Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 5 - Chương 16: Lai lịch ma thú khoai tây và tiệc rượu

Ma pháp tháp của Tiffany ở công quốc Louis không thể nghi ngờ là lớn nhất, tinh xảo nhất, cũng là nơi cao cao tại thượng nhất ở trong lòng tất cả học đồ ma pháp sư.
Tiếu Ân đi tới cửa chính của ma pháp tháp, gõ cửa gọi vào bên trong.


Sau một lát, tại cửa chính của ma pháp tháp, Betty thần tình nửa mừng nửa lo xuất hiện ở trước mặt Tiếu Ân.
- Tiếu Ân, sao ngươi lại tới đây?


Khẽ sờ mũi một cái, kỳ thật Tiếu Ân cũng không chú ý đến cách xưng hô của Betty. Nhưng quả thực biểu tình của Betty hôm nay so với vài ngày trước đó cũng thật sự là quá lớn.
- Betty pháp sư, ta có một việc muốn thỉnh giáo Tiffany các hạ.
- Đi vào rồi nói sau.


Betty lách người tránh ra một bên, vẻ mặt tươi cười nói.
Tiếu Ân thoáng chần chừ một chút rồi đi vào.


Hắn ngẩng đầu nhìn bốn phía. Tuy rằng cũng không phải lần đầu tiên tiến vào ma pháp tháp của Tiffany, nhưng lần trước đi vào, vì đắc tội với người mà trốn chạy, tự nhiên là không có chút tâm tình thưởng thức.


Nhưng hôm nay không giống với lần trước đó, Tiếu Ân hoàn toàn có tâm tình thưởng thức, ngắm nhìn ma pháp tháp này mà từ nhỏ hắn vô cùng kính ngưỡng.
Bất kể là kết cấu kiến trúc, hay là bài trí bên trong, đều hơn xa ma pháp tháp của sư phụ Maren.


Những kiến trúc mới mẻ độc đáo này đã hấp dẫn ánh mắt của Tiếu Ân. Đặc biệt là có một ít nơi có một ít điêu khắc thần kỳ. Chúng nó sống động như thật, có chỗ điêu khắc chính là hùng ưng sắp sửa bay lên; có chỗ điêu khăc chính là một con khỉ bướng bỉnh, có chỗ điêu khắc chính là kim xà đang phấn khởi ngóc đầu lên hướng thẳng trời xanh.


Những bố trí bày biện trong đại sảnh cũng không phải như muốn trêu chọc người. Nhưng nếu tĩnh tâm chú ý quan sát kỹ đến nó, có thể phát hiện chúng nó rất nhiều tác dụng khiến mọi người trong lòng tán thưởng không ngừng.
Betty chú ý tới ánh mắt của Tiếu Ân, không khỏi lặng yên cười, nói:


- Mấy thứ này đều là mô hình của ma thú. Đại bộ phận là ta chế tác, ngươi cảm thấy như thế nào?
- Ma thú?
Tiếu Ân kinh ngạc hỏi:
- Đó đều là ma thú ư?


- Đúng vậy, đây là ma thú cấp bốn Kim Cương Kiêu. Nó chẳng những da dày thịt béo, hơn nữa nó còn am hiểu ma pháp phong hệ. Cho dù là ma pháp sư chính thức gặp nó cũng cảm thấy đau đầu không ít. Đây là...


Dường như hai mắt Betty mơ hồ tỏa ánh sáng, chỉ vào những điêu khắc ở trong đại sảnh này giới thiệu.


Tiếu Ân lẳng lặng nghe, khi Betty nhắc tới kiến thức về ma thú, trên mặt nàng hơi ửng hồng, không dấu được vẻ hưng phấn. Lúc này, Tiếu Ân nhớ tới biểu tình của Linnuo khi hắn cùng với Linnuo đàm luận về ma pháp trượng, hắn mơ hồ phát hiện khi bọn họ nói về học vấn mà bọn họ am hiểu, biểu tình cũng không khác biệt lắm.


Sau một lát, Tiếu Ân chớp lấy một cơ hội, hỏi:
- Betty, ngươi dường như không phải là tinh linh.
- Ta đương nhiên không phải tinh linh
Betty hơi hơi khẽ lắc đầu, nói:
- Là tinh linh hay không, chỉ cần nhìn kỹ lỗ tai là có thể biết.


Ánh mắt Tiếu Ân chăm chú nhìn lỗ tai của Betty, trông nó tinh xảo và mang màu phấn hồng, giống như chiếc vỏ sò, vành tai rõ ràng và rất cân xứng, làm cho Tiếu Ân đột nhiên có một cảm giác muốn tiến đến, nhẹ nhàng véo một cái.


Đương nhiên, hắn cũng không có đem ý tưởng đó vào hành động, chỉ có điều trong ánh mắt không khỏi hiện lên vài phần quái dị.
Sắc mặt Betty đột nhiên đỏ ửng, nàng dường như cũng cảm thấy hành động vừa rồi có chút không ổn, vội vàng quay mặt về phía Tiếu Ân, nói:


- Tiếu Ân, ngươi không phải đến tìm sư phụ sao? Vì sao còn lề mề ở trong này?
Tiếu Ân hai mắt hơi đảo, đây không phải ác nhân cáo trạng trước sao?


Từ lúc hắn tiến nhập vào bên trong đại sảnh, Betty cũng không có dẫn hắn đi gặp Tiffany mà là giới thiệu cho hắn những bức điêu khắc ở nơi này, còn có vẻ mặt kiêu ngạo, nói cho hắn biết mấy thứ này đều là do nàng làm ra.
Người khơi mào câu chuyện này dường như chính là Betty.


Tuy nhiên, lấy thân phận và tu dưỡng của Tiếu Ân, thật sự là cảm thấy ngượng ngùng khi tranh luận cùng với Betty, cho nên hắn hơi hơi nhún hai vai, lộ ra một gương mặt ôn hòa tươi cười, bình tĩnh nhìn Betty.
Lúc này, hai má của Betty đỏ ửng. Nàng nhẹ nhàng dậm chân, nói:
- Ta đi tìm sư phụ, ngươi chờ một chút.


Dứt lời, nàng vội vã chạy lên lầu.
Một lát sau, Tiffany đi xuống, tuy nhiên nàng cũng không phải đi một mình, mà cùng với Sara ba cô gái đi xuống dưới.
Ở trong ma pháp tháp, Sara cũng không che đi gương mặt tuyệt thế vô song của mình


Trong ánh mắt của nàng sáng rọi, khóe miệng vui vẻ hớn hở, dường như chiếu sáng lên toàn bộ ma pháp tháp. Đây là một loại ánh sáng rực rỡ, đủ để cho bất cứ kẻ nào cũng đều chấp nhận bỏ tất cả để đầu nhập vào trong đó.


Ở trong hoàn cảnh như vậy, có người con gái xinh đẹp tuyệt trần như nàng khiến cho Petty và Betty hoàn toàn bị lấn át. Tuy nhiên ba cô gái có biểu hiện rất tốt, cũng không bởi vì bị sắc đẹp sáng rọi của Sara che lấp mà đố kỵ.


Khi Tiếu Ân nhìn thấy Sara tươi cười, tim đập cũng thoáng nhanh thêm một chút. Hắn thầm than trong lòng một tiếng, đúng là tuyệt thế dung nhan, Sara và Juliana giống nhau, đều là nữ nhân có sắc đẹp tuyệt trần, đủ để hấp dẫn tất cả mọi người từ nam nữ, già trẻ…


Chỉ có điều ngay cả hoàng kim sa trùng cũng bị Juliana hấp dẫn, không biết Sara có khả năng làm được điều này không.
Đột nhiên trong lòng Tiếu Ân chợt nghĩ tới một việc, nếu đem hai mỹ nữ này ở cùng nhau, không biết sẽ có hậu quả như thế nào.
Trên mặt hắn thoáng có một tia hoảng hốt, lại bị Tiffany nhận ra.


Bản thân nàng chợt hiểu, ánh mắt chợt nhìn lên trên người Sara
Tiffany đương nhiên biết Sara hấp dẫn tới cỡ nào, nàng còn nghĩ đến Tiếu Ân đã bị Sara dùng tuyệt thế dung nhan làm cho rung động. Tuy nhiên, thấy Tiếu Ân có thể thoát ra rất nhanh, trong lòng nàng tán thưởng không ngừng.


Nếu Tiếu Ân đã biết ý nghĩ trong lòng nàng, khẳng định sẽ hô to oan uổng.
Sau vài câu xã giao, Tiếu Ân đi thẳng vào vấn đề của mình khi đến đây.


