Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 8 - Chương 42: Cảng tránh gió

Nhưng cũng không có bao nhiêu thần linh phát hiện, trong tất cả những thần linh được phóng thích ra, lại thiếu một vị.
Phân thân của chủ thần German Sa là phân thân thần linh duy nhất không xuất hiện ở bên ngoải thời không hồng lưu.


Chỉ có điều, vị chủ thần của hắc ám hệ này cũng không lựa chọn trả thù gì, ngược lại yên lặng ngủ say mấy năm bù lại tổn thất linh hồn.


Bởi vì hắn tự cho là, chỉ bằng lực lượng của một chủ thần như hắn, muốn đòi lại công đạo, chẳng qua là một truyện cười mà thôi. Nhưng hắn lại không biết, quyết định này của hắn khiến cho người nào đó nghi thần nghi quỷ hồi lâu, nhưng cuối cùng không thể hiểu được...


Bên trong thời không hồng lưu, Tiếu Ân đã tách vô số đoàn khí lưu ra, đoàn khí lưu một lần nữa phần bố tới các khu vực.


Đương nhiên, đối với bố trí của toàn bộ thời không hồng lưu, Tiếu Ân cũng để Nhất Hào tối ưu hóa, tiến hành điều chỉnh một số bộ phận. Trong đó chủ yếu nhất là sửa sang ra một khu vực khổng lồ mới. Phạm vi to lớn của khu vực này, ngay cả là đem thần quốc của Odin Lage thần vương bệ hạ đặt vào trong đó chỉ sợ cũng dư dả.


Nhìn thấy khu vực rộng lớn này, cùng với đoàn khí lưu rậm rạp ở khu vực bên ngoài, trong lòng Tiếu Ân thật hài lòng.
Cùng phân thân liếc mắt nhìn nhau, hai bên lập đạt được nhận thức chung.


Phân thân khẽ động, lập tức đi tới phía trước một đoàn khí lưu trong đó, hắn bước ra một bước, không chút do dự tiến vào bên trong đoàn khí lưu.


Các thần linh khác nếu bị lôi kéo vào bên trong đoàn khí lưu, khẳng định sẽ vô cùng sợ hãi, trăm phương nghìn kế muốn thoát ra, nhưng phân thân của Tiếu Ân lại không chút sợ hãi, thản nhiên đi vào.
Trên đoàn khí lưu lóe lên một đạo hào quang, nháy mắt cũng đã biến mất.


Bản thể của Tiếu Ân tới phía trước đoàn khí lưu, dường như hơi có chút do dự, sau đó vươn tay ra, chậm rãi đưa vào bên trong đoàn khí lưu.


Bên trong đoàn khí lưu tuy có lực hút hùng mạnh, nhưng giờ phút này lại không có chút tác dụng nào, dường như lực lượng này cũng không tạo thành bất cứ sự quấy nhiễu nào đối với Tiếu Ân.


Trên cánh tay của Tiếu Ân có một đạo hào quang màu vàng, đạo hào quang này giống như khắc tinh của lực hút, biến tất cả lực hút thành vô hình.
Hai loại lực lượng bất đồng sau khi giằng co một lát, lực hút trong đoàn khí lưu phóng ra cuối cùng đã thuần phục, chậm rãi biến mất không thấy.


Chẳng qua Tiếu Ân cũng không có ý tứ kết thúc, sắc mặt của hắn vẫn vô cùng ngưng trọng như trước, hắn lẳng lặng cảm ứng mỗi một chút biến hóa bên trong đoàn khí lưu.


Cuối cùng, hai mắt của hắn sáng ngời, kim quang (hào quang màu vàng) trong tay mãnh liệt, dần dần bao vây những đoàn khí lưu này lại, mà những đoàn khí lưu này cũng xâm nhập vào trong lòng bàn tay của Tiếu Ân, từng chút từng chút bị hắn hấp thu vào.


Một lát sau, một đoàn khí lưu nhỏ ở trước mặt Tiếu Ân đã biến mất vô ảnh vô tung.


Mặc dù đoàn khí lưu nảy ở trong tất cả các đoàn khí lưu của thời không hồng lưu chỉ có thể xem là một loại siêu nhỏ, nhưng thể tích của thứ này tuyệt đối có thể cuốn Tiếu Ân vào trong đó. Nhưng Tiếu Ân nắm giữ năng lực thần bí, kết quả khi hai bên tiếp xúc với nhau cũng không phải đoàn khí lưu cắn nuốt Tiếu Ân, mà hoàn toàn ngược lại, Tiếu Ân đã cắn nuốt đoàn khí lưu.


