Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 7 - Chương 48: Thần tích (Hạ)

Sau ba ngày ở trong chủ thần điện của nữ thần Ánh Trăng ở đại lục người da đen, Tiếu Ân quay trở về ma pháp tháp ở đại lục hoàng kim.
Ba ngày tuy không dài nhưng cũng đủ để Tiếu Ân có hiểu biết nhất định về
thuật tiên đoán.


Tuy nhiên sau khi học thuật tiên đoán, Tiếu Ân biết hắn không có thiên phú về mặt này, về phần Lhasa Lira mượn dùng thần lực của Cự Ma Thần, có thực sự nắm giữ được hay không thì vài ngày sau mới biết được.
Sara không ngờ có ký ức nhất định về việc giữa Tiếu Ân và nữ thần Ánh Trăng.


Không chỉ có nữ thần Ánh Trăng hiểu lầm ý đồ của Tiếu Ân, ngay cả Sara mỗi lần nhìn Tiếu Ân đều đỏ ửng cả mặt, khiến Tiếu Ân thầm hô hổ thẹn.


Lời hứa của hắn chỉ là một hành vi bồi thường vô ý thức, nhưng thật không ngờ hoàn toàn bị người khác hiểu lầm. Chỉ có điều, trong lòng Tiếu Ân không bài xích, ngược lại sâu trong nội tâm còn cảm thấy vui sướng.


Cho nên sau ba ngày ngây ngốc, Tiếu Ân vội vã cáo từ, cũng không muốn khiến quan hệ giữa hai người trở nên quỷ dị.
Sau khi về tới ma pháp tháp, Tiếu Ân lập tức gọi Lhasa Lira.
Vị đệ tử gần đây mới bái làm môn hạ của Tiếu Ân đã thay đổi hoàn toàn hình dạng.


Trên người hắn không còn mặc một bộ ma pháp bào nữa mà thay vào đó là một trường bào màu tím nhạt. Bộ trường bào này hoàn toàn được thiết kế dựa theo dáng người của Lhasa Lira, sau khi mặc nó trên người có thêm một khí chất tôn quý.


Nếu trên đầu có thêm vương miện vậy thì hình tượng giáo hoàng miễn cưỡng chấp nhận được.
Tuy nhiên dù Lhasa Lira mặc bộ quần áo này thì xét về phương diện cao quý vẫn không thể so sánh được với Sara.


Tiếu Ân tuy có chút bất mãn nhưng cũng biết loại thiên phú đó người bình thường không thể có được.
Chỉ cần lúc tế thần, hắn biểu hiện như bây giờ thì Tiếu Ân cũng đã thỏa mãn.
Nếu hiện giờ so sánh hắn với Sara đúng là nói đùa.


- Sư phụ, ngài có gì cần phân phó Lhasa Lira cung kính nói.
Tiếu Ân nhẹ giọng hỏi:
- Lhasa Lira, ngươi cảm ứng được thần ân của Cự Ma Thần bệ hạ sao?
Ánh mắt của Lhasa Lira lộ vẻ hưng phấn nói:


- Tất nhiên, sư phụ, dưới sự chỉ điểm của ngài, con có thể cảm ứng được thần ân của Cự Ma Thần bệ hạ và còn được người chúc phúc.
Tiếu Ân ngẩn ra, nhìn hắn thật sâu. Quả nhiên trên người hắn có ánh sáng hồng hắc tương đối rõ ràng.


Đây là đặc điểm của Cự Ma Thần, cũng là một trong những dấu ấn mà hắn để lại trên người tín đồ.
- Lhasa Lira, thuật tiên đoán của ngươi thế nào? Luyện tập tới đâu rồi?
Tiếu Ân dò hỏi.
Vẻ mặt của Lhasa Lira lập tức lộ vẻ xấu hổ nói:


- Sư phụ, đệ tử ngu dốt, đến bây giờ vẫn chưa nắm giữ được bí quyết trong đó.
Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng nói:
- Lhasa Lira, kỳ thật ngươi không cần luyện tập thuật tiên đoán.
Sắc mắt của Lhasa Lira lập tức biến đổi, hắn lập tức nói:


- Sư phụ, ngài đừng tức giận, con nhắt định sẽ cố gắng để đạt được yêu cầu của ngài.
Tiếu Ân không nói gì, sau đó dưới ánh mắt không hiểu của Lhasa Lira, tung cho hắn một quyển ma pháp lục thư.


