Cho nên sau khi hắn lao lên với khí thế xung thiên, đồng thời phá núi mà ra, đừng nói là vị ma quái cấp bậc ngụy thần đối diện kia, mà ngay cả tám hắc long cũng hoảng sợ.
Vừa rồi trong khi giao thủ, một nửa tinh lực của bọn họ đều chú ý phía dưới.
Mấy kẻ này đều không phải gà mờ. Bọn họ đều rõ ràng, một khi châm thần hỏa, chính là lúc bắt đầu chuyển hóa năng lượng toàn thân thành thần lực, nhưng khi đó lại là thời điểm nguy hiểm và yếu ớt nhất, bất kể như thế nào cũng không thể xâm phạm và quấy rầy, nếu không chuyển hóa đến một nửa, khả năng thần lực tự bạo là rất lớn.
Bọn họ đang chú ý biến hóa khí tức của Hắc Long Vương, đều biết đợi tới khi biến hóa khí tức của Hắc Long Vương đạt tới dị biến toàn bộ, chính là giờ khắc mấu chốt nhất kia.
Mà khi đó, không thể nghi ngờ mới chính là thời điểm giao phong quan trọng chân chính của hai bên. Rốt cuộc tám hắc long có thể phòng ngự được, hay là con ma quái này có thể đột phá phòng ngự. Quấy rầy đến Hắc Long Vương, hết thảy ở khi đó sẽ có kết quả.
Nhưng bất kể là ai cũng không nghĩ đến, Hắc Long Vương không ngờ cứ như vậy bạo phát, thật giống như hắn không cần quá trình châm thần hỏa.
Từ năng lượng mênh mông trên người Hắc Long Vương lúc này xem ra, dường như hắn đã bù lại hơn một nửa năng lượng, nói cách khác hắn đã thành công thuận lợi chuyển hóa năng lượng toàn thân thành thần lực.
Đến lúc này, giao chiến của hai bên không hẹn mà cùng ngừng lại, bọn họ khẩn trương nhìn chằm chằm Hắc Long Vương nhẹ nhàng lơ lửng giữa đất trời, tản ra khí tức thần uy nồng đậm, cảm xúc trong lòng lại khác hẳn nhau.
Đám người Lida đương nhiên là mừng rỡ, ánh mắt của bọn họ đều có ngạc nhiên vui mừng như trút được gánh nặng.
Nhưng con ma quái như ngọn núi nhỏ đối diện lại trợn tròn tà nhãn dưới độc giác, trong ánh mắt tràn đầy cảm xúc cực kỳ phức tạp. Đó là thất vọng, kính sợ, hối hận đủ các loại thần sắc khác nhau lẫn lộn với nhau, nếu thời gian có thể đảo lưu, như vậy hắn đã sớm đi xuống trực tiếp phát động tấn công Hắc Long Vương rồi.
Chẳng qua hắn cũng không biết, nếu như hắn thực sự làm như vậy, như vậy hắn đã sớm bị giết chết một trăm lần rồi.
Tiếu Ân dĩ nhiên không thích làm suy yếu uy tín của Hắc Long Vương ở trước mặt những hắc long này, nhưng nếu như con ma quái này thực sự uy hϊế͙p͙ đến Hắc Long Vương, như vậy hắn cũng không ngại ra tay. Chỉ có điều hiệu quả sau khi làm như vậy, không hữu dụng bằng để Hắc Long Vương sau khi châm thần hỏa tự mình ra tay giải quyết
Trải qua một trận chiến này, Tiếu Ân tin tưởng, sự tin tưởng của những hắc long này đối với vương của bọn họ sẽ cao hơn một tầng, trở thành nhóm tín đồ thành kính đầu tiên của hắn.
Hắc Long Vương lạnh lùng nhìn con ma quái như ngọn núi nhỏ, trong mắt của hắn, tên ma quái này giống như một con kiến nho nhỏ, căn bản là không đáng để hắn chú ý nhiều.
