Kiều Thừa Huân lạnh lùng nhìn nhất cử nhất động của cô, nếu như là trước đây, anh chắc chắn sẽ chán ghét rút tay ra, nhưng bây giờ anh không có làm như vậy.
Bởi vì anh không chán ghét.
Một lúc lâu sau, Ôn Đề Nhi ngẩng đầu nhìn anh, cười tít mắt nói: “Tôi nói với anh này, có khả năng tôi mắc bệnh chó dại, tốt nhất là anh nên xử lý miệng vết thương…”
Rõ ràng là lời cảnh cáo, Kiều Thừa Huân nghe ra, giống như lời quan tâm.
Cô quan tâm anh sao?
Không cần.
Nghĩ đến điều này, anh dùng lực rút tay về, trầm giọng nói: “Để nhằm an toàn, bây giờ cô đi bệnh viện làm kiểm tra.”
Ôn Đề Nhi: “…”
Kiểm tra em gái anh ấy!
Ôn Đề Nhi không hiểu sao lại tức giận, quay đầu rời đi.
Kiều Diêm Vương cái tên ngu ngốc này, nghe không hiểu cô muốn nhắc nhở anh phải nhanh chóng xử lý miệng vết thương sao?
Loại vết thương nhỏ này nếu không xử lý tốt, cực kỳ dễ dàng bị uốn ván.
Mẹ kiếp, lòng tốt lại bị coi là trò đùa, cô còn lâu mới lại để ý đến sự sống chết của anh!
Rất nhanh đi đến cửa thang máy, trong lòng cô vẫn cực kỳ khó chịu.
Lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho anh: Kiều Diêm Vương, anh là một con rùa đen khốn nạn phát rồ!
…
Văn phòng chủ tịch.
Kiều Thừa Huân nhìn tin nhắn vừa mới nhận được, tầm mắt nhìn vài giây, môi mỏng cong lên ý cười.
Anh gửi lại cho cô một câu: Gả rùa theo rùa.
Ôn Đề Nhi: Bệnh thần kinh!
Tâm tình của Kiều Thừa Huân sung sướng, cất điện thoại di động đi, mở máy tính ra.
Sau khi khởi động, kiểm tra tất cả phần cứng một lần, không phát hiện ra điều gì khác thường.
Xem ra là rút nguồn điện ra trước khi virus xâm chiếm, cô gái nhỏ đó thực sự biết chọn thời gian gây họa.
Cốc cốc cốc, có người gõ cửa.
Vương Hữu Vỹ đẩy cửa tiến vào, đi đến trước bàn làm việc xin chỉ thị, “Ông chủ, Tiểu Lý bộ phận internet lên đây, máy tính của anh có cần kiểm tra hay không ạ?”
“Bảo anh ta vào đi.” Kiều Thừa Huân trầm giọng nói, anh quen phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.
Vương Hữu Vỹ đi ra ngoài, sau đó Tiểu Lý tiến vào.
Kiều Thừa Huân đột nhiên đứng dậy, đi đến trước cửa sổ bằng kính, ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài tầng 18, thân hình cao lớn cao ngạo, giống như quân vương vậy, khí thế bức người.
Tiểu Lý đến trước máy tính, không dám ngồi chỗ boss chuyên ngồi, cứ như vậy cong người làm việc.
Vốn định kiểm tra hệ thống, lại phát hiện máy tính này không lọt vào công kích của hacker.
Không chỉ như vậy, anh ta còn phát hiện trong máy tính giấu một cái khiên bảo vệ tên là ‘Aegis’, ý là ‘Bảo vệ tuyệt đối’.
‘Aegis’ là phần mềm diệt virus đỉnh cao toàn thế giới hiện nay, đến nay chưa có một hacker nào có thể phá vỡ được, mà ‘Aegis’ ở trong nước căn bản chính là một truyền thuyết, có tiền cũng không mua được.
Sao chủ tịch Kiều lại có ‘Aegis’ trâu bò như vậy?
Vấn đề này, Tiểu Lý cũng không dám hỏi.
Máy tính đưa ‘Aegis’ vào, trên cơ bản không phải là chuyện của Tiểu Lý, nhìn vài cái liền đi rồi.
Kiều Thừa Huân quay về chỗ ngồi, mới vừa vào QQ, liền nhận được tin nhắn của ‘Chiến sĩ’.
Chiến sĩ: Anh Kiều, mồi làm xong rồi, khi nào thì thả ra ạ?
Kiều Thừa Huân đáp: Đêm nay đến giờ vàng lại thả ra.
Chiến sĩ: Dạ.
… … …
Kiều Hào Uyển.
Ôn Đề Nhi về đến nhà muốn trở về phòng ngủ trưa.
Trong lúc vô tình phát hiện bên cạnh TV có một tấm thiệp cưới.
Cầm lên nhìn, bên trên viết: Hôn lễ của Khương Thiện Vũ và Ôn Lệ Nhi được cử hành vào ngày 30 tháng 8 tại khách sạn lớn Ốc Nhĩ Thánh, đặc biệt mời cô và Kiều Thừa Huân đi tham dự hôn lễ.
Hôn lễ của chị hai sao?
Không có hứng thú.
Nhưng lại nghĩ đến sau khi cô lấy chồng, chưa về nhà lần nào, khi kết hôn cũng không dẫn chồng về nhà mẹ đẻ.
Bên phía nhà họ Ôn, chắc là có ý kiến rất lớn.
Dù sao cha cũng có ân với cô, vẫn nên nể mặt mũi tham dự đi.
Chỉ là Kiều Diêm Vương sẽ đi cùng cô sao?