Lãnh Tiếu Tiếu nói xong, ngăn lại một chiếc taxi, nghênh ngang rời đi! Cô thậm chí cũng không có quay đầu lại nhìn Tần Phi một cái!
Cô thừa nhận, cô đã là phụ nữ của người khác!
Người đó đã từng được chính mình toàn tâm che chở, cô gái mình quý trọng như bảo vật, hiện tại thành người của tên đàn ông khác?
Lãnh Tiếu Tiếu, khiến bên trong lòng của Tần Phi khổ sở không chịu nổi!
Anh đưa mắt nhìn Lãnh Tiếu Tiếu ngồi chiếc taxi rời đi, đối với Hàn gia hận ý càng thêm trở nên nồng đậm! Đã từng có nợ cũ hôm nay lại muốn thêm vào một khoản mới!
Tần Phi ra sức đánh vào tay lái, anh lại nhìn về phương hướng Lãnh Tiếu Tiếu rời khỏi, ghen tỵ và tức giận xông lên lấp đầy lòng anh, anh muốn biết, rốt cuộc là người đàn ông nào cướp đi người yêu trong lòng của anh!
Anh lập tức khởi động xe, đi theo.
Xe taxi, dừng ở trước cửa khách sạn Hải Hàng.
Lãnh Tiếu Tiếu vừa xuống xe, có cảm giác một hồi lạnh bức toàn bộ sống lưng của cô, cô khẽ run dùng hai cánh tay vây quanh vai, thân thể nhỏ yếu ở dưới ánh đèn huy hoàng càng làm nổi bật , càng lộ vẻ đẹp đẽ động lòng người!
Cô đứng ở cửa, mất hồn nhìn chằm chằm cửa chính khách sạn xa hoa, bước chân nặng nề được một bước cũng không muốn bước nữa!
Lãnh Tiếu Tiếu, mày thật bán đứng chính mình, chính là tối nay, ba người kia tháng Khế Ước Bán Thân hẹn lại bắt đầu(chỗ này mình chả hiểu sao) !Lãnh Tiếu Tiếu cười khổ, khổ sở nhắm nghiền hai mắt.
Chuyện đến bước này, tất cả đều đã không có đường lui! Có lẽ, đây chính là số mạng của mình?
Nghĩ tới đây, Lãnh Tiếu Tiếu bất lực thật sâu thở dài một tiếng, cô nắm chặt trong tay thẻ ra vào, đi tới cửa chính quán rượu!
Phía sau của cô, một bóng dáng thon dài to lớn đi theo sát nút.
Bước chân Lãnh Tiếu Tiếu nặng nề bước vào thang máy, một nháy mắt kia cửa thang máy chậm rãi đóng lại , một giọng nam trầm thấp vang lên.
"Chờ một chút!"
Lãnh Tiếu Tiếu phản xạ có điều kiện nhấn mở cửa.
Nhưng khi cô ngẩng đầu lên, thấy rõ mặt của người đàn ông, cô sợ ngây người!
"Lãnh thư ký? Không, cô bây giờ đã không phải là thư ký của tôi! Vậy tôi gọi cô là Tiếu Tiếu được chứ?" Hàn Trạch Vũ nhìn vẻ mặt kinh hãi của Lãnh Tiếu Tiếu, khóe môi khêu gợi gợi lên một tia cười hả hê.
"Hàn. . . . . . Tổng? Anh. . . Làm sao anh biết chỗ này?"
Câu hỏi vừa ra khỏi miệng, Lãnh Tiếu Tiếu liền ảo não suy nghĩ ý muốn được muốn cắn rơi đầu lưỡi của mình.
Dạng thân phận này của anh, giống dạng một người đàn ông đào hoa, xuất hiện tại nơi này không phải rất bình thường sao? Đến lúc đó mình, thời gian này xuất hiện tại nơi này, mới phải lại để cho người ta kinh ngạc!
"Đúng vậy a, thật là khéo nha! Ở cái nơi này cũng có thể gặp , xem ra duyên phận của chúng ta thật đúng là không cạn! Chỉ là, Tiếu Tiếu làm sao cô biết ở chỗ này? Chẳng lẽ là. . . . . ." Hàn Trạch Vũ cố ý kéo dài âm thanh.
"Không, không phải vậy! Tôi. . . . . . Tôi là tới tìm người đấy!"
Giờ khắc này Lãnh Tiếu Tiếu cũng không rõ mình là dạng tâm tình gì!
Ban đầu là miệng mình nhiều chuyện hô to , cho dù muốn bán mình, cũng phải tìm đàn ông khác. Hiện tại thật bị anh ta gặp mặt, mình lại theo bản năng muốn che giấu.
"Không phải là cái gì? Tôi có nói cái gì sao? Tìm người? Tới nơi này tìm người đó nhất định là tìm đàn ông!" Hàn Trạch Vũ châm chọc nhìn chằm chằm vẻ mặt hốt hoảng của cô, trêu chọc nói.