- Tiffany các hạ, nghe Linnuo các hạ nói, ngài là một chuyên gia nghiên cứu về ma thú. Mà ta gần nhất có được một ma thú biến dị, cho nên muốn mời ngài giám định qua một chút.
Tiffany mỉm cười, nói:
- Tiếu Ân các hạ, Linnuo các hạ quả thật là quá đề cao ta.
Dừng một chút, nàng chậm rãi nói:


- Kỳ thật ngài có thể là hiểu lầm, ta không sở trường về nghiên cứu ma thú, mà là ma pháp sư không gian hệ.
Tiếu Ân nao nao, nói:
- Ngài là một trưởng lão vĩ đại của bộ lạc Nguyệt tinh linh. Chẳng lẽ...
Đám người Sara không khỏi uyển chuyển cười, chân mày không khỏi lộ ra vô hạn phong tình.


Betty ngắt lời nói:
- Tiếu Ân... Các hạ, cũng không phải cứ là tinh linh nào cũng nghiên cứu về ma thú đâu.


Tiếu Ân bĩu môi thầm nhủ, đạo lý này hắn đương nhiên hiểu được, không phải ma pháp sư nào cũng giống nhau, nhưng vào thời điểm vừa rồi, Betty đã chỉ cho hắn rất nhiều kiến thức về ma thú tại ma pháp tháp của Tiffany.


Tri thức về ma thú của ma pháp sư Betty phong phú dị thường, hơn xa Tiếu Ân, cho nên Tiếu Ân nghĩ, sư phụ của nàng là đại ma pháp sư Tiffany khẳng định cũng là một ma pháp sư nghiên cứu rất sâu về ma thú, nhưng xem ra, dường như không phải là như thế.


Nhìn thấy trên mặt Tiếu Ân tràn đầy thất vọng, Tiffany hơi cười, nói:
- Tiếu Ân các hạ, tuy rằng ta cũng không biết nhiều đối với nghiên cứu ma thú, nhưng ở đây lại có một chuyên gia về nghiên cứu ma thú, nếu ngài có vấn đề gì, ta nghĩ ngài có thể được giải đáp.


Ánh mắt Tiếu Ân chợt nhìn Betty, lại thấy nàng ưỡn ngực, bộ dạng rất đắc ý.
Tiếu Ân hơi lắc đầu, không thể tưởng được đánh bậy đánh bạ như vậy, quả thật là hắn tìm được người am hiểu về ma thú.


Ở trong thế giới ma pháp, sư phụ và đệ tử sở trường về các lĩnh vực ma pháp không giống nhau, điều này cũng là một sự kiện bình thường.


Muốn tìm được một người có thể hoàn toàn kế thừa sở học của chính mình cũng không phải là một việc dễ dàng như vậy. Có thể nói tuyệt đại bộ phận ma pháp sư đều không thể làm được điều này trong cuộc đời.


Có thể đào tạo một đệ tử trở thành ma pháp sư chính thức cũng là tâm nguyện lớn nhất trong cuộc đời của đại đa số ma pháp sư.
Cho nên ở trong một lĩnh vực nào đó đệ tử vượt qua sư phụ cũng không có gì là đáng ngạc nhiên cả.


Từ vòng cổ không gian ngủ đông lấy ra ma thú biến dị mới thu phục kia, Tiếu Ân thả vào trong lòng bàn tay, nói:
- Betty pháp sư, ngươi có biết đây là ma thú gì không?
Ở thời điểm thu phục ma thú biến dị này, Tiếu Ân từng xuất ra một chiếc lông Hỏa Sơn Hồng Trĩ làm mồi nhử.


Sau khi ma thú này cắn nuốt lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ thì rất giống với Hắc Toàn Phong, lâm vào trạng thái hôn mê.
Tuy nhiên nó chưa có tỉnh lại, nhưng mầu sắc ngoại hình lại đang không ngừng thay đổi.


Nếu lúc đầu ma thú này có bộ dáng hơi giống khoai tây, nhưng giờ phút hiện giờ mầu sắc của nó đã biến mầu thành màu của khoai tây.
Đương nhiên, ở trạng thái trước mắt này, nó đang ở vào thời khắc mấu chốt, cho nên không thể biến hóa thành hình thái khác được.


Tiếu Ân kể lại tỉ mỉ năng lực và thực lực của ma thú biến dị này, sau đó đưa ánh mắt đầy hy vọng nhìn về phía Betty.
Trong đôi mắt của Betty lộ ra một tia chần chừ, dường như là có chút do dự.


Nàng liếc mắt về phía Tiếu Ân một cái, muốn nói lại thôi, khéo léo nghiêng đầu tự hỏi, sau đó từ trong nhẫn không gian lấy ra một ít đạo cụ kỳ dị, sau đó lấy ma thú biến dị ở hình dạng tiểu viên cầu lăn tới lăn lui.


Tiếp theo, nàng xuất ra một ít đạo cụ mà Tiếu Ân cũng không biết tên, cho ma thú khoai tây đáng thương này vào bên trong đạo cụ lật tới lật lui nửa ngày.
Sau một lát, trên mặt nàng hiện ra một tia gần như là buồn cười.
- Tiếu Ân các hạ, không biết ngươi có nghe nói qua về Slime (1) chưa?
- Slime?


Sắc mặt Tiếu Ân lập tức cũng hiên lên một tia buồn cười, hắn chỉ vào ma thú khoai tây, kinh ngạc hỏi:
- Nàng nói đây là Slime?
- Ừ, nếu ta không có nhầm, đây là ma thú Slime biến dị.


Sau khi Betty khẳng định ma thú này, đám người Tiếu Ân đều ngơ ngác nhìn nhau, gần như không thể tin được lỗ tai của mình. Slime là danh từ mà bọn họ cũng không hề xa lạ gì, tuy nhiên loại ma thú này có địa vị thật sự là quá thấp ở trong lòng mọi người, cho nên bọn họ căn bản là không ngờ ma thú cấp bốn này lại chính là ma thú Slime biến dị.


Khi nhắc tới Slime, ở trong lòng Tiếu Ân và các ma pháp sư, đều nghĩ ra đây là một ma thú vô hại.
Mà trên thực tế, Slime quả thật là một loại ma thú cũng không tính là ma thú.


Sở dĩ xếp chúng nó đứng vào hàng ngũ ma thú, bởi vì ở trong cơ thể chúng nó có thể sẽ xuất hiện biến dị, sản sinh ra bậc một ma hạch.
Tuy nhiên Slime thực lực mạnh nhất là cấp một mà thôi, loại Slime cấp bốn biến dị này căn bản là chưa bao giờ nghe thấy.


Sờ sờ mũi, Tiếu Ân thấy được vẻ mặt tràn đầy tin tưởng của Betty, trong lòng không khỏi không ngừng cười khổ.
Ở ngoài thành Bahia, khi bọn họ tỷ thí trong ma pháp trận, ma thú biến dị này biểu hiện ra năng lực cực kỳ đặc dị


Cho nên, Tiếu Ân còn tưởng rằng đây là một ma thú thần kỳ, lấy lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ ra cho nó một chiếc.
Nhưng sau khi Tiếu Ân biết được kết quả, cũng không kìm nổi thất vọng.
Hoá ra nó chỉ là ma thú Slime biến dị mà thôi.


Nếu sớm biết kết quả này, như vậy Tiếu Ân chưa chắc đã bỏ ra một chiếc lông Hỏa Sơn Hồng Trĩ.
Phải biết rằng, thứ này là bảo bối chân chính, cho dù là có tiền cũng không có chỗ để mua.
- Slime, ở trên thế giới này nó chính là một loài ma thú yếu nhất.
Betty miệng lưỡi lưu loát giới thiệu:


- Bình thường Slime là ma thú không có tính công kích, ở trong giới tự nhiên chỉ tồn tại ma thú cấp một, đó là do một số Slime đã trải qua đột biến, có thể tiến hóa thành ma thú cấp một. Nhưng là...
Nàng cười khổ một tiếng, nói:


- Căn cứ tư liệu lịch sử ghi lại, phát hiện ra Slime cao cấp nhất chính là ma thú cấp ba. Nhưng cho tới bây giờ vốn không có tồn tại ma thú Slime cấp cao nữa.
Tiếu Ân ừ một tiếng, thu viên cầu khoai tây vào không gian ngủ đông.


Tuy rằng hiện tại đã biết rõ lai lịch của ma thú biến dị này, nhưng kết quả lại ra ngoài ý liệu của Tiếu Ân.
Đến nước này rồi, Tiếu Ân cũng không rõ ràng lắm, đến tột cùng ngày sau Slime sẽ tiến hóa đến trình độ nào nữa.


Tuy nhiên, cũng phải nói thật, hứng thú của hắn đối với ma thú biến dị này đã giảm xuống rất nhiều. Có lẽ, về sau không thể trông cậy vào nó có thể chiến đấu, mà chỉ cho nó làm sủng vật của mình mới là lựa chọn tốt nhất.


