Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 2 - Chương 52: Tạc đạn thuật của nguyên tố triệu hoán

Ma pháp Tạc Đạn Thuật của nguyên tố triệu hoán hệ.
Mặc dù ma pháp này vô cùng trúc trắc và kỳ dị nhưng một khi nghĩ tới hệ ma pháp này thực tế là do một vị luyện kim thuật sỹ phát minh ra, thì liền có thể hoàn toàn lý giải được.


Ma pháp Tạc Đạn Thuật trong nguyên tố triệu hoán hệ chiếm giữ một địa vị phi thường quan trọng, từ thấp đến cao đều có chênh lệch và khác biệt.
Chỉ là Tạc Đạn Thuật mà Tiếu Ân có thể chế tạo ra đương nhiên là loại có đẳng cấp thấp nhất.


Tạc Đạn Thuật cấp thấp nhất mặc dù gọi là người tạc đạn nhưng nó cùng với hình thể người không có điểm liên quan nào cả, chỉ là một trái bom nho nhỏ hình cầu mà thôi.


Phương pháp chế tạo loại Tạc Đạn Thuật này vô cùng phức tạp, cấu tạo của nó do một khối cầu tròn hình thành từ thổ hệ nguyên tố, bên trong hai bên phân biệt bơm hỏa hệ nguyên tố và thủy hệ nguyên tố vào, chính giữa lại lấy thổ hệ nguyên tố làm vách ngăn tách ra, chặn giữa thủy hỏa nguyên tố.


Lúc sử dụng có thể thiết lập bao lâu sau phát nổ, cũng có thể sử dụng phương thức kích nổ và kích nổ từ xa. Chỉ cần tính đúng lượng thổ nguyên tố, tùy theo thời gian trôi đi, nguyên tố sẽ tiêu tán trong không khí, đợi cho thổ nguyên tố tan biến, thủy nguyên tố và hỏa nguyên tố tiếp xúc trên quy mô lớn liền tạo ra vụ nổ.


Thứ đồ vật này cùng với lựu đạn tay và địa lôi ở thế giới trước đây của hắn cực kỳ giống nhau nhưng về uy lực và độ linh hoạt thì lại cách biệt như trời với đất.


Ma pháp này mặc dù nói ra vô cùng phức tạp, Tật Phong Thuật và Toan Dịch Thuật còn xa mới có thể so sánh được, nhưng tiêu hao lực lượng tinh thần để chế tạo một cái Tạc Đạn Thuật so với hai loại ma pháp kia lại chênh lệch chẳng bao nhiêu. Từ đó có thể thấy, độ khó giữa hai hệ ma pháp rốt cuộc lớn đến đâu rồi.


Bởi vì ma pháp có đẳng cấp kém nhất nên Tiếu Ân chế tạo ra Tạc Đạn Thuật cấp thấp không cần nhiều thời gian, nếu như không thể trong mười giây dẫn nổ chính xác thì nó liền tự động biến mất.


Chỉ là trong lúc chính thức đối chiến tốc độ công kích của ma pháp này so với Tật Phong Thuật đã cải tiến cũng chỉ kém một bước, không hề kém Tật Phong Thuật nguyên bản chút nào, dù dựa vào tốc độ này người bình thường hầu như rất khó tránh khỏi.


Tất nhiên, uy lực của ma pháp này như thế nào Tiếu Ân chưa hề thử nghiệm qua.
Hắn chỉ là dựa vào ghi chép trong số thiết phiến có thể khẳng định, uy lực của loại ma pháp này tuyệt đối ở trên nhị cấp, có thể nói là ở uy lực đã ở giữa tầm của nhị cấp và tam cấp.


Nếu như hai người Maren biết được Tiếu Ân có khả năng nắm vững ma pháp này thì khẳng định sẽ kinh ngạc mà trực tiếp từ trên ma pháp tháp nhảy xuống mất, chỉ đáng tiếc là dù hai người có xem trọng Tiếu Ân đến thế nào cũng không thể cho rằng hắn trong một năm ngắn ngủi có thể đạt được thành tích đáng kiêu ngạo như vậy.


Chẳng qua để nắm vững ma pháp này, Tiếu Ân quả thực đã vô cùng chăm chỉ, thậm chí mỗi ngày đều lưu lại trong không gian Nhất Hào thêm một tiếng đồng hồ, chuyên môn dùng để luyện tập ma pháp.


Một tiếng của thế giới bên ngoài chính là tương đương với mười tiếng trong Nhất Hào không gian rồi. Trong mười tiếng có thể hoàn toàn không cần băn khoăn đến tiêu hao tinh thần lực để luyện tập ma pháp, có điều kiện tiên quyết to lớn như vậy nếu như trong một năm còn không thể nắm vững ma pháp này thì kẻ đó quả thật là dốt đến hết thuốc chữa rồi.


