Dị Giới Dược Sư

Quyển 13 - Chương 315: Cứu binh

Sau khi than thở xong, Mộ Dung Thiên liền tập trung sức chú ý trở lại bên trong Lăng Ba tiểu trúc.

Ngoài tám gã Long tộc Không kỵ binh ở trên trời, Nhận Vụ, Liệp Báo và Tạp Tư Khăn ra, bên trong viện không biết từ lúc nào đã thấy xuất hiện thêm mười một người nữa, rõ ràng họ đều là những thành viên khác của nhóm Tàng long thiết vệ. Ngoài việc phải hoàn thành nhiệm vụ của Long vương ra, bọn họ cũng phải quay về Long đảo cùng một lượt. Nhóm người này đều là những tinh anh xuất chúng, mất đi bất luận một người nào trong số họ cũng đều sẽ là tổn thất lớn. Có thể nói Long vương đã hao phí rất nhiều khổ tâm khi an bài mười lăm người này đi theo Mộ Dung Thiên.

Ngoài hai người đang đứng ở phía xa xa là thần quan Lộ Dịch Toa không giỏi về chiến đấu và tế tự Lý Kỳ là người chỉ có thể phụ trợ kẻ khác tấn công, còn lại những người khác đều chiếm lấy một góc để bao vây Mộ Dung Thiên vào giữa.

Hiện tại Tàng long thiết vệ đã có mười bốn người có mặt tại đây, chỉ còn thiếu một người, chính là vị ẩn thế cao nhân Thủy hệ chi phối giả của Long tộc kia thôi. Có thể là do lão tự trọng thân phận, không muốn cùng người khác liên thủ mà bức bách Mộ Dung Thiên phải chịu phép.

Cho dù có phải dùng toàn lực để xuất thủ, chỉ e là Mộ Dung Thiên cũng không phải là đối thủ của bọn họ. Do đó mà hắn liền kêu lớn:

- Người đâu!

Tiếng hô này được dồn đầy đủ linh lực mà phát ra, chí ít vẫn có thể khiến cho những ai ở trong vòng 1km vuông là có thể nghe được rõ ràng.

Đối phương vẫn không vì việc Mộ Dung Thiên kêu gọi cầu viện mà lộ vẻ kinh hoảng. Họ không hề lập tức hành động hay là cho người sấn tới bắt Mộ Dung Thiên ngay.

Chẳng lẽ bọn họ tự tin có thể chống lại lực lượng của hàng ngàn hàng vạn binh sĩ ở trong thành hay sao?

Đương nhiên không phải vậy, tiếng kêu của Mộ Dung Thiên chỉ như đá chìm đáy biển, gần nửa phút trôi qua mà vẫn không có một sự hưởng ứng nào. Khu trung tâm cư ngụ của các đại quan vốn được canh gác rất thâm nghiêm, nhất là phủ đệ của thành chủ, theo đạo lý thì trong vòng mười giây đồng hồ tất sẽ có mấy nhóm thị vệ ở bên ngoài chạy đến rồi.

Vị Long tộc Không kỵ binh kia lại một lần nữa lên tiếng:

- Vô dụng thôi, Đan Ni Tư đại nhân, xin hãy phối hợp một chút, đừng khiến bọn ta phải khó xử.

Mộ Dung Thiên không nói gì, chỉ đảo nhanh mắt một vòng và lập tức phát hiện ra nguyên nhân ngay.

Ngồi ở trên lưng một con Ngự Phong Kích Hồng bay cao nhất là một người ăn mặc rất kỳ quái, loại y phục đó là một bộ trường bào có vẻ ngoài giống của ma pháp sư, nhưng ở trên trường bào thì lại có đủ các loại hoa văn, màu sắc, cùng với cách đồ án hình lập thể như là hình tam giác, tứ giác, hình trụ, hình tròn, vv....