- Lida, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thanh âm uy nghiêm mà vang dội đột nhiên từ trên mặt biển truyền ra. Thanh âm này là câu nói đầu tiên của Hắc Long Vương nói với người bên ngoài sau khi châm thần hỏa, bên trong thanh âm không ngờ mang theo một tia uy áp hùng mạnh của thần linh.
Đây chính là uy năng đặc thù của long tộc, long tộc chân chính, ở một số phương diện, long tộc quả thật càng thích hợp trở thành thần linh hơn so với nhân loại.
Lida cúi người một cái thật sâu. Mặc dù là lão thần tử của Hắc Long Vương, cảm giác lúc này của hắn càng thêm kích động, nhưng đối với Hắc Long Vương đã trở thành thần linh, cảm giác của hắn đột nhiên trở nên cực kỳ phức tạp.
- Long vương bệ hạ vĩ đại, những ma quái này thừa dịp ngài bế quan, ba lần bảy lượt tới quấy rối, đồng thời muốn mưu cầu thần cách của ngài.
Lida là một vị hắc long cấp truyền kỳ hùng mạnh, thực ra nếu không bị nhốt mấy vạn năm trong vụ cốc kia, hắn có lẽ đã sớm tiến giai ngụy thần rồi cho nên khi đối mặt ma quái ngụy thần, hắn biểu hiện một mực là không kiêu ngạo không siểm nịnh, được các hắc long còn lại rất kính trọng.
Trên mặt của Hắc Long Vương hiện lên vẻ cổ quái như cười như không, nói:
- Muốn giành thần cách của ta? Ngươi không tự mình xuống dưới, chỉ bằng tiểu gia hỏa này là có thể sao?
Dứt lời, hắn thuận tay chỉ ra, theo động tác của hắn, từ trên Long Đảo nhanh chóng bay lên một bóng đen, bóng đen này mặc dù cũng không phải dựa vào tốc độ của mình để hành động, nhưng tốc độ của hắn vẫn cực nhanh như trước, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt mọi ngươi.
Khi thấy rõ ràng thứ này rốt cuộc là cái gì, Lida giận dữ nói:
- Thực độc ác, không ngờ ngươi lén lút phái người lẻn vào Long Đảo...
Trên độc giác của vị ma quái ngụy thần kia phát ra một đạo hào quang tiếp lấy nhân ảnh kia, cẩn thận quan sát một chút, phát hiện tiểu ma quái này đã hồn bay phách lạc.
Tiếu Ân mặc dù chỉ cầm tù ý thức của hắn mà thôi nhưng khi con tiểu ma quái này rơi vào tay Hắc Long Vương, vị long thần vừa mới tiến giai này liền thuận tay giết chết hắn.
Đối đãi với những người có ý đồ bất lợi với mình, Hắc Long Vương chính là không nương tay chút nào, xuống tay tàn nhẫn, tuyệt đối không nhân từ hơn so với thần linh của hắc ám hệ.
Chậm rãi, một giọt nước mắt cực lớn từ con mắt độc nhất của ma quái cực lớn chảy xuống.
Chẳng qua bất kể là Hắc Long Vương, hay là tám hắc long đều nhìn như không thấy.
Nếu không phải hắn muốn đánh chủ ý với mảnh vỡ thần cách của Hắc Long Vương, hơn nữa lén lút phái tiểu ma quái tiến vào Long Đảo, như vậy chuyện hôm nay cũng tuyệt đối sẽ không xảy ra.
Con người chết vì tiền tài chim chết vì ăn, đây chính là kết quả điển hình của tham lam.
Chỉ có điều, nếu như đặt Hắc Long Vương vào vị trí của ma quái như vậy, Hắc Long Vương cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua ý niệm cướp đoạt mảnh vỡ thần cách trong đầu.
