Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 90: Tiểu hắc tỉnh lại

Sau khi Mony cùng Lâm Tái nói chuyện xong, nhìn thấy cháu gái đang ngủ, liền quyết định ra ngoài tìm Douglas nói rõ ràng.

Bà ngoại thật đúng là bình tĩnh… Lâm Tái có chút bất đắc dĩ, vừa ra khỏi cửa, lại phát hiện Douglas đang ở trong phòng Lục Vũ.

“Douglas!” Sau khi Mony tìm được Douglas, lập tức kêu lên.

“Mony, cuối cùng ngươi xuất hiện.” Douglas đang chờ Lâm Tái về để hỏi thăm Mony một chút, lại không ngờ có thể gặp được Mony, lập tức nở nụ cười.

“Ân, đứa bé đang ngủ, ta liền đi ra nhìn xem…” Mony đánh giá Douglas từ trên xuống dưới một chút: “Ngươi thích ta?”

Thời điểm Douglas theo đuổi phụ nữ, đều vô cùng ga lăng, đương nhiên sẽ không đường đột mà thổ lộ, giống như lúc này thật vất vả mới gặp được Mony, nhưng hắn lại bắt đầu cân nhắc không biết làm thế để rủ Mony cùng ra ngoài, hắn không nghĩ tới chính là, Mony lại hỏi hắn như vậy!

“Thích… Cái gì? À, Mony…” Trong lúc nhất thời Douglas không biết nên nói như thế nào mới tốt.

“Người còn chưa trả lời câu hỏi của ta đâu.” Mony nhíu mày.

“Mony tiểu thư xinh đẹp, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã bị phong thái của ngươi khuynh đảo, ngươi cao quý như vậy, ôn nhu như vậy, ta nguyện ý trở thành đại đao trong tay ngươi, vì ngươi mà đánh bại tất cả địch nhân, ta nguyện ý trở thành áo giáp trên người của ngươi, vì ngươi mà ngăn trở tất cả thương tổn…” Douglas phản ứng rất nhanh, lập tức thổ lộ.

Bất quá, hắn thổ lộ như vậy, Mony cũng không để ý, nàng phất phất tay, liền đánh gãy lời của đối phương: “Áo giáp cùng đại đao của ta, đều được làm từ vảy của mình! Ta chỉ hỏi ngươi, có phải ngươi thích ta hay không?”

Douglas ngẩn người, biết quanh co lòng vòng là không thích hợp: “Ta đương nhiên thích ngươi.”

“A! Ta cũng rất thích ngươi.” Mony mở miệng, sau đó đánh giá Douglas từ trên xuống dưới, không thể không nói, thân hình và tướng mạo của Douglas cũng không sai, thực lực cũng mạnh hơn mình, thật sự không tệ.

“Thật sự?” Douglas lập tức hứng phấn mà mở miệng hỏi.

“Đương nhiên là thật.” Mony mở miệng, “Bất quá, ngươi có nguyện ý cùng ta ở lại Thần Thú điện hay không? Nếu ngươi nguyện ý, chúng ta liền ở bên nhau.”

Ở lại Thần Thú điện? Douglas biết tập tục của bộ tộc Nagas, bộ tộc Nagas đều lựa chọn bạn lữ trong Thú Nhân tộc, sau khi tuyển chọn, bọn họ sẽ cùng nhau sinh sống tại Thần Thú điện, mà những người chồng trước của Mony, đều là như vậy. Nhưng mà, hắn không giống những thú nhân kia!

“Ở lại Thần Thú điện? Mony, ta chính là long vương! Ta cảm thấy, thật ra ngươi có thể theo ta đến Maya đại lục, ta có một lãnh địa rất lớn…”

“Nếu như vậy coi như xong.” Mony nghe câu trả lời của Douglas, liền mở miệng.

Bà rất có hảo cảm với Douglas, nhưng hiện giờ Caroline tuổi còn nhỏ, Lâm Tái và đứa nhỏ mới sinh thậm chí thánh cấp cũng chưa đạt tới, dưới tình huống như thế, làm sao bà có thể đến Maya đại lục? Quả nhiên, bà và Douglas vẫn không có khả năng… Nghĩ như vậy, Mony thực tiêu sái mà bỏ đi.

Douglas lập tức cũng chưa kịp phản ứng, rõ ràng hắn vừa mới thổ lộ thành công, tại sao ngay lập tức lại thất tình? Hắn nghi hoặc mà quay đầu nhìn về phía Lâm Tái: “Bà ngoại ngươi làm sao vậy?”


“Bà ngoại ta đại khái là muốn trở về nhìn đứa nhỏ đi…” Lâm Tái giật giật miệng.