Song chưởng của y hơi giơ lên cao, tựa như đang hướng lên trời vậy, đồng thời có một tấm màn mỏng màu xám từ tay người nọ kéo dài ra ngoài, chỉ là ban đêm rất khó nhận ra.

Kết giới! Người ăn mặc kỳ dị kia chính là một kết giới sư rồi!

Đội trưởng Không kỵ binh tựa hồ như đã biết Mộ DungThiên đã phát hiện được bí mật của họ, vì vậy mà y cũng không giấu giếm, nói:

- Không sai, Đan Ni Tư đại nhân, phủ đệ của thành chủ đã được bày sẵn một tòa kết giới. Vô luận ở trong này phát sinh ra chuyện gì, tạm thời ở bên ngoài sẽ không nhìn thấy và nghe thấy gì cả.

Bọn họ không dám cùng lúc xông lên và cũng không dám vô lễ đối với Mộ Dung Thiên, dù sao hắn cũng không phải là địch nhân, mà là một quân cờ cực kỳ quan trọng của Long vương, do đó mà chỉ có thể cố gắng khuyên bảo mà thôi.

Đương nhiên, y chỉ tốn hơi vô ích, vì một khi tên sắc lang này đã hạ quyết tâm thì tuyệt đối sẽ không bao giờ dao động.

Mộ Dung Thiên khẽ nhún nhún vai, nói:

- Thật xin lỗi, các người phụng lệnh Long vương nên không thể làm trái lại. Ta cũng thế thôi, ta không thể trốn tránh trách nhiệm của mình được, đó là lưu lại đây, thề tử thủ để bảo vệ con dân của ta.

Đối với sự ngoan cố không thức thời vụ của Mộ Dung Thiên, đội trưởng Không kỵ binh không còn cách nào hơn, chỉ đành phất tay một cái, đây là vấn đề phải dùng tới lực lượng để giải quyết rồi.

Các Không kỵ binh ở trên bầu trời vẫn bất động như cũ, vì họ phải bảo vệ kết giới sư, đồng thời phòng ngừa Mộ Dung Thiên trốn đi từ nóc phủ đệ của thành chủ.

Nhóm người Tàng long thiết vệ nãy giờ vẫn đứng yên, nhưng bây giờ họ bắt đầu hành động và thu nhỏ vòng vây lại, từ từ bức về hướng Mộ Dung Thiên. Bọn họ biết vị thành thủ này quỷ kế đa đoan nên không dám xem thường chút nào.

Có điều kỳ quái là, ở trong viện ầm ĩ như vậy mà Tư Tháp Tây Á vẫn chưa thấy xuất hiện, không biết là nàng đã được nhóm Không Kỵ đưa đi rồi, hay là cố ý đóng cửa không ra? Bởi vì dưới tình huống này, nàng sẽ rất khó xử, không biết giúp đỡ bên nào mới tốt.

- Ha ha, có bản lãnh thì cứ lại đây! Nhiêu đó lại có sá gì?

Trong tiếng cười lớn, Mộ Dung Thiên đấm thẳng một cú lên trời.

Một cột lửa màu tím từ tay hắn nhắm thẳng lên trời mà bay đi.

Chiêu này chính là chiêu mà hắn đã dùng tới khi vừa mới đến Mễ Kỳ Tư, khi đó hắn đã dùng nó để đối phó với thủ hạ của ba vị phó thành thủ - Liệt diễm phần thiên.

Mộ Dung Thiên biết rằng với sức của một người thì sẽ không thể đấu lại với mười bốn cường giả của Tàng long thiết vệ, vì vậy mà hắn chỉ còn một cách là phá hủy kết giới để xông ra ngoài.

Tầng kết giới màu xám bị cột lửa nung chảy gần như muốn đứt lìa, mắt thấy nó sắp sửa bị tan rã đến nơi.

