Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

Quyển 2 - Chương 87: Hải lộ [1]

Tam đại học viện tổ chức tỉ thí Ma Vũ vào nửa tháng sau, địa điểm được cử hành ở Tạp Cách Tra vương quốc cách Nam Việt đế quốc rất xa, lại vì Nam Việt hoàng đế bệ hạ vừa trải qua sự kiện làm toàn quốc khϊế͙p͙ sợ, tất cả đại thần đều lo lắng cho an nguy hoàng đế bệ hạ, cùng với đường xá bôn ba vất vả, vì thế không hẹn mà gặp, lần đi nước ngoài lần này đều lựa chọn lộ tuyến bí mật là hải lộ.


Hải lộ được tỉ mỉ lựa chọn, sẽ khởi hành từ phòng tuyến của Nam Việt đế quốc men theo bờ biển băng qua vùng duyên hải bên ngoài rừng rậm ma thú, tiến vào thủy hồ có tên là ‘Địch Trạch’, xuyên qua thủy hồ liền tới cánh đồng tuyết Cực Bắc cạnh Tạp Các Tra vương quốc.


Lộ tuyến này vừa an toàn, bí mật lại tiết kiệm thời gian.


Hơn mười chiến thuyền quân sự lướt rất nhanh trên biển rộng, nghiêm mật bảo vệ chiến thuyền khổng lồ, xa hoa ở vị trí trung tâm, toàn bộ lâu thuyền sáu tầng được chế tạo từ gỗ ô mộc thưa thớt, vô cùng trân quý, kiên cố không thua gì sắt thép, hệt như một cung điện khổng lồ đang trôi trên đại dương.


Tầng dưới cùng của lâu thuyền, dùng để chứa thực vật, nước ngọt, còn có vật tư.
Tầng thứ nhất, thứ hai dành cho thuyền viên, thị tòng, thị tì, thị vệ cùng các quản sự cùng quan quân cấp thấp.
Tầng thứ ba, trừ bỏ thuyền trưởng chính là các quan viên cao cấp, hoặc là các chủ quản.


Tầng thứ 4 được thiết lập để quý tộc và bọn quan viên giải trí, nghỉ ngơi, tổ chức yến hội.
Từ tầng thứ 5 trở lên, cảnh giới nghiêm cẩn hơn rất nhiều, có thể ở trong này là các vị quý tộc hiển hách, quyền quý, cùng số quan viên trọng yếu của đế quốc.


Tầng cao nhất, đẹp đẽ, quý giá nhất của lâu thuyền là tầng chuyên dụng của Nam Việt hoàng đế bệ hạ, không có sự cho phép của hoàng đế bệ hạ, bất luận kẻ nào cũng không được phép đặt chân lên tầng thứ sáu.


Lúc này Hoàng Phủ Ngạo đang ngồi trên sân thượng cao nhất của lâu thuyền, chậm rãi phẩm trà, có chút lơ đãng nghe Tạp Ân báo cáo danh sách quan viên đi theo lần này.


Tuy tọa thuyền quả thực bí mật, mau lẹ, cũng miễn một đường bôn ba mệt nhọc, nhưng hiện tại Hoàng Phủ Ngạo có chút hối hận vì quyết định tọa thuyền.


Nhi tử bảo bối của y từ nhỏ đã sợ nước, nguyên bản nghĩ rằng chỉ cần không để bé tới gần mạn thuyền là được, không ngờ cư nhiên còn bị say tàu, vừa leo lên thuyền đã nằm mê man suốt một ngày, không thấy đứng lên.


Đột nhiên, một cái tên tuyệt đối không nên xuất hiện bị Tạp Ân đọc lên, ánh mắt Hoàng Phủ Ngạo nguyên bản có chút lơ đãng lập tức chớp động vài cái.
“Tạp Ân, tên ngươi vừa đọc…….” Hoàng Phủ Ngạo có chút không xác định hỏi.


