Đế Tôn

Chương 276: Một môn công pháp chứng Đạo Đài (1)

Giang Nam mỉm cười nói:

- Nếu như là đụng phải đối thủ thực lực quá mạnh mẽ hướng ta khiêu chiến, ta tự nhiên là phòng thủ mà không chiến, chẳng phải là ổn thắng không thua sao? Ngươi chỉ để ý lấy tiền là tốt rồi, chủ tớ chúng ta kiếm lớn một số!

Thác Bạt Lan Vân nháy mắt mấy cái, không khỏi đối với hắn ghé mắt, thầm nghĩ trong lòng:

- Hắn không làm buôn bán, thật sự là đáng tiếc. Giang Nam Giang Tử Xuyên quả nhiên là nhân vật đáng sợ...

Đấu chiến pháp trường ở giữa trung thành cùng Đông Thành, Thiên Yêu Thánh Nữ từng hướng Giang Nam giới thiệu qua bố trí Nam Hải đại khái, bất quá giới thiệu chỉ là thương mậu, đối với đấu chiến pháp trường cùng Bách Hiểu Lâu dò thăm tin tức lại không có giới thiệu.

Giang Nam hướng tòa đấu chiến pháp trường này nhìn lại, chỉ thấy cái gọi là đấu chiến pháp trường thật ra là một pháp bảo, cái pháp bảo này cực kỳ khổng lồ, như một cái bồn địa trôi lơ lửng ở giữa không trung, chu vi mười dặm, ở giữa lõm sâu, mỗi cách mấy trăm trượng liền có một cây cột đá, đỉnh cột đá cực kỳ bằng phẳng, cũng có chu vi lớn nhỏ gần mẫu. Truyện được copy tại Truyện FULL

Mà ở bốn phía, thì có một chút ngọc thai, không ít người ngồi ở trên ngọc đài xem cuộc chiến.

Trong sân còn có hai người đánh cuộc đấu, là hai vị Đạo Đài cảnh cường giả, Thần Thông oanh kích, pháp bảo oanh tạc, chém giết thảm thiết.

Chẳng qua là, thân ảnh hai người này ở đám người Giang Nam xem ra, lại nhỏ đến thương cảm, hẳn là đấu chiến pháp trường có không gian trói buộc.

Nội bộ không gian của cái pháp bảo này so sánh với phía ngoài thoạt nhìn lớn hơn rất nhiều lần, tự thành một giới, hơn nữa những cột đá kia cũng không phải là không có tác dụng, mà là dùng để hấp thu dư âm của Thần Thông cùng pháp bảo tản mát ra, không cần lo lắng uy lực tràn ra bên ngoài chút nào.

- Đấu chiến pháp trường vốn là Nam Hải tổ sư ta luyện chế, là địa phương dùng để cho đệ tử so sánh thực lực, sau Nam Hải ta biến thành đất thương mậu, cấm chế tư đấu, nơi này liền trở thành một địa phương đánh cuộc chiến.

Thác Bạt Lan Vân chiết phiến huy động, cười dài nói:

- Đây cũng là không thể làm gì, người tới chỗ này đến từ môn phái thế lực bất đồng, lẫn nhau trong lúc đó có cừu oán cũng không ít, không để cho bọn họ phát tiết đi ra ngoài, Nam Hải ta sẽ thừa nhận áp lực rất lớn.

- Quý phái mở đấu chiến pháp trường, mục đích chủ yếu nhất vẫn là vì kiếm tiền sao?

Vân Bằng cười lạnh nói.


Thác Bạt Lan Vân khiêm tốn nói:

- Dĩ nhiên, có thể kiếm tiền, một điểm nhỏ tiền cũng là tốt. Nam Hải chúng ta là không tán thành mọi người lấy cái chết tương bác, dù sao cũng là khách nhân, đã chết một cái liền thiếu một cái, bất quá chuyện tình đánh chết người cũng thường có phát sinh. Giang sư huynh, Vân sư huynh, các ngươi vẫn là phải cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Nàng lời còn chưa dứt, đột nhiên trong sân chiến đấu kết thúc, một Đạo Đài cảnh cường giả thực lực hơi thấp kêu thảm một tiếng, bị đối thủ cận thân, sinh sôi xé thành hai nửa, máu sái trên đất.

- Ha ha ha, lần này quả nhiên vẫn là Bộ sư huynh thắng, để cho ta buôn bán lời một khoản Linh Dịch thật to!

Trên khán đài có người vui mừng cười to, cũng có người ảm nhiên lắc đầu.

Đấu chiến pháp trường có địa phương đặc biệt đặt cược, lấy Linh Dịch, pháp bảo... làm tiền đánh bạc. Cũng có thể đổi tài sản thành Linh Dịch tới đánh cuộc, Nam Hải nhất phái chỉ từ trong đó lấy ra tiền thuê, thì không tham dự trong đó.

- Giang Tử Xuyên, tử kỳ của ngươi đã đến!

