn người kia luôn bên mình thôi, thể xác hay tâm hồn cũng được, chỉ cần giữ được y bên hắn. Sao Phi Tuyết không viết thẳng luôn mà toàn giải thích dài dòng vậy? Tóm lại là hắn nên làm thế nào?
Nguyệt Ly lật trang, giở sang phần nghệ thuật làm tình.
Thần đệ biết huynh tuy không có cảm giác nhưng lại có năng lực sao chép rất tốt. Chỉ cần nhìn một lần là nhớ mãi, nghe một lần là không quên, hơn nữa còn có thể lặp lại không sai sót một li. Vì vậy, thần đệ sẽ không dán mấy thứ Đông cung đồ vào đây. Tranh vẽ không bằng thực tế, thần đệ sẽ dẫn huynh đi học tập một vài chuyên gia trong lĩnh vực này, nếu cần thiết thần đệ sẽ tự mình dạy dỗ hoàng huynh. Đảm bảo khi xuất sư huynh sẽ thành yêu nghiệt dụ người —-
Hắn đóng sách lại, không đọc nữa. Phi Tuyết toàn viết dài dòng, mày phượng cau lại, Nguyệt Ly nhớ tới cách đoạt thân rõ ràng nhất mà Phi Tuyết đề nghị, về Tương tư cổ. Chỉ cần hạ cổ là y sẽ luôn bên hắn, không thể rời xa hắn, còn sẽ chủ động thân mật với hắn.
Nguyệt Ly không để ý tới cái gọi là dâm thú với không dâm thú, bản tính Nguyệt Ly rất đơn giản, y không quan tâm cách làm của mình là chính đạo hay không, tuy có quan tâm tới tâm trạng của Thiên Hoa, nhưng quan tâm đó không quan trọng bằng cảm nhận của y. Y muốn giữ Thiên Hoa ở bên, vì khi ôm ấp thân mật với Thiên Hoa y cảm thấy ấm nên y thích ôm Thiên Hoa… nếu Thiên Hoa vui vẻ nghĩa là rời bỏ y thì y sẽ hoàn toàn mặc kệ sự vui vẻ của Thiên Hoa.
Vì hạ cổ đơn giản hơn nhiều so với uy hiếp đe dọa, càng quá đơn giản so với những cách đoạt tâm Phi Tuyết viết, hiệu quả của hạ cổ có vẻ rất tốt, nhanh chóng gọn gàng, đoạt tâm thì lâu dài phức tạp; nên…
“Lan Đặc, mang Tương tư cổ cho ta.”
Lan Đặc nhìn điện hạ vẫn mặt lạnh lùng, tự hỏi ngài ấy nghĩ cái gì? Sao tự nhiên đòi mấy con trùng ghê tởm đấy?
Phi Tuyết biết hoàng huynh đọc xong chọn dùng Tương tư cổ, bật cười một trận, hắn đã đoán huynh ấy sẽ chọn dùng nó. Bản thân huynh ấy vốn không quan tâm tới việc mình sẽ có tâm hay có thân, nguyện vọng đơn thuần là muốn giữ tiểu thỏ bên cạnh thôi.
Chỉ là…
“Hoàng huynh của thần đệ, xuân dược cường bạo thì thôi, nếu dùng thứ ác liệt như Tương tư cổ là hoàn toàn từ bỏ cơ hội nắm tâm một người.
Mà chỉ có thân sẽ không phải hạnh phúc thật sự.
Thần đệ muốn giúp huynh có một ái nhân chứ không phải có một tính nô dâm dục a.”
Phi Tuyết cười nhẹ, đứng dậy đi tìm hoàng huynh. Tuy trong sách viết thế nhưng không có nghĩa hắn muốn huynh ấy làm đúng như vậy, chọn thân thể cũng chỉ là phương án cuối cùng nếu không còn cơ hội được người kia yêu lại thôi. Lí tưởng nhất hiện tại vẫn là đoạt tâm.Hoàn Phiên ngoại 2
Ta viết cái quái gì thế nhỉ???? Chỉ muốn viết một chút về sách Phi Tuyết đã viết tặng hoàng huynh mà thành ra dài dòng như vậy ><
Có lẽ giữa truyện sẽ có 4 phiên ngoại chứ không phải 3 như dự kiến nữa >