“Bẩm bệ hạ, thành chủ Dạ thành —— Mễ Á • Âu Lí Tư.”


Tạp Ân kính cẩn bẩm báo với Hoàng Phủ Ngạo, đồng thời trong lòng cũng ai thán, bệ hạ thật là, lên đến thuyền rồi mà cư nhiên ngay cả quan viên nào đi theo cũng không rõ, nếu bệ hạ có gì không hài lòng thì làm sao bây giờ, cũng không thể trực tiếp quăng người ta xuống biển a, hay là cho một con thuyền nhỏ, bảo người ta tự chèo trở về sao?


“Quả nhiên là Mễ Á • Âu Lí Tư, hắn không chờ ở Dạ thành sao lại chạy lên thuyền trẫm làm gì?”


“Ân…… này……” Tạp Ân trả lời có lệ, làm ra bộ dáng tự hỏi, kỳ thực trong lòng hắn đang không ngừng kêu khổ, thân là bệ hạ cũng không biết, thì hắn thân là quan thị tòng bên cạnh bệ hạ làm thế nào biết được a.
“Đi, gọi hắn tới cho trẫm.”


“Vâng, bệ hạ.” Tạp Ân thấy bệ hạ rốt cuộc không cần hắn trả lời, cao hứng lập tức chạy đi.
…………
“Bệ hạ, ngài gọi thần có gì phân phó?”
Không bao lâu sau, Mễ Á • Âu Lí Tư tí ta tí tửng theo Tạp Ân xuất hiện trước mặt Hoàng Phủ Ngạo.


“Ngươi là thành chủ Dạ thành, không ở Dạ thành, sao lại chạy lên thuyền của trẫm? Lá gan của Khải Tề cùng Tây Ca ngày càng lớn, tuy là quan viên đi theo trẫm giao cho bọn họ an bài, nhưng bọn họ cư nhiên không báo cho trẫm biết ngươi cũng theo tới, là ngươi cầu bọn họ gạt trẫm đi.”


“Bệ hạ nào có thể như vậy, những người khác ngài không quản, sao lại đề phòng thần như kẻ trộm thế kia.”
Mễ Á • Âu Lí Tư ai oán nhìn Hoàng Phủ Ngạo, nén giận nói.


“Đừng có giả bộ trước mặt trẫm, gia tộc Âu Lí Tư gây ra chuyện lớn như vậy, lần này trẫm xuất hành không tính toán mang theo thành viên của gia tộc Âu Lí Tư, ngươi lại phá hỏng, cư nhiên tự mình leo lên thuyền.”


Mễ Á • Âu Lí Tư thấy Hoàng Phủ Ngạo chuẩn bị phát hỏa, lập tức bày ra bộ dáng thành thành thật thật, bắt đầu khai báo.
“Bệ hạ, thần cũng không có biện pháp a, thần bị lão nhân trong nhà ép tới a…….”


“Gia chủ Âu Lí Tư hẳn là không can đảm tới mức này đi, biết rõ gia tộc Âu Lí Tư còn chưa tẩy được hiềm nghi muốn ám sát trẫm, còn bảo ngươi trộm theo trẫm xuất hành, nếu trên đường đi, trẫm lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, gia tộc các ngươi lại càng không thể giải thích.”


“Này………” Thấy thoái thác không xong, Mễ Á • Âu Lí Tư tiếp tục giải thích.
“Bệ hạ a~~~ gia tộc Âu Lí Tư chúng ta nguyện trung thành với bệ hạ, kia thiên địa nhật nguyệt có thể làm chứng a!!! Chúng ta làm thế nào có thể ám sát bệ hạ anh minh, cơ trí a ~~~”


“Được rồi, bớt sàm ngôn đi, nói trọng điểm.” Hoàng Phủ Ngạo trực tiếp đánh gãy Mễ Á • Âu Lí Tư đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt.