Chính giống như đám người Tiếu Ân ngày xưa liên thủ thí thần thành công, nói cho cùng, cường tồn nhược vong, cá lớn nuốt cá bé là quy luật cơ bản của toàn bộ thế giới, căn bản là không giảng bất kỳ đạo lý gì.
Khi giọt nước mắt kia chậm rãi nhỏ lên trên thi thể của tiểu ma quái kia, dị biến nổi lên.
Thân thể của tiểu ma quái đột nhiên bành trướng lên, chẳng qua chỉ là ở trong nháy mắt đã đạt tới trình độ giống như đại ma quái, như ngọn núi nhỏ.
Ngay sau đó, thân hình của đại ma quái lại giống như quả bóng xì hơi, nhanh chóng nhỏ lại, giây lát cũng đã giấu ở phía sau tiểu ma quái.
Đám người Hắc Long Vương đầu tiên là ngẩn người, sau đó lập tức hiểu được.
Đại ma quái này không ngờ lợi dụng thân thể của tiểu ma quái để đạt tới mục đích chạy trốn.
Giọt nước mắt vừa rồi kia chẳng qua chỉ là một biểu hiện giả dối của hắn để che dấu hành vi này, nước mắt của ma quái quả nhiên là thứ rẻ mạt nhất.
Ầm một tiếng, thân thể của tiểu ma quái chợt nổ tung trên không trung, tiểu ma quái mặc dù chỉ có thực lực của cửu cấp, nhưng đại ma quái lại là ngụy thẩn hàng thật giá thật, đưa gần như một nửa năng lượng vào trong cơ thể tiểu ma quái, uy lực của vụ nổ này, thật sự tương đương với một ngụy thần cấp một tự bạo.
Hắc Long Vương tức giận hừ một tiếng, ở trên người hắn lập tức nổi lên một mảnh hào quang lớn. Mảnh hào quang này giống như một mặt trời nhỏ, không chỉ bảo vệ hắn, ngay cả đám người Lida cũng được vòng hào quang mãnh liệt này bao phủ.
Lựa chọn của Hắc Long Vương khi thành thần, đương nhiên là thần linh của quang minh hệ, cho nên năng lượng của hắn phóng ra tự nhiên cũng có thuộc tính quang minh cực kỳ hùng mạnh.
Trên bầu trời vô số hài cốt giống như mưa bay về phía hào quang vạn trượng kia. Nhưng những hài cốt mang theo khí tức màu đen kia khi tiếp xúc với hào quang vô tận, lập tức giống như củi khô gặp liệt hỏa, ở trong nháy mắt cũng đã bùng lên, và ở trong thời gian ngắn đã biến thành tro tàn, bị gió biển trên bầu trời thổi qua, lập tức tiêu tan mất tăm mất tích.
Tuyệt đại đa số mảnh vỡ của thi thể bị Hắc Long Vương tiêu trừ, nhưng cũng có một bộ phận hài cốt ở dưới sự khống chế của đại ma quái cố ý bay vào bên trong Long Đảo.
Trong Long Đảo lúc này, chỉ có năm con tiểu hắc long chưa hoàn toàn trưởng thành, năng lực của những hắc long này cao nhất cũng chỉ có bát cấp, đối mặt với tự bạo của ngụy thần cấp bậc, bọn chúng căn bản là không có lực lượng phòng ngự.
Đại ma quái đã tính toán rất tốt, Hắc Long Vương hoặc là không để ý tới, tùy ý để mười ba hắc long phía dưới và phía trên tự mình chịu đựng lực xung kích của loại bùng nổ cực mạnh này, hoặc là vì cứu viện những thuộc hạ này, thì không có khả năng tiếp tục truy kích hắn.
Dù sao, một thần linh vừa mới châm thần hỏa không thể có được thực lực hùng mạnh như vậy, hơn nữa nơi này cũng không phải bên trong thần quốc, nơi thần linh có thể thay đổi mọi thứ theo ý mình.
