Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 2 - Chương 76: Nhị cấp quyển trục

Tiếu Ân vốn cho rằng sau khi pháp sư Maren thấy mình có thể chế tác quyển trục ma pháp nhất định sẽ có hành động nhưng thật không nghĩ đến rằng ma pháp sư Maren lại không hề tìm hắn nói chuyện, trái lại giống như không hề biết hắn đã thành công chế tác quyển trục ma pháp vậy. Đồng thời từ đó về sau bất kể Tiếu Ân đột nhiên tập trung tinh thần như thế nào đi nữa đều không cảm ứng thấy khí tức của ma pháp sư Maren nữa.


Từ đó có thể thấy, Maren đã hoàn toàn từ bỏ dự định nhìn trộm hắn.
Tiếu Ân sau một ngày suy xét cuối cùng quyết định, không tiếp tục quan tâm đến sự việc này nữa.
Dù sao đối với hắn mà nói trước mắt chế tác nhiều thêm vài quyển trục ma pháp mới là việc quan trọng nhất.


Bắt đầu từ hôm đó, bất luận là trong thế giới hiện thực hay là trong không gian hư cấu Tiếu Ân lại tiếp tục nỗ lực hơn.
Rất nhanh, Tiếu Ân liền phát hiện có lẽ bởi vì liên quan đến việc hắn luyện tập quảng bá thể thao cho nên ở phương diện tập trung tinh thần lực hắn may mắn có được ưu thế vượt trội.


Benson mỗi ngày chỉ có thể tập trung lực chú ý, duy trì trạng thái tốt nhất ba lần, thế nhưng Tiếu Ân căn bản lại không chịu sự hạn chế này, nếu như cảm thấy mệt mỏi, hắn ngả đầu ngủ một giấc, sau đó lại tập một lần quảng bá thể thao thì hết thảy mệt mỏi đều như chắp cánh bay xa ngay.


Cho nên hắn trong thế giới hiện thực sử dụng lượng lớn thời gian liều mạng chế tác quyển trục. Tất nhiên, mặc dù hắn ở mọi phương diện đều có ưu thế không gì sánh bằng nhưng trong quá trình chế tác quyển trục cũng không hoàn toàn thuận buồm xuôi gió.


Khi chế tác nhất cấp quyển trục tỷ lệ thành công của hắn nhiều nhất chỉ có năm thành. Mặc dù trong lòng hắn vẫn không hài lòng lắm nhưng so sánh với Benson thì thành tích đó đã tốt hơn rất nhiều rồi.
Nửa tháng sau, hắn bắt đầu thử nghiệm chế tạo nhị cấp ma pháp quyển trục.


Lúc chế tạo nhị cấp ma pháp quyển trục, liền phải tiêu hao da nhị cấp ma thú. Tuy rằng trong tay Tiếu Ân không có vật liệu tốt nhất, những loại da ma thú hoang dã đó quý giá hơn nhiều so với da của gia súc được sản xuất hàng loạt. Kể cả công tước Louis cũng không thể đem chúng tặng cho ma pháp sư của mình được.


Chẳng qua, sử dụng da nhị cấp ma thú sản xuất hàng loạt mặc dù độ khó tăng lên một chút nhưng nói chung vẫn miễn cưỡng có thể dùng được.
Độ khó khi chế tác nhị cấp ma pháp quyển trục còn hơn xa so với nhất cấp ma pháp quyển trục, mà tài liệu đòi hỏi lại trân quý và hiếm hoi hơn một chút.


Chỉ là ảnh hưởng của điều này đối với Tiếu Ân cũng không lớn, trong không gian hư cấu Tiếu Ân thực ra đã trải qua hàng vạn lần luyện tập, đã luyện thành được cảm giác rất tốt và động tác liên tục mang tính thói quen. Sau khi có được độ thuần thục có thể nói là khủng bố này, chỉ cần có được tinh lực dồi dào thì hắn trong khi chế tác nhị cấp quyển trục tỷ lệ thành công cũng có thể đạt đến năm phần.


Cho nên hai tháng sau, khi Benson đến tìm Tiếu Ân trước hội chợ, Tiếu Ân đã thành công chế tạo hơn ba mươi nhất cấp ma pháp quyển trục và hai mươi nhị cấp ma pháp quyển trục.
Tuy rằng số lượng nhất cấp ma pháp quyển trục không thể nào so sánh với Benson nhưng nhị cấp ma pháp quyển trục còn muốn nhiều gấp đôi Benson.