Mười ngày sau, Tiffany mời Tiếu Ân chính thức tham gia tiệc rượu của công tước tổ chức.
Ở tiệc rượu này, chẳng những có vài vị ma pháp sư chính thức trong công quốc Louis tận tình tham dự, mà những nhân vật hơi có chút uy tín, danh dự ở trong công quốc Louis này đều đến tham gia.


Tuy rằng thực lực của công quốc Louis xa xa mới bằng đế quốc Lang Nhân, nhưng về phần phương diện tổ chức tiệc rượu, tiếp đãi lại xa hoa hơn rất nhiều so với gia tộc quyền thế Berwick.


Bên trong cung đình rộng lớn, các phu nhân mặc những bộ quần áo dạ hội hoa lệ giống như khổng tước xòe đuôi, tận tình triển lộ ra những mặt tốt của mình.
Những người tham gia tiệc rượu này cũng đã biết đến đây để tiếp đón nhân vật nào


Đế quốc Nặc Khả Đa, gia tộc ma pháp Leyden thanh danh vang dội đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người và ai cũng muốn có mối quan hệ tốt với gia tộc này. Nếu có thể được gia tộc Leyden ủng hộ, như vậy bất kể là ai, đều đã trở thành một thế lực không thể khinh thường ở trong công quốc Louis này.


Điều này có lẽ chính là mục tiêu theo đuổi cả đời của tất cả các quý tộc ở đây.
Tiếu Ân, Benson và Nepal theo Maren cùng nhau tham dự tiệc rượu, trên người bọn họ đều mặc trang phục ma pháp bào, và ở trước ngực đeo huy chương nhất tinh ma pháp sư.


Khi bốn người bọn họ đứng chung một chỗ, lập tức thu hút tuyệt đại ánh mắt mọi người ở giữa sân.
Có bốn ma pháp sư chính thức, hơn nữa trong đó ba người đều là đệ tử do một vị ma pháp sư dạy dỗ ra.


Ở giờ khắc này, mọi người đều hướng về Maren, trong ánh mắt đều thể hiện sự tôn kính sâu sắc.
Tuy nhiên một lúc sau, David Kirby và Kerry đột nhiên dắt tay nhau đi đến. Về phần hai vị ma pháp sư chính thức Michael và Gila vì đang dở bế quan và thí nghiệm ma pháp mà không đến được.


Maren mang theo đám người Tiếu Ân ra chào hỏi, và mọi người đều vui vẻ trò chuyện với nhau.
Tuy rằng trong tiệc rượu nhân số rất đông, nhưng những vị ma pháp sư chính thức ở đây không thể nghi ngờ là rất thần bí và cao quý hơn hẳn các quý tộc.


Tất cả mọi người tới gần bọn họ đều rất cung kính thi lễ, ân cần thăm hỏi, biểu đạt sự tôn sùng của bọn họ.
Một trung niên quý tộc đi đến chỗ đám người Tiếu Ân.


Có thể tới gần chỗ của ma pháp sư, đủ nói lên địa vị của người này ở công quốc rất cao. Nếu không, người bình thường chỉ đến chào hỏi cũng không có tư cách.


Vị trung niên này có vẻ mặt tươi cười, đối với ma pháp sư nhất nhất ân cần thăm hỏi, cuối cùng đi đến trước mặt Tiếu Ân, vẻ mặt của hắn tỏ ra thái độ rất cung kính:
- Tiếu Ân các hạ, có thể lại được gặp ngài, thực là vinh hạnh lớn nhất của ta.


Tiếu Ân nao nao, cẩn thận nhìn, rốt cục thì cũng đã nhận ra người trước mắt này là ai.


Vị này chính là người ngày xưa có ý đồ chiếm đoạt cây giống của Kỵ sĩ Scott, đó chính là bá tước Robin đại nhân, tuy nhiên sau khi Maren và Kerry ra mặt vì Tiếu Ân, thái độ của hắn lập tức xoay một trăm tám mươi độ, buông tha cho mưu đồ này, cho nên quan hệ của song phương lúc đó cũng không xuất hiện vết rách.


Hơi hơi cười, Tiếu Ân nói:
- Robin bá tước đại nhân, ngài thật sự là quá khách khí.
Robin tiến lên hai bước, hạ giọng nói:
- Tiếu Ân các hạ, có thể tôi với ngài một mình nói chuyện với nhau không.


Tiếu Ân mỉm cười cùng hắn ly khai khỏi nhóm người Maren. Nhìn bóng dáng Tiếu Ân, trong mắt Maren thủy chung đều mang theo một tia mơ hồ. Kerry đột nhiên thở dài một tiếng, nói:
- Maren, vận may của ngươi thật là tốt.
Maren kinh ngạc hỏi:
- Ngươi nói cái gì?


- Ngươi thu bảy học đồ, hiện giờ không ngờ có ba người trở thành ma pháp sư chính thức. Còn có Dany học đồ người hầu, ta xem cũng có rất nhiều hy vọng trở thành ma pháp sư chính thức.
Kerry hâm mộ nói:
- Vì sao chúng ta thu đệ tử và học đồ người hầu lại không có thiên phú như vậy?


Maren đắc ý trong lòng, bản thân hắn thiên phú cũng không phải là tốt lắm, có thể trở thành nhất tinh ma pháp sư, hơn phân nửa là may mắn mà thành công. Nhưng chính bởi vì hắn tự biết kiếp này vô vọng tiến thêm một bước, cho nên mới đem đại bộ phận tinh lực dạy dỗ các đệ tử


Hơn mười năm đều dành cho việc tài bồi, khiến đệ tử của hắn dần dần cũng thành tài.


Nếu nói trước kia ở công quốc Louis có năm vị ma pháp sư chính thức, khi tiến hành phân loại, Maren chỉ có thể đứng ở hạng bét. Nhưng hiện tại bất đồng, cho dù là đại ma pháp sư Tiffany thấy được hắn, cũng hoàn toàn bình đẳng đãi ngộ.


Bởi vậy có thể chứng minh, ở thế giới ma pháp trong công quốc Louis, Maren đã cầm giữ được một lực lượng hết sức quan trọng
Ánh mắt lại lần nữa hướng tới Tiếu Ân, Maren nhếch miệng tươi cười.


Từ thời điểm tám năm trước Tiếu Ân rời khỏi thành Louis, mới khiến Maren chân chính đạt tới được đẳng cấp của đại ma pháp sư Tiffany.
Lúc này, Maren nhìn theo bóng dáng Tiếu Ân đang cùng với vị bá tước đại nhân ở một chỗ nói chuyện với nhau.


- Tiếu Ân các hạ, nghe nói phụ thân ngài và Kỵ sĩ Scott đã đi tới thành Louis?
Robin thấp giọng dò hỏi.
- Ừ…
Tiếu Ân cũng không có ý tứ gì phải giấu diếm.


- Nghe nói khi Kỵ sĩ Scott vào thành đã xảy ra xung đột với thủ vệ cửa thành, hơn nữa khiến phụ thân ngài và đệ đệ ngài cảm thấy sợ hãi.
- Đúng vậy.
Trên mặt Robin nổi lên một tia biểu tình chua xót, hắn bất đắc dĩ nói


- Tiếu Ân các hạ, tất cả đều là sai lầm của chúng ta, rất mong ngài thông cảm.
Tiếu Ân mặt không chút thay đổi nói:
- Bá tước đại nhân, vấn đề này dường như là không quan hệ tới ngài?
Robin do dự một chút, nói:


- Tiếu Ân các hạ, ta lần này đến kỳ thật cũng là phụng mệnh công tước đại nhân. Chỉ cần ngài có thể trở thành cung đình pháp sư của công quốc Louis, như vậy bất kể ngài có yêu cầu gì, chỉ cần chúng ta có thể làm được, nhất định sẽ không cự tuyệt.
Tiếu Ân kinh ngạc hỏi:


- Bá tước đại nhân, ngài nghĩ sai rồi. Ta chỉ là một nhất tinh ma pháp sư bình thường thôi.
Robin lâm cười khổ liên tục, rốt cục nói:
- Tiếu Ân các hạ, vì chuyện này, Tiffany đại ma pháp sư các hạ đã tìm công tước đại nhân.
Hắn xem xét ánh mắt Tiếu Ân, rồi cung kính nói:


- Ta cho tới bây giờ vốn không có gặp qua Tiffany các hạ tôn sùng một người nào khác, nàng nói, chỉ cần ngài có thể trở thành cung đình pháp sư của công quốc, như vậy tên thành Louis sẽ có thể dương danh trên đại lục.