- Lhasa Lira, ngươi không cần học thuật tiên đoán mà ta đưa cho lúc trước nữa. Từ hôm nay trở đi, ngươi luyện tập thuật tiên đoán trong quyển sách này.
Lhasa Lira kinh ngạc hô một tiếng, nhưng không dám hỏi, tiếp nhận ma pháp lục thư.
Tiếu Ân vung tay lên, giáo hoàng tương lai của giáo phái Cự Ma Thần cung kính lui xuống.


Cho tới khi hắn rời đi, sắc mặt của Tiếu Ân mới thả lỏng.
Thuật tiên đoán lúc đầu mà hắn bảo Lhasa Lira tu luyện là do hắn mua trong thành thị giao dịch. Có lẽ bản ma pháp lục thư đó là thật nhưng không thích hợp với Lhasa.


Có hai biện pháp học thuật tiên đoán. Một loại là tự mình tu luyện còn một loại khác là tu luyện thần thuật.


Tự mình tu luyện là dựa vào bản thân cố gắng học thuật. Ví dụ như lĩnh vực cảm giác của Follett Wright, hắn là loại người điển hình của việc tự dựa vào bản thân có được năng lực tiên đoán.


Còn phương pháp tu luyện thần thuật là phương pháp được nhiều người lựa chọn, nó có liên quan tới thần linh. Bất kể Hi An hay Sara, đều sử dụng phương pháp này.
Tất nhiên có thể trợ giúp người khác tu luyện đều là những thần linh có năng lực tiên đoán.
Vận mệnh chủ thần, nữ thần Ánh Trăng....


Ngoài ra còn có một tình huống khác, đó là bản thân tín đồ có tiềm lực về thuật tiên đoán nhưng không thể kích phát ra. Vì thế phải làm tín đồ của một vị thần linh, dùng thần lực của thần linh để kích phát thành công năng lực tiên đoán của mình.


Bản thân Lhasa Lira quả thật có thiên phú tiên đoán. Nhưng đáng tiếc, ngay từ đầu khi tiếp xúc với ma pháp, hắn không lựa chọn con đường chính xác nhất với mình. Cho nên hắn lựa chọn học tập nguyên tố hệ ma pháp và sau khi đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư, muốn quay đầu lại là một chuyện vô cùng khó khăn.


Giống như vốn là một tờ giấy trắng, tự nhiên bị bôi xấu một chút. Muốn vẽ ra một bức tranh tuyệt thế là chuyện vô cùng khó khăn.


Tình huống của Lhasa đúng là như thế. Cho nên Tiếu Ân mới dùng trăm phương ngàn kế lấy thần thuật tiên đoán từ chỗ Sara để dùng thần lực của Cự Ma Thần kích thích năng lực tiên đoán của hắn, như vậy hắn mới danh chính ngôn thuận trở thành giáo hoàng của giáo phái Cự Ma Thần.


Bất kể là thần linh gì, trong đám tín đồ mà có người biết được thuật tiên đoán thì kẻ đó được coi là giáo hoàng.
Đây là một quy củ không thành văn của chúng thần.
Ở trên đất bằng kiến tạo một tòa thần điện to lớn, bất kể đối với ai cũng là chuyện vô cùng khó khăn.


Tuy nhiên ở trong mắt đại địa chi mẫu, loại chuyện này giống như người bình thường ăn cơm, không có chút khó khăn nào.
Từng có một lần trong vòng một ngày, đại địa chi mẫu kiến tạo mười tòa thần điện trên những khoảng đất trống.


Điều đó khiến cho tất cả các cao thủ và những người có quyền lực trên đại lục thần tạo thán phục.
Trong vòng mười ngày, đại địa chi mẫu sử dụng năng lực thổ hệ siêu cường của mình, kiến tạo chín mươi tòa thần điện to lớn.


Tất cả thần điện đều giống nhau như đúc, thậm chí hoa văn cũng không hề khác nhau.
Loại năng lực này, Tiếu Ân có thể khẳng định, ngay cả thần linh bậc thấp cũng chưa chắc làm được.


Có lẽ vị tinh linh chủ thần sáng tạo ra đại lục thần tạo có thể làm được điều này. Nhưng kẻ có thần cách thấp kém như Cự Ma Thần tuyệt đối không thể làm được điều này.


Cho nên đại địa chi mẫu tuy không phải là thần linh nhưng nếu tiếp tục phát triển, chỉ sợ thành tựu cuối cùng sẽ không kém thần linh.