Hít một hơi khí lạnh thật sâu, Tiếu Ân đột nhiên đã hiểu được một việc, những đoàn khí lưu này cũng không phải trống rỗng sinh ra, mà đến từ trong tinh bích (vách tường ngôi sao) trong lời nói của Vô Danh.


Cách mỗi một đoạn thời gian, bên trong tinh bích sẽ xuất hiện một chút khí lưu, điểm ấy khí lưu cũng không tiêu tán ở trong thần giới, mà trực tiếp tiến nhập thời không hồng lưu, hơn nữa ở trong này hấp thu năng lượng thích hợp, cuối cùng sẽ trở thành đoàn khí lưu thần kỳ lớn nhỏ không đồng nhất.


Những đoàn khí lưu này bởi vì không có thần trí, cũng không có ai có thể khống chế, cho nên mặc dù có được năng lượng khổng lồ, nhưng cũng không có cái nào có khả năng đưa thần linh vào chỗ chết.


Đương nhiên, có chút đoàn khí lưu đặc biệt hùng mạnh là ngoại lệ, ví dụ như đoàn khí lưu thời gian, nếu như vây khốn phân thân thần linh ở bên trong ngàn vạn năm, như vậy biến hóa gì cũng có thể phát sinh.


Khí lưu từ trong tinh bích đi tới, cũng không chỉ có khí lưu thời gian, mà là bao hàm toàn diện, căn bản là không có một pháp tắc chuẩn, dường như tất cả pháp tắc ở trên thế giới này đều có thể được bào hàm trong đó. Chẳng qua đoàn khí lưu nhiều nhất trong đó chính là loại hình truyền tống, về phần đoàn khí lưu của nhũng loại hình còn lại cho dù là tổng cộng toàn bộ cũng chỉ tương đương với số lượng của đoàn khí lưu loại hình truyền tống.


Khi Tiếu Ân là thần linh bậc trung, mặc dù có thể khống chế di động của đoàn khí lưu, nhưng lại không thể làm cho những đoàn khí lưu này dung hợp, càng không thể đụng chạm tới những đoàn khí lưu này,nếu không hắn cũng sẽ bị cuốn vào trong đó như người khác. Nhưng giờ phút này lại không như vậy, Tiếu Ân chẳng những đạt được đề cao cực lớn về thực lực, mà quan trọng nhất chính là, hắn đạt được tán thành và trao quyền của thời không hồng lưu. Tên gia hỏa nắm giữ khu vực khổng lồ, sau khi Tiếu Ân thành công hấp thu năng lượng trong cơ thể phân thân, nó đã đưa tin tức thân thiện vào trong đầu Tiếu Ân.


Đến lúc này, Tiếu Ân mới xem như chân chính nắm giữ một mảnh quốc gia siêu cấp hùng mạnh thuộc về mình.
Mà tất cả mọi thứ ở trong quốc gia này, bao gồm cả những đoàn khí lưu đều là sở hữu của hắn.


Sau khi thành công hàng phục đoàn khí lưu thứ nhất, Tiếu Ân lúc này mới có một loại cảm giác hoàn toàn chân chính nắm giữ thời không hồng lưu.
Chẳng qua nói thật, loại cảm giác này thật sự rất không tồi, làm cho người ta có một loại cảm giác mê say trong đó.


Đương nhiên, Tiếu Ân biết, đây cũng không phải là một hiện tượng tốt lắm, mà là cảm giác của một thần linh sau khi đột nhiên nắm giữ một loại lực lượng hùng mạnh vượt quá khả năng khống chế của hắn.


Giống như ở kiếp trước của hắn, một người bình thường đột nhiên nắm giữ quyền hạn có thể phát động đầu đạn hạt nhân, như vậy hắn sẽ biến thành như thế nào đây?
Chậm rãi, Tiếu Ân đã bình tĩnh lại, hắn nhìn đoàn khí lưu trước mắt, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm.


Hắn phải cố gắng, cho đến một ngày như vậy, uy năng của hắn nắm giữ có thể xứng đôi với toàn bộ thời không hồng lưu. Đương nhiên, đối với hắn trước mắt mà nói, đây chẳng qua chỉ là một nguyện vọng tốt đẹp xa xỉ mà thôi.


Trong hư không ở thần giới cách thời không hồng lưu ba ngày lộ trình, đột nhiên nổi lên một trận năng lượng dao động kịch liệt.


Sau đó, phân thân Tiếu Ân lập tức xuất hiện ở trên điểm này. Hắn liếc mắt nhìn xung quanh một chút, lập tức nhìn thấy rõ ràng ở trên vị trí này có bốn thần quốc lớn nhỏ không đồng nhất.
Thần tính của hắn hơi di động, cũng đã xuyên qua khoảmg này, về đến trong thần quốc của mình.


