Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 7 - Chương 45: Thần giới bí văn

Một đầu ma thú to lớn giống như một hòn đảo nhỏ từ trong biển rộng chui ra. Năng lượng ma pháp dao động cường đại trên người nó khiến Tiếu Ân và hắc long vương biết được sự khủng bố của nó.


Nhưng đáng tiếc, trí tuệ của ma thú này rõ ràng chưa đầy đủ, tuy vóc người to lớn, có được ma lực vô tận, nhưng chung quy ma lực của nó chỉ ở cấp bậc cửu tinh mà thôi.


Là ma thú cửu cấp thế mà không thể thuận lợi sử dụng biến hình thuật, điều này nói rõ thành tựu sau này của nó có hạn định.
Tuy nhiên nguyên nhân khiến hai người Tiếu Ân dừng tay không phải ma thú không biết lai lịch này mà là chủ nhân của ma thú.


Người này là lão bằng hữu mà hai người bọn họ quen thuộc.
Vua của biển rộng, ngàn năm truyền kỳ Luo Sise
Tiếu Ân các hạ, chân long đại nhân, quả nhiên là các ngươi.
Luo Sise thấy rõ hai người, không khỏi cười khổ.


Hắn từng cùng hai người tới mộ ngụy thần, tự nhiên biết rõ chổ đáng sợ của hai người. Nếu hai người đang giao chiến với nhau, hắn tự biết mình không có tư cách làm người hòa giải.
Ở trong lòng của hắn, có lẽ chỉ khi ba đại truyền kỳ liên thủ với nhau mới khiến hai vị này kiêng kỵ một chút.


Tiếu Ân cười to nói:
Luo Sise, sao ngươi lại tới đây.


Hắc long vương chỉ tùy tiện gật đầu với hắn một cái, không nói gì cả. Dù sao, dù thực lực của Luo Sise có cường thịnh hơn nữa thì trong mắt của hắn chỉ là một á long bình thường mà thôi. Thân là thần long, hắn không thể hạ mặt chào hỏi như Tiếu Ân.
Tuy nhiên biểu hiện này không khiến Luo Sise phản cảm.


Trải qua vài lần hợp tác, hắn và lão long quy đã hiểu tính nết của chân long đại nhân. Đừng nói là thực lực của đại nhân Corey rõ ràng cao hơn bọn họ một bậc, địa vị trong long tộc cũng cao hơn bọn họ. Cho nên thái độ của hắn như vậy cũng không có gì lạ.


Giờ phút này, nghe Tiếu Ân hỏi, Luo Sise cười khổ một tiếng nói:
Hai vị, ta vừa mới du ngoạn ở vùng hải vực quanh đây. Các ngươi làm ra động tĩnh lớn như thế nếu ta không đến xem thì làm sao giao phó với các vương giả trong hải vực.


Nói tới chuyện này, hắn cố ý không nhìn xuống mặt biển. Những đám tôm, cá chết trên mặt biển đúng là rất chói mắt.


Tuy nhiên ý niệm tức giận vừa mới sinh ra trong đầu hắn lập tức biến mất. Thậm chí còn tươi cười lấy lòng hai người. Đây là chênh lệch về thực lực. Nếu hiện tại thực lực của Tiêu Ân không ở phía trên hắn, thì chờ đợi hai người Tiếu Ân chính là một trận máu tanh và những trận trả thù


Hắc long vương hừ lạnh một tiếng nói:
Vương giả trong biển, ngoài đám hải long thô béo ra thì trong biển còn cường giả gì?


Luo Sise xấu hổ cười vài tiếng, thật không biết trả lời vấn đề này như thế nào. Tuy nhiên trong lòng hắn thầm kêu xui xẻo nếu không phải mình tuần tra mảnh hải vực này thì sao lại gặp phải hai vị không nói lý này.
Tiếu Ân đột nhiên cười nói:


Luo Sise, ngươi cứ yên tâm đi. Ta và Corey chỉ luận bàn một chút, không có ý phân sinh tử.
Rốt cuộc Luo Sise thở phào một hơi, chỉ cần hai vị này không phân sinh tử với nhau thì hắn an tâm. Nếu bọn họ thật sự người sống ta chết với nhau, thì kẻ gặp xui xẻo chính là sinh vật trong biển.