Tiếu Ân rốt cục cũng hiểu ra, hóa ra là Tiffany ở sau lưng trợ giúp, trách không được Robin đến đây nói chuyện với mình.
Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân nói:
- Bá tước đại nhân, bất kể như thế nào, ta đều là người của công quốc Louis, trở thành cung đình ma pháp sư của công quốc Louis cũng được thôi.


Trong mắt Robin lập tức hiện lên một tia sợ hãi lẫn vui mừng, hắn cũng thật không ngờ, Tiếu Ân vui vẻ đáp ứng ngay.
Nhưng mà, ngay tại lúc hắn vui mừng như điên, Tiếu Ân lại đột nhiên nói:


- Bá tước đại nhân, ta sinh ra, và lớn lên ở lãnh địa của thế tập kỵ sĩ Scott. Nơi đó là một mảnh lãnh địa đặc thù, là tổ tiên của ta cùng mọi người vất vả cần cù khai khẩn mà ra, ta không hy vọng nơi đó sẽ có gì thay đổi. Tốt nhất vĩnh viễn không có gì thay đổi.


Robin lo lắng một hồi, rốt cục nói:
- Tiếu Ân các hạ, ta hiểu được ý tứ của ngài, nhất định sẽ bẩm báo công tước. Tiếu Ân các hạ, tin tưởng sẽ cho ngài một câu trả lời thuyết phục.
Tiếu Ân chậm rãi gật đầu, nhìn theo bóng dáng Robin rời đi.


Khóe miệng khẽ nhếch mép tươi cười, đại ma pháp sư Tiffany, ngài muốn cột ta vào công quốc Louis sao? Kỳ thật ngài cũng không phải lo lắng, bất kể là giáo dục của đời trước hay là kinh nghiệm của một đời này đã trải qua, ta đều không có khả năng bỏ qua gia hương của chính mình mà không để ý tới.


Có lẽ đối với hiện tại hoặc là tương lai không xa, hắn phải gánh lấy trách nhiệm phiền toái này, nhưng Tiếu Ân tin tưởng, có áp lực mới có động lực. Chung quy có một ngày, thực lực tăng nhanh, trói buộc này đối với hắn mà nói cũng sẽ trở nên bé nhỏ không có gì đáng kể.


Tiệc rượu tổ chức vô cùng thành công, đại biểu gia tộc Leyden là Natalie xuất hiện ở hiện trường, lập tức dẫn đến những tiếng xì xào đầy ngạc nhiên và thán phục.
Tuy nhiên, Natalie cũng không phải là minh tinh chói mắt nhất ngày hôm nay.


Bởi vì khi đại ma pháp sư Tiffany xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt toàn trường, thậm chí còn là bao gồm ánh mắt của tứ tinh đại ma pháp sư Natalie đều nhìn về phía đó.


Tiffany tuy rằng có thân phận tôn quý, nhưng cũng không có sức hấp dẫn thật lớn như thế, chân chính hấp dẫn, chính là gương mặt tuyệt thế của Sara.


Nàng mặc một bộ sườn xám màu đen (thời này mà đã có sườn xám, hay nhỉ), đôi chân thon dài nhẹ nhàng đi trên tấm thảm nhung tơ màu hồng cánh sen, lặng yên không một tiếng động đi tới.


Mái tóc dài cẩn thận tinh tế, gương mặt giống như búp bê, lặng lẽ mỉm cười. Hai mắt giống như hai viên kim cương chói mắt. Hai hàng lông mi dài, chiếc cổ trắng nõn ngọc ngà, làm cho ánh mắt của mọi người trợn tròn không nói nên lời.


Phàm là chỗ nào nàng đi qua, phàm là ai nhìn thấy, đều cảm nhận được là nàng quá xinh đẹp. Ai cũng đều chỉ biết là lẳng lặng nhìn thiếu nữ tinh linh này đi qua, chỉ còn lại nơi chóp mũi vương vấn một mùi thơm.


Sara thậm chí cũng không nói gì, cảnh tượng như thế này nàng cũng đã thấy nhiều rồi, bao giờ nàng xuất hiện cũng chinh phục toàn trường như thế.
- Tiffany các hạ, chào ngài.
Natalie rốt cục thu hồi ánh mắt, cung kính nói.
Tiffany hướng về hắn nhẹ nhàng gật đầu, vẫn duy trì ôn hòa tươi cười, nói:


- Natalie đại ma pháp sư, chúc mừng ngài thành công tiến giai lên đại ma pháp sư.
Trên mặt Natalie lộ ra một tia đắc ý mơ hồ. Tuy rằng hắn đã hết sức khống chế, nhưng lại không thể hoàn toàn che dấu được.
Kerry đột nhiên than nhẹ một tiếng, hạ giọng nói:


- Natalie năm nay mới hơn một trăm tuổi cũng đã thuận lợi tiến giai thành đại ma pháp. Lấy tư chất của hắn, có lẽ hai trăm năm sau, gia tộc Leyden sẽ có thêm một vị ma đạo sĩ cũng không chừng.
Đám người Maren nhìn nhau, trong mắt đều có một tia thần sắc cực kỳ cổ quái.


Nếu lấy ma pháp sư bình thường so sánh, Natalie quả thật là vô cùng xuất sắc, nhưng nếu so sánh với Tiếu Ân thì không tính là gì. Tuy nhiên phải nói thật, thực lực chân chính của Tiếu Ân như thế nào, Kerry và ba vị ma pháp sư chính thức cũng không biết được, cho nên hắn mới có thể cảm thán như vậy.


Sau khi song phương nói những lời khách sáo chấm dứt, Đại công tước đột nhiên khoan thai đi đến ra mắt mọi người.
Đây là một vị trung niên nam tử cao lớn, mũi cao, gương mặt đầy cương nghị, sung mãn uy nghiêm.


Sau khi Đại công tước hiện thân, các quý tộc đều cung kính hướng về hắn vấn an, Tiffany và vài vị ma pháp sư cũng không ngoại lệ.
Có thể được ma pháp sư ủng hộ hết sức lực, có thể nói là nền thống trị của đại công tước vô cùng kiên cố.


Đương nhiên, ở trong công quốc Louis, tất cả ma pháp sư đều là Thiên Lôi của Tiffany sai đâu đánh đó, cho nên khi nàng có quyết định gì, Maren cùng mọi người đều không dị nghị gì chấp hành luôn.


Nguyên nhân là do Tiffany có thực lực cao hơn mọi người, cho nên lời nói của nàng mới nhất ngôn cửu đỉnh. Tuy nhiên từ sau khi Tiếu Ân và Linnuo tới nơi này, có chút tình huống biến hóa cực kỳ tinh tế đang diễn ra.


Đại công tước rõ ràng không phải lần đầu tiên nhìn thấy Sara, tuy rằng ở chỗ sâu nhất trong mắt hắn có cất dấu một chút lưu luyến, nhưng ít nhất ở mặt ngoài, hắn vẫn duy trì được thái độ bình tĩnh tươi cười.
Tiffany hướng về Maren khẽ gật đầu, Maren lập tức mang theo Tiếu Ân đi lên.


Tất cả mọi người chú ý tới hành động của Maren. Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt mọi người đều nhìn vể phía Tiếu Ân.
Từ xưa cho đến nay, Tiếu Ân cũng không có tham gia tiệc rượu gì ở công quốc Louis, cho nên diện mạo của hắn cũng không được thượng tầng giai cấp quý tộc biết.


Nhưng thanh danh Maren gần đây cũng như là mặt trời ban trưa. Có thể dạy bảo ra ba vị ma pháp sư chính thức, bất kể ở nơi nào, đều được sự tôn trọng của mọi người.
Tiếu Ân theo Maren đi tới trước mặt đại công tước, Tiffany chậm rãi đi ra nói:


- Đại công tước các hạ tôn kính, đây là ma pháp sư Maren và đệ tử đắc ý của ông ta là ma pháp sư Tiếu Ân.
Trong ánh mắt công tước Louis đột nhiên lộ ra ánh mắt hiền lành mà vui sướng, hắn hướng về Tiếu Ân gật đầu một cái, tiếp theo vỗ hai tay.


Thanh âm vang lên, toàn bộ mọi người trong đại sảnh đang khẽ nói chuyện lập tức toàn bộ im lặng.
Tiếu Ân hơi rùng mình trong lòng, không ngờ công tước Louis có danh vọng cao như thế.


Tuy rằng trong đó cũng là do Tiffany toàn lực ủng hộ, nhưng nếu hắn không phải là người kiệt xuất, như vậy cũng tuyệt đối không thể làm được điều đó.
- Các vị, hôm nay tiệc rượu bắt đầu, ta muốn tuyên bố hai sự kiện.