Nếu như có thể thuận lợi phá vỡ kết giới, như vậy thì cột lửa sáng lòa đó sẽ xông thẳng lên trời, người ngoài nhìn thấy sẽ biết được tại phủ thành chủ đang xảy ra chiến đấu, chừng đó sẽ có nhiều người tìm tới giúp đỡ.

Kết giới sư thấy tình thế đó thì mười ngón tay đang chỉ lên trời liền nhất tề cử động, tạo ra rất nhiều thủ thế phức tạp như đang điều khiển con rối vậy.

Tại điểm va chạm giữa cột lửa và kết giới liền theo đó mà sinh ra dị biến, nó tựa như mặt hồ yên tĩnh bị một viên đá ném vào nên gây ra những gợn sóng lăn tăn, thế rồi tình trạng giống như gợn sóng từ bốn phương tám hướng của tấm kết giới liền tụ về một chỗ, màu sắc của nơi va chạm với cột lửa đó cũng càng lúc càng trở nên đen kịt, còn những địa phương khác của kết giới thì trái lại, màu sắc của chúng cũng dần dần nhạt đi. Điều đó nói lên điểm va chạm với cột lửa của kết giới đã được tăng cường lực lượng

Ái chà!

Mộ Dung Thiên vô cùng kinh ngạc, gã kết giới sư này có thể không cần tiêu hao sức lực vì việc gia tăng lực lượng cho kết giới, chỉ thông qua phương thức điều động mà khống chế cường độ ở bất cứ nơi nào trên kết giới.

Điểm va chạm sau khi được tăng cường lực lượng thì cũng từ từ khép miệng lại, quả không hổ là một kết giới có lực phòng ngự trứ danh, vì nó có thể chống đỡ sự xung kích của tử hỏa diễm của Mộ Dung Thiên.

- Đan Ni Tư đại nhân, bỏ qua đi.

Đội trưởng Long tộc Không kỵ binh lại lên tiếng, y muốn khuyên giải Mộ Dung Thiên thêm một lần cuối cùng, vì lúc này Tàng long thiết vệ đã ép sát khá gần, sau một khắc nữa sẽ xuất thủ bắt người. Nếu đôi bên đánh thật, vậy thì mặt mũi của đôi bên cũng sẽ rất khó coi.

Mộ Dung Thiên nghe vậy thì chỉ hừ lạnh, rồi nói:

- Tốt lắm, quả là một kết giới sư không tệ! Nhưng......

Nói tới đây, ngữ khí của hắn liền thay đổi:

- Như vậy thì có sá gì chứ?

Tử hỏa diễm ở trong tay hắn lại một lần nữa phun mạnh, cũng là một chiêu Liệt hỏa phần thiên đó tấn công vào cùng một địa điểm, không có gì thay đổi.

Mọi người thấy vậy thì ngẩn cả ra, ai nấy cũng vốn tưởng rằng Mộ Dung Thiên còn có kỳ chiêu gì khác nữa.

Chiêu Liệt hỏa phần thiên vừa rồi đã không phá nổi kết giới, vậy dù có sử dụng lại một lần nữa thì không phải kết quả cũng sẽ như nhau sao?

Xèo....

Kết quả cũng y hệt lần trước, kết giới bị liệt hỏa nung chảy và trở nên mỏng dần.

Tuy rằng không hiểu được ý đồ của hắn, nhưng kết giới sư cũng vội vàng điều động kết giới lực ở những địa phương khác lại để ngăn cản liệt hỏa của Mộ Dung Thiên.

Nhưng vào lúc này, một đạo quang hoa tuyệt mỹ mang theo tiếng rít xé tai phóng lên cao, nó bay thẳng lên bầu trời đêm rồi sau đó tỏa rộng ra ngoài như thiên nữ tán hoa vậy, trong nháy mắt đã chiếu sáng gần một nửa Mễ Kỳ Tư.

- Đạn tín hiệu!

Ngoài Mộ Dung Thiên ra, những người đứng xung quanh đều trợn mắt há hốc nhìn tình cảnh xảy ra bất thình lình kia.

