Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 2 - Chương 56: Tỉ thí hòa bình

Ánh mắt song phương gặp nhau, cũng không có toát ra vẻ tóe lửa như mọi người nghĩ.
Robin muốn có hạt giống, hắn đã công khai một nửa ý muốn của mình, Scott mặc dù không muốn giao ra nhưng dưới uy thế mạnh mẽ của đối phương, hắn không còn cách nào khác đành phải lựa chọn thỏa hiệp.


Trận thi đấu hôm nay kỳ thực chỉ là một cái cớ mà thôi, tác dụng lớn nhất của trận đấu này là để Scott quang minh chính đại đem hạt giống giao ra.
Kết quả này song phương đã thầm công nhận từ trước, cho nên hiện tại mới không có một chút biểu hiện mâu thuẫn gì cả.


Bá tước Robin ôn hòa nói: "Kỵ sĩ Scott, pháp sư Tiếu Ân, hoan nghênh quang lâm đến trang viên của ta."
"Ngài quá khách khí." Kỵ sĩ Scott cung kính hành lễ, nếu chỉ nhìn vào thái độ của song phương, căn bản không thể phát hiện ra quan hệ mâu thuẫn giữa đôi bên.


Robin ôn hòa cười nói: "Pháp sư Tiếu Ân, giới thiệu với ngài đây là pháp sư Dearing."


Tiếu Ân và Dearing đều không phải là ma pháp sư chính thức, bất quá lực lượng bọn họ có được trong mắt người thường đã phi thường cường đại và thần bí, cho nên người bình thường đều đem tất cả những ai biết ma pháp gọi là pháp sư, dù chỉ là ma pháp học đồ cũng gọi như vậy.


Tiếu Ân hướng Dearing khẽ gật đầu, lập tức cảm ứng được năng lương dao động trên người đối phương.


Dearing đáp lễ lại, những năm gần đây dưới sự chỉ dạy của Nhất Hào, đối với tâm tình của con người Tiếu Ân đã có những hiểu biết nhất định nên hắn thấy được rõ ràng trong mắt Dearing hiện lên vẻ bất bình cùng đố kỵ. Thế nhưng trong ánh mắt của hắn cũng biểu hiện rõ nét kiêng kỵ.


Trong chốc lát, Tiếu Ân liền hiểu ra được biểu hiện trong ánh mắt của Dearing.


Xem ra Dearing đố kỵ là do hắn lao tâm khổ lực hầu hạ ma pháp sư Chritton hai mươi năm mà vẫn không được thu nhận làm nhập môn học đồ. Thời gian hai mươi năm mặc dù thừa đủ cho thực lực Dearing vượt qua những học đồ bình thường nhưng lại vô vọng tiến giai trở thành ma pháp sư chính thức, điều này khiến hắn bi thương và nuối tiếc.


So với hắn, Tiếu Ân mới chỉ là một thiếu niên hơn mười tuổi mà đã được ma pháp sư Maren thu nhận làm nhập môn học đồ, tiền đồ sau này chắc chắn sẽ chói lọi. Cho nên hiện tại đối mặt, Dearing mới lộ ra vẻ oán hận vận mệnh bất công.


"Pháp sư Dearing, chúng ta hiện tại bắt đầu chứ?" Khóe miệng Tiếu Ân hơi hơi cười, nếu đã nhìn ra được vẻ cố kỵ của đối phương, hắn biết Dearing tuyệt đối sẽ không dám làm hắn bị thương, như vậy khiến hắn trở nên yên tâm hơn.


Do dự một chút, Dearing nói: "Được, chúng ta tới hậu viện tiến hành một trận tỷ thí hòa bình."
Hai mắt Tiếu Ân phát sáng nói: "Như mong muốn của ngài, pháp sư Dearing."


Hai ma pháp sư nếu xảy ra tranh chấp mà nhất quyết muốn phân cao thấp thì có hai biện pháp để giải quyết, biện pháp thứ nhất tất nhiên là quyết đấu sinh tử, thủ đoạn gì cũng sẽ sử dụng, chỉ sau khi có một bên tử vong mới chấm dứt.
Biện pháp thứ hai văn minh hơn nhiều, gọi là tỷ thí hòa bình.