Đương nhiên Douglas biết Lâm Tái không nói sự thật, nhưng nghĩ đến chuyện mình bị cự tuyệt, hắn liền có loại cảm giác không thực. Rõ ràng vừa thổ lộ thành công, đối phương cũng thích mình, vậy mà hắn lại bị cự tuyệt? Quá kinh ngạc, Douglas thậm chí quên luôn con hồ ly Ti Na, xoay người bỏ đi.

“Cuối cùng hắn cũng đi rồi!” Ti Na lập tức nhảy dựng trên mặt đất: “Ta có chọc đến ai đâu!”

“Vận khí của ngươi không tốt…” Lâm Tái cười nói, thuận tiện nhìn thoáng qua Lục Vũ, vừa rồi bà ngoại thật sự quyết đoán, lại nói tiếp, hắn thật sự rất muốn bắt chước bà ngoại mình đóng gói Lục Vũ khiêng về nhà a! Đáng tiếc chính là, hiện tại thực lực của hắn hình như cũng kém hơn Lục Vũ đi?

“Tuy rằng trên người Lục Vũ rất kỳ quái, trên người ngươi cũng có không ít thứ tốt, nhưng ta thật sự muốn trở lại Rừng Rậm Ma Thú…” Ti Na hít một hơi.

Lúc trước nó gặp được mọi người là khi Lục Vũ đang đột phá, Lục Vũ đột phá cũng không có gì, nhưng khi đó nó cảm giác khí tức của Lục Vũ có chút quen thuộc… Nếu không, nó là một ma thú thần cấp, sao lại dùng bộ dạng thú cưng đi theo bọn họ?

“Trên người của ta có cái gì kỳ quái?” Lục Vũ nghe Ti Na nói vậy, lập tức hỏi, hắn cũng không hy vọng mình bị người khác phát hiện ra chỗ khác thương.

Trước kia Ti Na không nói gì cả, là vì không có cơ hội hay là không biết phải nói như thế nào, hiện tại ngược lại mở miệng: “Lúc trước khi ngươi đột phá ta cảm nhận được nguyên tố biến hóa, tương tự với một con ma thú thần cấp đỉnh phong thăng cấp  lúc trước trong Rừng Rậm Ma Thú.”

“Ma thú Thần cấp đỉnh phong còn có thể thăng cấp?” Lâm Tái kinh ngạc mà mở miệng, trên thần cấp là cái gì?

“Không thể, nên lúc ấy nó liền tự bạo…” Ti Na mở miệng, thời gian nó sống cũng không ngắn, đương nhiên cũng biết một ít chuyện trên Eyal đại lục, đối với mọi sinh vật trên Eyal đại lục  mà nói, trạng thái mạnh nhất chính là thần cấp, một khi vượt qua thần cấp, chỉ có thể rơi vào tình cảnh tự bạo.

Bất quá, ma thú bọn họ, còn có long tộc linh tinh cường đại đều có thể đạt tới thần cấp đỉnh phong, nhưng nhân loại lại rất khó để đạt được cảnh giới này, cho nên nó chưa thấy nhân loại tự bạo, lại nói tiếp, cũng không biết là nhân loại may mắn hay là bất hạnh.

Lục Vũ nhíu mày, cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, nhưng cũng không quá để ý, bởi vì đúng lúc đó, Tiểu Hắc có động tĩnh.

Nhìn thấy Tiểu Hắc động, Ti Na có chút đắc ý: “Ta đã quan sát nó, liền biết nó sắp tỉnh!” Tuy rằng nó nhận không ra chủng loại của Tiểu Hắc, nhưng vẫn biết tình trạng thân thể Tiểu Hắc.

Lực chú ý của Lục Vũ đã hoàn toàn đặt trên người Tiểu Hắc, sống chúng với nhau trong khoảng thời gian dài như vậy, hắn cũng có tình cảm sâu đậm với Tiểu Hắc.

Thân mình tron vo của Tiểu Hắc xoay đến xoay đi trong cái ổ mà Lục Vũ đã chuẩn bị cho nó, qua một lúc lâu sau, cuối cùng nó cũng từ từ mở mắt ra.

Nếu chỉ nhìn bên ngoài, Tiểu Hắc biến hóa không nhiều lắm, nhưng Lục Vũ có thể cảm giác rõ ràng được sự cường đại của Tiểu Hắc, sau khi nó trợn tròn mắt nhìn nhìn xung quanh một hồi, liền đạp chân sau một cái, nhảy lên vai Lục Vũ, sau đó thân mật mà cọ cọ mặt Lục Vũ.