Mĩm cười, gật đầu với Tiếu Ân một cái, hắn đột nhiên kinh nghi một tiếng, cẩn thận đánh giá Tiếu Ân, mơ hồ cảm ứng được khí thế của Tiếu Ân, sắc mặt hắn không khỏi ngưng trọng.


Đột nhiên hắn cảm thấy mình thấy bé hơn Tiếu Ân một bậc. Trước kia gặp Tiếu Ân hắn tuyệt đối không có cảm giác này.
Một lúc sau hắn dường như nhớ ra điều gì đó, nhìn về phía hắc long vương.


Trên người hắc long vương cũng xuất hiện cảm giác khiến hắn kinh ngạc. Cảm giác đó có áp lực to lớn, không ngờ khiến lòng hắn giá lạnh.
Đột nhiên trong mắt hắn lóe lên linh quang. Ánh mắt nhìn về phía hai người Tiếu Ân trở nên kinh hãi.
Hắn đã đoán ra, hơn nữa còn có chứng cớ quan trọng.


Với quan hệ của Tiếu Ân và hắc long vương, sợ rằng chỉ khi đột phá cảnh giới truyền kỳ mới hứng thú luận bàn với nhau. Trên truyền kỳ chính là ngụy thần.
Một khi nghĩ tới điều này, trái tim của Luo Sise đập nhanh hơn, không khống chế được.


Trách không được hơi thở trên người bọn họ biến hóa lớn như vậy. ngay cả mình cũng tí nữa không nhận ra
Hắn hít sâu một hơi. nghiêm túc hỏi:
Tiếu Ân các hạ, chân long đại nhân...Hai vị đã tiến giai?
Tiếu Ân cất tiếng cười to nói:


Không tồi, chúng ta đã tiến giai, nên muốn tìm một chổ đề luận bàn. Ngàn dặm hải vực này không có người, chắc không xúc phạm tới địa bàn của các hạ.
Đương nhiên không.
Luo Sise vội vàng cười nói.


Ở cảnh giới truyền kỳ, ta đã không dám trêu chọc, càng không phải nói tới hiện giờ các ngươi đã tiến giai. Quan hệ cân bằng mỏng manh hoàn toàn tan vỡ. Từ nay về sau, quan hệ giữa bọn họ không bao giờ bình đẳng với nhau nữa.
Hắc long vương yên lặng nhìn hắn một cái, rốt cuộc mở miệng nói:


Nếu không quấy rầy ngươi, vậy ngươi đi đi, chúng ta còn muốn nói chuyện.
Đáy lòng của Luo Sise xuất hiện một tia tức giận nhưng phần lớn là cảm giác bất đắc dĩ.


Không biết đã trải qua bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên hắn bị người khác đuổi đi. Tuy nhiên khi nhớ tới thân phận của đối phương, cảm giác tức giận trong lòng hắn hoàn toàn biến mất.
Thi lễ với hắc long vương và Tiếu Ân. Luo Sise tươi cười mang theo quái thú chui vào trong nước.


Sau khi vua của biển cả biến mất, mọi thứ lại bình tĩnh trở lại. Ngoài thi thể tôm, cá nổi trên mặt nước, không còn bất cứ sinh linh nào cả.
Tiếu Ân, ngươi lấy thượng cổ thần khí ở đâu?
Hắc long vương hoài nghi hỏi Tiếu Ân.
Tiếu Ân khẽ mĩm cười, không giấu giếm nói:


Ta giết thần mới lấy được.
Giết thần?
Sắc mặt hắc long vương lập tức thay đổi, cả giận nói:
Ngươi đi giết thần? Chẳng lẽ không sợ thất thủ mà liên lụy tới ta sao?
Hai tay Tiếu Ân chặn lại nói:


Lão long vương, không cần kích động như thế, đó không phải lỗi của ta, mà do người ta tìm tới cửa, ta không tiếp không được.


Lúc này hắn mới kể lại chuyện trong luân hồi giới. Tuy trong đó có chút giấu giếm, nhưng phần lớn đều kể lại sự thật. Bao gồm việc giết chết hình chiếu thần linh, đạt được mảnh vỡ thần cách tới chuyện giết thống soái Nuke Te


Dù sao quan hệ giữa hắn và hắc long vương không tệ. ít nhất mình còn nắm giữ một phần tư linh hồn của đối phương. Bất kể hắc long vương làm như thế nào. cũng không có khả năng gây bất lợi cho mình. Tuy khuôn mặt của hắc long vương âm u, không nói một câu nào, nhưng ánh mắt của hắn biến ảo vài lần khiến Tiếu Ân hiểu, kỳ thật hắn rất quan tâm tới chuyện này.