Hai ma pháp sư sử dụng ma pháp công kích vào một mục tiêu, ma pháp nào có uy lực lớn hơn thì sẽ giành chiến thắng. Phương pháp này mặc dù có chút phức tạp nhưng là phương pháp hữu hiệu tránh cho ma pháp sư bị thương tổn.


Cho nên nếu đôi bên không có thâm cừu đại hận gì, thì thường sẽ lựa chọn loại phương pháp hòa bình này.
Mọi người tới hậu viện, thấy trong khoảng sân trống sớm đã có hai khối cự thạch thể tích không sai biệt nhau mấy cùng mấy hình nhân được đặt giữa sân.


Robin vung tay lên, đám hạ nhân sớm chuẩn bị từ trước liền đem hai hình nhân người giả đặt vào hai khối cự thạch. Sau đó Dearing nói: "Pháp sư Tiếu Ân, mời ngài xuất thủ trước."
Tiếu Ân mỉm cười, hắn tin tưởng đối phương tuyệt đối sẽ không giở trò gian lận gì.


Hai ma pháp sư phân biệt tản ra hai phía, cách hình nhân khoảng ba mươi thước, sau đó không hẹn nhau mà cùng dừng lại.
Ma pháp công kích mặc dù phần lớn đều là cự ly xa, như ma pháp Tật Phong Thuật, một khi phát ra, tốc độ vô cùng nhanh, trong vòng trăm thước uy lực không khác nhau là mấy.


Bất quá nếu là hòa bình tỷ thí thì khoảng cách ba mươi thước dùng để quan sát hiệu quả của ma pháp không nghi ngờ gì là cách lựa chọn tốt nhất.
Dearing hướng Tiếu Ân thủ thế, ý tứ muốn mới hắn bắt đầu trước.


Tiếu Ân hít sâu một hơi, mặc dù hắn đã học được bảy nhất cấp ma pháp nhưng với lực lượng tinh thần hiện tại của hắn, một khi thi triển trên ba cái ma pháp sẽ tiêu hao sạch sẽ lực lượng tinh thần.


Mặc dù được sư phụ tặng một khối ma hạch có khả năng phục hồi lực lượng tinh thần nhưng dưới cách thức tỷ thí hòa bình hắn khó có khả năng sử dụng.
Trong lòng lựa chọn mấy ma pháp đã học tập trôi chảy, ánh mắt Tiếu Ân tập trung vào hình nhân.


Sau một khắc, ma pháp Tật Phong Thuật giống như tia chớp kích phát ra, cơ hồ là trong nháy mắt, hình nhân lay động một trận, trên yết hầu xuất hiện một lỗ hổng lớn.
Kỵ sĩ Scott trong lòng thầm khen, gã Tiếu Ân này một năm qua không hề lãng phí thời gian, uy lực của ma pháp này dường như ngày càng tăng thêm.


Sắc mặt Dearing lập tức trở nên khó coi, hắn kinh ngạc đánh giá lại Tiếu Ân, ánh mắt lóe lên những tia dị sắc.


Bá tước Robin thấy đươc ma pháp của Tiếu Ân, hắn cũng chỉ mỉm cười qua, rất rõ ràng hắn đối với thực lực của Dearing rất tin tưởng. Nhưng sau khi nhìn vẻ mặt của Dearing, trong lòng hắn lại nổi lên hoài nghi.
Tiếu Ân hướng Dearing thi lễ nói: "Pháp sư Dearing, đến phiên ngài."


Dearing do dự một chút hỏi: "Pháp sư Tiếu Ân, ngài là nhập môn đệ tử của ma pháp sư Maren?"
"Đúng vậy!"
"Ngài thật sự mới chỉ học tập ma pháp một năm?"
"Đúng vậy!"
Khóe miệng Dearing hơi hơi co giật, vẻ kiêng kỵ càng lộ rõ thêm.