Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 5 - Chương 3: Quyển trục chi chiến

Liệt Duy đảo mắt, lập tức lớn tiếng nói:
- Không tồi, thật là lễ phép, biết điều hơn nhiều so với đám rác rưởi vừa rồi.
Âm thanh của hắn phi thường vang dội, toàn bộ khu vực sân đều quanh quẩn âm thanh của hắn.


Hơn hai mươi vị pháp sư học đồ lúc trước, một đám sắc mặt đỏ rực giống như vừa uống rượu, trên mặt lộ vẻ căm giận. Chỉ có điều, khi họ nhìn thấy rõ người nói chuyện không ngờ lại là người đang quang minh chính đại ngồi ở vị trí thứ nhất, hơn nữa trước ngực còn có đeo huy chương nhị tinh ma pháp sư, sợi oán khí kia lập tức không cánh mà bay, cả đám bao gồm cả tên thập cấp đỉnh học đồ có vết thẹo trên mặt cũng cúi đầu không dám khiêu khích sinh sự.


Sắc mặt hai tên ma pháp sư chính thức kia cũng ửng đỏ. Ở trong thành Bahia, người dám coi thường người thuộc nhất mạch bọn họ rất ít, cho nên ở sau lưng những người này mới có chút kiêu căng, sau khi hướng về tiền bối cùng mạch thi lễ, đối mặt với ma pháp sư chính thức khác mới làm như không thấy.


Tuy rằng làm như vậy cũng không có gì sai, nhưng lúc này bị so sánh cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Nhìn mắt đám người Tiếu Ân, miệng hai ma pháp sư kia khẽ nhúc nhích nhưng cuối cùng cũng không nói nên lời.


Đám người Benson cũng nhìn qua vài lần nhưng hiểu ra làm sao cả, tuy vậy bọn họ cũng là người khôn khéo, biết Liệt Duy dựa theo bọn họ để đả kích vẻ bệ vệ của đối phương nên trong lòng cũng âm thầm cao hứng
Bất kể nguyên nhân vì sao, chỉ cần có thể làm bọn họ thoải mái thì luôn là chuyện tốt.


Sau khi liếc mắt, Benson cũng hướng về phía Tiếu Ân để thi lễ.
Da đầu Tiếu Ân mơ hồ run lên, hắn cùng với Benson là bằng hữu tốt nhất khi còn ở trong ma pháp tháp, cho dù da mặt có dày thêm một tầng thì cũng xấu hổ khi ngồi ở chỗ này nhận lễ


Cho nên khi Benson thi lễ, hắn lập tức đứng lên, cung kính thực hiện một lễ tiết đồng dạng.
Chỉ có điều, khi Tiếu Ân làm như vậy, đám người Kim tự nhiên không dám chậm trễ, lập tức xoay người, biên độ thậm chí còn lớn hơn ba phần so với Benson


Liệt Duy và Thi Thụy Đức nhìn nhau. Từ sau khi bọn họ thăng cấp ma pháp sư chính thức, đối với sự thi lễ của ma pháp học đồ đều là khinh thường. Nhưng giờ phút này biểu hiện của đám người bên cạnh khủng bố chẳng khác gì ma vương, bọn họ làm sao dám biểu hiện như bình thường.


Vì thế, rốt cuộc một cảnh tượng quái dị xuất hiện trong sân.
Hai nhị tinh ma pháp sư tôn quý không ngờ lại hướng ma pháp học đồ thi lễ.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ khoảng sân chết lặng.


Giống như là nhìn thấy ma, mỗi người đều trợn tròn mắt, hít một hơi lãnh khí. Đặc biệt là ba vị ma pháp sư chính thức kia, miệng há rộng tựa như cá hớp nước
Thế giới ma pháp, được tự xưng là thế giới của thực lực, cũng là thế giới có cấp bậc sâm nghiêm nhất.


Ở trong thế giới này, tất cả đều dựa vào thực lực để nói chuyện, người có thực lực hùng mạnh sẽ có được sự tôn kính và sợ hãi của người khác. Thập cấp học đồ tuy đã tiếp cận ma pháp sư chính thức, nhưng chỉ cần hắn ngừng lại ở giai đoạn này, chưa trở thành ma pháp sư chính thức, như vậy hắn còn chưa có quyền hưởng đãi ngộ của ma pháp sư chính thức.


