Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 94: Lạc trôi trên biển

Lâm Tái lập tức nổi danh, thậm chí thanh danh của hắn đã vượt qua Thần Tử trước kia khiến mọi người chú ý.

Mặc dù thế, Lâm Tái cũng chỉ ru rú trong nhà, hơn nữa, chuyện quan trọng nhất hiện giờ, hắn phải chuẩn bị đi đến Maya đại lục.

Lâm Tái muốn đi Maya đại lục, việc này mọi người đều biết, lúc ban đầu, Mony cũng dự định đi theo, nhưng nghĩ đến tình huống Caroline, cuối cùng bà vẫn buông tha, còn dự định khi Thiến Thiến lớn hơn một chút, sẽ mang theo Caroline cùng Kha Đức Nhạc trở về Thần Thú điện.

Theo lý thuyết, lần này Douglas hẳn là cùng trở về, nhưng sau khi nghe Mony nói phải về Thần Thú điện, hắn đột nhiên lại tỏ vẻ mình ở Eyal đại lục còn chưa chơi đủ, cho nên tạm thời sẽ không trở về, hơn nữa, hắn còn dự địnhn muốn đi thăm Thú điện một chút.

Nhóm người Mony còn phải ngây ngốc tại Liên Minh Tự Do một đoạn thời gian mới có thể trở về Thần Thú điện, chứng tỏ Douglas cũng không cơ hội đi thăm Thần Thú điện, dưới tình huống như thế, vị đại nhân vật đến từ Maya đại lục này, có thể qua hai năm nữa mới trở về Maya đại lục.

Đối với long tộc mà nói, thời gian hai năm thật sự là quá ngắn, nhưng đối với nhân loại thì khác, Dược tề sư công hội đương nhiên không nguyện ý chờ Douglas hai năm, cho nên Lâm Tái đại biểu cho Dược tề sư công hội mà thương lượng với hắn, hắn lấy ra tín vật của mình, sau đó lại thí điên thí điên mà cầm những món đồ chơi địa tinh được chế tác tinh mỹ trên Maya đại lục đi tìm Mony.

Thái độ của Mony đối với Douglas hiện giờ vô cùng tốt, chính là vì Douglas có thể lấy ra không ít đồ chơi thú vị, mà bà cũng có thể  cầm những món đồ chơi này đi hống Thiến Thiến, cho dù hiện giờ Thiến Thiến không thể chơi đồ chơi, Mony cũng đã quyết định chủ ý, để dành cho Thiến Thiến sau này chơi.

Nhóm người Mony sẽ không đi Maya đại lục xa xôi, hồ ly Ti Na phải trở về Rừng Rậm Ma Thú làm Đại vương, Bizani cũng không bỏ được thành Kerr, mà Bizani không đi, Rammus đương nhiên cũng không đi, cho nên cuối cùng, chính là Lâm Tái cùng Lục Vũ dẫn theo rất nhiều người của Dược tề sư công hội cùng nhau đi Maya đại lục.

Lúc mới bắt đầu, Dược tề sư công hội còn cảm thấy thực lực của đội ngũ này có kém quá hay không, nhưng Douglas lại tỏ vẻ thực lực đội ngũ thấp như vậy thích hợp hơn, dù sao, nếu một đám pháp thần vọt tới Maya đại lục, cho dù bọn họ cầm tín vật của Douglas, chỉ sợ các chủng tộc trên Maya đại lục sẽ xem họ là lai giả bất thiện.

Dược tề sư công hội cùng Liên Minh Tự Do luôn hợp tác rất tốt, mà lần này, bởi vì đã liên hệ từ trước, nên thương hội Liên Minh Tự Do, cũng đã chuẩn bị tốt một chiếc thuyền lớn cho Dược tề sư công hội.

Đó là một chiến thuyền rất lớn, trước khi lên thuyền mọi người đều được Douglas cho một miếng vảy hồi trước hắn thay ra, mang trên người một cái vảy long tộc, cũng có thể bảo đảm sự an toàn của mọi người. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là tín vật mà Douglas cho bọn hắn, đó là tín vật có thể nhờ long tộc giúp đỡ bọn hắn.

Trước khi lên thuyền, tuy rằng Lục Vũ biết chiến thuyền này rất lớn, nhưng vẫn không có cảm giác trực quan, còn hiện tại, sau khi hắn thật sự bước lên chiến thuyền này, liền có loại cảm giác rung động.

“Chiến thuyền này chỉ dùng thiết mộc nổi danh trong Rừng Rậm Ma Thú chế tác, bên ngoài được bao bọc bởi một tầng sắt lá vô cùng cứng rắn, tuyệt đối có thể ngăn cản phần lớn ma thú dưới biển, ở đầu thuyền cũng có một vài ma tinh pháo, đến lúc đó cũng có thể dùng tới…” Lâm Tái giới thiệu một chút.