Khoảnh khắc khi khí tức thần lực của Tiếu Ân xuất hiện, lập tức kinh động tất cả thần linh trong bốn thần quốc, chỉ trong nháy mắt, Người cá sấu, Cự Ma Thần, Day Ville, còn có hình chiếu của Hắc Long Vương đều đã đi tới thần điện Thiên Không trong thần quốc của Tiếu Ân.


Thần linh biết Người cá sấu cũng là một trong những phân thân của Tiếu Ân cũng không nhiều. Ngay cả Hắc Long Vương khi lần đầu tiên nhìn thấy Người cá sấu cũng từng hoài nghi đây là phân thân của Cự Ma Thần, chẳng qua sau khi cảm nhận năng lượng quang minh tán phát từ trên người Người cá sấu, hắn mới có chút hiểu được, đây có lẽ là phân thân của Tiếu Ẩn.


Giờ phút này sau khi nhìn thấy Người cá sấu và phân thân Tiếu Ân đứng cùng nhau, cảm ứng được năng lượng dao động của hai bên, Hắc Long Vương cuối cùng mới xác định, đây quả nhiên là phân thân của Tiếu Ân.
- Tiếu Ân, trong thời không hồng lưu đã xảy ra chuyện gì? Ngươi làm sao đi ra?


Hắc Long Vương vừa thấy mắt đã phá vỡ cục diện bế tắc, trực tiệp hỏi.
Mấy người Cự Ma Thần chỉ cần đối mắt với phân thần Tiếu Ân một chút, đã có thể hiếu biết tất cả những chuyện trải qua. Bọn họn giờ phút này nhìn nhau cười, vô cùng vui mừng đối với việc Tiếu Ân mạo hiểm thành công.


Phân thân Tiếu Ân nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt Hắc Long Vương, cười nói:
- Lão hắc, ngươi yên tâm đi, ta không bị tổn thương gì, hơn nữa, ta còn có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi.
- Tin tức tốt gì, kỳ thực ngươi có thể trở về, cũng đã là một tin tức tốt nhất rồi.


Hắc Long Vương cười lớn nói.


Quả thật, Tiếu Ân có thể thuận lợi trở về, cao hứng nhất chính là Hắc Long Vương rồi, sau khi rời khỏi bên cạnh Tiếu Ân, mỗi khi đối mặt với Cự Ma Thần và Day Ville, Hắc Long Vương đều cảm thấy run sợ trong lòng. Hắn đã sớm làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể bị đuổi ra khỏi nhà.


Nếu Tiếu Ân thực sự ngã xuống, như vây hắn tuyệt đối không có khả năng tiệp tục phiêu đãng theo hai vị thần linh này. Khi đó hắn sẽ trở lại quốc gia của Long thần vương bệ hạ, giống như long tộc mới tấn thăng thần linh khác, một mực ở đó đợi sau khi trở thành thần linh bậc trung, có được năng lực tự bảo vệ nhất định, mới có thể rời khỏi nơi đó.


Khẩn cầu duy nhất của hắn chính là, khi đó hai vị thần linh này không ngăn cản. Nếu bọn họ thật sự muốn mưu cầu thần cách và một thần gân da cốt nhục của lão long, hắn cũng chỉ có thể bỏ qua một thần xác thối tha hy sinh vẻ vang.


Cho nên sau khi Tiếu Ân trở về, hắn lập tức mặt mày hớn hở đi tới thần điện Thiên Không trong thần quốc của Tiếu Ân, vẻ mặt cao hứng kia tuyệt đối không có nửa phần giả dối.


Tiếu Ân khẽ mỉm cười. Hắn vô cùng hiểu cách nghĩ của lão long này. Nếu đổi lại là hắn chỉ sợ cũng không có khả năng tín nhiệm Cự Ma Thần và Day Ville hai vị thần linh không cùng thần hệ này.
- Lão hắc, từ nay về sau, chúng ta có thể không cần lưu lạc và phiêu đãng khắp nơi rồi.


Tiếu Ân chậm rãi nói.
- Không cần lưu lạc?
Hắc Long Vương ngần người, suy nghĩ một chút, đột nhiên hai mắt khẽ trợn lên, nói:
- Tiếu Ân, ngươi ở nơi đó đã gặp được vị chủ thần kia? Chẳng lẽ vị chủ thần kia đáp ứng dung nạp thần quốc của ngươi ở bên cạnh thần quốc của hắn sao?


Ở trong thần giới, nếu muốn nương nhờ một vị thần linh hùng mạnh, hơn nữa còn được vị thần linh kia đáp ứng, thì phải dừng thần quốc của mình ở bên ngoài thần quốc của vị thần linh hùng mạnh kia, đồng thời thừa nhận khí tức và hào quang của thần linh hùng mạnh.