Cho dù chỉ còn kém một bước là đạt tới cấp ma pháp sư chính thức nhưng gặp nhất tinh ma pháp sư hắn cũng phải cung kính thi lễ.
Đây là sự thật mà tất cả mọi người trong thế giới giới ma pháp công nhận.


Cho nên, thời điểm Liệt Duy và Thi Thụy Đức hướng về thập cấp học đồ Benson đáp lễ, đại não mọi người lập tức đình chỉ


Trong lòng mỗi người đều có cảm giác khϊế͙p͙ sợ, không thể tin nổi vào mắt mình, ánh mắt mọi người gắt gao tập trung vào đám người Tiếu Ân, dường như là muốn xuyên thủng qua lớp khăn che mặt để nhìn thấy bộ dạng của bọn họ.


Đám người Benson cũng cực kì kinh ngạc, nhưng trong lòng bọn họ cũng vạn phần cao hứng.
Mặc kệ là nói như thế nào, có hai vị nhị tinh pháp sư tỏ vẻ thiện ý với bọn họ, chính là điểm này cũng đã đủ khiến một đám pháp sư học đồ cảm thấy kiêu ngạo và hưng phấn.


Về phần đám người Tiếu Ân, cảm ứng được năng lượng dao động trên người cùng với việc bọn họ không có ma pháp huy chương và ma pháp bào, bọn người Benson cho rằng họ cũng là ma pháp học đồ.


Chẳng qua, địa phương những người học đồ này và hai vị nhị tinh pháp sư kia ngồi có vẻ quỷ dị, bọn họ chẳng những cùng nhau ngồi ở vị trí thứ nhất, hơn nữa còn mơ hồ lấy một vị ma pháp học đồ làm trung tâm, thật sự làm người khác không thể hiểu được.


Đương nhiên, đám người Benson cũng sẽ không đi hỏi kĩ về vấn đề này, bọn họ chỉ cần biết rằng người ở nơi này đã nhận thấy và chấp nhận điều này, như thế là đủ rồi.


Chậm rãi, từng đợt âm thanh thầm thì nói chuyện, đặc biệt là những pháp sư thuộc nhất mạch Stephan, lại có vẻ vạn phần kích động. Nếu không phải cảm ứng được năng lượng dao động mạnh mẽ trên người Thi Thụy Đức và Liệt Duy, bọn họ thậm chí còn hoài nghi hai người này là hai kẻ lừa đảo.


Tuy rằng bọn họ cũng không đoán sai, nhưng giờ phút này không bất kì ai dám nói ra, nếu không sẽ là nhục mạ ma pháp sư tôn quý, như thế chắc chắn phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.


Mà gương mặt lộ vẻ nhăn nhó khó coi nhất chính là hai vị ma pháp sư chính thức đang ngồi cùng nhau, chỉ có điều đối mặt với sự khiêu khích của nhân vật cùng giai, bọn họ do dự mãi cuối cùng cũng không dám ra tay.


Đám người Tiếu Ân âm thầm lắc đầu, cường giả đến từ đại thảo nguyên và cường giả nơi này quả là bất đồng.


Nếu tình huống này phát sinh ở đại thảo nguyên, như vậy chờ đợi bọn họ chắc chắn sẽ là một cuộc chiến đấu. Nhưng ở trong này, hai tên ma pháp sư kia vẫn cứng rắn nhẫn nại. Tuy rằng trong mắt bọn họ nồng đậm lửa giận, thể hiện sự căm ghét của bọn họ, thế nhưng không bất cứ ai dám đứng ra khiêu chiến Liệt Duy và Thi Thụy Đức.


Bởi vậy, có thể thấy được, ma pháp sư trên đại thảo nguyên gọi ma pháp sư nội địa là ma pháp sư phái học viện kì thật là không chính xác.


Ma pháp sư nội địa phần lớn là ở trong ma pháp tháp chậm rãi tích lũy, nâng cao thực lực, nhiều nhất là đi rừng Gobbi tiến hành thí luyện một chút. Hơn nữa trên đường đi thí luyện, căn bản không dám tiến hành khiêu chiến. Tuy rằng như vậy cũng có thể tiến giai nhưng năng lực thực chiến căn bản không thể sánh bằng cường giả của đại thào nguyên.


