Dị Giới Dược Sư

Quyển 8 - Chương 171: Cật thố

Trong từ điển của Mộ Dung Thiên không có mấy chữ "dâm loạn nhất", mà chỉ có ba chữ "dâm nhiều hơn". Vì vậy, sau khi Mâu Cơ lén lút trở thành vị hôn thê của hắn, thế là hắn cùng với nàng và đám người Lộ Thiến cùng ngủ chung với nhau.

Ở trên Thần Phong đại lục này, thông thường thì mỗi đêm các thê thiếp không được ngủ chung với chính thất của trượng phu, họ chỉ có thể đợi ở phòng kế bên mà chờ sủng hạnh. Thế nhưng Mộ Dung Thiên lại không theo quy củ đó, hắn thích thế nào đó mới là quy củ. Còn Long nữ thì vì nàng theo đuổi hắn, nên cũng thuận theo ý hắn mà không hề phản đối. Điều đó khiến Mộ Dung Thiên rất hài lòng, hắn vốn tưởng rằng sau khi cường nữ này bước qua cửa thì chí ít cũng phải mất một khoảng thời gian mới từ từ dạy dỗ, khiến nàng ngoan ngoãn nghe lời, không ngờ sự tình lại đơn giản đến như thế.

Mộ Dung Thiên căn dặn Lộ Thiến cài thêm thật nhiều trinh sát khôi lỗi ở trong nội đình, rồi còn tự mình sắp đặt một số bẫy rập nữa. Tóm lại, chuyện của Mâu Cơ quyết không thể để cho Mạch Khắc Tắc Nhĩ biết được. Lần trước bị y bức đi tra vấn, lúc đó y còn biết cả việc mình mượn cớ quan sát hiệu quả mà hòng nhìn ngó đến ngực của Mâu Cơ, nhưng lúc đó là ở ngoại đình nên mới xảy ra vấn đề. Ngày hôm nay, với dàn thiên la địa võng tại nội đình, Mộ Dung Thiên tin rằng dù Mạch Khắc Tắc Nhĩ có đích thân đến đây thì cũng không thể tiến vào mảnh đất trung tâm này mà không bị phát hiện được.

Long vương vẫn rất luôn khôn khéo, nhưng lần này thì y đã thất sách rồi. Căn cứ theo những biểu hiện thường ngày, Mộ Dung Thiên chỉ là một tên tiểu thương nhát gan và luôn sợ phiền phức, lúc nào cũng cẩn thận dè dặt, trên thuận dưới hòa, và luôn cố gắng duy trì cơ nghiệp mới vừa gầy dựng được chưa lâu, quyết không dám có hành động xằng bậy với nữ nhi của mình. Thế nhưng y đã sai rồi, hơn nữa lại còn sai lầm rất lớn nữa. Từ trước tới nay, Mộ Dung Thiên vẫn là một người to gan lớn mật, ngày trước khi ở trước mặt Cát Tư mà vẫn dám quang minh chính đại hạ nhục Mông Na Lâm, hắn ngang tàng tới mức nào thì qua đó cũng đủ biết. Mạch Khắc Tắc Nhĩ tính toán sai lầm, nên đã trực tiếp dẫn đến hậu quả là đưa ái nữ của mình tiến vào miệng sói. Thành thật mà nói, đây là do Mâu Cơ chủ động, còn Mộ Dung Thiên chỉ là người bị bức hôn, nhưng chẳng qua trong việc này hắn lại rất cam tâm tình nguyện, rất vui vẻ để tiếp nhận mà thôi.

Bởi sự hiến thân của Mâu Cơ xuất phát từ một quan niệm thâm căn cố đế, mà nếu hôn nhân không có tình cảm chống đỡ thì sẽ không được bền vững, nó giống hệt như con dao hai lưỡi, nếu không cẩn thận một chút là có thể làm tổn thương chính mình. Do đó, nhằm để chiếm được hảo cảm của nàng, Mộ Dung Thiên đã tìm đủ mọi cách và giở ra hết bản lãnh để khiến nàng được vui vẻ, tỷ như ngắm trăng ngắm sao, tặng hoa và tản bộ dạo phố, hoặc tự mình xuống bếp nấu vài món ngon, vv....Kể ra thì cũng tội cho tên sắc lang, trên phương diện tán gái, hắn chỉ là một tên gà mờ. Những chiêu số mà hắn biết được thật là ít tới đáng thương, và hắn đều đã dùng hết những chiêu số đó. Tuy nhiên, một thủ đoạn có công hiệu nhất đó là ngâm thơ. Hắn đã phải "mượn" dăm ba bài cổ thi ca ngợi ái tình ở Địa cầu, rồi tìm những nơi hữu tình trước hoa dưới trăng mà tha hồ ngâm xướng, hiển nhiên là rất có tác dụng.