Một lúc sau, hắc long vương thở dài một tiếng nói:
Tiếu Ân, vận khí của ngươi thật tốt, không ngờ tới luân hồi giới có thu hoạch lớn như vậy. Nơi đó ta cũng đi qua vài lần, mỗi một lần đều chém giết kịch liệt, nhưng cuối cùng không thu hoạch được gì.


Nghe giọng nói đố kỵ và hâm mộ của hắc long vương. Tiếu Ân nhún vai cười nói:
Vận khí, tất cả đều là vận khí.
- Đúng vậy
Hắc long vương cảm khái vạn lần nói:
- Ngươi hoàn toàn dựa vào vận may, cái gì cũng không ngăn cản được.


Vị cường giả long tộc tràn ngập cảm khái, sau đó kiềm chế tâm trạng, không vì thu hoạch của Tiếu Ân mà động dung.
Ánh mắt của hắn ngưng tụ lại nói:


- Tiếu Ân, lần này ngươi đánh giết lão già Nuke Te, tuy thu hoạch nhiều nhưng ngày sau làm việc nhất định phải cẩn thận. Phía sau lão già này có chổ dựa không nhỏ.
Vẻ mặt của Tiếu Ân khẽ động, hỏi:
- Ngươi cũng biết tên của hắn?


- Tất nhiên là biết, tên đó là tay sai lợi hại nhất của nhóm thần linh hệ hắc ám. Năm đó khi ta còn chưa có được vô cực côn đã từng giao thủ với hắn, đó là một kình địch thật sự.
Hắc long vương cười ha ha nói:
- Không ngờ tên này chết trên tay ngươi, coi như hắn gặp vận rủi đi


Trong lòng Tiếu Ân xuất hiện vài ý niệm, lão long từng trải qua lần chúng thần chi chiến, ngay cả thân thể của hắn cũng bị hủy diệt trong trận đại chiến, do đó biết Nuke Te là chuyện tự nhiên.
Nhìn hắn một cái, Tiếu Ân hỏi:


- Lão long vương, vô cực côn của ngươi là thượng cổ thần khí, làm thế nào ngươi có được?
- Tất nhiên là đoạt.
Hắc long vương sảng khoái nói:


- Năm đó vì cướp đoạt vô cực côn, là lần ta xuất nhiều lực nhất. Thậm chí suýt chút nữa bị thần linh trực tiếp oanh sát, may mắn cái mạng già không chết, nhưng bị ăn mòn thành cốt long.
Giọng nói của hắn có chút thổn thức:


- Tuy nhiên, cũng may là trải qua mấy vạn năm tu dưỡng, ta giấu vô cực côn vào một mảnh sương sườn, rốt cuộc mới chân chính dung hợp được với vô cực côn. Nếu ta vẫn hoàn hảo thì chỉ sợ đến giờ cũng chưa thể nắm giữ được thượng cổ thần khí.


Tiếu Ân kinh ngạc gật đầu một cái, hóa ra ngoài phương pháp tế luyện, đem thượng cổ thần khí bỏ vào trong thần khí, thông qua thời gian dài, cũng có thể
nắm giữ được.
Trong lòng hắn thầm than, bất kể là thế giới nào, đều có những nhân vật thông minh tuyệt đỉnh và may mắn.


Hắc long vương đánh bậy đánh bạ không ngờ thu được hiệu quả giống như mình tế luyện thần khí. Tuy nhiên cái giá phải trả quá lớn. Mấy vạn năm yên lặng bồi dưỡng, không phải ai cũng làm được chuyện này.


Nếu đổi lại là Tiếu Ân, chắc chắn hắn không kiên nhẫn như vậy. Tiếu Ân không khỏi dùng ánh mắt khác nhìn hắc long vương. Hắc long vương không biết tâm tư của Tiếu Ân, giờ phút này hắn nghĩ tới thượng cổ thần khí trong tay Tiếu Ân.
Tiếu Ân, vừa rồi dường như ngươi xuất ra hai kiện thượng cổ thần khí?


- Đúng vậy
Tiếu Ân cười, lấy tấm thuẫn và tị thủy châu ra. Còn tiểu mộc kiếm thì không lấy ra bởi vì tiểu mộc kiếm có thể hấp thu tia chớp màu tím. Đây chính là bí mật lớn, bất kể thế nào cũng không thể dễ dàng tiết lộ.