"Trời ơi, ta nhìn thấy cái gì thế này? Không thể như thế được, Tiếu Ân, hãy nói với ta vừa rồi nhìn thấy đều là ảo giác đi." Benson chìa hai cánh tay ra sức túm lấy vạt áo trước ngực Tiếu Ân la lên.
Tiếu Ân bình tĩnh vỗ lên cánh tay của hắn, đè nén thôi thúc muốn giẫy thoát ra.


Trên thực tế, Benson mặc dù thể hình cao lớn nhưng lại chưa hề thật sự tiến hành rèn luyện cơ thể mang tính hệ thống bao giờ cả. Mà như Tiếu Ân vẫn luôn kiên trì luyện tập quảng bá thể thao cho nên nếu quả thực muốn đánh nhau, Tiếu Ân có thể tuyệt đối nắm chắc có thể đánh cho hắn răng bay đầy đất.


"Benson, huynh bỏ đệ xuống cái đã, đệ có phải là kẻ thù của huynh đâu."
Benson dường như từ trong mơ tỉnh lại vội bỏ Tiếu Ân xuống, hắn rên rỉ hỏi: "Tiếu Ân, những quyển trục này đúng là do đệ tự mình chế tạo à?"
"Ừ." Tiếu Ân bực bội đáp lại. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn


Mặc dù hắn không muốn để tất cả thực lực của mình đều bộc lộ trước mặt kẻ khác nhưng hắn cũng hiểu rằng trong tình huống Maren đã biết rõ hết thảy thì tiếp tục giả ngu giả dại đã là một việc chẳng còn ý nghĩa gì nữa.


Cứ tiếp tục bó tay bó chân thế này không bằng bộc lộ một bộ phận tài năng, khiến cho mọi người phải nhìn bằng con mắt khác, như thế dẫu cho bản thân có tạo ra thành tích kỳ quái gì đi nữa họ cũng không lấy thế làm kỳ.


Đương nhiên, Tiếu Ân đã quyết định trong lòng, nếu như quả thực có thể đổi được ma hạch hoang dã, thì việc chế tác ma hạch Tạc Đạn Thuật tuyệt đối không để bất cứ ai biết.


Ánh mắt Benson nhìn Tiếu Ân hiện ra những tia kỳ dị, miệng lẩm bẩm: "Tự thân chế tạo? Hai mươi nhị cấp quyển trục, làm sao có thể như thế? Đệ rốt cuộc đã làm như thế nào vậy."
Hiểu rõ sự khó khăn trong chế tác quyển trục như Benson khi nhìn thấy nhiều đồ vật như vậy liền hoàn toàn choáng váng.


Để chuẩn bị cho lần hội chợ này hắn trong hai năm qua đã chế ra hơn mười nhị cấp quyển trục, mà trong hai tháng cuối cùng này vận may của hắn không tồi, hoặc là nói trình độ chế tác đã nâng cao một chút nên lại làm ra thêm được hai nhị cấp ma pháp quyển trục mới.


Nhưng đúng lúc hắn đang gật gù đắc ý với thành tích của mình thì lại nhìn thấy thành quả của Tiếu Ân.
Hai mươi nhị cấp ma pháp quyển trục liền giống như hai mươi quả núi nặng nề chẹn lên tâm can của Benson đáng thương, khiến cho hắn dường như khó mà hít thở nổi.


Tiếu Ân đưa tay vuốt mũi thành thật đáp: "Cái này rất đơn giản, chỉ cần luyện tập nhiều một chút là được thôi mà."


Benson ngó trừng trừng hắn, cơ mặt khẽ co giật, nếu như không nhìn thấy vẻ chân thành và ngây thơ trong mắt Tiếu Ân thì hắn quả thực muốn xông lên điên cuồng đập cho đối phương một trận.
Luyện tập nhiều hơn…


Câu nói này đến kẻ ngốc cũng biết, nhưng vấn đề là thực lực của Tiếu Ân, lẽ nào hắn còn có tư cách để tăng cường luyện tập sao?
Benson hít sâu một hơi, chuyển ánh mắt đi nơi khác, miễn cưỡng bình tĩnh lại hỏi: "Tiếu Ân, đệ chế tác nhất cấp ma pháp quyển trục tỉ lệ thành công là bao nhiêu?"


"Cái này… Nói chung là một nửa."
"Ừm, thế còn nhị cấp ma pháp quyển trục?"
"Cũng là một nửa."
"Cái gì? Tỉ lệ thành công của nhất cấp và nhị cấp ma pháp quyển trục ma pháp là như nhau?"
"Đúng thế, có vấn đề gì sao?"
"Được rồi, chúng ta đi thôi."
"Đi đâu?"


"Hỏi linh tinh, tất nhiên là đi hội chợ rồi." Benson dường như sắp nổi nóng la lên.