Thì ra đạn tín hiệu được ẩn giấu ở bên trong cột lửa!

- Đó...đó sao lại có khả năng chứ?

Đội trưởng không kỵ binh bật lên câu hỏi mà cả mình cũng không dám tin tưởng.

Đạn tín hiệu rất mỏng manh, nếu được giấu ở trong lửa với nhiệt độ cao thì phải lập tức bị nung chảy đi rồi mới đúng.

Đương nhiên, y không biết được thủ đoạn trò chơi của Mộ Dung Thiên. Sau khi nhổ ngòi ma pháp của đạn tín hiệu, hắn đã bao bọc nó ở trong một lớp băng.

Nghe nói, kết giới có những loại đặc biệt hữu hiệu với một nguyên tố nào đó, tỷ như phòng phong kết giới (kết giới chống gió) có khả năng phòng ngự các kỹ năng thuộc Phong hệ hơn hẳn những kỹ năng của hệ khác. Mộ Dung Thiên đã lường trước rằng gã kết giới sư này hẳn là am hiểu rất rõ về nguyên tố tu luyện chính của mình, vì vậy mà y nhất định đã dồn phòng hỏa kết giới lực vào tấm kết giới này, để phòng ngừa uy lực hỏa diễm của mình quá mạnh và khó có thể chống lại được.

Nhưng phòng ma kết giới còn có một nhược điểm trí mạng, đó là đối với nguyên tố trái ngược với loại nguyên tố mà nó phòng ngự thì sức chống trả của nó là thấp nhất; tỷ như phòng hỏa kết giới, nếu nó đụng phải nguyên tố trái ngược với hỏa, tức là băng, thì sức phòng ngự của nó đối với băng sẽ là cực thấp.

Vì vậy mà Mộ Dung Thiên đã lợi dụng nhược điểm của phòng ma kết giới này, nên đã thành công xuất kỳ bất ý phát ra đạn tín hiệu. Hắn vốn xuất thủ đã nhanh và lại cực kỳ kín đáo, đến nỗi những người khác đều không thấy được ẩn tình.

Sự tình chuyển biến nhanh như vậy, con cá lớn vốn tưởng đã bị nhốt trong chậu, nhưng bây giờ đã hoàn toàn xoay ngược thế cờ. Nếu thủ quân đến được nơi đây, vậy thì ba ba trong rọ sẽ chính là bọn họ.

Không ngờ thành thủ đại nhân lại chính là một Lĩnh vực giả, đây mới là thất sách lớn nhất của mọi người.

Thế nhưng chỉ e rằng với trò ma thuật này, trên toàn bộ đại lục chỉ có một mình Mộ Dung Thiên vốn là người đến từ thế giới khác là có thể làm được mà thôi. Những Lĩnh vực giả bình thường khác chỉ có thể ngăn ngừa Lĩnh vực nguyên tố ở trong người không bị triệt tiêu lẫn nhau mà thôi, còn muốn làm giống hắn, giấu băng trong lửa mà không bị hòa tan thì không có một ai có thể làm được cả.

Thanh âm nhốn nháo nổi lên ầm ĩ. Tấm kết giới này chỉ là một chiều, vì vậy mà người ở bên trong vẫn có thể nghe được thanh âm ở bên ngoài.

Rốt cuộc mọi người cũng phục hồi tinh thần, và cũng không còn câu nệ tình cảm giữa đôi bên nữa. Đội trưởng Không kỵ binh vội hô lớn:

- Lập tức bắt người!

Không cần y nhắc nhở, Tàng long thiết vệ cũng đã bắt đầu ra tay, tất cả đều dùng tốc độ nhanh nhất mà lao vút về phía Mộ Dung Thiên.