Mười ngày sau, đại địa chi mẫu oai phong rời đi. Còn ở trong thần điện của Cự Ma Thần đang diễn ra cuộc tuyển chọn tỉ mỉ, chọn ra ba vạn tín đồ trung thành nhất để bố trí thần điện.


Mỗi một thần điện có ba trăm tín đồ trung tâm và hơn ba nghìn tín đồ bình thường làm công tác chuẩn bị cho lễ tế thần.
Cứ như thế, sau một tháng, đám người Tiếu Ân hội tụ được gần năm triệu người trong mười khu vực về một trăm tòa thần điện.


Trong năm triệu người thì tín đồ của Cự Ma Thần đã vượt qua ba mươi vạn người. Đại địa chi mẫu sáng tạo kỳ tích, trong vòng mười ngày kiến tạo một trăm tòa thần điện. Theo sự an bài của Tiếu Ân, chuyện này nhanh chóng được truyền bá khắp cả đại lục.


Mười ngày kiến tạo một trăm tòa thần điện. Đối với người bình thường, đây là thần tích.
Cho nên những người này khi thấy thần điện bất ngờ xuất hiện, đều bị kiến trúc
to lớn đó dọa sợ.


Bởi vì nhân số phân bố tại các địa phương đồng đều nên trước mỗi tòa thần điện
đều có ba tới bảy vạn người.
Nhiều người như thế hội tụ xung quanh một tòa thần điện, không ngờ lại lộ ra không khí trang nghiêm.


Đây là hiệu ứng của quần chúng, nhân số đạt tới một trình độ nhất định có nhiều
khi đạt được những kết quả nằm ngoài ý muốn.
Đương nhiên áp lực bên trong thần điện cũng có quan hệ lớn.
Vì ngày này, các tín đồ của Cự Ma Thần đã chuẩn bị rất lâu.


Sau khi mọi người hội tụ, ở trong chủ thần điện trên lưng chừng núi, Tiếu Ân hơi gật đầu.
Hôm nay diễn viên chính không phải Tiếu Ân mà là Lhasa Lira mặc hoàng phục giáo hoàng.
Ngày xưa vị này có cấp bậc đại ma pháp sư, hiện giờ từ bề ngoài nhìn vào thì hoàn toàn khác ngày xưa.


Đặc biệt là bộ trường bào giáo hoàng và vương miện trên người hắn, hoàn toàn biểu lộ sự cao quý và ổn trọng của hắn.
Sau khi được Tiếu Ân đồng ý, Lhasa Lira nghiêm túc tiến vào trong nội điện. Ở phía sau hắn, có mười tám vị tín đồ trung tâm đi theo.


Mười tám người này có niên kỷ khác nhau. Cao nhất là một thầy tu tóc bạc trắng, thậm chí hành động của hắn còn có chút run rẩy, nhìn qua quả thực đã gần đất xa trời, khiến người khác lúc nào cũng lo lắng không biết hắn có bị té ngã không. Thấp nhất là bảy, tám tuổi. Đây là độ tuổi ngây thơ vô tri của trẻ con. Nhưng trong mắt những đứa bé này đã tràn ngập trí tuệ.


Tuy nhiên ngoài lớp người già và trẻ ra, những người còn lại có độ tuổi từ hai mươi tới năm mươi.
Giới tính và chủng tộc của bọn họ khác nhau. Có thiếu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc, cũng có thú nhân cao lớn hung hãn.


Bọn họ là những nhân vật đại biểu cho các chủng tộc trên đại lục thần tạo, là những người được đám người Tiếu Ân tuyển ra.
Bọn họ đại biểu cho ba chủng tộc, đại biểu cho những tín đồ của Cự Ma Thần.


Ở giữa mười tám tín đồ, Lhasa Lira chậm rãi tiến vào nội điện, đứng trước một bức ngọc thạch to lớn, chậm rãi quỳ xuống.
Mười tám tín đồ phía sau hắn cũng đồng thời quỳ xuống. Trong mắt bọn họ lóe lên sắc thái quỷ dị.
Đó là sự cực đoan tới điên cuồng.


Dường như tinh thần của mỗi người chia làm hai. Một phần thì giống như dung nham hỏa diễm, một phần thì giống như thế giới băng tuyết. Quanh thân bọn họ nhộn nhạo năng lượng phiêu hốt. Do có loại năng lượng cổ quái nên mới tạo thành cảnh tượng quỷ dị như thế này.