Hắc long vương giơ tay đoạt lấy hai kiện thượng cổ thần khí. Miệng hắn thì thào, dường như hâm mộ số phận may mắn của Tiếu Ân.
Nhưng một lúc sau, ánh mắt của hắc long vương nhìn tị thủy châu, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc hỏi:
- Thứ này sao lại quen thế?


Rốt cuộc Tiếu Ân không nhịn được, phì cười nói:
- Lão long vương, ngươi quên rồi sao, đây là tị thủy châu mà ta đổi được ở chổ của Luo Sise.
Hắc long vương ngẩn ra, sắc mặt trở nên buồn cười
- Tị thủy châu? Thứ này là thượng cổ thần khí?


- Ừ, kỳ thật thứ này được xem như là vật phẩm phụ trợ, thông qua tấm thuẫn có thể hấp thu lực lượng, sau đó phóng ra.
Tiếu Ân cười tủm tỉm nói:
- Nếu vừa rồi ngươi đánh ta vài cái, chờ tới lúc ta phản kích, ngươi sẽ nếm mùi vị đau khổ.


Hắc long vương ngữa mặt lên trời thở dài, không ngờ vận khí của Tiếu Ân lại tốt như vậy, đúng là khiến người ta đố kỵ mà.


Hắn nhớ lúc đó khi vận dụng tị thủy châu, nó tòa ra ánh sáng xinh đẹp nên Tiếu Ân mới đổi lấy nó để lấy lòng nữ hài tử. Không ngờ giờ nó lại biến thành thượng cổ thần khí.
Giống như heo mẹ trèo cây, đúng là không thể tin nổi.


Hai người cảm khái vài câu, lão long vương cũng đưa vô cực côn ra. Nó có hình


dáng giống như chuôi cán bột, thế nhưng lại là thượng cổ thần khí. Tiếu Ân hơi cảm ứng một chút, nó cũng giống như tấm thuẫn và tị thủy châu, cũng có mười sáu tầng phong ấn. Hơn nữa trong cảm ứng của hắn, dường như phong ấn đã được giải hết.


Hắc long vương bồi dưỡng mấy vạn năm quả nhiên không uổng phí sức lực.
Ha ha, năm đó có thể lấy được thượng cổ thần khí mà ngay cả thần linh cũng động tâm, quả thật là dựa vào vận khí.
Hắc long vương nói:


- Tuy nhiên, thứ này cũng chỉ có hai người chúng ta ở cấp bậc ngụy thần sử dụng được. Sau khi chiếm được nó, ta cũng không thể sử dụng. Tuy nhiên ta sớm lập thề sẽ sử dụng được, nhưng cho tới hôm nay mới sử dụng lần đầu tiên.
Tiếu Ân tức giận nói:


- Lần đầu tiên lại dùng để đối phó ta, ngài đúng là hào phòng đó.
Hắc long vương lập tức xấu hổ nhưng cũng biết Tiếu Ân không có ác ý.
Tới bây giờ, hai người không có hứng thú giao thủ với nhau, cùng nhau bay về long đảo.


Cho tới khi bọn họ rời đi một ngày, mảnh hải vực mới xuất hiện những đàn cá mới, sau đó đàn cá này cắn nuốt tôm, cá nổi trên mặt biển. Một con hải quái to lớn nhìn về phía long đảo ánh mắt tràn ngập sợ hãi.


Dưới mệnh lệnh của nó, phạm vi trăm dặm quanh long đảo, ngoại trừ những sinh vật biển bình thường thì không một ma thú nào được phép xuất hiện. Phạm vi đó mơ hồ được bảo hộ.
Sau khi trở về long đảo, hắc long vương chiêu đãi Tiếu Ân và Juliana.


Ánh mắt của tiểu hồ ly rất sắc bén. Nhìn thái độ đối đãi của Tiếu Ân với hắc long vương là biết địa vị của hắc long vương hơn xa bốn tên ngụy thần Linda. Vì thế nàng liền thể hiện công phu vuốt mông ngựa của mình, khiến hắc long vươngvừa ý.


Kỳ thật với thực lực của hắc long vương, đừng nói là cửu vĩ thiên hồ, cho dù thập cấp thiên hồ cũng không