Từ khi Mâu Cơ bị hắn nhìn thấy mình lõa thể thì chỉ đành nhận mệnh, bởi vì trong tiềm thức của nàng, ai là người nhìn thấy nàng lõa thể trước thì người đó sẽ là vị hôn phu của nàng, chỉ mong sao hắn sẽ là một trượng phu tốt để bù lại sự tiếc nuối của mình. Nhưng sau đó, nàng lại vui mừng phát hiện thì ra Mộ Dung Thiên không phải chỉ là một tên gian thương chỉ biết bán thôi tình dược không thôi, vì hắn còn có rất nhiều ưu điểm khác, chẳng hạn như là tính tình hài hước, biết quan tâm tỉ mỉ, và lại còn biết lãng mạn nữa; nhưng điều quan trọng hơn hết đó là hắn rất có văn tài, rất giống với phụ thân mà mình hết lòng sùng bái. Vì thế mà nàng cũng từ từ rơi vào lưới tình của hắn.

- Ta nói cho ngươi biết, quỷ mặt đen, dù ngươi có tìm thêm bao nhiêu nữ nhân đi nữa, thì ta vẫn là đại phu nhân. Nếu không thì ta sẽ cho ngươi biết tay, hừ hừ!

Mâu Cơ nhéo mũi Mộ Dung Thiên uy hiếp. Bởi vì Long vương có thê thiếp tới hơn trăm người, mà nàng thì đã sớm bị ảnh hưởng bởi quan niệm "nam nhân phong lưu" rất sâu dầy rồi, nên chỉ có thể tranh thủ địa vị trong đám nữ nhân của Mộ Dung Thiên mà thôi. Nhưng nói cho cùng thì hiện nay Mộ Dung Thiên cũng chỉ có bốn nữ nhân, điều này khiến nàng rất ngạc nhiên, bởi vì với tài phú của hắn, dù là có mười người đi nữa thì vẫn còn là quá ít.

Lúc này Mộ Dung Thiên trái ôm Mâu Cơ, phải ôm Lộ Thiến, cảm giác cực kỳ sung sướng. Chuyện phiền toái của Long nữ bỗng nhiên được giải quyết rất dễ dàng, nhất là những vấn đề chính trị khó giải quyết thì giờ đây hắn có thể mượn tay nàng mà hoàn thành. Do đó, tâm tình của Mộ Dung Thiên đang rất tốt, hắn nhìn chằm chằm vào ngực Mâu Cơ, nói:

- Chà chà, mới có chút vốn mà đã muốn làm lớn à?

Mâu Cơ thẹn quá hóa giận, nhéo mạnh lên vai hắn một cái, rồi nói:

- Ngươi nói cái gì, dám chế nhạo bổn tiểu thư hử?

Lộ Thiến nhìn hai người liếc mắt đưa tình và cười ha hả, nàng hiểu rõ tầm quan trọng của Mâu Cơ đối với Mộ Dung Thiên, nên không hề oán hận chút nào, thậm chí còn chủ động giao hảo. Chỉ cần La Địch ca ca không lạnh nhạt với mình là được. Đương nhiên, trong mắt của Mộ Dung Thiên thì địa vị của Lộ Thiến không bao giờ bị dao động. Nếu như Mâu Cơ ghen, dám giương oai với Lộ Thiến thì mình sẽ thôi nàng, dù có đắc tội với Long vương cũng không tiếc. Còn lúc này thì đám người Lệ Toa đã đi ngủ. Vì gần đây công chuyện làm ăn càng lúc càng nhiều, nên khiến các nàng thật sự quá mệt mỏi.

Mâu Cơ bất mãn nói:

- Ba Ba Lạp (tên giả của Lộ Thiến) không được cười, mau giúp ta trừng trị hắn! Cả Đại Bỉ, Mạt Lỵ, và Hải Luân Na cũng tới đây!

Mâu Cơ cũng đâu ngốc. Chuyện tranh sủng trong Long tộc xảy ra rất thường, nàng biết rõ tầm quan trọng của Lộ Thiến đối với Mộ Dung Thiên và cũng như tính tình của hắn, nên nào dám đối đãi không tốt với Tiểu Lộ, trái lại còn xem nàng ta như tỷ muội nữa. Nếu có thể tìm được một người đắc lực giúp mình tranh sủng, vậy thì đối với kế hoạch "làm lớn" sau này của mình sẽ rất hữu dụng.

Lộ Thiến cười hì hì. Tất nhiên nàng không dám nghe lời Mâu Cơ mà đi đối phó với Mộ Dung Thiên, còn mấy người Lạc Na thì lại càng không dám phạm thượng.