Kỳ thật mười tám người này không chỉ là tín đồ trung tâm, bọn họ còn là người gánh chịu một bộ phận thần lực của Cự Ma Thần. Nếu không biểu hiện của bọn họ không có khả năng nhịp nhàng giống nhau.
Lhasa Lira chậm rãi nâng cao quyền trượng trong tay.


Giây phút này, người ở bên trong nội điện không có nhiều, ngoài những người này ra thì chỉ có Tiếu Ân và những người làm công việc tế lễ.
Đám người Kim không tham dự, vì nguyên nhân đặc thù nên Tiếu Ân để bọn họ rời khỏi đại lục thần tạo.
Tín đồ là gì?


Tín đồ là lực lượng cội nguồn của thần linh. Tín đồ là đồ chơi của thần linh, tín đồ là những kẻ cực đoan.
Để có được lực lượng. Tiếu Ân không ngại bồi dưỡng trăm ngàn, trăm triệu những kẻ ngu ngốc như thế. Nhưng hắn không thể để thân nhân của mình rơi vào cảnh đó.


Cho nên phàm là những người có quan hệ với hắn, ngày hôm nay đều phải rời khỏi đại lục thần tạo. Trong bọn họ cũng có người oán hận Tiếu Ân nhưng Tiếu Ân giả bộ làm ngơ.


Quyết định này khiến đám người Kim thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ nghĩ, Tiếu Ân làm như thế chắc chắn có thâm ý, ít nhắt hắn không tỏ vẻ tuyệt đối thần phục
Cự Ma Thần.
Tuy nhiên bất kể bọn họ suy đoán thế nào cũng không nghĩ đến chuyện, Tiếu Ân và Cự Ma Thần là một người.


Quyền trượng trong tay Lhasa Lira càng ngày càng được giơ lên cao, không khí trong nội điện bắt đầu ngưng trọng.
Quyền trượng rốt cuộc giơ tới điểm cao nhất.
Hào quang mãnh liệt mang theo thần uy phát ra.


Đạo hào quang này lúc đầu chỉ là một tia nhưng dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bắn lên phía trên quyền trượng của Lhasa Lira.
Dường như bị thứ gì đó dẫn dắt, Lhasa Lira chậm rãi đứng lên, đầu của hắn ngẩng lên, khuôn mặt lộ vẻ trang trọng, giọng nói của hắn giống như lôi đình vang lên.


- Thần vương vĩ đại đã giáng lâm, thánh điển bắt đầu....
Hào quang chói mắt từ trên người hắn tuôn ra, trong nháy mắt xuyên qua thân thể mọi người, xuyên qua tất cả kiến trúc, xuyên qua khu vực rộng lớn vô cùng vô tận.
Hào quang xuyên suốt một trăm tòa thần điện.


Ngay sau đó, tất cả đỉnh thần điện sáng lên, thánh quang thần thánh bao phủ tất cả mọi người.


Có ma pháp sư theo bản năng kích thích vòng bảo hộ ma pháp. Nhưng bọn họ lập tức phát hiện, thánh quang thoải mái xuyên thấu qua vòng bảo hộ, xuyên thấu qua thân thể bọn họ. Nhưng bị thánh quang bao phủ, bọn họ không có chút tổn thương gì cả, ngược lại còn cảm thấy cực kỳ thoải mái.


Gần như cùng lúc đó, tất cả hào quang trên thần điện vận chuyển, khiến mọi người chấn động.
Lhasa Lira giơ cao quyền trượng. Mười tám vị tín đồ phía sau hắn cung kính, ánh mắt nhìn Lhasa Lira.
Tuy khoảng cách giữa mọi người ở trong thần điện khác nhau, nhưng bất kể từ


góc độ nào, đều có thế cảm ứng được sự toàn tâm toàn ý của bọn họ.
Đây là một cỗ ý chí kiên định, tuyệt đối không thể dao động. Chỉ bằng cỗ ý niệm này, cũng khiến lòng người biến hóa, gieo hạ mầm mống thành kính.


Sau đó, toàn bộ đại lục thần tạo gồm gần năm triệu người, tất cả đều nghe được một âm thanh uy nghiêm tới từ nơi xa xôi.
- Thần vương vĩ đại giáng lâm, thánh điển bắt đầu...


Giây phút này, căn bản không cần người chỉ dẫn, trên người bao phủ thánh quang, tai vang lên thanh âm, khiến tất cả mọi người như rơi vào cảm giác mộng ảo.