Louis đột nhiên đảo ánh mắt qua trên người mọi người một vòng, trừ các ma pháp sư, tất cả những người tiếp xúc ánh mắt hắn đều cúi đầu theo bản năng.
Ánh mắt phi thường hài lòng, Louis đột nhiên cất cao giọng nói:
- Mời Kỵ sĩ Scott lên đây.


Đại đa số mọi người đều không hiểu ra sao cả nhìn lẫn nhau, bọn họ căn bản là không có nghe nói qua tên này.
Ánh mắt Tiếu Ân hướng nơi đó không xa, nhìn lại người này là Robin bá tước. Hắn khiêm tốn hướng về phía Tiếu Ân khẽ gật đầu, Tiếu Ân lập tức hiểu được.


Công tước đại nhân nói như thế, chỉ sợ cũng là vì sau khi hắn cùng với Robin nói chuyện, và lập tức tìm tới Kỵ sĩ Scott.
- Các vị, cho phép ta giới thiệu Kỵ sĩ Scott tôn kính cho các gia tộc...
Louis công tước đột nhiên cao giọng khích lệ Scott.


Ở trong miệng hắn, hai cha con Scott trở thành người anh hùng khai phá đất đai, dường như là trừ hai người bọn họ ra thì không có ai từ trong đất hoang khai khẩn thành lập được một lãnh địa mới.


Trên thực tế, bất kể phụ tử Kỵ sĩ Scott có được công huân lớn như vậy hay không, chỉ cần công tước Louis nói có, như vậy sẽ không có người tự nhiên nhảy ra phản đối.
Sau một hồi tiến hành kể lại tỉ mỉ, Louis nói:


- Các vị, xét thấy hai thế hệ Kỵ sĩ Scott có công huân thật lớn, ta đã trình với đế quốc hoàng đế bệ hạ xét sắc phong nam tước thế tập, và đem đất đai mà kỵ sĩ khai khẩn đều quy về lãnh địa của ông ta.


Ngay sau đó, ở giữa sân lập tức bộc phát ra những tiếng động đầy ngạc nhiên thán phục, cũng không ai có thể tưởng được công tước Louis không ngờ đưa ra quyết định như vậy.


Tuy rằng nói là chỉ có hoàng đế bệ hạ mới có quyền sắc phong tước vị thế tập, nhưng bất cứ kẻ nào đều biết: Nơi này là địa bàn của công tước đại nhân, việc này công tước đại nhân nhận rồi, và sắc phong quý tộc đã có được đất phong, như vậy vấn đề này chẳng khác nào ván đã đóng thuyền.


Đối với quý tộc mà nói, lực hấp dẫn của thổ địa cũng giống như là ma pháp thư cao cấp đối với ma pháp sư. Nếu không phải tất yếu, không có người quý tộc nào chịu bỏ qua cho dù là một chút xíu thổ địa.


Mà có thể khiến công tước Louis lựa chọn như vậy, phía sau Kỵ sĩ Scott khẳng định có một thế lực mà công tước đại nhân cũng phải nhìn thẳng vào lực lượng này.
Công tước Louis duỗi hai tay ra ép một chút, lập tức toàn trường đang ồn ào rất nhanh đi vào im lặng.


Vị công tước đại nhân này sắc mặt không thay đổi, hắn tiếp tục cười nói:
- Các vị, ta muốn lúc này tuyên bố chuyện thứ hai.
Hắn xoay người, hướng về Tiếu Ân gật đầu một cái, nói:
- Vị này chính là thân truyền đệ tử của Maren các hạ là Tiếu Ân nhất tinh ma pháp sư các hạ.


Ánh mắt đảo qua tất cả mọi người một lần, nhìn thấy ánh mắt mọi người đều hàm chứa một tia mơ hồ.


Đối với người thường mà nói, thế giới ma pháp sư thật sự là cách bọn họ rất xa. Mà đối với những người nắm giữ lực lượng siêu cấp cường đại, bọn họ không thể tránh được trong lòng nảy sinh ra cảm giác sợ hãi.


- Tiếu Ân các hạ đã tiếp nhận lời mời của ta, đồng ý trở thành vị ma pháp sư chính thức thứ sáu của công quốc Louis.
Hai mắtCông tước Louis tỏa sáng, lớn tiếng nói.


Phía dưới lập tức nổi lên những tiếng vỗ tay, đối với đại đa số người mà nói, công quốc có thêm một vị cung đình ma pháp sư, quả thật là một chuyện tốt.
Nhưng đối với một số người có chút ít hiểu biết về việc phân chia cấp bậc ma pháp sư mà nói thì có chút không lý giải nổi.


Công quốc Louis vốn có năm vị ma pháp sư chính thức, hiện giờ gia tăng thêm một nhất tinh ma pháp sư chính thức, dường như không cần long trọng như thế.
Đặc biệt cách đó không xa là Natalie, ánh mắt chớp động những tia nghi hoặc.


Ánh mắt Natalie, dạo qua một vòng nhìn công tước Louis, Tiffany, đám người Maren, sau đó tập trung nhìn thẳng vào trên người Tiếu Ân.


Chậm rãi, sắc mặt có một chút ngưng trọng, tuy rằng hắn không thể nhìn ra thực lực chân chính của Tiếu Ân, nhưng thân là một đại ma pháp sư, trực giác mơ hồ nói cho hắn biết, Tiếu Ân tuyệt đối không phải đơn giản là nhất tinh ma pháp sư.


Hơn nữa theo niên kỉ của Tiếu Ân dường như cũng không phải là đã lớn tuổi.
Sau một lát, Natalie dường như có chút minh bạch, có lẽ đúng là bởi vì Tiffany cảm thấy hắn có được tiềm lực hùng mạnh, cho nên mới nói cho công tước Louis đưa ra lựa chọn như vậy


Kỳ thật hắn đoán cũng không sai, Tiffany quả thật là xem trọng tiềm lực của Tiếu Ân, nhưng hắn tuyệt đối không thể tưởng được, Tiếu Ân đến tột cùng có thể đạt được đến trình độ gì trong tương lai.


Từ sau khi Louis công tước tuyên bố xong hai chuyện, giữa sân lập tức náo nhiệt hẳn lên, mà công tước Louis lại giới thiệu người đến từ chính đế quốc Nặc Khả Đa, đại ma pháp sư Natalie, và tuyên bố tiệc rượu bắt đầu.
Trong lúc nhất thời, tiệc rượu lập tức đạt tới không khí cực kỳ sôi động


Trong lòng Tiếu Ân vô cùng khâm phục đối với thủ đoạn của công tước đại nhân. Hắn chỉ cần nhìn thấy thủ đoạn khống chế hoàn cảnh thành thạo này là biết được năng lực của công tước đến tột cùng như thế nào.


Mỗi người đều có năng lực riêng của mình, đối với ma pháp sư mà nói, một khi mặc vào ma pháp bào, như vậy có thể cùng với bọn họ nói chuyện bình đẳng, thì cũng chỉ có ma pháp sư mà thôi.


Natalie mỉm cười đi tới đám người Tiffany, bộ mặt hắn kỳ thật cũng được gọi là anh tuấn, hơn nữa thân phận đại ma pháp sư tô đậm lên khí chất của hắn.
- Tiffany đại ma pháp sư tôn kính, ta phụng mệnh ủy thác của tổ phụ muốn cầu lấy ngài một kiện đồ vật


Trong mắt đám người Tiffany đều xuất hiện một tia kinh sợ, đặc biệt đám người Maren và David Kirby, trên mặt lại hơi hơi biến sắc.


Cái gì đó có thể khiến tổ phụ của Natalie là ma đạo sĩ Griffin động tâm, như vậy ở bên trong toàn bộ công quốc, sợ là cũng chỉ có ma pháp trận thần kỳ mà Tiếu Ân bố trí kia mà thôi.


Có thể phục chế thánh địa tu luyện tại công quốc Louis, mặc dù mỗi lần sử dụng tu luyện tại thánh địa này cần tiêu hao một ít năng lượng tinh thạch, nhưng so sánh với lợi ích, tiêu hao đó thật sự là không đáng giá nhắc tới.


Thứ tốt như vậy, ngay cả là ma đạo sĩ khi biết, chỉ sợ cũng sẽ đỏ mắt thèm muốn.
Chỉ có điều, làm cho bọn họ kinh ngạc và phẫn nộ chính là, Tiffany và đám người Maren khống chế ma pháp tháp lâm thời này thật là vô cùng nghiêm khắc.


Trừ ngoại nhân là đại ma pháp sư Linnuo ra, còn lại có thể hưởng thụ tu luyện tại thánh địa, đều là năm lão ma pháp sư của công quốc Louis.