Mộ Dung Thiên cười nói:

- Thật không biết mắc cỡ, ngươi đã không còn là "bổn tiểu thư" nữa, mà là nữ nhân của ta!

Mâu Cơ không phục, nói:

- Nữ nhân của ngươi thì đã sao, bộ ngươi tưởng ta là cái tượng gỗ muốn làm gì thì làm hả? Nếu vậy thì đừng hòng, mau dẹp bỏ ý nghĩ đó đi! 

Với Lộ Thiến, lúc nào nàng cũng như một chú chim non khép nép trong lòng hắn, việc gì cũng hết lòng nhu thuận. Ngược lại, Mâu Cơ là một nữ tử có tư tưởng độc lập, nhưng nếu gặp phải chuyện đại sự thì tuyệt đối sẽ không làm trái ý hắn, thậm chí còn ra sức giúp đỡ. Đây chính là tư tưởng "chuyện lớn phải nghe chồng" đã được nung nấu trong nàng từ thuở bé thơ.

Mộ Dung Thiên nhìn Mâu Cơ, hắn cảm thấy nàng lúc này rất thú vị, là một nữ nhân rất đáng yêu. Ban đầu hắn chỉ có lòng lợi dụng chứ không hề có tình ý gì, nhưng giờ đây thì tên sắc lang đã bắt đầu từ từ thích nàng rồi.

Hắn vỗ lên ngực Long nữ một cái, rồi nói:

- Tốt lắm, đại tiểu thư, nàng nói sao thì sao nhé.

Mâu Cơ bĩu môi:

- Đáng lý ra là ta đem tin tốt đến đây để cho ngươi cao hứng một phen!

Mộ Dung Thiên hào hứng hỏi:

- Tin gì thế?

Mâu Cơ hừ một tiếng, rồi nói:

- Không nói nữa, ai bảo ngươi chọc giận ta!

Mộ Dung Thiên mơ hồ đoán được điều gì, nhưng hắn muốn chính tai được chứng thực nên giục:

- Hảo phu nhân, nàng đừng làm ta tò mò nữa, nói mau đi.

Một câu "phu nhân" này khiến Mâu Cơ cảm thấy rất sung sướng, đây cũng là tuyệt chiêu bách phát bách trúng của Mộ Dung Thiên. Long nữ nhất thời mềm nhũn ra, liền nói:

- Thôi bỏ đi, để ta nói cho ngươi nghe vậy. Chuyện hải săn ta đã nhờ phụ thân giúp ngươi đối phó rồi.

Quả nhiên không ngoài sở liệu. Mộ Dung Thiên vui mừng hôn lên môi nàng:

- Ha ha, tốt, thật là tốt!

Lần đầu tiên trên khuôn mặt của Mâu Cơ hiện ra hai đóa mây hồng, nàng phụng phịu nói:

- Lại ăn đậu hũ của người ta.

Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng nàng lại vui sướng vô hạn.

Mộ Dung Thiên nhìn khuôn mặt kiều diễm của nàng, sắc tâm đại động nhưng cũng không dám lỗ mãng. Nếu hắn dám trộm đi trinh tiết của Mâu Cơ thì Long vương nhất định sẽ nhìn ra được, đến lúc đó sẽ rất phiền phức. Thế nên hắn chỉ có thể nuốt ực một ngụm nước miếng thật nhanh, dù sao hắn cũng chỉ là một nửa tay lão luyện, nên tiếp theo đó liền thò tay vừa tìm kiếm vừa vuốt ve xoa nắn, chỉ trong chốc lát đã khiến cho Mâu Cơ xuân ý dạt dào, cuối cùng nàng cố gắng dùng sức giữ tay hắn lại, rồi hổn hển nói:

- Đan Ni Tư, trong cuộc hải liệp sắp tới, ngươi nhất định phải nỗ lực thật nhiều. Nếu có thể thu được thành tích tốt thì việc hôn nhân của chúng ta sẽ được rất nhiều thuận lợi.

Mộ Dung Thiên rút tay ra khỏi áo của nàng, rồi trấn an:

- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ không làm nàng thất vọng đâu. À, phải rồi, nghe nói hải liệp còn là một đại hội kén rể nữa phải không?

Hải liệp là nơi để cho rất nhiều người trổ tài. Năm nào cũng đều hấp dẫn rất nhiều nữ tử Tát La đến xem. Những dũng sĩ khí khái oai hùng rất dễ được mỹ nữ ưu ái, do đó cũng có nhiều cặp trở nên giai ngẫu. Rồi lâu dần, có nhiều gia tộc lớn nhỏ, hoặc những võ giả có chút tiếng tăm cũng đều đưa nữ nhi của mình tới xem, nhân cơ hội này mà tìm lấy rể hiền. Cuối cùng, nó đã trở thành một trong những truyền thống xa xưa của Tát La.