Tuy hắn không xử lý sự vụ trong Dược tề sư công hội, nhưng dù sao cũng là hội trưởng Dược tề sư công hội, mọi chuyện cũng biết một ít, lúc này, đương nhiên có thể lấy ra khoe khoang.

“Tốt lắm, cho dù chiến thuyền này rất lợi hại, nhưng hẳn là cũng không thể ngăn được ma thú cấp bậc pháp thần công kích đi?” Lục Vũ mở miệng, ma thú dưới biển rất cường đại, việc này Lục Vũ cũng biết đến, lần này bọn họ rời bến, người mạnh nhất cũng chỉ là hắn cùng Lâm Tái, nếu thật sự gặp ma thú cường đại dưới biển…

“Thần cấp ma thú sẽ không để ý đến một đám tiểu tử đâu, đến lúc đó, hai ta ẩn giấu khí tức, như vậy những người khác trên thuyền, sẽ không khiến cho những cao cấp ma thú chú ý.” Lâm Tái mở miệng, dược tề sư đi theo bọn họ cấp bậc cũng không cao, thực lực cao nhất cũng chỉ là trung cấp ma pháp sư mà thôi, thực lực như vậy, tuyệt đối sẽ không thể lọt vào mắt cao cấp ma thú.

Lục Vũ gật gật đầu, loại chuyện ẩn nấp khí tức này, đối với hắn cùng Lâm Tái mà nói, là chuyện rất đơn giản: “Hẳn là còn có nguyên nhân khác đi? Nếu không thì Dược tề sư công hội cũng không phái nhiều người đi như vậy?” Hiện tại Lâm Tái chính là bảo bối của Dược tề sư công hội, nếu trưởng lão trong Dược tề sư công hội đều có chuyện không đi được, hơn nữa tuổi cũng khá lớn, nếu không thì tất cả bọn họ đều đi theo Lâm Tái cũng không chừng, mặc dù vậy, vẫn có mười cao cấp dược tề sư cùng đại trưởng lão Duy Nhĩ Phúc đặc biệt đi theo bọn họ.

“Douglas cho một tấm hải đồ, ghi rõ những nơi có thần cấp ma thú.” Lâm Tái cười nói, tấm hải đồ này Douglas đã sớm cho Dược tề sư công hội, hiện tại, vừa lúc có thể phát huy tác dụng.

Nghe nói như thế, Lục Vũ gật gật đầu, hắn không sợ đối mặt với nguy hiểm, hiện giờ đạt tới Kim Đan kỳ hắn có thể ngự kiếm phi hành, hơn nữa, hắn còn có thể trốn vào Hệ thống vị diện giao dịch, mà Lâm Tái cũng có thể bay, chỉ là nhóm người Dược tề sư công hội thì khác.

“Lâm Tái, nên rời bến thôi!” Duy Nhĩ Phúc đứng ở đầu thuyền, lớn tiếng kêu lên.

Hắn đã khá lớn tuổi, theo lý là không nên đi Maya đại lục, nhưng trước đó, Lâm Tái cho hắn rất nhiều đan dược, ngay cả Sinh Mệnh dược tề cũng cho hắn một viên.

Ăn nhiều thứ tốt như vậy, tuy rằng Duy Nhĩ Phúc tuổi không còn nhỏ, nhưng thân thể so với những trưởng lão khác thì cường tráng nhiều, mà hắn là đại trưởng lão Dược tề sư công hội, vẫn có thể làm việc riêng tư một chút, tự mình đi theo Lâm Tái.

“Lão sư, ta đã biết.” Lâm Tái mở miệng, hắn sẽ không khiến cho Mony lo lắng, thực lực Lục Vũ Mony cũng biết, cho nên đối với chuyện bọn hắn đến Maya đại lục cũng không quá lo lắng — tuy rằng bộ tộc Nagas quan tâm đến con cháu rất nhiều nhưng cũng không hạn chế con cháu tự do phát triển.

Thuyền lớn rời khỏi cảng, chạy về phía biển rộng mênh mông vô bờ.

Tuy rằng thuyền rất lớn, nhưng người trên thuyền cũng không nhiều lắm, trừ bỏ 20 thủy thủ, chính là 12 cao cấp dược tề sư, còn có Lục Vũ Lâm Tái và Duy Nhĩ Phúc, tổng công chỉ có 35 người.


Bởi vì lo lắng thiếu lương thực, cho nên Lục Vũ cùng Lâm Tái đều dùng nhẫn không gian chứa không ít thức ăn, mà dược tề sư là một nghề nghiệp có thể dễ dàng kiếm tiền, cho nên, trên cơ bản tất cả cao cấp dược tề sư đều có được nhẫn không gian, phỏng chừng cũng có không ít thức ăn.