Cho nên, sau khi thi thể của tiểu ma quái nổ tung, đại ma quái lập tức sử dụng tất cả lực lượng bỏ chạy về phương xa. Hắn phải lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi tinh cầu này, nếu không chờ đợi hắn, có lẽ chính là truy sát vô tận. Chẳng qua nếu như rời khỏi tinh cầu này, như vậy Hắc Long Vương cũng không có khả năng lấy bản thể chí tôn của thần linh tiếp tục truy sát.
Hắc Long Vương nhìn phương hướng hắn rời đi, trên mặt vẫn không có nửa điểm biểu tình như trước, nhưng trong mắt lại có châm chọc nói không nên lời.
Hắn tùy tay chỉ ra, một điểm sáng bay vào trong Long Đảo, sau đó toàn bộ Long Đảo đều sáng lên.
Khí thế của Hắc Long Vương giờ khắc này đã đạt tới đỉnh điểm, toàn bộ Long Đảo không ngờ lấy hắn làm trung tâm đều biến thành quốc gia của quang minh.
Nếu như ở thần giới có vị thần linh nào đó thấy được tình hình lúc này, khẳng định sẽ không tin vào mắt mình.
Một thần linh vừa mới tiến giai, không ngờ có thể phóng thích thần vực quang minh quy mô lớn như thế, cho dù đây là một long thần hiếm thấy cũng không có khả năng.
Lực lượng của hào quang không chỉ cuộn mình ở một chỗ, mà mau chóng lan tràn, trong nháy mắt quầng sáng đã lan qua điểm thi thể của tiểu ma quái nổ tung, trong giây lát tinh lọc sạch sẽ tất cả thi thể của tiểu ma quái.
Trong thi thể của tiểu ma quái không chỉ ẩn chứa năng lượng hùng mạnh, còn ẩn chứa độc tính mãnh liệt, nếu như thực sự rơi vào trong biển, như vậy đối với chủng tộc trong biển sẽ là một trận tai họa cực lớn.
Vương giả ở trong mảnh hải vực này là một vị á long, từ sau khi biết thân phận của Hắc Long Vương, bao nhiêu năm hiếu kính không ngắn chút nào, còn nhu thuận hơn so với tôn tử chân chính, Hắc Long Vương tự nhiên là không thể để hắn bị tổn thất lớn như thế.
Hào quang mãnh liệt lóe lên một chút, khi hết thảy khôi phục lại bình thường, đám người Lida đã quỳ xuống ở trên bầu trời, trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ sùng kính, vô cùng kính phục thực lực hùng mạnh của Hắc Long Vương.
Khuôn mặt già nua của Hắc Long Vương có chút đỏ lên. May mắn hắn hiện tại đã tấn thăng thành thần linh, mấy hắc long kia không dám nhìn thẳng, bằng không khẳng định sẽ phát hiện một chút manh mối.
Hắc Long Vương da mặt dày như tường, như cương thiết, như kim cương chẳng qua chỉ trong nháy mắt cũng đã điều chỉnh tâm tính của mình, hoàn toàn yên tâm thoải mái nhận phần công lao này về mình.
Thanh âm như lôi đình của hắn vang lên:
- Các ngươi đi xuống chờ.
Dứt lời, thân ảnh của hắn đã hóa thành một đạo hào quang, nháy mắt biến mất không thấy, đám người Lida tự nhiên không dám có gì chậm trễ và làm trái, ngoan ngoãn tiến vào Long Đảo chờ đợi.
Nhưng bọn họ cũng không biết, ngay trước khi bọn họ quay lại Long Đảo, một nhân ảnh hư vô đã rời khỏi nơi này trước một bước.
- Tiếu Ân, bay nhanh một chút.
Hắc Long Vương ở không trung nhàn nhã thúc giục.
Tiếu Ân tức giận nói:
- Ngươi không phải long tộc sao, vì sao không tự mình bay.