Không chỉ có bọn họ, ngay cả tinh thần của Tiếu Ân cũng hơi bị hãm sâu vào trong đó. Cũng may hắn và Cự Ma Thần là một thể, chẳng qua chỉ hoảng hốt một chút, sau đó lập tức khôi phục lại sự bình tĩnh.


Từng người nối tiếp nhau quỳ xuống. Động tác của bọn họ không đều nhau, thậm chí trên mặt một số người còn có một tia kháng cự. Nhưng dưới tình huống này, bọn họ không thể chần chừ được. Bởi vì bọn họ càng chần chừ thì càng phải chịu đựng lực lượng áp bức cường đại trong không gian.


Đó là tín ngưỡng lực, thuần túy là tín ngưỡng lực.
Giờ phút này, tín ngưỡng lực sinh ra còn hơn xa tín ngưỡng lực lúc nữ thần Ánh Trăng giáng lâm.


Lúc đó trong bộ tộc nguyệt tinh linh chỉ có hai mươi vạn người, tuy phần lớn là tín đồ của nữ thần Ánh Trăng nhưng xét về quy mô thì làm sao có thể so sánh với hiện tại.
Tất nhiên chân chính chênh lệch đó là thánh quang tuyệt vời. Nếu không có


thánh quang chiếu rọi thì không thể có thành quả như thế này.
Vô số thanh âm vang lên trên không trung, đó là những ca từ ca ngợi thần điện Cự Ma Thần.
Người trên đại lục người da đen không ngu, cũng có nhiều tín đồ thú nhân thực hiện chức nghiệp ngâm tụng.


Gần mười năm đã sáng tạo khôns biết bao nhiêu từ để ca ngợi Cự Ma Thần.
Trong thế giới hoàn toàn phong bế này, những người này không thể giao lưu với bên ngoài. Dưới sự thúc đẩy của những người hữu tâm, thơ ca xuất hiện tự nhiên truyền khắp mọi nơi.


Tuy nội dung thơ ca kém so với những lời ca ngợi lãnh tụ ở kiếp trước của Tiếu Ân nhưng khi soạn lại thành nhạc cũng không khiến người khác chán ghét.


Hơn nữa mỗi một lần tiếp xúc với thần điện hay tới thần điện đều có mục sư thần điện trị liệu hoặc giảng dạy về loại thánh ca này. Cho nên dù là kẻ ngu cũng có thể nhớ được.


Tất nhiên hôm nay thánh ca được chuẩn bị tỉ mỉ trở thành âm thanh chính, rất thích hợp để biểu diễn trong hoàn cảnh này.
Nhìn quầng sáng trên một trăm thần điện, Lhasa Lira cao giọng ngâm xướng, mười tám tín đồ vây quanh hắn buông tha mọi chuyện, tận lực đầu nhập vào bên trong.


Dưới sự dẫn đầu của bọn họ, năng lượng thần bí trong không gian được kích thích. Một lát sau, toàn bộ đại lục thần tạo vang lên một âm thanh to lớn.
Âm thanh càng mạnh mẽ, thánh quang trên thần điện càng sáng lên.


Khóe miệng của Tiếu Ân mơ hồ ẩn chứa một tia mỉm cười. Người khác không thể nhìn ra nhưng hắn có thể cảm ứng được. Hào quang màu kim sắc không ngờ ẩn chứa một tia màu hồng hắc nhỏ bé, người khác gần như không thể phát hiện được.


Chỉ có điều dưới kim quang cường đại, mọi người không chú ý tới sắc thái này.
Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn, mọi việc tiến triển theo hướng tốt đẹp.
Hắn khẽ nhắm hai mắt, dùng tâm cảm ứng, có thể cảm ứng được vô số hào quang trên không trung.


Mỗi hào quang đại biểu cho một linh hồn. Hào quang bay lên, không ngừng tỏa ra một tia năng lượng kỳ dị. Loại năng lượng này dùng một phương thức kỳ dị ngưng tụ về thần điện. Nếu Tiếu Ân không cảm ứng sai thì năng lượng của tín đồ được lưu lại trong thần điện.


Ngay cả linh hồn của ma pháp sư cường đại cũng bị tập trung về đó.
Tơ năng lượng.