Một vị nam tử tóc đen quanh thân ma khí quay cuồng, đột nhiên bay lên trời, rơi vào trên một cây cột đá, cười lạnh nói:

- Ta chờ ngươi đi lên, chúng ta liền ở trên cột đá này nhất quyết sinh tử!

- Người này ta biết, là Ma Đạo Cổ Thần Các cường giả, tên là Tần Xuyên, tu thành tám loại Thần Thông, Ma Đạo cao thủ mới vừa luyện thành Đạo Đài, tiến vào Linh Đài Cảnh.

Vân Bằng nhìn thoáng qua, cười nói:

- Sư đệ, Tần Xuyên so với ta chênh lệch ba cảnh giới, ta cũng ngứa trong lòng, muốn đi đại chiến một cuộc. Ngươi áp ta thắng, ta đi liền trở về!

Hắn chính là Thần Thông ngũ trọng viên mãn, chỉ thiếu chút nữa mới có thể tu luyện tới Thần Thông lục trọng, khoảng cách Linh Đài Cảnh còn có ba cảnh giới chênh lệch. Bất quá Giang Nam lại biết, Vân Bằng nhân tài tuyệt diễm, người mang Côn Bằng huyết thống, hơn nữa trong tâm pháp tu luyện cũng có hai môn kinh điển là Côn Bằng nhất tộc tâm pháp, Đại Bằng Minh Vương Chân Thân cùng Côn Minh Vũ Hóa Chân Kinh, hơn nữa còn có Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh, Phiên Thiên Ấn, Bổ Thiên Ấn, ngang hàng cảnh giới, thực lực của hắn cực mạnh, so với đệ tử chưởng giáo cũng không thua gì, tuyệt đối có thực lực vượt cấp khiêu chiến!

- Thần thứu, ngươi đem bốn mươi vạn cân Linh Dịch hết thảy áp Vân sư huynh thắng.

Giang Nam cười nói.


Vân Bằng đang muốn đánh một trận, nghe vậy sợ hết hồn, quay đầu lại nói:

- Sư đệ, bốn mươi vạn cân Linh Dịch cũng không phải là một số lượng nhỏ, ngươi không sợ ta thua sao?

Giang Nam chân mày giương nhẹ, cười nói:

- Ta chém người này dễ dàng, sư huynh, ngươi sẽ không thua hắn chứ?

- Ngươi cũng không thua, ta sao lại thua?

Vân Bằng ý chí chiến đấu ngang nhiên, cười ha ha, phi thân rơi vào trên cột đá kia.

Giang Nam đợi kết quả, Thần Thứu Yêu Vương nhìn chung quanh một tuần, cất cao giọng nói:

- Các vị đạo hữu, tiền bối, ta ra bốn mươi vạn cân Linh Dịch, mua Vân sư huynh chiến thắng, có người nào dám đánh cuộc hay không?

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, cùng lộ ra vẻ chần chờ, bốn mươi vạn cân Linh Dịch tuyệt sẽ không là một số lượng nhỏ, cơ hồ tương đương với một ngọn Linh sơn tích lũy, không có nắm chắc mà nói, chính là táng gia bại sản!

- Không người nào dám đánh cược sao?

Thần Thứu Yêu Vương cười lạnh nói:

- Mới vừa rồi khẩu hiệu một cái so sánh với một cái hung ác, hiện tại làm sao héo rồi, là không có tiền sao?

Đầu Đại Yêu này lời vừa nói ra, nhất thời tình cảm quần chúng phấn kích, tàn bạo hướng hắn xem ra. Trong sân, Vân Bằng cùng Tần Xuyên đã giao thủ, cột đá nho nhỏ trở thành chiến trường của hai người, chiến đấu kịch liệt, Tần Xuyên tế lên một pháp bảo, hóa thành một đầu đại mãng dài đến hơn trăm trượng trôi lơ lửng ở giữa không trung, cái đuôi quét ngang, mở cái miệng rộng hung hăng cắn xuống, làm cho Vân Bằng không ngừng ngăn chặn.

- Ta đánh cuộc!

Một vị lão giả diện mục lành lạnh, cười lạnh nói:

- Giang Tử Xuyên, lần này lão phu liền trước tiên đem Linh Dịch của ngươi hết thảy thắng sạch, để ngươi biến thành nghèo rớt mồng tơi, sau đó lại đem ngươi đánh chết, để cho nữ ma đầu Lạc Hoa Âm kia nếm thử tang đồ chi thống!

Giang Nam vứt cái ánh mắt, Thần Thứu Yêu Vương cùng lão giả này đi địa phương đặt cược, đem tiền đánh bạc giao cho củ sự. Giang Nam trường thanh cười nói:

- Vân sư huynh, có thể hạ sát thủ!

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên Vân Bằng cười to, phía sau một đầu Kim Sí Đại Bằng hiện ra, lơ lửng ở giữa không trung, cánh giương mấy chục mẫu, cúi đầu một mổ, đem đầu đại xà trăm trượng kia mổ ở trong miệng, ngửa đầu nuốt đi xuống!