Sau khi trải qua cơn khích động, Mâu Cơ bình tĩnh lại rồi gật đầu nói:

- Đúng vậy.

Mộ Dung Thiên vuốt vuốt cằm, nói:

- Nghe nói đến lúc đó thì Tân Địch Á của Áo Lý gia tộc cũng sẽ xuất hiện trong cuộc săn này, không biết điều đó có thật không? Nghe nói nàng ta là băng sơn mỹ nữ, là băng đá ngàn năm cũng không tan, không ngờ chuyến này cũng tới, hắc hắc!

Mâu Cơ nhìn thấy bộ dạng mê đắm của hắn thì phùng mang nói:

- Chẳng lẽ ngươi muốn ả chấm trúng ngươi hay sao?

Mộ Dung Thiên nghe thấy trong giọng nói của Mâu Cơ có mùi dấm chua thì hơi ngạc nhiên. Bởi vì trước đó nàng đã tỏ ý mặc kệ mình có tiếp nạp thêm bao nhiêu thê thiếp cũng được, nhưng không hiểu sao bây giờ lại khích động đến như thế. Vì vậy, hắn ngạc nhiên hỏi:

- Nàng làm sao vậy? Có phải là có hiềm khích với Tân Địch Á không?

Mâu Cơ hừ lạnh một tiếng, rồi nói:

- Nếu là những người khác thì ta không quản, nhưng ả thì không được.

Áo Lý gia tộc ở Tát La là một đại gia tộc gần sánh ngang với Long tộc. Tân Địch Á tuy còn trẻ tuổi nhưng đã là một trong những nhân vật có tiếng tăm, bất luận là diện mạo hay vũ kỹ cũng đều rất nổi tiếng, khả dĩ có thể tranh đua với Mâu Cơ, và còn được Long nữ xem là một đại kình địch. Hơn nữa, hai người họ từ nhỏ vì có quan niệm khác nhau mà trở nên bất hòa. Mâu Cơ cho rằng Tân Địch Á lúc nào cũng giả bộ thanh cao, dối trá, còn Tân Địch Á thì lại mỉa mai nàng quá lỗ mãng, chỉ có phong độ của một nam nhân chứ không giống thục nữ chút nào. Nữ nhân vốn có khí lượng hẹp hòi, bởi thế nên mới kết thành tình huống nước với lửa. Đương nhiên, các nàng không thể giống như nam nhân mà động thủ động cước với nhau, chẳng qua chỉ xem đối phương rất gai mắt mà thôi.

Mộ Dung Thiên vốn chưa hiểu rõ ân oán giữa hai người, nên hỏi tiếp:

- Tại sao?

Mâu Cơ nhíu mày nói:

- Ngươi đừng hỏi nhiều như vậy. Tóm lại, ta và nữ nhân kia sẽ không cùng thờ một trượng phu, muốn ả hay muốn ta, ngươi tự chọn đi?

Mộ Dung Thiên thầm nghĩ, nữ nhân hễ ghen tuông lên thì sẽ không thể nói lý với họ được. Bản thân mình cũng chỉ nghe nói đến cái tên Tân Địch Á thôi, chứ chưa gặp bao giờ, vậy mà Mâu Cơ lại khẩn trương giống như là có người muốn cướp chồng nàng vậy. Thế rồi hắn cười ha hả, nói:

- Đương nhiên là muốn phu nhân của ta rồi. Tân Địch Á là cái gì chứ, trong mắt ta, ả chỉ là một đống phân thôi.

Mâu Cơ nghe vậy thì thích lắm, nàng vui mừng ôm hôn hắn. Điều này quả thật là hiếm thấy, chứng tỏ lúc này nàng đang cao hứng thế nào.

Nhưng trái lại thì Mộ Dung Thiên lại bị gợi tính hiếu kỳ. Tân Địch Á là một nữ nhân thế nào. Nàng ta quả thật rất khiêm nhường, vì tuy nổi danh ngang với Mâu Cơ nhưng lại rất ít khi xuất hiện, chí ít thì mình cũng chưa từng gặp bao giờ. Cuộc thịnh hội hải liệp sắp tới, đến lúc đó hẳn sẽ biết thôi.

Tuy Mâu Cơ có phản cảm với nàng ta, nhưng vô luận thế nào thì Mộ Dung Thiên cũng không thể bỏ qua ý niệm gặp gỡ đối phương một lần cho biết. Bởi vì ngoại hiệu của nàng ta lại khiến cho hắn nhớ tới một nữ nhân khác, một nữ nhân cũng có danh xưng từa tựa như Băng sơn mỹ nhân.

Hết