Cả Long tộc Không kỵ binh cũng gia nhập cuộc chiến, đạn tín hiệu đã được phát ra, dù có tiếp tục bảo vệ cho kết giới thì cũng vô dụng. Điều mà hiện nay bọn họ có thể làm là phải bắt cho được Mộ Dung Thiên mang đi trong thời gian ngắn nhất.

- Chậm đã....úi chà....

Trong tiếng kêu, khuôn mặt của Mộ Dung Thiên chợt đỏ bừng.

Ngoài khuôn mặt ra, nước da trên toàn thân hắn cũng hồng lên đôi chút.

Vòng vây của Tàng long thiết vệ đang càng lúc càng siết chặt, nhưng Mộ Dung Thiên tựa như không thấy gì hết, hắn vẫn nghiễm nhiên đứng yên tại chỗ.

Nhận Vụ là người có tốc độ nhanh nhất đã dẫn đầu lao tới, nhưng nàng cực kỳ kinh ngạc khi phát hiện ra toàn thân Mộ Dung Thiên đã như một cái bàn ủi vừa nóng vừa đỏ, thậm chí còn có vẻ hơi trong suốt nữa, bao gồm tóc, lông mày, và cả móng tay, vv....tất cả đều như liệt hỏa vậy.

Sóng nhiệt bức người khiến người ta phải kinh sợ, cả đất ở dưới chân cũng bị cháy đen và nứt ra.

Đây chính là hiện tượng Hỏa hệ đấu khí được bạo phát đến mức tận cùng, chỉ có Hỏa hệ chi phối giả mới có thể vận dụng liệt hỏa tới mức đó, nhưng không ngờ một Lĩnh vực ma võ sĩ lại vẫn có thể làm được điều đó.

Nhận Vụ cảm giác được rất rõ ràng, lúc này Mộ Dung Thiên tựa như một kho đạn vậy, do đó mà một dự cảm nguy hiểm liền dấy lên trong lòng nàng.

- Viêm ngục!

Trong tiếng thét đầy phẫn nộ, từng tấm lưới liệt hỏa từ trên người Mộ Dung Thiên bắn mạnh ra, và chụp vào khắp bốn phương tám hướng.

Hỏa là một trong những loại nguyên tố có sức tấn công rất mạnh nhưng sức phòng ngự lại rất yếu, nhưng nếu có thể thay công làm thủ, vậy thì nó sẽ trở thành lực phòng ngự cực mạnh.

Nhận Vụ vội vàng dừng lại, sau đó liền tung người nhảy lui ra sau, đồng thời toàn lực bố trí hộ thể đấu khí. Nàng có dự cảm nếu như tiếp tục tiến tới thì sẽ bị liệt hỏa vô tình đốt thành tro than ngay.

Những người khác cũng vội vàng làm y như vậy, kể cả người có Miễn dịch thể là Tạp Tư Khăn. Cho dù là y, dưới sự tấn công quá mạnh của liệt diễm thì thế nào cũng bị biến thành một con heo quay thơm phức cho xem.

Hỏa võng từ trên người Mộ Dung Thiên không ngừng bay ra ào ạt, tràn ngập toàn bộ không gian ở trong sân.

Nước suối của Lăng Ba tiểu trúc sôi lên sùng sục, bàn đá, hoa cỏ và cây cối đều hóa thành tro bụi, còn Quan Tinh tháp thì cũng rầm rầm ngã xuống.

Viêm ngục, địa ngục của hỏa diễm!

Đây chính là phòng ngự kỹ năng gần đạt tới mức chung cực, hầu như không ai là có thể tận lực phá giải được nó.

Kỹ năng khủng khiếp như vậy tất nhiên là phải tiêu hao linh lực tới mức cực độ rồi, cho dù là Mộ Dung Thiên thì cũng không thể chống đỡ lâu dài được. Nhưng vào lúc linh lực của hắn gần đến mức khô cạn thì đại môn của phủ thành chủ cũng bật tung ra.

Mộ Dung Thiên nở nụ cười thắng lợi - cứu binh đến rồi!