Không khí giữa sân dị thường áp lực, hơn nữa ánh mắt các ma pháp sư trung lập nhìn về phía ma pháp sư thuộc nhất hệ Stephan dần dần trở nên kì dị.
Lúc đó, tên ma pháp học đồ mang đao đột nhiên đi ra, hắn lớn tiếng nói:


- Benson, hôm trước ta thua trên tay ngươi, hiện tại ta muốn khiêu chiến với ngươi lần nữa, ngươi còn dám ứng chiến không?
Âm thanh khe khẽ lập tức đình chỉ, ánh mắt mỗi người đều hướng tới trên người vạm vỡ này.
Benson ngạo nghễ cười,nói:


- Ta nếu đã có thể thắng ngươi một lần, đương nhiên có thể thắng lần thứ hai. Nấu ngươi muốn nhấm nháp tư vị thất bại lần nữa thì chúng ta có thể đấu lại.
Pháp sư mặt thẹo cười lên một tiếng, vết sẹo hình con rết trên trán hắn mơ hồ đỏ lêm, có vẻ dị thường đáng sợ.


Sắc mặt một ít người sau lưng Benson có có vẻ biến hóa. Bọn họ đã bị khí thế của người này áp chế, thậm chí không dám giằng co với ánh mắt của hắn.


Chỉ có Benson như trước trên mặt vẫn lộ một tia cười lạnh, dường như không thèm để ý đến bộ dạng hung ác của đối phương. Khóe miệng Tiếu Ân tràn ra một tia cười vừa lòng, Benson quả không giống người thường.


Tuy nhiên, Benson cũng không phải loại pháp sư chưa từng thấy máu. Ngày xưa, ở trong rừng Gobbi, hắn suýt nữa đã mất mạng. Đối với người đã trải qua cái chết một lần mà nói, dũng khí sẽ lớn hơn rất nhiều.


Pháp sư mặt thẹo gật đầu thật mạnh, đi về hướng lôi đài. Một người đứng bên cạnh hắn giơ tay kéo hắn,nói:
- Ortega, để cho ta lên trước đi.


Trong mắt pháp sư mặt thẹo hiện ra vẻ không vui, nhưng dường như kiêng kị người này, cho nên hắn không nói một lời lui lại về phía sau, nhường cho người này lên đấu.


Người này cũng là một thập cấp học đồ như pháp sư mặt thẹo, tuy rằng dựa theo hơi thở ma pháp trên người hắn thì hẳn là chỉ vừa mới tiến vào hàng ngũ thập cấp học đồ, nhưng như vậy đã đủ tư cách khiêu chiến Benson.
Người nọ chậm rái tiến lên đài:


- Bỉ nhân là Martin, xin hỏi người có nguyện ý tỉ thí cùng ta không?
Bên người Benson cũng có một vị thập cấp học đồ. Hắn và Benson nhìn nhau, sau đó tiến lên lôi đài, lãnh đạm nói:
- La Y, thỉnh giáo.
Trên lôi đài, màn hào quang ma pháp lập tức dâng lên, bao phủ toàn bộ diện tích lôi đài.


Martin và La Y thi lễ với nhau, trước mắt bọn họ đều không có tư cách sử dụng ma pháp trượng nên sử dụng tay không mà thôi.
Song phương giao thủ phi thường chính thống, trước tiên cả hai đều mở vòng ma pháp bảo hộ của chính mình sau đó tiến hành ma pháp công kích.


Là ma pháp học đồ, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể thi triển vòng bảo hộ nhị cấp ma pháp mà thôi. Loại vòng bảo hộ này uy lực cực kì hữu hạn, tiếp không được vài cái ma pháp sẽ tự động tiêu tan. Bởi vì khuyết điểm trong thủ đoạn phòng hộ, cho nên khi bọn họ giao thủ tất yếu sẽ có chút mạo hiểm.


Sau một lát, La Y rõ ràng chiếm thế thượng phong, hắn tiến vào thập cấp học đồ trước đối phương khá lâu cho nên bất kể ma pháp lực tích lũy hay tốc độ thi pháp hắn đều hơn hẳn đối phương, không bao lâu sau đã chiếm ưu thế tuyệt đối.


Tuy nhiên, ánh mắt Tiếu Ân thoáng nhìn đến thấy đám người Ortega không lộ vẻ gì đặc biệt, trên mặt cũng không thấy chút lo lắng, hắn khẳng định Martin này chắc chắn còn có thủ đoạn khác.


