Paris mơ mộng.
Hàn Trạch Vũ mang theo vẻ mặt lạnh nhạt lễ phép mỉm cười, vì người phụ nữ xinh đẹp trước mặt này mà kéo ra cái ghế, làm tác phong mời ngồi. Mà người phụ nữ cao ngạo trước mặt anh chính là người nổi tiếng trong ngành công nghiệp giao thông vận tải khổng lồ tại Đài Bắc, người thùa kế duy nhất của tập đoàn Hàng Mỹ, Lâm Mỹ Giai.
Lâm Mỹ Giai cũng lễ phép gật đầu một cái, ưu nhã ngồi xuống.
“Cám ơn Hàn tổng, có thể được Hàn tổng hẹn gặp Mỹ Giai tôi thật là quá vinh hạnh rồi !”. Lâm Mỹ Giai khách sao, mặc dù lời nói rất khiêm tốn, nhưng nét mặt của cô tuyệt không khiêm tốn.
“Đâu nào, Lâm tiểu thư có thể vội vàng đến giữa nơi hẹn thế này, Hàn tôi đây phải vừa mừng lại vừa lo mới phải”. Hàn Trạch Vũ ngoài miệng khiêm nhường, âm thầm yên lặng quan sát người phụ nữ trước mặt mà trong truyền thuyết được gọi là người có tác phong cường tráng, độc tài này.
Tóc xoăn gơn sóng ôm sát rũ xuống trên vai, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo nổi bật quyến rũ vô cùng, hình dáng có chút giống người phương Tây, nhưng ngũ quan phối hợp cũng tuyệt vời.
Bên ngoài lấy tư cách nhận xét tiêu chuẩn người phụ nữ, cô có thể được chín phần mười, nhưng, trên người của cô thiếu hụt cảm giác dịu dàng, khí thế rất mạnh, khiến người đàn ông căn bản cũng không dám đến gần.
“Xem ra, Hàn tổng không chỉ có vóc người đẹp, năng lực ngoài miệng cũng không phải đồng nhất, cũng không biết Hàn thị có thực lực hay giống như bản thân Hàn tổng vậy, xuất sắc phi phàm?” Lâm Mỹ Giai đùa giỡn, mang theo khí thế hùng hổ dọa người, dường như khích lệ, nhưng thật ra là đang chất vấn.
“Thực lực của Hàn thị, tin rằng sau khi hợp tác xong, Lâm tiểu thư sẽ thấy vô cùng rõ ràng”. Hàn Trạch Vũ cố ý bỏ quên chất vấn của Lâm Mỹ giai, trực tiếp đi vào chủ đề.
“Lần này quan hệ hợp tác trọng đại, năng lực Mỹ Giai có hạn, vì có thể tìm được nhóm hợp tác tốt hơn,cho nên nếu chậm trễ kế hoạch mở thầu, mang đến cho Hàn tổng bất tiện, xin bỏ qua cho!”
Thật không phải người đàn bà đơn giản! Hàn Trạch Vũ trong lòng khen thầm một tiếng.
Cự tuyệt mà có thể nói như vậy, làm cho người ta không thấy một tia sơ hở nào, gọi là hạ thấp mình, nhưng thật ra đang hướng người khác mà tuyên cáo, mình đối với việc hợp tác này có quyền lợi tuyệt đối.
“Thì ra là như vậy, vậy không biết Lâm tiểu thư nói hơn thích là yêu cầu phương diện năng lực nào?
“Thành ý!”. Lâm Mỹ Giai như chờ đợi những lời này của Hàn Trạch Vũ ngay tại đó.
“Thành ý? Thành ý của Hàn thị tin rằng Lâm tiểu thư đều thấy được, bất kể đều là từ góc độ nào thì đầy đủ các ích lợi tốt, cho nên cái này cũng không thành vấn đề”.
Hàn Trạch Vũ có chút không hiểu nhìn Lâm Mỹ Giai, đột nhiên cảm giác như cô chờ đợi anh chủ động tìm đến cô.
“Vậy thì tốt, chỉ là, Mỹ Giai có chút chuyện riêng muốn nhờ Hàn tổng giúp một tay, không biết Hàn tổng có bất tiện không?”.
Lâm Mỹ Giai thấy thời cơ chín muồi, cô đột nhiên chuyển đề tài, trên mặt có cười sâu xa, khiến Hàn Trạch Vũ càng thêm khẳng định ý định lần trước của mình.