Hắc Long Vương cười khổ một tiếng, nói:
- Long tộc chúng ta mặc dù bay cũng nhanh, nhưng khi đối mặt với ma quái truyền thừa từ thượng cổ, vẫn là xa xa không bằng.
Hắn vuốt long tu (râu rồng) một chút, đột nhiên nói:
- Thật sự là kỳ quái con ma quái này rõ ràng là từ thần giới tới, nhưng điều này không có khả năng, ma quái là kẻ thù chung của tất cả thần linh, hắn làm sao lại an toàn vượt qua thông đạo chứ? Chẳng lẽ...
Lúc này, dưới chân hai người bọn họ có một tấm thuẫn cực lớn hình tròn, đang phi hành, trên không trung. Chẳng qua tốc độ của bọn họ mặc dù đã nhanh tới cực điểm, nhưng con ma quái đã thu nhỏ thân thể lại như nhân loại kia lại nắm giữ tốc độ cực hạn khiến Tiếu Ân cũng cảm thấy khủng bố, ngay cả tốc độ của Hắc Long Vương so sánh với nó cũng kém một bậc. Rơi vào đường cùng, Tiếu Ân đành triệu tập tiểu viên thuẫn ra, cùng Hắc Long Vương truy kích.
Vốn hắn định triệu tập tiểu mộc kiếm, chẳng qua suy nghĩ một chút, vẫn là giấu đi tốt hơn. Nếu chuyện hắn có thể khống chế lôi điện màu tím bị người khác biết, đó tuyệt đối là một chuyện cực kì phiền toái.
Lúc này, sau khi nghe được lời nói của Hắc Long Vương, trong lòng Tiêu Ân khẽ động, nói:
- Ngươi làm sao biết loại thượng cổ ma quái này đến từ thần giới?
- Vậv còn phải hỏi chỉ cần nhìn thủ đoạn tác chiến của hắn thì biết, dự đoán tất cả chuẩn như vậy, hắn khẳng định thấy qua rất nhiều lần tấn thăng thần linh, hơn nữa đã từng tham gia tiểu đội săn bắn. Ha ha, nếu không phải đến từ thần giới, đó là một việc quyết không có khả năng.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, hỏi:
- Phần đông ma quái thượng cổ truyền thừa xuống không phải đều là tử địch của thần linh sao, bọn họ làm sao có khả năng tham gia tiểu đội săn bắn chứ?
Hắc Long Vương lập tức á khẩu không trả lời được, sau khi do dự một lúc lâu, hắn mới nỉ non nói:
- Có lẽ, có chút thần linh cũng không phải nghĩ như vậy.
Tiếu Ân cũng không nói gì nữa, hắn mơ hồ đoán, trong đó khẳng định là bao hàm một ít chuyện với địa vị của mình còn không thể biết được. Mà Hắc Long Vương trước kia phụng dưỡng một vị long thần hùng mạnh nào đó, có lẽ hắn biết một chút nội tình cũng không tiện nói.
Tâm niệm chuyển động một cái, Tiếu Ân đột nhiên nói:
- Hắc Long Vương, ta muốn đuổi kịp hắn, ngươi ngồi chắc.
Tinh thần của Hắc Long Vương lập tức chấn động, nói:
- Thì ra ngươi còn chưa sử dụng tốc độ nhanh nhất? Không cần giấu diếm nữa, mau chút giải quyết tên kia.
Trong lòng Tiếu Ân nổi lên một cảm giác ấm áp, từ sau khi tấn thăng thần linh, ngoại trừ Juliana, ngay cả phụ thân và sư phụ của hắn thái độ đều có biến hóa cực lớn.
Đại thần linh ở cùng một chỗ là lúc không có gì câu thúc, nhưng bất kể là Day Ville, hay Cự Ma Thần thực ra đều là bản thân Tiếu Ân, cho nên lúc này lời nói phóng khoáng của Hắc Long Vương lại khiến Tiếu Ân tìm về mấy phần cảm giác thân mật trước khi thành thần.