Quả nhiên, mắt thấy tình hình có vẻ không ổn Martin rốt cuộc cũng ra một chiếc vòng tay và đeo vào, đồng thời lấy ra một quyển trục ma pháp.
Giữa sân lập tức có tiếng ồ lên.


Bọn họ cũng không cảm thấy kì quái khi Martin lấy ra quyển trục ma pháp, bởi vì tại những trận đấu như thế này sử dụng quển trục là một việc vô cùng bình thường.


Nhưng Martin lại đưa ra một chiếc vòng tay, rõ ràng chính là một đạo cụ không gian ma pháp quý giá, điểm này có thể khiến người ta phát cuồng vì đố kị.
Thậm chí đến ánh mắt tên ma pháp sư nhất tinh kia cũng mơ hồ đỏ lên.


Đạo cụ không gian ma pháp, ngay ở trung tâm của nhân loại cũng cực kì quý báu, đừng nói là ma pháp học đồ, cho dù nhất tinh hoặc nhị tinh ma pháp sư cũng chưa chắc đã có được.


Cho nên, lúc này tất cả ánh mắt đều hướng về Martin, hơn nữa mọi người đều hiểu rõ, Martin khẳng định là có lai lịch bất phàm.
Sắc mặt Benson lập tức trở nên ngưng trọng, hắn há miệng thở dốc nhưng rốt cuộc cũng nhẫn nại được.


Phía trên lôi đài, La Y cũng trở nên trầm trọng hẳn lên, hắn lui về phía sau hai bước, lẳng lặng chờ đợi đối phương.
Đám người Tiếu Ân nhìn thấy thế không khỏi lắc đầu, vừa thấy bộ dáng La Y là biết hắn đúng là có kinh nghiệm thực chiến nhưng chưa đủ lão luyện.


Nếu là đám người Tiếu Ân thì đã sớm giành tiến công trước, cho dù là đánh bừa một ma pháp cấp 1 cùng không đối phương rảnh tay sử dụng quyển trục.


Nhưng La Y lại chọn lựa đứng yên xem động tĩnh chứ không hề tấn công. Điều này đối với đám người Tiếu Ân, vốn đã quen với phương thức chiến đấu của thảo nguyên cảm thấy lạ lùng.
Có lẽ đây là do sự khác nhau giữa các khu vực nên phương thức thi đấu của song phương cũng khác nhau rất lớn.


Trên mặt Martin lộ vẻ trào phúng:
- La Y pháp sư, xem đủ chưa.
Dứt lời, hắn vung tay, một âm thanh xé rách vang lên. Quyển trục vỡ ra, một đạo ánh sáng màu trắng lập tứ đánh lên người hắn. Phía sau người hắn lập tức nổi lên một vòng ma pháp bảo hộ.


Vòng ma pháp bảo hộ này so với vòng bảo hộ trước không giống nhau, trên mặt nó chớp động một ánh hào quang gần như thực chất, khiến người ta hoảng sợ.
Sắc mặt đám người Tiếu Ân lập tức trở nên khó coi, họ hoàn toàn không xa lạ đối với trình độ vòng ma pháp này.


Loại vòng bảo hộ này đã đạt tiêu chuẩn của cấp năm, ở sân chơi của thần bọn họ đã gặp qua không ít lần. Nhưng tuyệt đối không thể nghĩ được là, ở giữa trận đấu của cấp học đồ lại có thể thấy quyển trục ma pháp bậc này, thật khiến người ta ngạc nhiên, thán phục hết chỗ nói.


Đối với vòng bảo hộ kì dị này, trong mắt La Y hiện lên vẻ kinh ngạc. Đối với một ma pháp học đồ bình thường mà nói, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vòng bảo hộ ngũ cấp, cho nên không biết cũng là đương nhiên.


Martin ngạo nghễ nhìn hắn, dùng ngón tay nhẹ nhàng ngoéo một cái, tỏ ra thái độ khinh miệt không nói nên lời.


Trên mặt La Y tuy lộ vẻ tức giận nhưng hắn cũng không mất đi lí trí, mà kích phát vài đạo ma pháp nhị cấp, nhưng không ngờ ma pháp của hắn phát ra đánh vào vòng bảo hộ của đối phương lại không tạo một chút chấn động.
Lúc này, giữa sân, tất cả học đồ không hẹn mà cùng ồ lên.