Tuy rằng bọn họ cũng đem đệ tử kiệt xuất nhất của mình phân biệt vào trong ma pháp trận hưởng thụ siêu cấp đãi ngộ này, nhưng sau khi tiến nhập vào ma pháp tháp lâm thời, những đệ tử này liền không muốn đi ra.


Cho nên nói, nếu thực sự có người mật báo, như vậy khẳng định là trên năm người ma pháp sư chính thức mà thôi.
Trong lòng tuy rằng đã nổi lên bất mãn mãnh liệt nhưng Tiffany cũng không có biểu lộ ra, nàng chỉ có cười nhạt hỏi:
- Griffin các hạ là muốn đồ vật gì?


Natalie kinh ngạc nhìn Tiffany. Là một gã đại ma pháp sư, tinh thần cảm ứng của hắn vô cùng nhạy bén, đã cảm giác được trên đám người Benson phát ra địch ý nhè nhẹ.


Hắn vạn phần kỳ quái trong lòng, thật sự là không rõ được, vì sao những ma pháp sư này đều có địch ý như vậy đối với hắn?
Chỉ là ở trước mặt Tiffany, hắn vẫn bảo trì khiêm tốn tươi cười như trước, nói:


- Tiffany các hạ, tổ phụ ta nghe nói ở vài thập niên trước, ngài đã phát hiện ra một loại thực vật thần kỳ, loại thực vật này có thể phát triển được ở trên vùng đất đen hoang mạc.
Hắn dừng một chút, tỏ vẻ xin lỗi, nói:


- Chúng ta vốn nghĩ đến đây chỉ là một lời đồn mà thôi, nhưng mà hiện giờ đã chứng minh được, đây quả thật là một loại thực vật vĩ đại, cũng là một phát minh vĩ đại
Tâm tình của Tiffany chợt buông lỏng, nàng hòa hoãn hỏi:
- Griffin các hạ cần chính là loại thực vật này?
- Vâng!


Natalie cung kính nói.
Đám người Maren liếc mắt với nhau một cái, bọn họ mới biết, hoá ra mục tiêu của đối phương là đám thực vật thần kỳ kia.
Tiffany do dự nửa ngày, nói:
- Natalie các hạ, loại thực vật này kỳ thật cũng không phải do ta nghiên cứu ra.
Natalie hơi hơi cúi đầu, nói:


- Ta hiểu được, đây là thành tựu của bộ tộc Nguyệt tinh linh vĩ đại. Tuy nhiên…
Hắn hít thật sâu, nói:


- Ngài hẳn là biết, ở trong cảnh nội đế quốc, không chỉ có riêng công quốc Louis có hoang mạc mà đế quốc cũng có hoang mạc, ở đây thực vật không thể sống được. Nếu ngài có thể khiến bộ tộc Nguyệt tinh linh cung cấp đủ mầm mống thực vật, như vậy ba đại ma đạo sĩ của đế quốc đều nguyện ý trợ giúp bộ tộc Nguyệt tinh linh một lần.


Hai mắt Tiffany chợt sáng ngời. Điều kiện này có thể nói là cực kỳ hậu hĩnh, tuy nhiên từ nơi này cũng có thể thấy được, bọn họ đã vào tình thế bắt buộc đối với loại thực vật thần kỳ này.
Suy nghĩ một lát, Tiffany rốt cục nói:


- Ta sẽ nói điều kiện của ba vị ma đạo sĩ cho bộ lạc Nguyệt tinh linh, tuy nhiên cũng nói rõ, quyết định cuối cùng là của trưởng lão hội, cũng không phải một mình ta có thể quyết định.
Đại ma pháp sư Nataliecao quý cúi đầu thật sâu, nói:


- Tiffany các hạ, ta biết chuyện này cũng không dễ dàng, chỉ có điều công quốc Louis cũng là một phần tử của đế quốc, mong người toàn lực tương trợ.
Tiffany mỉm cười, tuy rằng nàng cũng không hứa hẹn, nhưng có một số việc trong lòng hai người cũng biết rõ ràng.


Đối với quyết định của Tiffany như thế nào, đám người Maren cũng không để ý tới. Chỉ cần Natalie lúc này cũng không phải là vì thánh địa tu luyện mà đến, thì bất kể hắn muốn làm cái gì, phần đông ma pháp sư đều không quan tâm đến.


Sau khi Natalie và Tiffany thương nghị xong, ánh mắt hắn nhìn qua một chút, hỏi:
- Tiffany các hạ, nghe nói Linnuo các hạ cũng đi tới công quốc Louis. Vì sao hôm nay không có nhìn thấy hắn tham dự tiệc rượu vậy?


Tiffany cười khổ một tiếng, kỳ thật nàng đã sớm thông tri cho Linnuo, nhưng là vị lão ma pháp sư này cũng không có một chút hứng thú nào, chỉ có nói đơn giản một tiếng là không rảnh.
Đúng là ngay cả Tiffany cũng không có cách nào khác.


- Natalie các hạ, Linnuo các hạ đang tiến hành thí nghiệm ma pháp trọng yếu nào đó, cho nên căn bản là không để cho người khác quấy nhiễu, càng không có khả năng tham gia tiệc rượu hôm nay.
Tiffany bất đắc dĩ nói:
- Mời ngài tha thứ.


Natalie khẽ nhún hai vai, hắn cũng đã từng gặp qua đại ma pháp sư Linnuo vài lần, biết tính tình hắn cực kỳ cao ngạo, cái gì thí nghiệm ma pháp chẳng qua chỉ là cớ mà thôi.
Nếu là ma pháp sư khác chậm trễ như vậy, có lẽ sẽ làm hắn sinh ra oán hận, nhưng là đối với Linnuo, hắn cũng không hề có biện pháp.


Tuy rằng vị lão ma pháp sư này là một vị lục tinh ma pháp sư, nhưng hắn lại là người chế tác kỹ thuật ma pháp trượng kiệt xuất. Ma pháp trượng hiện nay trong tay ba vị ma đạo sĩ của đế quốc đều là từ bàn tay hắn làm ra. Cho nên khi hắn không để cho Natalie mặt mũi, vị tứ tinh đại ma pháp sư này cũng không có cách nào khác.


Tuy nhiên Natalie cũng không có bởi vì việc này mà tức giận. Hắn dời ánh mắt sang người Sara đang đứng bên người Tiffany.
Trong ánh mắt hắn tươi cười, không chút nào che dấu sự ngưỡng mộ phát ra từ bên trong nội tâm.


- Tiểu thư xinh đẹp của bộ tộc Nguyệt tinh linh. Ta có thể may mắn cùng nàng khiêu vũ một bài được không?
Một đại ma pháp sư nói ra lời này, nếu là các nữ nhân bình thường đều rất ngạc nhiên và vui mừng, lập tức đồng ý thỉnh cầu của hắn ngay.


Trong cuộc sống ngày xưa, Natalie đã trải qua rất nhiều lần tự thể nghiệm, từ trước đến nay hắn trăm lần không thất thủ, nhưng hôm nay lại mất đi hiệu lực.
Từ lúc Sara đi ra, tuy rằng đã gây hấp dẫn đến toàn trường nhưng nàng vẫn lạnh lung đứng bên người Tiffany.


Trước mặt vị ma pháp sư lợi hại nhất công quốc này, không có người nào dám hướng tới nàng xum xoe. Nhưng cách ứng xử của nàng với tất cả mọi người đều bình đẳng, cũng không có bất cứ biểu lộ bất thường nào.


Đương nhiên, trong lòng nàng rốt cuộc có ý tưởng gì thì mọi người cũng không hiểu.
Tuy nhiên, Natalie mời nàng cùng nhảy, nàng chỉ dùng ánh mắt bình thản nhìn hắn một chút.
Trong mắt cũng không có hàm nghĩa gì, giống như là đang nhìn một người bình thường, không có nửa điểm gợn sóng.


- Natalie các hạ, ta cũng không có gì đối với khiêu vũ hứng thú, ngài có thể đi sang bên kia thử một lần, ta nghĩ có rất nhiều phu nhân sẽ vô cùng nguyện ý khiêu vũ cùng ngài.
Sara bình tĩnh ứng phó.


Natalie trên mặt tươi cười, nhưng hắn cũng không có để ý, cũng không có cảm thấy xấu hổ, mà là vô cùng dịu dàng đáp tạ, nhẹ nhàng xin lỗi từ biệt các vị ma pháp sư, sau đó tự nhiên lịch sự đi sang bên kia.


Ở nơi đó, có một ít phu nhân mặc trang phục giống như khổng tước xòe đuôi. Các nàng nhìn thấy Natalie đi tới phía các nàng, đôi mắt bọn họ đều tỏa ra hào quang hưng phấn.
Natalie ứng phó tự nhiên, đúng là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, rất nhanh liền trở thành minh tinh của toàn bộ tiệc rượu.