Lục Vũ theo bản năng mà đẩy Tiểu Hắc ra một chút, nhưng hiện giờ hắn cũng thích ứng một chút, tuy rằng người khác đụng chạm còn có chút không quen, nhưng động vật cũng không sao, liền kéo Tiểu Hắc xuống khỏi vai mình, sau đó ôm vào trong ngực.

“Tiểu Hắc đã tỉnh, cũng không biết khi nào thì Tiểu Hồng tỉnh.” Lục Vũ mở miệng, sau khi tiểu Phượng hoàng ăn hỏa nguyên tố kết tinh, cũng rơi vào ngủ say, bây giờ hắn còn chưa thấy đối phương có động tĩnh gì!

“Bà ngoại nói sinh mạng phượng hoàng rất dài, cho nên có thể sẽ ngủ lâu một chút… Trên thực tế, bụng Tiểu Hắc quá lợi hại, hỏa nguyên tố kết tinh như vậy, cũng bị hấp thu khá nhanh!” Lâm Tái vươn tay xoa xoa bụng Tiểu Hắc, lại không ngờ Tiểu Hắc ôm lấy ngón tay của hắn, liếm một cái.


Thực lực của Tiểu Hắc gia tăng không ít, cũng trở nên thông minh hơn, trước kia, Lục Vũ còn lo lắng thực lực của Tiểu Hắc ngày càng mạnh sẽ không thể khống chế, nhưng biểu hiện hôm nay của Tiểu Hắc ngược lại khiến cho hắn cảm thấy an tâm.

Tiểu Hắc đã đạt tới cấp 9, tuy rằng chảy nước miếng với những đồ vật hàm chứa năng lượng, cũng cảm thấy thèm thuồng những người có thực lực mạnh mẽ, nhưng nó có thể khắc chế cơn thèm của mình, cũng không công kích người khác, cũng rất nghe lời Lục Vũ, thậm chí ngày càng thân thiết với Lục Vũ.

Lâm Tái đối với Tiểu Hắc, ngay từ đầu cũng không thèm để ý, nhưng sau khi phát hiện Tiểu Hắc cả ngày chiếm cứ Lục Vũ ôm ấp, còn có thể thanh thản mà gặm cắn tinh hạch, rốt cuộc liền bất mãn: “Hiện giờ thực lực của nó cũng không kém, tại sao ngươi cứ ôm nó cả ngày vậy?”

“Tiểu Hắc thích.” Lục Vũ mở miệng, Tiểu Hắc vẫn rất thông minh, hơn nữa, thực lực càng gia tăng, Tiểu Hắc càng thông minh, ngẫu nhiên còn giúp hắn lấy cái này cái nọ, có thể nói là càng ngày càng tri kỷ.

“Ta cũng thích… Tại sao ngươi lại không ôm ta một cái?” Lâm Tái mở to hai mắt, hắn thường xuyên biến thành rồng rồi đến phòng Lục Vũ ngủ ké, nhưng cũng không thấy Lục Vũ ôm hắn a!

“Nếu ngươi có thể biến nhỏ lại, ta sẽ nguyện ý ôm ngươi một cái.” Lục Vũ cười tủm tỉm mà mở miệng.

Bản thể của mình càng ngày càng lớn cơ hồ không có khả năng biến nhỏ, Lâm Tái vô cùng ưu sầu, hắn cảm thấy, cứ tiếp tục như vậy, có lẽ một ngày nào đó khi hắn biến hình thành rồng cũng không chui lọt vào phòng… Chẳng lẽ hắn phải ăn kiêng sao?

Thân thể Caroline đã khá tốt, lại có một đám người chăm sóc cho nàng, chuẩn bị thức ăn bồi bổ cơ thể cho nàng, cho nên khôi phục rất nhanh, qua chừng mười ngày, nàng không thể ngây ngốc trong phòng nữa.

Bất quá, cho dù nàng không thể ngây ngốc trong phòng nữa, người khác cũng không cho nàng ra khỏi cửa, đặc biệt là Kha Đức Nhạc.

Trước kia, Kha Đức Nhạc là Nhị thiếu gia của phủ thành chủ trên cơ bản không có chuyện gì để làm, cho nên lúc trước Caroline sinh Lâm Tái, hắn cũng ở một bên chăm sóc cho nàng, hắn nhớ rõ lúc trước hắn nấu cháo bồi bổ cho Caroline, còn tự nhận là làm rất tốt, nhưng hôm nay nhìn thấy Caroline ăn một khối thịt lớn, hắn liền biết việc làm lúc trước của mình có bao nhiêu buồn cười.

“Caroline, em muốn thêm một chút nữa hay không?” Kha Đức Nhạc bưng chén canh thịt đến trước mặt Caroline, tuy rằng trước đó Caroline ăn rất nhiều, nhưng hắn biết sức ăn của Caroline lớn hơn người bình thường rất nhiều.