Tuy rằng bọn hắn chuẩn bị đầy đủ, nhưng thương hội Liên Minh Tự Do còn chuẩn bị càng thêm đầy đủ, bọn họ tìm băng hệ ma pháp sư chế tác một đóng băng ma pháp trận trong khoang thuyền, có thể bảo quản thịt cá rau quả, phía sau đuôi thuyền còn gieo trồng một ít rau dưa phát triển nhanh, nếu dược tề sư nguyện ý lấy ra một ít dược tề có thể kích thích tốc độ tăng trưởng của thực vật, nhưu vậy chỉ cần ba ngày, bọn họ có thể ăn rau dưa tươi mới.

Trong những thủy thủ, có người am hiểu nấu ăn, những người khác rảnh rỗi cũng sẽ hỗ trợ giặt quần áo quét tước, cho nên, mặc dù đang ở trên biển, nhưng nhóm dược tề sư lại dị thường thoải mái, ngoại trừ Duy Nhĩ Phúc.

Tất cả dược tề sư đều dùng dược tề phòng ngừa choáng váng chóng mặt, nhưng dù vậy, sau khi thuyền rời bến không lâu, Duy Nhĩ Phúc liền xuất hiện hiện tượng say tàu.

Duy Nhĩ Phúc lớn tuổi như vậy, kết quả ở trên thuyền nôn đến xanh lè mặt mày, mặc kệ là dùng bao nhiêu dược tề cũng không khỏi, nếu không phải Lâm Tái cho hắn ăn không ít thứ tốt, phỏng chừng hắn không thể chống đỡ nổi nữa.

“Lão sư, hiện tại ngươi có khỏe hơn chút nào không?” Lâm Tái cầm thuốc chóng say tàu xe của Lục Vũ đi đến bên cạnh Duy Nhĩ Phúc, nhìn thấy vẻ mặt uể oải của hắn, nhịn không được mở miệng hỏi.

Đối với người tu chân mà nói, không cần lo lắng chuyện say tàu, cho nên Lâm Tái cũng không biết cách luyện chế đan dược chống say tàu, mà Lục Vũ muốn tìm thuốc say tàu cũng chỉ có thể đến vị diện khoa học kỹ thuật, thuốc say tàu có giá cả rất rẻ, đáng tiếc chính là, Duy Nhĩ Phúc uống vào vẫn không có tác dụng.

Cho nên lần này, Lục Vũ xem như ngựa chết chữa thành ngựa sống, đặc biệt tìm kiếm loại thuốc có thể giảm bớt khó chịu khi ngồi phi thuyền vũ trụ.

“Vẫn như cũ, Lâm Tái, ngươi lấy thuốc này ở đâu vậy?” Duy Nhĩ Phúc có chút kích động mà mở miệng, tuy rằng thuốc của Lâm Tái cũng không có tác dụng lớn lắm, nhưng hắn chưa từng gặp loại dược vật này, hắn cũng tràn ngập tò mò, đương nhiên cũng không để ý mà lấy thân thử thuốc.

“Đúng vậy, lão sư, ngươi uống thử xem sao.” Lâm Tái mở miệng.

Duy Nhĩ Phúc cầm thuốc, có chút không nỡ uống, nhưng nghĩ đến mình sẽ tiếp tục say tàu, liền một hơi uống hết: “Ta cảm thấy đỡ hơn rồi, có thể đi theo ngươi nghe giảng bài.”

“Lão sư, ngươi cảm thấy sao rồi.” Lâm Tái mở miệng, mấy ngày này, chiều nào hắn cũng cùng những cao cấp dược tề sư tham thảo lẫn nhau, còn nghiên cứu phương pháp luyện chế dược tề, Duy Nhĩ Phúc vẫn luôn muốn đi, nhưng bởi vì quá khó chịu, nên hắn cũng không đi được.

“Ta cảm thấy ta lơ lửng trên trời mà không có rơi xuống đất, cảm giác này khá khó chịu?” Duy Nhĩ Phúc mở miệng, đột nhiên cảm thấy cảm giác choáng váng và buồn nôn đã giảm bớt: “Ta rất tốt.”

Không nghĩ tới, lần này thuốc của Lục Vũ lại có tác dụng, đương nhiên, theo Duy Nhĩ Phúc, đây chính là dược tề không biết tên do Lâm Tái luyện chế!

Không say tàu nữa, điều này làm cho Duy Nhĩ Phúc rất cao hứng, sau khi ăn cơm, hắn liền gia nhập cuộc thảo luận của Lâm Tái, còn bất đắc dĩ phát hiện, hiện giờ trên chiến thuyền, những cao cấp dược tề sư còn cung kính với Lâm Tái hơn hắn nữa!

Nhóm người Lâm Tái lạc trôi trên biển rộng mênh mông, tuy rằng gặp phải một ít sóng to gió lớn, nhưng bởi vì thuyền rất lớn, ngược lại cũng coi như không có nguy hiểm gì, chỉ là bọn hắn không biết, phía sau bọn họ, trên một chiếc thuyền không lớn thuyền nhỏ, một đám người đã chịu khổ không ít.