Dưới tình huống như vậy, một khi gặp phải địch tập kích, mà mình đánh không lại, như vậy thần linh hùng mạnh sẽ vì hắn mà xuất đầu, tự mình ra tay hoặc hạ lệnh cho thần linh khác đánh lui hoặc giết chết thần linh kia.


Đương nhiên, làm như vậy mặc dù có được bảo đảm an toàn hùng mạnh, nhưng lại mất đi tự do tuyệt đối, vĩnh viễn cũng chỉ có thể sinh hoạt dưới cánh chim của vị thần linh hùng mạnh kia, khả năng muốn tiến thêm một bước cực kỳ nhỏ bé.


Thần vương bệ hạ của long tộc mặc dù cũng che chở cho những long thần vừa mới tấn thăng, nhưng sau khi vị long thần này đạt tới cảnh giới thần linh bậc trung, sẽ không cho phép ở lại địa phương ánh sáng thần quốc của hắn có thể đạt tới. Trừ phi vị long thần này cuối cùng đạt tới cảnh giới chủ thẩn, nếu không không thể trở về trước quốc gia vinh quang của Long thần vương Linde Bayer bệ hạ.


Long tộc sở dĩ hùng mạnh, cũng liên quan rất lớn tới yêu cầu nghiêm khắc và hà khắc như vậy.


Cho nên khi Tiếu Ân nói ra những lời này, phản ứng đầu tiên của Hắc Long Vương chính là, Tiếu Ân đã gặp được một vị chủ thần nào đó, hơn nữa đạt được tán thưởng của người ta, cho phép bọn họ đóng quân trong thần quốc vinh quang của người ta.


Không ngờ, Tiếu Ân chẳng qua chỉ khẽ lắc đầu, nói:
- Lão hắc, ngươi đoán sai rồi, ta cũng không đạt được chấp thuận của thần linh cấp bậc chủ thần gì.


Hắn thầm nghĩ trong lòng, ta đã đuổi tất cả chủ thần ra khỏi thời không hồng lưu, nếu như lúc này đi cầu bọn họ, chẳng phải muốn bị bọn họ đánh chết sao.
Hắc Long Vương nhíu mày, nói:
- Không phải chủ thần sao? Chẳng lẽ là thần linh bậc cao...
Hắn dừng một chút, nghiêm túc nói:


-Tiếu Ân, nếu là thần linh bậc cao đỉnh phong, như vậy chuyện này còn có thể thương lượng một chút, nhưng nếu chỉ là một thần linh bậc cao vừa mới tiến giai hoặc là thần linh bậc cao bình thường, vậy chính là không cần suy nghĩ. Thực ra các ngươi ba thần linh bậc trung liên thủ, đã là một cỗ lực lượng vô cùng hùng mạnh.


Tiếu Ân bật cười, đột nhiên nháy nháy con mắt một chút, từ trên người hắn nổi lên một cỗ khí thế hùng mạnh.


Hắc Long Vương lúc này, chẳng qua chỉ là một hình chiếu của thần linh yếu nhược mà thôi, ở trong mắt của hắn, phân thân Tiếu Ân tuyệt đối là sâu xa khó lường, đương nhiên, cao thâm đến mức độ nào hắn cũng hoàn toàn không biết gì cả.


Bởi vì bất kể Tiếu Ân là thần linh bậc trung cũng tốt, bậc cao, thậm chí là chủ thần cũng thế, đối với hắn mà nói cũng không có gì khác nhau.
Nhưng sau khi hắn cảm nhận được năng lượng của Tiếu Ân đột nhiên và cũng là cố ý phóng thích ra, một đôi mắt to của Hắc Long Vương lập tức trợn tròn.


Thần lực dao động hùng mạnh như thế và khí thế xung thiên kia, tuyệt đối không phải một thần linh bậc trung có khả năng có được.
Hắn kinh ngạc nhìn Tiếu Ân, líu ríu nói:
- Tiếu Ân... Ngươi, tiến giai rồi?
Tiéu Ân cười ha hả, nói:
- Lão hắc, xem ra ngươi vẫn có chút nhãn lực.


Sắc mặt của Hắc Long Vương lập tức có chút đỏ lên, ngươi đã biểu hiện rõ ràng như thế, nếu ta còn không đoán được, vậy mới kêu là có quỷ.
Trong lòng vừa chuyển, nhớ tới lời nói vừa rồi của mình, ngay cả là hắn cũng không khỏi có chút xấu hổ.


Tiếu Ân nếu đã tấn thăng thành thần linh bậc cao, vậy làm sao có khả năng ở dưới sự che ch