Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 2 - Chương 88: Hỗn hợp ma hạch

Cầm trong tay ma hạch thú Gong Li dã sinh, so sánh với lúc đầu, ma hạch này dường như có một chút khác biệt.
Khác biệt này không phải do vẻ bề ngoài biến đổi mà bên trong ma hạch đã có sự thay đổi kỳ dị.


Ma hạch của thú Gong Li dã sinh lại bao hàm ba loại năng lượng khác biệt, khối ma hạch này nếu rơi vào tay ma pháp sư khác, khẳng định sẽ tạo ra cho họ sự kinh ngạc và cảm thán.


Kỳ thực đây là điều kỳ diệu của ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ, đem sự bất đồng của các nguyên tố tạo thành một hệ thống, mặc dù khó khăn cao hơn nhiều so với các ma pháp bình thường, nhưng do đặc tính hỗn hợp ma pháp, tự nhiên uy lực hơn xa các hệ ma pháp bình thường.


Đại khái, những người nghiên cứu loại ma pháp này phải nỗ lực nhiều lần hơn ma pháp sư bình thường. Trong lịch sử loài người, ngoài người chế tạo ra hệ ma pháp này, có cực ít người tu luyện nó. Nếu như Tiếu Ân không có Nhất Hào, thì đánh chết hắn cũng sẽ không lựa chọn chủ tu loại ma pháp này.


Thu thập đống đồ hỗn tạp, Tiếu Ân cầm khối ma hạch chế tạo thành công lần đầu, yêu thích đến nỗi không nỡ bỏ nó ra khỏi tay.
Cẩn thận cảm ứng năng lượng biến hóa trong ma hạch, trong lòng Tiếu Ân ngộ ra, dường như hiểu rõ hơn ma pháp Bạo Tạc Thuật.


Bên trong ma hạch, năng lượng không tùy ý lưu động như trước nữa.


Đúng do có loại thăng bằng này, cho nên mới có thể khiến khối ma hạch duy trì trạng thái trước mắt, không có lập tức nổ tung. Nhưng một khi năng lượng ổn định hiện tại thay đổi thì khối ma hạch này sẽ trở thành một hung khí giết người, khi đối địch chắc chắn phát huy tác dụng quan trọng.


Cẩn thận thu ma hạch lại, Tiếu Ân không tiếp tục chế tạo tiếp, bởi hắn phát hiện ra vấn đề ngoài ý muốn: trong quá trình chế tạo ma hạch, lực lượng tinh thần tiêu hao quá nhiều so với khi chế tạo ma pháp quyển trục. Mặc dù chỉ là Bạo Tạc Thuật cấp thấp nhất nhưng đã tiêu hao gần một nửa lực lượng tinh thần của hắn.


Dưới tình huống này, tự nhiên hắn không dám tiếp tục cậy mạnh nữa.
Hít sâu một hơi, Tiếu Ân bắt đầu rèn luyện quảng bá thể thao rồi đi ngủ khôi phục lại tinh lực, sau đó thức dậy học tập tri thức ma pháp và chế tạo nhị cấp ma pháp quyển trục.


Sau khi so sánh, Tiếu Ân phát hiện, ma pháp quyển trục cấp bậc càng cao, giá bán càng cao. Cho nên bây giờ nhìn nhất cấp ma pháp quyển trục là hắn gai mắt. Hiện giờ hắn chế tạo ra, toàn bộ đều là nhị cấp ma pháp quyển trục, hơn nữa sử dụng nguyên liệu cơ bản đều là nguyên liệu miễn phí.


Sử dụng nguyên liệu miễn phí, mặc dù xác xuất chế tạo thành công thấp đi nhiều nhưng với Tiếu Ân thì đó là phương pháp rèn luyện tay nghề.


Qua hơn mười ngày bình yên, mấy con ruồi máy lưu lại trong lữ điếm truyền đến một tin tức khiến hắn sảng khoái. Ryder bị trộm đồ, không đi báo án, mà ở trong thành vài ngày, tìm kiếm những tên trộm nổi tiếng nhất, nhưng không tìm thấy gì, cuối cùng đành hậm hực rời khỏi thành Louis.


Tiếu Ân không cần nghĩ cũng hiểu, tên Ryder kia sau khi mất vòng cổ không gian thì chắc chắn sẽ đoán do mấy tên trộm gây ra. Nhưng bản thân hắn cũng không sạch sẽ gì, cho nên không dám đi báo án. Cuối cùng chỉ tìm mấy tên trộm, không có kết quả gì, không thể làm gì khác là đành yên lặng rời đi.


Đúng là có khổ mà không nói nên lời.
Nếu như hắn không có chủ ý với mình, Tiếu Ân cũng không tiện tay dắt dê cướp được vòng cổ không gian trên người hắn.
Lần này Ryder đúng là trộm gà không được mà còn mất thóc, đúng là thiệt lớn.


Sau khi xác định Ryder đã rời khỏi thành Louis hơn ba ngày, Tiếu Ân mới tìm cớ rời khỏi ma pháp tháp, một thân một mình tới chỗ giấu vòng cổ không gian.


Nơi đó là một mảnh rừng rậm nhưng không bị ma thú tàn phá, mà chỉ là một mảnh rừng rậm bình thường, đây cũng là nơi săn bắn yêu thích của đám quý tộc.


Giấu đồ vật tại chỗ này, hơn nữa còn ngụy trang tốt, chỉ cần không cực kỳ xui xẻo, cơ bản khó có khả năng bị người khác phát giác.


Tiếu Ân lấy tấm vải dầu chôn sâu dưới đất ra, hắn không xem đồ vật trong đó, không một tiếng động rời đi, giống như loài khỉ trốn vào trong rừng rậm.


May là hắn thường xuyên luyện tập quảng bá thể thao nên thân thủ mới nhanh nhẹn một cách khoa trương như vậy, những động tác phóng từ cây này sang cây khác, đối với hắn không có bất cứ khó khăn gì.


Ngồi trên một cành cây to, Tiếu Ân hít sâu một hơi, giữ chặt vòng cồ trong tay.


Hắn biết trước trong đó có đồ tốt nhưng hắn cố áp chế ý muốn dò xét trong đầu, cảm giác áp chế này cũng không dễ chịu gì. Nếu không có kinh nghiệm từ kiếp trước, tuyệt đối hắn không áp chế nổi ý muốn đó.


Hiện giờ vòng cổ đã ở trong tay, hơn nữa không cần kiêng kỵ bất cứ điều gì, tự nhiên tâm tình Tiếu Ân có chút kích động.


Lực lượng tinh thần chậm rãi đề tụ, chậm rãi tiếp xúc vòng cổ. Khi lực lượng tinh thần chạm vào vòng cổ, Tiếu Ân cảm ứng được một không gian rộng lớn.


Không gian này rộng năm mươi thước vuông, so với Nhất Hào không gian không khác biệt lắm. Bên trong, đồ vật được xếp đặt chỉnh tề, đại khái chiềm một phần ba diện tích.


Tinh thần Tiếu Ân tập trung vào địa phương đặt đồ vật, hắn phát hiện, hễ tinh thần của bản thân tập trung về nơi nào, nơi đó hiện rõ lên, giống như bản thân dùng chiếc ống nhòm để quan sát.