Đặc biệt các phu nhân quay chung quanh bên người hắn, khiến tuyệt đại đa số nam quý tộc đều sinh ra oán hận. Chỉ có điều, bọn họ căn bản là không có khả năng đứng ra kháng nghị.


Nhưng Natalie cũng không có tập trung, ánh mắt hắn thủy chung vẫn cố ý nhìn qua chỗ Sara. Chỉ là hắn cực kỳ bí mật, toàn bộ tiệc rượu không ngờ không ai thấy.
Khi tiệc rượu chính thức bắt đầu, Sara tam nữ cũng ly khai Tiffany, chậm rãi lui vào trong một góc tiệc rượu.


Mà Tiếu Ân đang ở trong góc này thoải mái ngồi và tùy ý thưởng thức rượu ngon
Chỉ có điều, khi Sara tam nữ đi tới trước mặt hắn, Tiếu Ân biết, chỗ của hắn đều có rất nhiều ánh mắt nhìn tới
- Tiếu Ân các hạ, ngài...
Sara nhẹ giọng nói.
- Chờ một chút.


Tiếu Ân thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:
- Các ngươi nếu đã biết thân phận của ta, vậy không cần kêu các hạ rồi.
Sara nhếch miệng hơi phấn khởi, nụ cười kinh tâm động phách nhanh chóng nở ra trên mặt nàng.


Đây là một nụ cười xinh đẹp, tuy rằng người được nhìn thấy cũng không nhiều nhưng mỗi một người được nhìn thấy nụ cười này đều có một cảm giác muốn vứt bỏ hết thảy, hoàn toàn đầu nhập vào trong đó, và nguyện ý dùng thời gian vĩnh viễn duy trì nụ cười này.


Ở xa xa, sắc mặt Natalie đột nhiên biến đổi. Trong lòng hắn dường như bị một cây chuỳ lớn đập vào lồng ngực, làm cho hô hấp cũng không thông.
Trên thế giới này, gặp được Sara tươi cười mà không có phàm tâm và không xúc động, sợ là cũng chỉ có Tiếu Ân mà thôi.


Lúc này, ba người Sara và Tiếu Ân đứng một chỗ, bọn họ đều có thân phận ma pháp sư, cho nên khi đứng cùng một chỗ, cũng không có quý tộc nào dám đi lên quấy rầy.


Chỉ có điều vẻ mặt Tiếu Ân cũng nhanh chóng căng thẳng, bởi vì hắn mơ hồ cảm ứng được một ánh mắt ác ý hùng mạnh chăm chú nhìn hắn.
Hai mắt giương lên, ánh mắt Tiếu Ân lập tức đối chọi gay gắt với ánh mắt Natalie.
Sau một hổi ánh mắt chạm nhau tóe lửa cũng thu ánh mắt lại


Tiếu Ân nhếch miệng thản nhiên mỉm cười, cũng không để sự uy hϊế͙p͙ của đối phương ở trong lòng.
Mà Natalie thầm rùng mình, có thể đối diện với ánh mắt hắn không chút nào kém cỏi, sao có khả năng là một nhất tinh ma pháp sư?


Hắn nhanh chóng làm ra quyết định trong lòng, nhất định phải hoàn toàn điều tra rõ ràng lai lịch của Tiếu Ân.
Tiệc rượu chấm dứt, ngày hôm sau, Kỵ sĩ Scott hướng tới Tiếu Ân nói lời cảm tạ.
Tuy nhiên Tiếu Ân chỉ cười trừ.


Nói thật, hắn đã sớm biết ở sau lưng chuyện này có bóng dáng đại ma pháp sư Tiffany. Công tước đại nhân có thể nhanh như vậy liền thuận lợi đáp ứng khẳng định là do có quan hệ mật thiết với Tiffany.


Nếu không đổi lại là hắn, tuyệt đối không có khả năng để công tước đưa ra quyết định khinh suất như vậy.
Ở ma pháp tháp lâm thời, Tiếu Ân tiễn bước Kỵ sĩ Scott. Vừa lúc đó, Tiếu Ân thấy Natalie xuất hiện ở bên trong ma pháp tháp lâm thời của mình.


Lúc hai người gặp nhau, trên mặt đều dẫn theo một tia mỉm cười, nhưng Tiếu Ân lại mơ hồ phát hiện đối phương dường như ẩn nấp một tia địch ý.


Ở ma pháp tháp lâm thời có đại ma pháp sư Linnuo. Hắn đến công quốc Louis tạm cư ở đây cũng không có cái gì bí mật. Đối với thân phân của Natalie, muốn tìm Linnuo, cho người điều tra một chút liền có thể biết được hắn ở nơi nào.


Tiếu Ân khẽ gật đầu với Natalie, liền xoay người đi vào bên trong ma pháp tháp lâm thời.
Natalie thoáng ngẩn người ra, trong lòng không khỏi nổi lên một cơn lửa giận.


Trong thế giới ma pháp, cấp bậc sâm nghiêm vô cùng, ma pháp sư cấp bậc thấp gặp được ma pháp sư cao cấp đều nơm nớp lo sợ, không dám có một tia khinh thường chậm trễ.


Nếu bình thường như Tiếu Ân có một quả huy chương nhất tinh ma pháp sư gắn ở trên ngực, khi gặp được Natalie sẽ vội vàng chủ động thi lễ, chứ đừng nói là chủ động rời đi.
Thái độ như vậy dường như là một ma pháp sư chính thức cao ngạo không chút để ý khi đối mặt học đồ pháp sư vậy.


Natalie khẽ hừ một tiếng, muốn tìm Tiếu Ân gây phiền toái, nhưng nghĩ đến dù sao đây cũng là công quốc Louis, có hai vị đại ma pháp sư thanh danh trác tuyệt trấn thủ. Hơn nữa hắn đang cầu người, Natalie cuối cùng là buông tha cho việc đi tìm Tiếu Ân gây phiền toái.


Tiếu Ân cũng không thèm để ý tới ý nghĩ của Natalie. Nếu đến đây chính là Griffin, như vậy thái độ Tiếu Ân tự nhiên cũng bất đồng. Nhưng là một đại ma pháp sư vừa mới thăng tiến không bao lâu, hắn cũng không đặt ở trong lòng.


Đi tới lầu ba ma pháp tháp, mười hai học đồ pháp sư đang ở trong này vất vả cần cù tu luyện
Ở mỗi bốn góc của ma pháp tháp phân biệt bày một viên năng lượng tinh thạch. Giờ phút này, tinh thạch đều lóe ra sáng ngời, toàn bộ năng lượng ma pháp trận vận chuyển bình thường.


Trong không gian có đại lượng ma pháp nguyên tố nhanh chóng nhảy lên. Chúng sinh động hơn rất xa ngoại giới.


Loại biến hóa đặc thù của ma pháp nguyên tố này cũng không cho người ngoài biết, Khi Tiếu Ân ở bên ngoài ma pháp tháp cũng chỉ mơ hồ cảm ứng được ma pháp nguyên tố nơi này có một chút quái dị mà thôi.


Dựa theo phỏng chừng của Tiếu Ân, trừ người có thể đạt tới trình độ của đại tát mãn Dida, nếu không người ngoài căn bản là đừng nghĩ tới việc đứng ở ngoài ma pháp tháp tháp phát giác tình huống chân thật ở bên trong này.
Tiếp tục đi lên trên, Tiếu Ân dừng bước tại tầng năm ma pháp tháp.


Thời điểm kiến tạo ma pháp tháp lâm thời này, vì cấp cho Hắc Toàn Phong có không gian hoạt động thoải mái, cho nên diện tích ma pháp tháp thậm chí còn lớn hơn so với ma pháp tháp của đại ma pháp sư Tiffany rất nhiều.


Tuy rằng thân thể Hắc Toàn Phong đã dài tới mười hai thước, nhưng hoạt động ở trong này cũng không có bất cứ vấn đề gì bất tiện.
Khẽ sờ đầu Hắc Toàn Phong, Tiếu Ân và nó thân thiết trong chốc lát rồi giương mắt nhìn về bên trong.
Trong tầng năm ma pháp tháp này, Tiếu Ân bố trí hoàng kim kết giới.


Nếu so sánh với ma pháp trận, hoàng kim kết giới hiệu quả hơn nhiều
Mà có thể sử dụng này hoàng kim kết giới, trước mắt cũng chỉ có Maren, Benson, Nepal và đám người Kim. Trừ bọn họ ra, ngay cả đại ma pháp sư Tiffany cũng không biết được tại đây còn tồn tại một đạo cụ ma pháp khủng bố như vậy.