Đương nhiên, phòng bị giữa các thần linh thực ra phải nghiêm cẩn hơn rất nhiều so với người bình thường. Nếu không phải khế ước linh hồn bình đẳng giữa bọn họ, Hắc Long Vương cũng tuyệt đối không có thái độ như vậy.
Trong không gian hư vô đột nhiên nổi lên một trận dao động kỳ dị, khi loại dao động này đột nhiên xuất hiện, sắc mặt của Hắc Long Vương chính là biến đổi kinh hô:
- Không gian truyền tống? Ngươi có nắm chắc không?
- Đương nhiên.
Theo lời nói của Tiếu Ân vừa vang lên, viên thuẫn dưới chân hai thần linh bọn họ cũng đã biến mất không thấy.
Không gian truyền tống, ma pháp này mặc dù cực kỳ hùng mạnh; nhưng khi cấp tốc phi hành, lại chưa chắc là thủ đoạn chạy trốn hoặc truy tung tốt nhất.
Chính cái gọi là sai một ly đi một dặm, muốn phán đoán chuẩn xác không sai một chút, làm sao là một việc dễ dàng như vậy.
Nhưng đối với Tiếu Ân phân thân và Tứ Hào đi theo hắn mà nói đây quả thực chính là một bữa ăn sáng.
Trong khoảnh khắc khi hai người Tiếu Ân từ trong không gian đi ra, đã cảm ứng được xa xa, khoảng cách giữa con đại ma quái kia và bọn họ đã được kéo lại gần một nửa.
Hắc Long Vương lúc này mới thở dài một hơi, có chút khoa trương nhìn Tiếu Án. Hắn dường như có chút phát hiện, Tiếu Ân trước mắt không hề đơn giản như vậy.
Thì ra hắn nghĩ Tiếu Ân cũng giống như hắn, cũng là thần linh vừa mới châm thần hỏa, nhưng không đủ xây dựng thần quốc, nhưng hiện giờ xem ra, tình huống dường như có chút bất đồng với dự đoán của hắn, một thần linh vừa mới châm thần hỏa dường như không có thần thông lớn như vậy.
Chẳng lẽ...
Trong lòng hắn đột nhiên hiện lên một ý niệm, Tiếu Ân lúc này không ngờ là một phân thân?
Chẳng qua ý nghĩ này lập tức bị hắn cường hành kiềm chế xuống, sống ở thần giới nhiều năm như vậy, hắn đương nhiên hiểu được, thần linh yếu nhược nhiều nhất chỉ có thể lấy hình chiếu hạ giới, mà chỉ có thần linh bậc thấp mới có tư cách phân liệt ra thần linh phân thân.
Bất kể như thế nào hắn cũng không thể tin được, Tiếu Ân ở trong mấy chục năm ngắn ngủi này đã tấn thăng đến thần linh bậc thấp.
Chỉ có điều, vì sao một thần linh yếu nhược mới tấn thăng lại nắm giữ uy năng lớn đến như thế này chứ? Hắn suy nghĩ một lát, lại vẫn như trước không có thu hoạch gì, chỉ có thở dài một tiếng trong lòng, loại quái thai này quả nhiên không phải hắn có thể suy nghĩ.
Lúc này, Tiếu Ân đã lại tiến hành lần truyền tống không gian thứ hai.
Sau lần truyền tống thứ ba, khoảng cách giữa bọn họ và đại ma quái đã gần trong gang tấc.
Đại ma quái đột nhiên dừng lại, trong tà nhãn duy nhất của hắn lộ ra tuyệt vọng và sợ hãi thật sâu. Sau khi thấy được hai vị thần linh ở trên tấm thuẫn, hắn mới hiểu được vì sao lại phát sinh nhiều việc ngoài ý liệu của hắn như vậy.
Tiếu Ân lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Ngươi vì sao phải từ trên thần giới xuống?