Đúng là một cái xác rùa, như thế này thì làm thế nào mà tấn công được.


Trên mặt Martin thủy chung vẫn lộ một tia mỉm cười, hắn ung dung đứng tại chỗ. Đợi sau khi La Y dùng hết toàn lực tấn công mà như trước vẫn không làm gì nổi hắn, lúc này hắn mới chậm rãi tiếp tục lấy ra một quyển trục ma pháp.


Hắn chậm rãi đem quyển trục nhắm về hướng La Y, nhìn bộ dạng của hắn, ai cũng có thể nhận ra đây khẳng định là một ma pháp công kích.
- Dừng tay, chúng ta nhận thua.
Benson đột nhiên quát lớn.
Sắc mặt La Y khẽ biến, miệng hắn mở to như muốn nói gì đó nhưng rốt cục cũng suy sụp, buông tha.


Dưới tình huống như vậy, ngu ngốc cũng biết trong tay Martin khẳng định là có quyển trục từ cấp ba trở lên, nếu lựa chọn đánh bừa thì khác gì tìm chết.
Nhưng mà, Martin cũng không dừng tay, nụ cười lạnh nơi khóe mắt hắn có vẻ nồng đậm hơn.
Benson thấy tình huống không ổn vội kêu lên:
-La Y, mau xuống dưới.


La Y dường như cũng cảm nhận được đối phương không có hảo ý, hắn xoay người bỏ chạy xuống dưới lôi đài.
Đám người Tiếu Ân nhíu mày, đúng là ngu ngốc, lúc này mà lại đi xoay người.
Quả nhiên, ngay khi hắn xoay người sắp chạy xuống dưới lôi đài, Martin nhe răng cười, xé rách quyển trục.


Một đạo ánh sáng màu đỏ giống như tia chớp bắn vào lưng sườn của La Y, hắn phát ra một tiếng kêu thê lương, thảm thiết, cả người hướng về phía trước rơi xuống.


Tuy rằng Martin xé rách quyển trục nhưng với thực lực của hắn vẫn chưa nắm chắc được ma pháp này cho nên cũng không thể đánh chết La Y ngay tại chỗ, nhưng lực lượng ma pháp vẫn đủ để xuyên qua vòng bảo hộ của hắn


Đây là một ma pháp hỏa hệ, đụng tới thân thể người sẽ tạo ra vết bỏng mãnh liệt, nhanh chóng khuếch tán ra toàn thân.


May mắn là giờ phút này La Y đã chạy tới bên cạnh lôi đài nhảy xuống, xuyên qua vòng bảo hộ, mà vòng bảo hộ thì có tác dùng ngăn cản ma pháp nguyên tố cho nên mới đem ma pháp này đánh gãy. Tuy nhiên dù thế, hơn nửa cái lưng của hắn cùng đã phồng rộp lên một lớp bọt nước, thương thế rất nặng.


Đám người Benson ba chân bốn cẳng chạy lại đỡ hắn lên, căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ, lúc này La Y sớm đã hôn mê bất tỉnh vì đau.
Tiếu Ân hừ nhẹ một tiếng, hướng về Mary gật đầu một cái.


Tuy rằng đội khăn che mặt, không nhìn thấy dung mạo cụ thể nhưng Mary lập tức lĩnh hội ý của Tiếu Ân, nàng đứng lên, đi tới hướng bọn La Y


Biên độ bước chân Mary cũng không lớn, dường như chỉ chậm rãi bước từng bước nhỏ. Nhưng tốc độ của nàng cực nhanh, dường như chỉ chớp mắt một cái, nàng đã tới bên mọi người vốn đang bó tay không chút biện pháp.


Là tam tinh ma pháp sư, cho dù nàng có ẩn dấu lực lượng, nhưng trên thân thể nàng có một loại khí thể thản nhiên. Lúc nàng đi tới bên người La Y, đám người Benson lập tức theo bản năng tránh ra,tạo thành một thông đạo, hơn nữa không ai dám tiếp cận với nàng.
- Để hắn xuống đất.
Mary lạnh lùng nói.