May mắn rằng Tiếu Ân cuối cùng đã thuận lợi nắm vững ma pháp đó, chỉ là trong ma pháp tháp sau khi đem Tạc Đạn Thuật triệu hoán ra, hắn do dự mấy lần vẫn quyết định không kích nổ, cuối cùng lại mặc cho ma pháp nguyên tố tổ hợp lại tự mình tiêu tan.
‎※※※‎


Ngày hôm đó Tiếu Ân vẫn trước sau như một tại tầng bẩy tiến hành luyện tập quảng bá thể thao.


Không giống như những người khác, Tiếu Ân rất ít khi tiến hành học và luyện tập ma pháp trong thế giới hiện thực, ở đây, đại đa số thời gian hắn đều dùng để luyện tập quảng bá thể thao, đồng thời khiến cơ thể duy trì ở trạng thái vô cùng tốt đẹp.


Dù sao hắn cũng có Nhất Hào không gian, nếu như thực sự cần luyện tập và nghiên cứu ma pháp, ở đó mới là lựa chọn tốt nhất.


Có lẽ bởi vì mỗi ngày đều kiên trì luyện tập, cơ thể của hắn phát triển rất nhanh. Với lại hắn cũng là nhập môn học đồ duy nhất trong cả ma pháp tháp không chọn lựa người hầu giúp việc cho mình.


Đối với nhập môn học đồ khác mà nói, có thể được sư phụ xem trọng đó là cơ duyên to lớn, hiển nhiên không muốn để những việc lặt vặt làm phân tán tâm thần, thế nên tìm hai người hầu giúp việc là một chuyện rất đương nhiên mà thôi.


Bất luận thế nào, hắn đều không thể để người khác biết đến sự tồn tại của Nhất Hào không gian, cho nên Tiếu Ân thà rằng tự mình chuẩn bị thức ăn, tự tay giặt giũ quần áo cũng không muốn thu nhận cái gì mà người hầu học đồ để tăng cao xác suất bị phát hiện.


Tất nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là mỗi ngày hắn trong không gian hư cấu phải trải qua ròng rã tám, chín mươi tiếng đồng hồ. Sau khi trải qua quãng thời gian học tập dài như vậy bất kể là ai đều khó mà tiếp tục có lòng học tập được nữa, cho nên Tiếu Ân mới đem mười mấy tiếng đồng hồ làm thời gian thư giãn mà thôi.


Chính trong lúc vận động làm giãn ngực, từ góc phòng luồn vào một mảnh giấy trắng.
Tiếu Ân hơi sững lại, hắn biết, đây không phải là do sư phụ Maren phát đến, nếu như Maren muốn tìm mình thì trăm phần trăm sẽ thông báo qua hệ thống khí lưu cộng hưởng trong ma pháp tháp, đâu cần phiền phức như vậy.


Bước tới mấy bước, nhặt mảnh giấy lên, trải ra xem thử.
Hóa ra là kỵ sĩ Scott gửi thư, vị kỵ sĩ đại nhân này một năm trước vốn đã trở về trang viên của mình, không nghĩ tới một năm sau lại đến rồi.


Xem xét nột dung bên trên, trong đó nói rõ lão Bond hết thảy đều tốt, hơn nữa mỗi tháng trong trang viên của kỵ sĩ đã nhận lĩnh một khoản tiền để tiêu vặt… Tất nhiên việc khiến hắn cảm thấy trăm mối cảm xúc lẫn lộn nhất là lão Bond đã thành hôn với dì Joey.


Dưới sự chủ trì của kỵ sĩ Scott và thợ rèn Witte, sau khi đứa con trước Tiếu Ân rời đi đôi nam nữ vốn có tình ý với nhau này cuối cùng cũng bước lên thảm đỏ.


Khoảnh khắc này, trong lòng Tiếu Ân mơ hồ thấy phức tạp vô cùng, dường như trên người mình đã ít đi một cái gì đó nhưng đồng thời cũng nhiều thêm một thứ gì đó.
Khẽ lắc đầu, đem cảm xúc kỳ dị đó quẳng ra sau lưng.


Xem xét kỹ lưỡng lại, trên mảnh giấy vẫn còn một số nội dung khác, còn có một thỉnh cầu của kỵ sĩ Scott. Gã muốn gặp mặt Tiếu Ân một lần, đồng thời nói có sự việc quan trọng cần bàn bạc.
Sau khi suy xét một lát, Tiếu Ân cuối cùng quyết định bản thân cũng cần phải ra ngoài vận động một chút.