Đại ma quái chớp mắt một cái, dường như đang làm ra biểu tình phi thường bất đắc dĩ:
- Thần giới thần linh bệ hạ tôn kính, ta sở dĩ phải tới hạ giới, chính là đến nơi này mưu cầu mảnh vỡ thần cách.
- Ở trong này?
Tiếu Ân trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy, bởi vì ở thần giới thần linh muốn mưu cầu mãnh vỡ thần cách thật sự là quá nhiều, căn bản không phải ma quái chúng ta có thể nhúng tay. Cho nên chúng ta mới tới hạ giới, muốn ở trong này thử vận may, nhìn xem có thể tìm được mảnh vỡ thần cách hay không. Dù sao áp lực ở hạ giới phải nhỏ hơn so với thần giới.
Tiếu Ân và Hắc Long Vương liếc mắt nhìn nhau một cái, đều có chút hiểu rõ.
Quả thật, mặc dù cơ hội thành thần ở hạ giới ít hơn nhiều so với thần giới, nhưng hạ giới dù sao cũng rộng lớn vô biên, hơn nữa nói về lực canh tranh, kém xa sự tàn khốc của thần giới. Nếu dưới cơ duyên xảo hợp phát hiện một mảnh vỡ thần cách, như vậy khi cướp đoạt liền có nắm chắc hơn.
Chính như Hắc Long Vương, nếu hắn lúc này thành thần ở thần giới, hơn nữa tin tức bị tiết lộ, như vậy người đến tuyệt đối không thể chỉ là một ma quái ngụy thần này, mà là trăm ngàn tiểu đội săn bắn. Thậm chí ngay cả một ít thần linh yếu nhược cũng đến góp vui, ở dưới loại tình huống đó, khả năng Hắc Long Vương thuận lợi châm thần hỏa và thành thần chỉ có thể nói là cực kỳ nhỏ bé.
- Thần linh bệ hạ vĩ đại mà tôn kính.
Ma quái ngụy thần kia cung kính nói:
- Xin ngài tha thứ cho sự lỗ mãng của ta, nếu như sớm biết hai ngài ở cùng một chỗ, như vậy kẻ hèn mọn như ta căn bản là không dám đánh chủ ý với mảnh vỡ thần cách.
- Tha thứ ngươi?
Hắc Long Vương cười ha hả nói:
- Ngươi nghĩ là chúng ta có thể tha thứ cho ngươi sao?
Ma quái ngụy thần làm ra tư thái thấp hơn:
- Hai vị thần linh vĩ đại chỉ cần các ngài có thể cho ta cơ hội một lần sửa sai ta nguyện ý làm tín đồ của các ngài, từ nay về sau hoàn toàn tín ngưỡng các ngài.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, nắm giữ một ma quái ngụy thần làm tín đồ, kỳ thực cũng là một việc tương đối phong cách. Khác không nói nhưng làm cho tín đồ của thần quốc gia tăng một người, đây dường như một món đáng giá.
Nhưng Hắc Long Vương lại cười lạnh, nói:
- Thật sự là đáng tiếc, nếu ngươi không phải ma quái từ thần giới xuống, chúng ta có lẽ còn có thể đồng ý điều kiện của ngươi. Nhưng nếu ngươi từ thần giới mà đến, như vậy khẳng định liên quan tới một ít chuyện chúng ta không biết, cũng không muốn biết, cho nên chúng ta cũng không muốn trêu chọc một ít phiền toái không ngờ.
Trong lòng Tiếu Ân rùng mình. ánh mắt nhìn về phía ma quái này lập tức trở nên sắc bén.
Thân hình của đại ma quái khẽ run lên, thần sắc trong con mắt duy nhất của hắn nhìn về phía Hắc Long Vương biến đổi. Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, một hắc long châm thần hỏa ở hạ giới, vì sao nghe giọng điệu, dường như lại biết một số cơ mật trong thần giới, đây dường như đã vượt quá phạm vi hắn có thể lý giải.