Trong lòng Tiếu Ân kinh ngạc, xem ra thần tích và nhân số chất chồng có hiệu quả tốt hơn nhiều so với dự đoán của Tiếu Ân. Chẳng những người thường chịu ảnh hưởng, ngay cả những kẻ cuồng ngạo không cố kỵ, ma pháp sư và thú nhân tát mãn cường đại cũng bị tín ngưỡng chi phối.


Ngay cả ma pháp sư cũng bị cuốn hút thì người thường không cần phải nói. Dưới tín ngưỡng lực khổng lồ của phần đông tín đồ, mọi lực lượng phản kháng hoàn toàn bị xóa bỏ.
Tiếu Ân thở phào một hơi, cảm thấy mỹ mãn.


Hắn nhìn lên không trung, nơi đó có hai đám mây kỳ dị. Tiếu Ân biết đó là hóa thân thần lực của Cự Ma Thần. Ý niệm của Cự Ma Thần giáng lâm xuống đại lục thần tạo, vô thanh vô thức liên hệ với Tiếu Ân.


Giờ phút này, tín ngưỡng lực điên cuồng lao vào hai đám mây kỳ dị. Tiếu Ân cảm giác hai đám mây kỳ dị giống như hai đầu viễn cổ mãnh thú vĩnh viễn không biết lo là gì, không ngừng cắn nuốt tín ngưỡng lực.


Tiếu Ân có thể cảm ứng được sự vui sướng trên người Cự Ma Thần. Đối với thần linh, đặc biệt là thần linh bậc thấp, hấp thu nhiều tín ngưỡng lực như thế là chuyện khó có được.


Nếu là Long Thần theo lời kể của Hắc Long Vương, có trăm triệu tín đồ trung tâm thì sẽ không vì chút năng lượng nhỏ này mà dao động.
Nhìn tình hình xung quanh, Tiếu Ân do dự một chút, gật đầu mạnh một cái.
Lập tức có thêm nhiều năng lượng to lớn từ thần điện bay ra.


Nếu nói vừa rồi thánh quang chỉ là vật dẫn thì hiện giờ thánh quang trở thành liều thuốc kích thích khiến đáy lòng mọi người nổi sóng.
Thần lực mà Cự Ma Thần biểu hiện hoàn toàn khác nữ thần Ánh Trăng.


Thần lực của nữ thần Ánh Trăng dù có cường đại tới cỡ nào thì chỉ khiến người khác có cảm giác sâu kín huyền ảo, vô tình lạc vào trong mà thôi.
Nhưng thần lực sung mãn của Cự Ma Thần lại là loại năng lượng khác.


Khi hắn không cố kỵ buông loại năng lượng này ra, loại năng lượng này có thể dễ dàng tiến vào trong lòng mọi người, đặt một mầm mống trong lòng mỗi người.


Đây là lực lượng hắc ám, chỉ có hắc ám chi chủ người nắm giữ tất cả hắc ám mới có được năng lượng cường đại và quỷ dị này.


Hắc ám ẩn núp, không ngờ loại năng lực này lại dùng để đối phó với tín đồ. Ngay cả Tiếu Ân khi nghe kế hoạch này của Cự Ma Thần cũng cảm thấy kinh ngạc.


Rất nhanh năng lượng hắc ám giống như một dòng suối chảy vào trong lòng mỗi người. Đám tín đồ không phát hiện ra chuyện mình bị gieo mầm mống hắc ám.
Sau đó, một đạo âm thanh kỳ dị kết hợp nhiều lực lượng khác nhau từ sâu trong đáy lòng mọi người vang lên.


Không ai có thể hiểu rõ loại âm thanh này đại biểu cho lực lượng gì. Nhưng tất cả mọi người đều giống như bị trúng định thân pháp, căn bản không thể di động được.
Âm thanh này giống như âm thanh động đất vang lên giữa không trung, áp chế tiếng ngâm tụng của trăm vạn người.


Một lát sau, tất cả im lặng trở lại, kim quang giữa không trung trở nên cường đại, âm thanh êm ái vang lên.
Thân thể của mọi người hơi run lên, âm thanh êm ái giống như tri kỷ của bọn họ, giúp bọn họ tiến vào trạng thái bình tĩnh nhất.


Sau đó một cảm giác khác thường chậm rãi xuất hiện, cảm giác này chậm rãi tràn ngập trong nội tâm bọn họ. Cho tới khi cắm rễ sâu xuống mời dừng lại.
Âm thanh này dường như chất dinh dưỡng cường đại, khiến loại ý niệm này nhanh chóng khuếch tán, chỉ một lát sau đã trở thành một cây đại thụ che trời.


