Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Chương 45: Xem như là người đàn ông tốt

Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy ánh mắt người phụ nữ này lạnh lẽo bên trong có một lòng thù địch không hiểu.

"Nếu như hối hận có ích, tôi tình nguyện chưa từng có gặp qua anh ta!"

Khóe môi Lãnh Tiếu Tiếu hiện lên một nụ cười khổ, trong con ngươi thê lương nước mắt trong suốt lóng lánh một chút ánh sáng.

Người phụ nữ thấy vẻ mặt của Lãnh Tiếu Tiếu, sửng sốt một chút, địch ý hiện lên lúc trước này biến mất rất nhiều.

"Cô là Lãnh Tiếu Tiếu?"

"Đúng!"

"Được, vậy cô đi theo tôi đi!"

"Đi đâu?"

Lãnh Tiếu Tiếu nhìn người phụ nữ lạnh tanh này, cô cũng không có giống như những người phụ nữ khác ăn mặc hết sức diêm dúa lòe loẹt như vậy, cô giống như là một người gian ác mê hoặt lòng người Ám Dạ màu lam, xinh đẹp tuyệt trần mà lạnh lùng.

"Cô cảm thấy ở chỗ này, trừ đi gặp người đàn ông, chúng ta còn có thể đi đâu?" Thấy vẻ mặt của Lãnh Tiếu Tiếu kinh ngạc, người phụ nữ bất đắc dĩ bĩu môi, có chút không nhịn được nhìn chằm chằm cô.

"Không!"

Tiềm thức Lãnh Tiếu Tiếu cự tuyệt, nhưng mà ở tại lúc tiếp thu được ánh mắt khó hiểu của người phụ nữ kia thì cô vội vã giải thích, "Dì Vân để cho tôi ở chỗ này chờ dì ấy."

"Dì Vân vào tôi nói cho cô biết, tìm được kim chủ, nếu như cô không hối hận, vậy bây giờ hãy đi cùng tôi thôi!" Nói xong không để ý Lãnh Tiếu Tiếu, tự nhiên đi ra ngoài.

Lãnh Tiếu Tiếu sợ run nửa ngày, liền vội vàng đứng lên đi theo.

Dạ yến! Cả tòa kiến trúc đã đèn đuốc sáng trưng!

Xứng với tên thực, nó xa hoa cũng chỉ có thể phát huy đến tận cùng ở ban đêm! Nhưng mà, lúc này Lãnh Tiếu Tiếu không có chút nào thưởng thức lịch sự tao nhã.

Ra khỏi cửa phòng hóa trang, cô mới phát hiện nơi này rộng đến giống như mê cung, cô hoàn toàn không phân biệt được phương hướng. Vì để tránh cho đi lạc, cô một đường chạy chậm nện bước đi theo người phụ nữ trước mặt kia.

Người phụ nữ mang theo cô đi xuyên qua vô số hành lang, đối với mục đích, cô giống như quen thuộc đến nhắm mắt lại cũng sẽ không đi nhầm. Đi một hồi lâu, họ đi đến một vườn hoa ngoài trời bên cạnh núi giả.

Lãnh Tiếu Tiếu lúc này mới không thể không âm thầm thán phục một tiếng, dạ yến này thật đúng là có một nơi động tiên đặc biệt.

Người phụ nữ chỉ chỉ cánh cửa chính Lưu Kim cách đó không xa, "Nơi đó chính là Lưu Tinh các, kim chủ của cô ở bên trong chờ cô!" Nói xong cô liền xoay người chuẩn bị rời đi.

"Ai, đợi. . . . . . Chờ một chút! Tôi. . . Một mình tôi đi sao?" Lãnh Tiếu Tiếu đột nhiên cảm thấy hết sức sợ hãi. Nhất là thấy người phụ nữ này trên mặt này hiện lên chua xót, Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy rất nặng nề, giống như mình là người đoạt nhân sở ái.

"Chẳng lẽ loại chuyện như vậy, còn cần người đi cùng với cô sao?" Người phụ nữ kia rất phiền não quay đầu lại.

Nhưng mà, khi cô thấy thân thể của Lãnh Tiếu Tiếu ở đây không tự giác run rẩy thì khối cứng rắn bao bọc trong lòng có một chút mềm mại.

"Cô không cần sợ hãi, người đàn ông bên trong đó vẫn tính là tốt, nếu như cô có bản lĩnh bắt anh lại, về sau liền theo anh đi, bán ột người đàn ông, dù sao cũng hơn đối mặt một đám đàn ông mạnh hơn!" Trong giọng của người phụ nữ, tràn đầy cảm khái và bất đắc dĩ!

Nhìn ra được cô hẳn là nhận thức bên trong người đàn ông, Lãnh Tiếu Tiếu vừa định mở miệng hỏi, liền bị một giọng nam lỗ mãng cắt đứt.

"Vẫn thật không nghĩ tới, chính tôi tại trong mắt em coi như được là người đàn ông tốt? Lúc nào thì giác ngộ của em trở nên cao như vậy?"

———————–