Quả nhiên, Caroline gật gật đầu, liền bưng chén canh thịt kia lên uống, mà ở bên cạnh hắn, một bé gái đáng yêu đang kéo cái đuôi của mình lên trước mặt, sau đó nhìn chằm chằm cái đuôi kia không nhúc nhích.

Kha Đức Nhạc nhìn thấy Caroline vừa tao nhã vừa nhanh nhẹn à uống hết chén canh, không khỏi có chút áy náy: “Caroline, trước kia anh cũng không biết em ăn nhiều như vậy, khi đó nhất định em rất đói bụng đi?” Nghĩ đến Caroline sinh Lâm Tái xong còn phải nhịn đói, Kha Đức Nhạc cảm thấy rất có lỗi với đối phương.

“Không có việc gì, thời điểm không có anh ở bên cạnh, em còn đi ra ngoài kiếm ăn.” Caroline ngược lại không quan tâm đến chuyện này lắm.

“Em ra ngoài kiếm ăn?” Kha Đức Nhạc lập tức nâng cao âm lượng, hắn cũng biết, khi Caroline đang mang thai Lâm Tái còn vác bụng bầu đi ăn lén, nhưng vừa mới sinh con xong, cũng không giống với lúc trước a? Nghĩ như vậy, Kha Đức Nhạc cảm thấy càng áy náy.

Ngoại trừ Caroline, còn có Lâm Tái, thời điểm Lâm Tái còn mập mạp, hắn cũng từng hạn chế Lâm Tái ăn uống a… Khi đó, Lâm Tái cũng rất đói bụng đi? Kha Đức Nhạc cảm thấy vô cùng áy náy nên hoàn toàn quên mất, khi đó Lâm Tái còn bị phong ấn, thân thể cũng không có gì bất đồng với người thường, cho nên, hắn ăn nhiều như vậy, chỉ là duy trì hình tượng mập mạp mà thôi…

“Đúng vậy, khi đó em thường xuyên cải nam trang ra ngoài ăn cơm, từ quán này sang quán khác.” Caroline mở miệng, dù sao vừa mới sinh con, nàng không có khả năng chạy ra ngoài thành săn thú, cho nên, trên cơ bản nàng vẫn giải quyết vấn đề thức ăn của mình tại thành Kerr.

Kha Đức Nhạc biết rõ, chuyện đã qua hắn ngoại áy náy cũng không thể làm gì, liền thở dài: “Caroline, sau này tuyệt đối anh sẽ không để cho em đói bụng nữa.”

Caroline cũng không sợ đói bụng, trên cơ bản, chỉ cần nàng ăn một ngày, vẫn có thể chống đỡ vài ngày: “Gần đây mỗi ngày em ăn rất nhiều, một chút cũng không đói, chỉ là muốn đi ra ngoài một chút.” Sau khinàng đi vào Tự Do Chi Thành, nghe người khác nói chỗ này đẹp cỡ nào chỗ kia đẹp ra sao, chính mình còn chưa có đi ra ngoài chơi đâu!

“Không được, Caroline, em mới sinh con có mười ngày thôi…” Kha Đức Nhạc cảm thấy, dù thế nào cũng qua một tháng mới có thể cho Caroline tự do đi lại.

Gần đây Mony đều lấy lý do chăm sóc cháu gái mà làm bóng đèn ở đây, lúc này cũng nghe hai người đang nói chuyện, đột nhiên mở miệng: “Sau khi ta sinh Caroline xong, nghỉ ngơi hai ngày liền có thể đánh nhau với người ta rồi.” Thú nhân bọn họ cũng không có chú ý nhiều chuyện như quý phu nhân nhân loại, nếu là ma thú, sau khi sinh con xong còn lập tức đi săn!

“Kha Đức Nhạc!” Có Mony ủng hộ, Caroline cũng có một chút hưng phấn, khi nàng sinh Lâm Tái xong còn có thể chuồn êm ra ngoài, nhưng hôm nay muốn ra khỏi cửa đều khó khăn a!

Đối mặt ánh mắt chờ đợi của vợ, Kha Đức Nhạc rốt cuộc vẫn thỏa hiệp, mỗi ngày sẽ mang Caroline ra ngoài chơi hai giờ.

Mà hai vợ chồng bọn họ ra ngoài chơi, Mony có thể một mình chăm sóc cháu gái, chắc chắn sau này cháu gái sẽ thân thiết với mình, đương nhiên cháu gái sẽ tốt hơn con hồ ly bóng đèn và Douglas, Mony vô cùng viên mãn.

Thời gian một tháng trôi qua, rốt cục, buổi đấu giá mà ai cũng ngóng chờ cũng đến.