Tiếu Ân thở sâu, hắn biết đây là năng lượng gì.
Hắc ám dẫn dụ, hắc ám ngủ yên.
Hai loại lực lượng hắc ám khác nhau của thế giới hắc ám, không ngờ lại được Cự Ma Thần vận dụng một cách xuất thần nhập hóa.


Xem ra dùng linh hồn để quản lý một thần linh cũng không thập toàn, nhưng cũng không phải chuyện xấu, ít nhất dưới tình huống khống chế, cũng không dẫn tới xung đột gì.
Những điều mà Cự Ma Thần làm, có chút giống với chuyện cưỡng ép mua bán.


Đầu tiên sử dụng an hồn khúc, đem loại năng lượng này gieo vào trong đầu mọi người, sau đó dùng thần niệm khống chế để loại năng lượng này tăng trưởng.


Đây là một loại năng lượng dụ dỗ khó cưỡng lại. Tuy nhiên đối tượng dụ dỗ là tín đồ của hắn, khiến những người này khó thoát được loại lực lượng này.
Giống như nha phiến và thuốc phiện, sức mạnh này khiến người ta nghiện ngập.


Thậm chí Tiếu Ân còn có thể khẳng định, những người này trải qua thần tích ngày hôm nay, cả đời sẽ khó thoát khỏi lũ thần niệm này.
Không chỉ có như thế, cho dù sau khi bọn họ tử vong, chấp niệm này cũng không dễ tiêu tan.


Tuy không có khả năng một trăm phần trăm tiến vào thế giới của Cự Ma Thần, nhưng dự tính cũng có khoảng gần hai ba thành có thể vứt bỏ mọi thứ tiến vào thế giới của thần.
Tỉ lệ cao như thế nếu để thần linh khác biết, chắc chắn sẽ dùng cặp mắt đố kỵ để nhìn.


Kỳ thật trên thế giới này, chỉ cần là thần linh thì thực hiện điều này không khó.


Nắm giữ thần lực, thần tính và tín ngưỡng lực khổng lồ. Nếu bọn họ muốn khống chế thần niệm trong lòng sinh linh là một chuyện rất đơn giản. Hơn nữa chút thần niệm này đối với thần linh chỉ giống như cái móng tay, căn bản không tổn thương nguyên khí.


Nhưng nhiều nhất chỉ khống chế được một, hai người hoặc khống chế hơn trăm người trong mười năm mà thôi.
Nhưng muốn trong thần tích, hạ mầm móng xuống năm triệu người thì dù vĩ đại giống như Long Thần cũng không làm được. Nếu hắn cố ý làm, chỉ sợ hắn sẽ ngã xuống.


Thần niệm là ý niệm trong đầu thần linh.
Bên trong đầu ẩn chứa những tia linh hồn.
Thiếu vài ý niệm trong đầu căn bản không tạo thành ảnh hưởng gì với thần linh.


Nhưng nếu thần niệm tiêu hao với số lượng lớn, thậm chí lên tới con số trăm vạn thì chuyện không còn đơn giản nữa. Không chỉ đại thương nguyên khí, thậm chí còn phải bồi cả tính mạng của mình.


Cho nên, ngoài người có được linh hồn thể, có thể không ngừng bồi dưỡng linh hồn như Tiếu Ân và Cự Ma Thần thì không có thần linh nào có thể bỏ ra khoản cự phú lớn như thế....
Cảm thụ tín ngưỡng lực ngày càng đậm trong không gian, Tiếu Ân thở dài một hơi.


Mọi người bị Cự Ma Thần gieo hạ mầm mống thần niệm, chỉ sợ cả đời cũng đừng mơ rời khỏi đây nửa bước.
Người khác nhìn không ra tình huống của bọn họ nhưng sao có thể gạt được thần linh cao cao tại thượng.


Tuy xác xuất gặp phải thần linh rất thấp, cho dù gặp phải, thần linh cũng chưa chắc quan tâm tới. Nhưng Tiếu Ân vẫn lo lắng. Trước tiên vẫn phải ngăn chặn tất cả lỗ hổng.
Để những người này sống trăm tuổi, sau đó linh hồn của bọn họ nếu kiên trì được sẽ phi thăng thần giới.