Mễ Á • Âu Lí Tư trước đây ở đế đô đã nổi tiếng khó chơi, trưởng thành thì càng làm người ta đau đầu không thôi, cho dù là Hoàng Phủ Ngạo cũng chịu không nổi.
“Ác, tuân mệnh, bệ hạ.”


Mễ Á • Âu Lí Tư quan sát Hoàng Phủ Ngạo một chốc, thấy y không có ý tưởng khủng bố là quăng mình xuống biển, vì thế mới cố lấy gan nói tiếp.


“Bệ hạ, trọng điểm là, gia tộc Âu Lí Tư chúng ta không có khả năng ám sát bệ hạ, về phần biểu muội —— Tương Linh • Âu Lí Tư, tuyệt đối chỉ là chuyện ngoài ý muốn, không có quan hệ tới gia tộc Âu Lí Tư.”
“Ân, trẫm tin tưởng.”


Hoàng Phủ Ngạo trả lời dứt khoát, đợi cho Mễ Á • Âu Lí Tư vừa lộ ra biểu tình trút được gánh nặng mới nói tiếp.


“Chính là, những người khác không tin hoặc là không muốn tin a, hiện tại có rất nhiều người xuất phát từ nhiều mục đích khác nhau, đều dựa vào việc này để chèn ép thế lực gia tộc Âu Lí Tư.”


Nghe Hoàng Phủ Ngạo nhẹ nhàng nói, giọng điệu hệt như chuyện này không hề liên quan tới mình, gương mặt tuấn tú của Mễ Á • Âu Lí Tư liền suy sụp.


“Vì thế thần mới từ Dạ thành xa xôi chạy về đế đô, lại trộm theo bệ hạ lên thuyền a, làm vậy để quan viên thấy bệ hạ vẫn mang theo thần như trước, thuyết minh ngài vẫn phi thường tín nhiệm, như vậy lời đồn cũng bị xóa bỏ, đám người muốn chén ép gia tộc Âu Lí Tư cũng không dám khinh suất nữa.”


“Ngươi cũng khá thông minh.”
Mễ Á • Âu Lí Tư không chắc Hoàng Phủ Ngạo nói lời này là đang khen hay đang mắng hắn, vì thế thành thật đứng ở một bên không dám đáp lời.


Đợi một lát sau, Mễ Á • Âu Lí Tư thấy Hoàng Phủ Ngạo vẫn như trước chậm rãi phẩm trà, không bảo hắn lui ra, cũng không nói thêm gì, đại khái cũng đoán được ý tứ của Hoàng Phủ Ngạo.


“Bệ hạ, thần lấy danh dự cùng sinh mệnh của mình cam đoan, gia tộc chúng ta tuyệt đối trung thành với bệ hạ, bệ hạ có gì phân phó gia tộc Âu Lí Tư, chúng ta nhất định dốc toàn lực hoàn thành, thỉnh bệ hạ chỉ điểm cho chúng ta một chút đi.”


“Trẫm muốn gia tộc Âu Lí Tư các ngươi, toàn lực duy trì Hoàng Phủ Minh Khê.”
Thấy Mễ Á • Âu Lí Tư đã rất thẳng thắng, Hoàng Phủ Ngạo cũng nói thẳng quyết định của mình.
“A ~~~”


Mễ Á • Âu Lí Tư mặc dù đã làm tốt chuẩn bị trong lòng vẫn bị yêu cầu của Hoàng Phủ Ngạo làm hoàng sợ, phát giác Hoàng Phủ Ngạo vẫn bình tĩnh phẩm trà như trước, cứ như không hề để ý tới điều mình vừa nói. Mễ Á • Âu Lí Tư lập tức hiểu được, bệ hạ đưa ra yêu cầu làm người ta khϊế͙p͙ sợ như vậy tuyệt đối là thật, mục địch thật sự bệ hạ tìm hắn tới, hiện tại mới chính thức bắt đầu.


…………
Hoàn Chương 87.