Giờ phút này, hoàng kim kết giới cũng không mở ra, một mình Kim ở trong này yên lặng minh tưởng.
Nhẹ nhàng hít một tiếng, trong ánh mắt Tiếu Ân có mấy phần tán thưởng.


Trên người đám người Lai An đều hiện ra kiềm chế ma pháp đặc thù. Bất kể là một loại ma pháp đặc thù đều có được uy lực của nguyên tố ma pháp.


Kim tuy rằng cá tính bình thản, nhưng dù sao hắn cũng là đại đệ tử của Tiếu Ân, mắt thấy mỗi một đệ muội đều rất nhanh trưởng thành, mà là lão Đại của bọn họ cũng không có ma pháp thiên phú năng lực đặc thù gì, trong lòng hắn tự nhiên là có một chút tư vị cảm thán.


Nếu là người bình thường, trong lòng khó tránh khỏi sẽ xuất hiện đố kỵ, ngờ vực vô căn cứ dần dần có cảm giác tiêu cực, và cuối cùng huynh đệ ngăn cách, trở mặt thành thù.


Nhưng đám người Kim và Tiếu Ân vẫn ở cùng một chỗ, đã trải qua nhiều lần sinh tử thí luyện, theo cảm tình mà nói, cho dù là thân sinh huynh đệ cũng chưa chắc có thể có cảm tình với nhau như họ.


Cho nên Kim lựa chọn chính là, cố gắng nâng cao thực lực của chính mình, người khác trả giá vô cùng cố gắng, như vậy ta liền trả giá hoàn toàn cố gắng hơn.
Mà đây mới là phẩm chất của Kim khiến Tiếu Ân tán thưởng nhất.


Yên lặng nhìn Kim, trong lòng Tiếu Ân do dự, có nên nói ra chi tiết trên người Kim ẩn chứa huyết mạch của thần hay không.
Tuy rằng không biết trải qua bao nhiêu thời đại, huyết mạch của thần trên người Kim đã sớm suy yếu rồi tới mức gần như không còn gì rồi, cho nên cốt long nhìn cũng có chút điểm chướng mắt.


Nhưng dù sao cũng là có liên quan gì đó với thần linh, nếu khiến Kim biết được, như vậy đối với hắn tác dụng rất nhiều. Ít nhất, có thể cho hắn khôi phục lòng tự tin tuyệt đối, khiến cho một chút cảm giác tự ti ở sâu trong đáy lòng kia hoàn toàn biến mất.


Trầm ngâm một lát, Tiếu Ân yên lặng đi tới trước người Kim, lẳng lặng ngồi xuống. Hắn đã quyết định đợi khi Kim minh tưởng xong sẽ nói chuyện này cho Kim biết.
Nhưng ngay tại lúc Tiếu Ân nhắm hai mắt lại, phát tán ra tinh thần ý thức, hắn đột nhiên phát giác ra một ít dị thường.


Kim cố nhiên là đang minh tưởng, nhưng khi hắn minh tưởng lại có chút không giống bình thường.
Giờ phút này lấy thực lực của Kim mà nói, hắn tuy nhiên là cấp bậc tam tinh ma pháp sư, nhưng khi hắn bắt đầu minh tưởng, ma pháp nguyên tố chung quanh không ngờ có một tia biến hóa cực kỳ tinh tế.


Loại biến hóa này Tiếu Ân rất tinh tường, không ngờ là ở cảnh giới thần kỳ của cấp bậc đại ma pháp sư với nhiều nguyên tố kết hợp.


Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trở nên cực kỳ quái dị, bình thường ma pháp sư minh tưởng chỉ hấp thu một ma pháp nguyên tố. Trong tinh thần cảm ứng của bọn họ cũng không thể tiếp xúc được hỗn hợp nguyên tố ma pháp đủ loại màu sắc.


Nhưng giờ phút này ở trên người Kim, không ngờ Tiếu Ân cảm ứng được, hơn nữa còn cảm ứng được hiệu quả hỗn hợp ma pháp nguyên tố mà chỉ có đại ma pháp sư mới có thể nhận ra.
Những phát hiện này không phải là nhỏ, chẳng lẽ giờ phút này Kim không ngờ thăng tiến cảnh giới đại ma pháp sư?


Thực lực Tiếu Ân tuy rằng đạt tới lục tinh đại ma pháp sư, nhưng kinh nghiệm của hắn không thể so sánh cùng cao thủ lâu đời như Linnuo.
Cho nên đến giờ phút này, hắn chỉ có thể tĩnh tâm, chuyên chú nhìn Kim và cảm ứng được năng lượng trên người Kim biến hóa như thế nào.


Sau một lúc lâu, Kim thở ra một hơi, hắn mở hai mắt.
Đột nhiên nhìn thấy Tiếu Ân an vị ở trước mặt hắn, Kim không khỏi xúc động, vội vàng nói:
- Sư phụ, ngài đã tới.
Sắc mặt hơi Tiếu Ân cổ quái. Hắn gật đầu, trầm ngâm một chút, nói:
- Kim, khi ngươi tu luyện có cảm giác đặc thù gì không?


Ánh mắt Kim toát lên vẻ mặt nghi hoặc, nói:
- Sư phụ, ta cũng không cảm thấy cảm giác đặc thù gì cả.
Tiếu Ân trầm ngâm nửa ngày, rốt cục có quyết định, hắn nói:
- Kim, ngươi tiến hành minh tưởng, ta xem xét hướng dẫn cho một chút.


Hắn cũng không giải thích vì sao phải làm như vậy, nhưng Kim cũng không hề hỏi lý do. Đây là do hắn hoàn toàn tin tưởng vào Tiếu Ân.
Hai người ngồi xuống, Kim bắt đầu minh tưởng, Tiếu Ân ở một bên lẳng lặng chú ý quan sát.


Ở bên người Kim, ma pháp nguyên tố toát ra, chúng nó chen chúc tiến nhập vào trong thân thể của Kim.
Những ma pháp nguyên tố này không ngừng theo sự minh tưởng tiến nhập vào thân thể Kim, những ma pháp nguyên tố này bắt đầu giao hòa cùng một chỗ.


Dường như trong cơ thể Kim có một loại lực lượng thần kỳ, ảnh hưởng đến ma pháp nguyên tố, khiến chúng nó trở lên tinh tế hơn.


Biến hóa dần dần tăng lên, trên người Kim thậm chí còn xuất hiện một tia năng lượng màu vàng. Hễ khi tiến nhập vào năng lượng hoàng kim đó, ma pháp nguyên tố đều bị lực lượng này đồng hóa, do đó Kim hấp thu được ma pháp nguyên tố rất nhanh.


Hai mắt Tiếu Ân dần dần sáng lên, hắn dùng lực lượng tinh thần theo dõi, những biến hóa này rõ ràng được phản ánh ở trong đầu hắn.


Ở khe nứt thời không, Kim hấp thu năng lượng sinh mạng không thể nghi ngờ là ít nhất, nhưng hiện giờ lực lượng tinh thần của Kim cũng không kém chút nào so với Lai An và Carter, thậm chí còn cao hơn một bậc so với Mary.


Đương nhiên là do hắn cố gắng nhất trong số tất cả mọi người, nhưng chân chính khiến hắn nhanh chóng tiến bộ trong khoảng thời gian ngắn, có lẽ là do trong cơ thể hắn có một tia huyết mạch của thần phát huy tác dụng.


Lúc Kim minh tưởng là lúc thân thể sinh ra một đạo hào quang kim sắc và hào quang kim sắc này rất giống với vầng hào quang tại khe nứt không gian


Có lẽ, bởi vì tiến nhập vào khe nứt không gian, từ nơi đó lưu lại ảnh hưởng của hơi thở thần linh, cho nên mới bị kích phát huyết mạch của thần gần như đã biến mất trong cơ thể Kim.
Cảm thán một lát, Tiếu Ân nhắm hai mắt lại, tinh thần ý thức rốt cục liên hệ với Kim.


Có thể làm được điểm này là bởi vì vì Kim hoàn toàn tin tưởng Tiếu Ân, thậm chí còn nguyện ý phó thác sinh mạng mình cho Tiếu Ân.
Nếu không có như thế, muốn từ một người đang minh tưởng, xâm nhập vào vòng ma lực cảm ứng, khẳng định sẽ bị phản kháng lại.


Sau khi tinh thần ý thức Tiếu Ân và Kim lấy được liên hệ, bắt đầu tiến hành khống chế năng lượng nguyên tố. Đây là một loại yêu cầu rất cao về phương pháp vận dụng tinh thần, nếu hắn mới thăng tiến đại ma pháp sư thì hắn chưa thể làm được, nhưng hiện giờ đã có thể làm theo ý mình rồi.