Ở quốc gia của Cự Ma Thần, có thần tính và thần lực cường đại ủng hộ, sẽ không phải lo lắng tới vấn đề này.
Cúi đầu cười khổ một tiếng, lần này thương lượng với Cự Ma Thần chính là không từ thủ đoạn chuyển hóa mọi người thành tín đồ trung tâm.


Vốn cũng không định sử dụng thần niệm để khống chế nhưng ở đại lục người da đen, Tiếu Ân tận mắt thấy thần tích của nữ thần Ánh Trăng.
Nữ thần thực hiện cao minh hơn mình nhiều.


Nàng thi triển thần tích, không phải công phu dời non lấp biển gì. Điểm quan trọng đó là lực lượng của nàng khuếch tán trong đầu mỗi người.
Trong một giây đó, tất cả mọi người cảm thấy an bình, sinh ra ảo giác như được tiếp xúc với thần linh.


Tuy cảm giác chỉ trong nháy mắt nhưng ngẫm lại địa vị chênh lệch giữa thần linh và người bình thường rất dễ khiến mọi người ghi nhớ trong lòng.


Gần năm mươi năm sống trong tầng chót của xã hội, được lãnh đạo của các quốc gia gặp mặt và tiếp đón nhiệt tình. Chuyện chấn động như thế, người thường không thể tưởng tượng được.


Do có cảm giác này nên sau khi thấy thần tích của nữ thần bệ hạ, đám tín đồ đột nhiên tăng mạnh và càng ngày càng có nhiều tín đồ trung tâm.


Phương pháp biểu hiện lực lượng nhu nhuyễn này mang lại hiệu quả to lớn, hơn xa thần tích xây dựng một trăm tòa thần điện trên mặt đất bằng phẳng của đại địa chi mẫu.
Tham khảo cách thực hiện của nữ thần Ánh Trăng, Tiếu Ân và Cự Ma Thần đã cải tiến phương án mạnh mẽ hơn.


Bọn họ tin tưởng trải qua thần tích, không khí thần thánh trong đại lục thần tạo sẽ đạt tới đỉnh cao.
Hơn nữa không khí này còn có thể kéo dài, truyền tới cho đời sau.


Chỉ cần bọn họ vĩnh viễn sinh hoạt trên đại lục thần tạo thì ảnh hường mà thần tích tạo thành sẽ truyền xuống nhiều thế hệ tiếp theo.
Tuy điều này đối với mấy trăm vạn sinh mạng trên đại lục thần tạo là không công bằng nhưng trên thế giới này làm gì có công bằng.


Thanh âm kỳ dị liên tục vang lên trên không trung.
Vì ngày hôm nay, chín linh hồn của Cự Ma Thần dốc toàn lực, ngay cả Tiếu Ân và Day Ville thiếu chút nữa cũng không kháng cự được âm thanh này, tí nữa hãm sâu vào trong.


Chỉ cần trong lòng bọn họ sinh ra một tia tín ngưỡng là sẽ bị cỗ âm thanh này dẫn dắt, thậm chí toàn bộ tâm linh và cảm tình sa vào trong đó.


Tất nhiên nếu có người có thiên phú dị bẩm, dưới tình huống này mà bảo trì được thanh tĩnh thì kết cục tốt nhất là nên giả bộ. Nếu không một khi bị phát giác thì chờ đợi bọn họ chỉ có một kết quả.


Tín ngưỡng lực từ vô số người tỏa ra, hóa thành năng lượng to lớn, dũng mãnh tiến vào hai đóa mây trên chủ thần điện.
Sau khi cắn nuốt tín ngưỡng lực cường đại, đám mây trở nên to lớn, không ngừng phun ra thánh quang.


Thánh quang và thanh âm kết hợp với nhau, đạt tới cảnh giới gần như hoàn mỹ. Mấy trăm vạn người si ngốc nhìn không trung, bọn họ đang bị phương thức kỳ dị này tẩy não.
Chẳng qua phương thức này không thuộc phạm trù nhân loại. Đó là kiệt tác của thần linh.


Trong số đám người trên mặt đất, chỉ có Tiếu Ân có ý nghĩ rõ ràng.
Thân thể của hắn chậm rãi bay lên không trung, sóng vai với hai đám mây.
Từ trên bầu trời nhìn xuống, vô số tín đồ trông như những hạt vừng.
Tâm tình của hắn dần bình tĩnh, không có một chút dao động nào.


Hắn thì thào nói nhỏ trong không trung:
- Dưới thần tích, con người chỉ là con kiến hôi.