Hắc Long Vương chợt quát khẽ một tiếng:
- Động thủ.
Hào quang màu trắng mãnh liệt từ trên người hai người Tiếu Ân điên cuồng tràn ra, dưới tình huống không có người quan khán, bọn họ cũng không ngại lấy hai thần linh liên thủ đối phó một ngụy thần, chỉ cần có thể mau chóng giải quyết phiền toái này là có thể.
Thực lực của Tiếu Ân hơn xa Hắc Long Vương. Dưới sự liên thủ của hai người, đại ma quái thậm chí chỉ phát ra một tiếng kêu thảm thiết gấp rút đã hoàn toàn tiêu vong.
Thần niệm của Tiếu Ân muốn giam cầm hồn phách chưa hoàn toàn tiêu tán của đại ma quái lại bị Hắc Long Vương ngăn lại.
Hắc Long Vương lắc đầu nghiêm nghị nói:
- Tiếu Ân, không nên rước lấy phiền toái.
Tiếu Ân ngẩn người, suy nghĩ một chút, cảm kích hướng về phía Hắc Long Vương gật đầu một cái, hai thần linh lập tức rời khỏi nơi đây, cũng không chú ý đến nơi này nữa.
Hắc Long Vương sau khi trở lại Long Đảo, chẳng qua chỉ phân phó mấy tiếng rồi ly khai.
Lúc này ở trên Long Đảo, những đại hắc long, tiểu hắc long này đều tràn đầy tin tưởng đối với Hắc Long Vương. Nếu lão nhân gia đã nói sau khi châm thần hỏa phải đi du đãng bên ngoài một đoạn thời gian, như vậy bọn họ tự nhiên là không có khả năng phản đối.
Chẳng qua mấy hắc long Lida đều mơ hồ nhớ rõ, sau khi thần linh châm thần hỏa xong, không phải nên ru rú trong nhà sao? Dù sao, nguy hiểm ở xung quanh thật sự là quá lớn.
Thần linh tuy rằng lợi hại gấp trăm lần so với ngụy thần, nhưng bởi vì ở trong cơ thể thần linh có thần cách, cho nên có thể dẫn đến càng nhiều người mơ ước, mà những người có tư cách này lại không một ai là dễ chọc.
Chỉ có điều, mặc dù bọn họ biết điểm này, nhưng khi Hắc Long Vương công bố thần dụ, bọn họ lại đều không thể phản đối chỉ có thể ngoan ngoãn phủ phục trên mặt đất, cung kính nghe lệnh.
Sau khi bố trí mọi thứ của Long Đảo ổn thỏa, Hắc Long Vương mang theo Tiếu Ân rời khỏi địa phương này, không ngờ thông qua thượng cổ truyền tống trận đi tới một tinh cầu mà Tiếu Ân căn bản không biết tên.
Khi đi tới trên tinh cầu này, Hắc Long Vương vẻ mặt đắc ý nói:
- Tiếu Ân, người nhìn thấy không, đây là viên tinh cầu tín ngưỡng đầu tiên ta tìm được cho mình, ở trên viên tinh cầu này có khoảng ba trăm triệu sinh linh, hơn nữa càng khó có được chính là, nơi này là một mảnh tinh cầu hoang vu không có thần linh. Chỉ cần ta ở trong này chậm rãi phát triển hơn trăm năm, thì nhất định có khả năng đủ để kiến lập thần điện, hấp thu cũng đủ tín đồ, đồng thời ngưng tụ cũng đủ tín ngưỡng lực, để xây dựng thần quốc của ta.
Nhìn thấy bên trong đôi mắt của Hắc Long Vương chớp động hào quang sáng ngời, Tiếu Ân thật sự là có chút hết chỗ nói rồi.
Chẳng qua đây cũng là tình huống bình thường, trên cơ bản sau khi châm thần hỏa, tấn thăng thành thần linh, đều có một đoạn năm tháng gian khổ như vậy.