Tên pháp sư đang ôm La Y theo bản năng thả La Y xuống đất, nhưng sau phản ứng này hắn lại không khỏi đỏ mặt tía tai, không biết bản thân mình rốt cục là xảy ra chuyện gì.
Mary cũng không để ý đến mọi người. Bàn tay nàng duỗi ra, một đạo hào quang kim sắc ánh lên từ giữa bàn tay trắng nõn như ngọc


Ánh sáng này cũng không quá mãnh liệt, không có vẻ chói lọi rực rỡ nhưng lại mang một loại cảm giác dịu dàng đặc trưng.
Tại nơi ánh sáng vàng kim bao phủ một sự thần kì đã xảy ra.
Lưng La Y vốn thũng ra, đám bọt nước khiến người ta ghê sợ lại như gặp khắc tinh, nhanh chóng xẹp xuống.


Sau đó, bọt nước dùng tốc độ mắt thướng có thể nhìn thấy thu nhỏ lại, biến rắn, kết vảy, sau đó lột da.
Cuối cùng, toàn bộ phần lưng bị ma pháp tổn thương đã khôi phục, lộ ra da thịt non mềm như da trẻ con.


Mary thu tay lại, lùi về phía sau một bước, ánh sáng vàng kim thần kia lập tức biến mất. Sau đó, nàng xoay người lại, nhanh chóng bước chân quay về chỗ cũ.
Trên đài lẫn dưới đài, bất kể là hai trăm ma pháp học đồ lẫn ma pháp sư chính thức đều cực độ kinh ngạc cùng khϊế͙p͙ sợ.


Không ai có thể nhận ra đến tột cùng là pháp thuật gì lại có thể khiến thương thế khỏi hẳn trong chốc lát.
Hoàn toàn vượt ra ngoài tưởng tượng, bao gồm cả Liệt Duy và Thi Thụy Đức đều nhìn về phía Mary với ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.


Nếu ban đầu mọi ngượi ngại thể diện hai vị nhị tinh ma pháp sư cho nên mới không có lời nói oán giận khi đám người Tiếu Ân ngồi xuống vị trí thứ nhất. Như vậy bây giờ tâm tình bọn họ hoàn toàn bất đồng, nhân vật có được lực lượng thần kì như vậy, nếu còn không xứng ngồi vào vị trí thứ nhất thì không còn ai đủ tư cách.


Nhìn La Y vẫn hôn mê như trước nhưng hô hấp vốn dồn dập đã dần trở nên chậm rãi, thân mình lại lộ ra phân nửa lưng và một phần mông béo mập, trong lòng mỗi người đều có cảm giác ngạc nhiên đồng thời cũng âm thầm buồn cười.
Benson cởi ma pháp bào của chính mình khoác lên người La Y.


Hắn ngẩng đầu hướng về phía đám người Tiếu Ân nói cảm tạ. Sau đó hắn xoay người, nói với Martin đang đứng ở trên lôi đài:
- Martin, chúng ta đã nhận thua tại sao người còn phải đuổi tận giết tuyệt?
Martin ngửa mặt lên trời, bật cười ha hả, nói:


- Nơi này không phải là quyết đấu tràng của ma pháp sư sao, lên tràng mà còn đòi hạ thủ lưu tình? Ngươi cũng quá ngu xuẩn đi.
Đôi mắt Benson bốc lên lửa giận hừng hực, nhưng hắn cũng tự biết mình, trên người đối phương có nhiều quyển trục cao cấp như thế, cho dù là hắn lên cũng không ổn.


Martin đảo mắt, nhìn về hướng đám người Tiếu Ân, đặc biệt là đối với pháp thuật thần kì trong tay Mary, hắn rất tò mò.


Tiếu Ân âm thầm cười lạnh, nói với Kim hai câu, sau đưa cho hắn một vật gì đó. Kim lập tức đứng dậy, nhận lấy từ tay Tiếu Ân, đi tới bên người Benson, nói nhỏ với hắn vài câu.
Benson lập tức tỏ vẻ ngạc nhiên cùng vui mừng, ngẩng đầu lên, vươn hai tay tiếp lấy vật trong tay Kim.


Khi mọi người thấy rõ đồ vật đó, sắc mặt không khỏi đại biến.


Không ngờ đó lại là một cái vòng tay, tuy rằng kiểu dáng không giống vật trên tay Martin, nhưng có thể khiến Benson cẩn thận